Siêu Việt Tài Chính

Chương 548: Chương 548: Bới Lông Tìm Vết




Tại Ngọc Châu trong căn phòng một người đàn ông trung niên đang hậm hực với chính anh trai của mình người ấy không phải ai khác là Ngô Nam. Hắn bực tức với quyết định lần này của anh hắn. Vốn đang ở Ngọc Châu với ô dù và sự thảnh thơi cần thiết hiện tại bị biên chế đầu năm chuyển đơn vị về công tác ở Lưu Minh làm hắn bực tức đến đây nói lý lẽ với anh mình.

- Anh nói đi! Việc này là sao? Tự nhiên lại điều em đi Lưu Minh lần đó em không phải cũng theo lệnh anh đi vài ngày sao. Về rồi bị nhục chưa từng thấy. Giờ lại bảo em đi ra đó khác nào đưa dê vào miệng cọp cho nó gặm hả.

Ngô Kỳ vẫn ung dung ngồi đó uống tách trà mình vừa rót ra như không có chuyện gì. Việc này hắn đã quyết không để cho Ngô Nam có ý kiến giờ có quyết định rồi thì Ngô Nam có muốn nói gì đó cũng không được. Nhưng là người trong nhà nên hắn cũng phải bịa ra một lý do hợp lý.

- Mày ngu quá! Lần trước mày đi với danh nghĩa là xem xét thôi nhưng thật sự đã chính danh đâu. Lần này để mày đi là một việc nguy hiểm thật nhưng đó cũng là một cách tốt nhất. Mày không thấy được việc đó đúng là óc con bò mà.

- Anh thì biết gì! Nó ở Lưu Minh xem mình là trời rồi giờ điều tôi đến đó anh muốn nó hành hạ tôi chứ gì! Tôi đi nói bố xem bố sử lý ra sao. Anh đừng ở đó làm như tôi không biết. Thấy tôi rảnh rỗi như thế này nên anh mới làm ra quyết định điều tôi đi chứ gì.

Ngô Nam vẫn âm ức trong lòng hắn biết quyết định này nếu có thể thay đổi thì chí có bố hắn là làm được. Việc này hắn thấy muốn thay đổi chỉ có thể xuất phát từ ông bố của mình mà không thể xuất phát từ Ngô Kỳ.

Diệp Nhi biết chồng mình có chủ ý riêng nhưng chưa hỏi rõ vấn đề gì mà hậm hực như Ngô Nam thì bà cũng phải lên tiếng khuyên nhủ một chút cho đúng nghĩa.

- Chú Nam nó cứ từ từ để chồng chị nói tại sao anh ấy lại quyết định như thế. Việc này nếu chú có nói bố thì chắc chắn sẽ không được gì đâu có khi còn bị mắng chú hiểu bố qua rồi mà. Chú thành thơi như thế ông không mắng chú là may lắm rồi.

- Vợ anh nói đúng đấy! Mày có đi nói bố ông không mắng mày nữa tao thua gì cũng thua. Việc này bố cũng có một phần quyết định đấy. Mày nghĩ tao không hỏi bố rồi mới làm à.

Ngô Nam bây giờ cũng biết không đơn giản muốn quyết định hắn chuyển công tác đi mà không có ý kiến nào. Như thế chẳng khác nào Ngô Kỳ tự ý. Nhưng chưa kịp để hắn nói lên điều gì thì cửa phòng mở ra một người bước vào nói.

- Thằng Nam mày có ý kiến gì đó. Việc này anh mày hỏi tao rồi. Tao thấy đây cũng là việc làm thích hợp nếu không cũng không để mày đi. Mày ở Ngọc Châu này đã mất mặt đi Lưu Minh không người kiểm xoát chưa biết mày lật trời ở đó tao không biết tìm đường nào mà ăn nói đấy.

Ngô Kỳ với Diệp Nhi lúc này cũng đứng lên. Diệp Nhi đến định đỡ lấy Ngô Minh thì bị ông lên tiếng nói.

- Không cần mấy đứa cứ ngồi xuống bố tự ngồi xuống được bố không phải là ông già khệnh khạng cần chống gậy đi. Thằng Nam lần này mày nhất định phải đi Lưu Minh điều này sẽ không thay đổi nếu anh mày không đề xuất bố cũng sẽ đá mày đi. Hết ăn với nhậu lại tụ tập đám nhân viên bên dưới của anh mày. Kéo thêm cả cháu vào thật không còn gì để nói.

Vừa nói Ngô Minh vừa ngồi xuống đối diện Ngô Nam nhìn hắn chằm chằm làm cho Ngô Nam cũng không dám hó hé. Hắn biết rõ nếu như Ngô Kỳ quyết định hằn còn cãi chày cãi cối không chấp hành được nhưng một khi bố hắn quyết định thì Hắn chỉ biết chấp hành mà không được bàn cãi gì nữa.

- Việc lần này đưa con Lưu Minh không đơn giản như con đã hiểu đâu. Hiện tại bố biết con suy nghĩ gì Lưu Minh nhìn bên ngoài đều bị nhóm người Hà Thúc nắm giữ nhưng có những thứ họ không hoàn toàn làm được. Phép vua thua lệ làng nếu thật sự con nắm giữ được một phần thực lực. Thông qua vài thứ con có thể kiểm soát được một số hành động của thằng nhóc đó cũng có thể làm mọi người có được thông tin tình hình một cách tốt nhất.

Ngô Minh nói ra điều này làm cho Ngô Nam trầm ngâm. Hắn thấy lần này mình đi chẵn có lợi thêm vào đó là những bố cục hiện tại hầu như không có phần của hắn ở tại Lưu Minh. Nếu như đến đó hắn cũng chỉ có thể ngồi nhìn công tác bị áp chế.

- Bố nhưng ở Lưu Minh chúng ta chỉ có vài người thật sự nếu đến đó con cũng không làm được gì xung quanh toàn là người nhìn vào mình thì làm sao làm việc được bố.

- Nam chú mày khờ lắm. Thằng nhóc đó nó có thực lực chỗ dựa thì sao chứ. Chú phải hiểu nếu cắm chú ở Lưu Minh dù không trực tiếp nhưng thằng nhóc đó phải phòng ngừa đôi chút hành động không thể rầm rộ như trước đây nữa. Chú làm đại diện nhà mình nhìn lấy mọi hoạt động của nó. Thì ở ngoài mặt dù nó có hoành hành thế nào vẫn trên danh nghĩa là người bình thường. Nếu nó ra tay đối phó chú thì cũng không có cách miễn là đừng để nó nắm thóp là được.

Ngô Kỳ bây giờ nhìn Ngô Nam nói ra suy nghĩ của mình đã sắp xếp chuyện này. Chỉ cần có mọi người ở Ngọc Châu âm thầm thúc đẩy những thứ khác ở đây. Ngô Nam chỉ là một quân cờ cắm mắt trong lòng địch. Như thế vì e ngại con mắt Ngô Nam nhưng hành động của Thiếu Kiệt sẽ phải giảm bớt phần nào uy hiếp.

- Anh con nói đúng đấy! Trước giờ chúng ta thua bởi vì không hiểu rõ đối phương như thế nào. Và thông tin chúng ta lấy được cũng quá chậm chạp. Hiện tại đưa con đi Lưu Minh là ý kiến sáng suốt nhất dễ dàng đem tới hiệu quả cần thiết nhất.

- Chú Nam tôi thấy việc này tốt đó. Chú mang công vụ trên người miễn là không đụng chạm gì đến những thứ cần thiết. Chú không làm gì được thằng nhóc đó nhưng nó cũng không làm gì được chú. Chỉ cần có chú ở đó những người khác không nói chúng ta làm gì nhưng thằng nhóc muốn hoạt động điều gì đó thì chú báo về như thế không phải nhanh hơn các đường dây cần thiết phân bố mỏng manh ở Lưu Minh của chúng ta sao.

Diệp Nhi bây giờ cũng lên tiếng khuyên Ngô Nam. Dù việc công việc tư bà đều thấy đây khá phù hợp. Tin tức dù cho có người báo lại nhưng cũng không thể nào nhanh bằng chính Ngô Nam báo lại trực tiếp cho gia đình. Chỉ có như thế họ mới nắm giữ tình hình của Thiếu Kiệt một cách tốt nhất.

- Nhưng mà ở vị trí đó thì làm sao mà áp chế được thằng đó cái gì. Chưa kể nó còn không màn đến cái chức của em mà tiến hành nói chuyện với những người cấp trên nữa thì có nhìn nó cũng như không có thực quyền vậy.

Ngô Nam thấy vị trí của hắn được nhận lần này quá thấp mà Thiếu Kiệt có thể vược quyền làm những việc khác mà hắn hoàn toàn không thể nào can thiệp được. Biết tính con mình như thế nào Ngô Minh hắn giọng một chút nói.

- Thằng Nam bố nói này. Mày không làm cấp bật thấp ở cơ sở. Lý lịch không đủ làm sao bố với anh mày đề bạc được. Lần này đi tuy là cấp bật thấp nhưng làm dày hồ sơ của mày để sau này thuận lợi hơn. Với phần cấp trên của chú mày cũng không can thiệp được. Bố nghe nói thằng nhóc đó còn một cái công trình nhà hàng tiệc cưới sẽ đổ tiền vào tiến hành làm vào đầu năm nay. Như thế công trình đó sẽ nằm trong sự quản lý của con. Làm khó dễ theo mặt nào thì tuy mày đứng để nó có cơ hội nói. Cứ dựa theo việc công mà bắt bẻ.

Ngô Minh nói ra ý kiến của mình cho Ngô Nam để hắn làm việc. Diệp Nhi cũng gật đầu những thông tin này không phải vấn đề quan trọng. Ai cũng có thể tìm hiểu được. Đặt Ngô Nam ở vị trí phòng quản lý tài nguyên môi trường nhìn như không có vấn đề gì nhưng trong đó có thể làn khó dễ các phương diện xây dựng thì nơi này là một chỗ thích hợp nhất.

- Việc làm khó này đơn giản hơn những việc khác nhiều Chú Nam nó chỉ cần lấy lý do bản vẻ không hợp quy định, hay là thi công sai bản vẻ. Không có giấy phép an toàn lao động đối với công nhân hay là ảnh hưởng tiếng ồn đến xung quanh bị người dân kiện. Không cần đơn kiện nhưng chúng ta có quyền nói như thế. Mỗi ngày công trình bị tạm ngưng đều là thất thoát của thằng nhóc đó. Cũng là làm chậm lại quá trình hoành thành công trình và thêm nữa là để cho nó lâu thu hồi vốn.

Diệp Nhi đưa ra các cách làm khó dễ Thiếu Kiệt một cách tốt nhất cho Ngô Nam lên danh sách những thứ cần thiết. Đối với bà việc này chỉ là trong tầm tay bởi người kinh doanh những việc này còn không hiểu thì bà làm sao kinh doanh đến hiện tại.

Ngô Nam hai mắt sáng rỡ hắn chỉ cần làm đúng như những gì chị dâu hắn nói cứ theo tiến độ đó mà khảo sát các thứ. Chỉ cần nơi nào không đủ tiêu chuẩn thì cho đình chỉ xây dựng chỉnh đốn. Cứ như thế lặp đi lặp lại hoài thì công trình đó cũng khó có thể hoàn thành.

- hay à! Sao em không nghĩ ra nhì. Việc này không đụng đến thằng nhóc đó em chỉ làm đúng luật nó cũng không làm gì được em. Chỉ cần không nhận biếu xén của ai hay là những người khác để cho hắn có cơ hội nắm bắt là em hoàn thành việc này rồi nhỉ. Thế cũng được đấy.

- Vấn đề là chú phải tìm cho ra sai phạm bới lông tìm vết vào những thứ nó vi phạm tung ra với báo chí xem ai là người duyệt những thứ như thế. Nếu có thể xem chừng trong công trình mà thằng nhóc đã nhận được xét duyệt có không ít chỗ không hoàn thiện đâu.

Ngô Nam lúc này một tay chỉ lên trên bàn nói ẩn ý. Ngô Minh cũng gật đầu. Công trình của Thiếu Kiệt chắc chắn ít nhiều sẽ liên quan đến một số pháp lý cần thiết đem việc này khui ra thì những người của Hà Thúc cũng có thể kéo vài người xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.