Siêu Việt Tài Chính

Chương 158: Chương 158: Bồi thường




Sau Khi nhóm Thiếu Kiệt lên lầu được mời vào phòng làm việc của Quách An. Tại đây Năm người bắt đầu ngồi xuống, những người bên hội đồng đi theo Quách An ở dưới lầu chỉ biết đứng bên ngoài. Họ lo lắng chuyện này không cứu vãn được.

Nếu là họ người mua hàng thường thấy, bị nhục như thế thì khó chấp nhận được huống chi là Thiếu Kiệt hắn là một khách hàng hơn lớn. Cứ tính trung bình một bộ phận máy lạnh là 40 triệu một cái, mà một khu tiệc cưới hội nghị theo thiết kế ba tầng lầu của Thiếu Kiệt gồm sáu khu tiệc nhỏ, năm khu tiệc lớn thì cần biết bao nhiêu cái máy lạnh, chưa tính đó là chỉ mới một tầng nơi của hắn gồm ba tầng thì biết bao nhiêu cái.

Hợp đồng này đã gần hoàn thành giờ ông chủ phía sau nơi đó lại bị chính nhân viên mình làm ra chuyện như vậy. Đổi nhà đấu thầu là việc hiển nhiên. Hợp đồng kinh doanh như thế này thường các bên lẫn nhau trao đổi, sau khi thi công hoàn thành hết các công đoạn mới lấy được tiền. Còn bên nhà sản xuất tuy cũng là tiền trả sau, nhưng gặp phải tình trạng này lâu dài họ mất đi quyền ưu tiên của nhà sản xuất mới là thiệt hại lớn.

Đợi cho người Thư Ký của Quách An đặc nước uống cho mọi người xong Thiếu Kiệt mới nói.

- Giờ có gì thì anh nói đi. Tôi còn có việc không nhiều thời gian.

Quách An cũng vui vẻ ngoài mặt trong thâm tâm hắn cảm thấy bị đả kích. Ngày trước khi đi bàn họp đồng với Nhã Kỳ hắn thấy bản thân cô cũng là một người thành đạt. Tuổi trẻ có kinh nghiệm có ánh mắt nhìn sau vài lần họp bàn làm ăn mới biết được thật chất cô cũng chỉ là người bên dưới.

Bản thân Quách An lúc đó cũng cho rằng khá đúng. Một người như Nhã Kỳ không thể nào làm ra được khối tài sản lớn đầu tư như thế. Hắn luôn nghĩ người bên trên cô luôn là một người tầm tuổi hắn.

Giờ nhìn thấy người thật sự phía sau Nhã Kỳ lại là một thiếu niên mười sáu tuổi bản thân hắn bị đả kích, một cách rất nhiều. Ở độ tuổi của Thiếu Kiệt lại làm ra được một sự nghiệp như thế. Còn không có tính bốc đồng nông nổi của một người thiếu niên vốn có. Nên hắn cảm thấy có áp lực.

- Tôi biết cậu bận nhiều việc nên cũng đi thẳng vào vấn đề, chuyện hợp đồng của quý công ty tôi hi vọng có thể lại tiếp tục hợp tác để thi công. Mong cậu xem xét.

Quách An hiện tại đang ở thế yếu rất nhiều, bản thân là một nhà phân phối hắn biết một hợp đồng của Thiếu Kiệt vuột khỏi tầm tay công ty là một điều thất bại cỡ nào. Nên giờ đây có mặt Thiếu Kiệt là hi vọng nhất để lấy lại được nó. Thiếu Kiệt từ tốn nhìn Quách An nói.

- Ông nghĩ xem? nêu ông là tôi ông sẽ chấp nhận chuyện này? chỉ là một cấp dưới nhỏ nhoi mà lại làm được những việc như thế. Vậy lãnh đạo cấp cao hơn thì sao?

-Chuyện này tôi biết nhân viên của chúng tôi không đúng, nhưng hi vọng cậu có thể bỏ qua giúp. Thật sự thì chúng tôi đã đặt hàng tất cả những thiết bị cần thiết để thi công cho công ty cậu. Giờ nếu không làm nữa chúng tôi tổn thất khá lớn. Làm ăn thì cậu cũng biết nhân viên bên dưới họ không hiểu hết những việc chúng tôi bên trên làm việc. Xét về một góc độ nào đó họ chỉ biết làm công ăn lương không như chúng ta phải suy nghĩ nhiều cho doanh nghiệp. Giờ nếu công ty thua lỗ chỉ vì một hai người mà khiến mọi người phải chống đỡ điều này tôi thấy tốt nhất là mong cậu xem xét.

Thiếu Kiệt suy nghĩ một lúc. Bản thân hắn đang không vui hôm nay lại gặp trường hợp bên dưới siêu thị cũng làm hắn khó chịu. Tuy nói tạo áp lực lên một người nhưng họ lại đại diện cho mấy trăm người thì có vẻ như hắn đang làm một điều gì đó khá tàn nhẫn.

Hà Vi không biết suy nghĩ như thế nào nên hỏi Quách An, trong khi Thiếu Kiệt đang suy nghĩ.

- Nếu công ty ông không lấy được hợp đồng thì chuyện gì sẽ xảy ra?

Quách an mới lưỡng lự một lúc lâu mới trả lời. Vì hắn thấy Thiếu Kiệt cũng đang muốn biết chuyện này sẽ liên quan đến đâu.

- Nếu không có hợp đồng, ít nhất hai quý tiếp theo của toàn bộ nhân viên công ty sẽ không có tiền thưởng, chỉ nhận lương tháng theo đúng chức vụ không hơn, đó chỉ mới là phương án tổn thất nhỏ nhất.

Thiếu Kiệt im lặng cầm lên tách trà của Thư Ký của Quách An đã đưa cho mình. Thường tất cả nhân viên tư vấn bán hàng thường có một quy luật bất thành văn cho mình. Làm việc lương không đủ sống chỉ tiền thưởng mới đem lại cuộc sống tốt hơn.

Thưởng quý dựa vào tiền lợi nhuận mà họ mang lại công ty nên doanh số luôn được đặt ra cho từng tháng để họ cố gắng hoàn thành hoặc vượt chỉ tiêu, Càng bán được nhiều hàng hóa đem lại càng nhiều doanh thu thì họ càng được tiền thưởng nhiều. Đó là phương châm sống của các nhân viên bán hàng ở bất cứ siêu thị điện máy nào.

- Thôi thấy chuyện này nếu bỏ qua cũng được đi tôi không muốn mình mang tiếng bụng dạ hẹp hòi. Nhưng cục tức này thì ông nên xem thế nào? Không lẽ tôi khách hàng lại phải cứ chịu cục tức ôm vào người lại phải ký kết hợp đồng với người làm mình bực tức sao, tôi không phải là thánh nhân.

Quách An lúc này nghe Thiếu Kiệt nói câu đầu hắn khá mừng nhưng sau khi nghe được hết câu thứ hai hắn trầm xuống một chút. Hà Vi một bên Nghe Thiếu Kiệt nói như vậy cũng biết hắn không tốt lành gì. Thật sự hắn chỉ muốn bồi thường cho mình. Thấy Quách An có vẻ suy tư không biết làm chuyện gì giải quyết Hà Vi mới nói vào.

- Đến đây định mua chút đồ mà chuyện này như thế này hỏi ai không tức. Thật tình Thiếu Kiệt nhanh nào còn đi xem mua đồ chỗ khác nữa.

Lời nói của Hà Vi như điểm tỉnh Quách An đang còn chưa biết làm gì. “ Đúng rồi Họ đến đây mua đồ thì chắc siêu thị hắn sẽ có nếu lấy ra món lợi nhỏ để đem việc này hóa giải xem như cũng là một cách” Nhưng mà hiện tại hắn không biết Thiếu Kiệt sẽ mua gì nên cũng khá khó, nhưng chắc chắn sẽ không nhiều mặt hàng giá trị, nên giờ mới trả lời Thiếu Kiệt.

- Chuyện lần này bên công ty tôi có lỗi nên hôm nay cậu cứ lựa chọn đồ ở khu mua sắm tất cả đều được miễn phí. Mong cậu bỏ qua lần này chúng tôi rất cám ơn.

Thiếu Kiệt hắn thấy Ha Vi chỉ dẫn cho Quách An như thế cũng chỉ biết cười trong bụng, vốn hắn sẽ tốn không ít tiền mua hàng lần này, giờ Quách An đã nói thế thì hắn cũng không ngại mà làm thịt hắn.

- Được rồi nếu công ty đã có thành ý như vậy tôi cũng không muốn làm khó tôi sẽ chọn một số mặt hàng trang bị cho nhà tôi. Thời gian không còn sớm tôi còn bận nhiều việc. Không biết bên công ty ông có ai đủ điều kiện làm người tư vấn cho tôi không?

Quách An như mừng rỡ Thiếu Kiệt đã nói như thế thì mọi thứ ổn rồi. Vì người làm ăn như Thiếu Kiệt hắn biết không phải dễ dàng nói rồi không làm. Nên cũng nhiệt tình hẳn lên đáp.

- Không sao công việc của chúng tôi cũng đã xong để tôi dẫn cậu đi chọn các sản phẩm đó.

Thấy Quách An nhiệt tình như thế Thiếu Kiệt không nói gì cùng hắn đi lựa chọn cho mình các thứ cần thiết chưa kể còn nói Quách An lắp đặt một cái máy lạnh 3 hp loại sắp lắp đặt cho bên khu tiệc cưới.

Hà Vi cùng Trịnh Chi bây giờ mới biết được bản lãnh chặt chém của Thiếu Kiệt không những máy lạnh, hắn còn lấy cả tận hai cái ti vi bốn mươi in chưa kể đến còn có bàn ghế loại tốt. Thoải mái một cái bàn giám đốc và vài cái ghế xoay bọc da.

Quách An đi theo Thiếu Kiệt trong lòng rỉ máu. Còn những nhân viên bên dưới khi thấy hắn tự thân đưa Thiếu Kiệt đi chọn đồ cũng nghiêm túc hẳn lên, Vì họ biết có hai nhân viên vừa đắc tội lớn nên mới phải buộc thôi việc mà đó là người thanh niên đang đi cùng giám đốc mình. Cho đến khi lựa chọn xong hết. Thiếu Kiệt mới cười cười nhìn Quách An nói.

- Thôi được rồi bây nhiêu là đủ, tôi biết lúc đầu anh đã nói là sẽ miễn phí hết.Nhưng trước giờ tôi chưa nhận không của ai bao giờ nên tôi sẽ chịu năm mươi phần trăm số tiền mua hàng. Anh không phải miễn phí đôi bên đều vui vẽ.

Thiếu Kiệt nói như thế làm Quách An giật mình, hắn cứ nghĩ lần này là xong rồi vật dụng Thiếu Kiệt mua cũng lên cả tới gần hai trăm triệu giờ hắn lại nói chịu một nữa cũng làm cho Quách An trong lòng mừng thầm nhưng cố làm ra vẻ nói với Thiếu Kiệt.

- Tôi đã nói miễn phí mà sao lại như thế? cậu là đã đồng ý nối lại hợp đồng lại làm như thế thì đâu được.

Thiếu Kiệt lúc này mới hắn giọng. Hắn biết Quách An chỉ làm ra vẻ đồ dùng hắn mua không ít giá trị cũng không nhỏ, lại có tính giả vờ bên ngoài nên nói.

- Ông đừng có một mặt như thế, kinh doanh mà không lấy tiền chắc ông là người đầu tiên đấy, Tôi nói rồi tôi trả năm mươi phần trăm. Đừng vờ vịt là gì nữa ai cũng là dân kinh doanh cả có phải đứa mới ra đời đâu mà ông như thế.

Quách An lúc này cũng ngượng người cười cười. Hắn cứ dựa theo tuổi tác của Thiếu Kiệt mà quên mất hắn là một ông chủ kinh doanh thấy được lợi nhuận cũng như mình.

Dù sao Thiếu Kiệt nói cũng đúng, hắn và Thiếu Kiệt đều là người kinh doanh hiểu rõ nhưng việc như thế này còn làm ra vẽ trước mặt hắn, cũng chỉ là vẽ rắn thêm chân thôi.

- Đúng là cậu hơn tôi rất nhiều, đúng là tuổi trẻ tài cao à. Không thể nói tuổi tác với cậu được. Thôi vậy dù sao cũng cảm ơn cậu xem ra lừa dối lại không bằng thành thật. Vậy cậu muốn thanh toán tiền mặt hay là quẹt thẻ.

- ông nghĩ tôi đi mua hàng đem nhiều tiền mặt sao? ở nhà cũng để tiền mặt làm gì cừ quẹt thẻ. Ông cho người lắp đặt trong tối này là được. Càng nhanh càng tốt tôi đang cần dùng.

Thiếu Kiệt và Quách An đến quầy thu ngân bắt đầu làm thủ tục thanh toán các vật dụng của mình đã mua hàng. Việc giảm giá năm mươi phần trăm như thế này luôn cần có chữ ký của Quách An. Chưa kể đến hắn có nói với Thiếu Kiệt trong vòng hai giờ, mọi thứ sẽ được giao tới và lắp đặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.