Siêu Việt Tài Chính

Chương 258: Chương 258: Cạnh tranh đấu thầu




Thấy Thiếu Kiệt trở lại trong nhà đi kèm theo hai người cảnh sát mọi người đều bất ngờ. Họ thấy việc cảnh sát đến nhà thật sự không mấy dễ chịu. Bởi vì Hà Vi và Nhã Oanh vừa trải qua một buổi làm việc nhỏ ở sân bay.

Thiếu Kiệt thấy mọi người lo lăng mới cười cười đáp lại họ.

-Không có gì hết chỉ là gặp mặt để biết mình cư trú ở đây để bảo toàn an ninh thôi.

Người cảnh sát thấy mọi người cũng cười cười. Hai người thấy Thiếu Kiệt phối hợp với mình lại không có gì ngăn cản chưa kể đó còn rất nhiệt tinh nên không như những người có vẻ làm việc xấu chưa kể đế hai cô gái đang soạn một đống đồ đắt tiền vừa mua được làm họ cũng thấy mình có chút gì đó hơi ngại.

Huyền Thanh lúc này trở lại trên tay cầm theo hợp đồng thuê nhà của Thiếu Kiệt đưa cho một người cảnh sát rồi mới nói.

-Đây là hợp đồng lưu trú của những người thân của tôi các anh xem. Thiếu Kiệt cháu đưa cả hộ chiếu cho mấy anh cảnh sát xem.

Thiếu Kiệt cũng lấy số hộ chiếu của mọi người cho hai người cảnh sát.

Cầm qua hồ sơ thuê nhà và số người được khai được ở trong nhà. hai người cảnh sát kia cũng gật đầu mới hướng Thiếu Kiệt và Huyền Thanh nói.

-Xin lỗi chúng tôi đã làm phiên nhưng có người báo các bạn đến đây lưu trú dài hạn nghi ngờ là người xấu nên chúng tôi mới phải đi kiểm tra vào giờ này.

Thiếu Kiệt lúc này cũng thắc mắc với những người cảnh sát ở nơi đây. Họ nhận được tin tức mà chỉ vừa mới đây hắn và mọi người vào nhà chưa lâu.

-Chuyện lạ nhỉ chúng tôi cũng vừa tới đây chưa được bao lâu các anh thấy rồi đấy đồ đạc còn chưa lôi ra khỏi hành lý. Vừa mới xuống xe mở cửa rồi phân chia phòng. Chưa làm gì hết đã có người báo cho các anh rồi.

-Việc này! chúng tôi chỉ nhận được điện thoại báo cáo. Nên mới tới đây thôi. Tôi nghĩ có hay không việc các anh chị hoặc có ai đó làm việc gì đó gây mất lòng người ở xung quanh hay không? hay dạo gần đây có người nào mà làm các vị phiền lòng không?

Người cảnh sát cũng hiểu những gì Thiếu Kiệt nói không phải ngẫu nhiên. Có người báo làm khó dễ nên những người cảnh sát bọn hắn mới phải đến vào lúc đêm hôm khuya khoắt nhu thế này.

-Tôi vừa từ nước mình qua cũng với mấy người ở đây. Vốn cũng không thường xuyên ở đây. Nhà mua hầu hết sẽ có người tới hàng tuần dọn dẹp. Nên rất ít khi ở đây, nên nói không được lòng người sống ở đây cũng không đúng lắm.

Hai người cảnh sát nghe vậy cũng trâm ngâm. Bởi nếu như thế thì chuyện này phải có ẩn khúc gì đó mà họ chưa biết. Một người hướng Huyền Thanh và Thiếu Kiệt nói.

-Việc này chúng tôi sẽ điều tra kỹ lại xem người gọi đến là ai. Cũng mong mọi người thông cảm đây là nghĩa vụ và chức trách của chúng tôi nên không thể làm khác được. Một lần nữa xin lỗi mọi người vì đã làm phiền.

Thiếu Kiệt cũng biết hai người có chỗ khó nói của mình nên cũng đáp lại lời họ.

]var abd_media=”media.adnetwork “;var abd_width=500;var abd_height=281;var abd_skip=7;var abd_flash=true;var abd_popup=true;var abd_wid=1515641312;var abd_zid=1515641399;var abd_content_id=”#abd_itvcplayer”;var abd_position=0;

-Không sao khi có người báo cáo các anh phải kiểm tra mà nếu không kiểm tra thì làm sao đúng chức trách của mình.

Hai Người cảnh sát lúc mới đưa lại hộ chiếu cho mọi người và giấy thuê nhà. Thiếu Kiệt tiễn hai người cảnh sát ra đến cổng. Trước đi một người còn nói với hắn.

-Cậu thông cảm dạo gần đây khá nhiều người xấu đi theo dạng du lịch ở lại hoạt động phi pháp nên chúng tôi làm việc này cũng là bất đắc dĩ. Chúc cậu và mọi người thuận lợi khi phát triển công ty ở đất nước chúng tôi.

Đợi cho hai người lên xe rời đi Thiếu Kiệt mới đi vào trong nhà. Nét mặt âm trầm hắn thấy việc này không phải nhắm vào hắn mà là nhắm vào Huyền Thanh vì bà và bọn hắn vừa tới đây không lâu chỉ có thể nhắm vào những người mới đến để buộc Huyền Thanh gặp rắc rối nếu bọn hắn có vấn đề.

Thiếu Kiệt trở lại trong nhà ngồi xuống bộ bàn ghế ở phòng khách. Mọi người đã ngồi sẵn bởi nghe được những lời của hai người cảnh sát. Huyền Thanh cũng đã nói lại cho mọi người hiểu cố người vừa mới báo cảnh sát đến để điều tra họ.

-Chuyện này xem ra có người nhắm vào dì rồi. Nhưng mà cháu hỏi thật gần đây mình làm ăn bên này có xích mích với ai không?

-Việc này cô hình như là không? Cháu biết rồi bên cô vừa mới qua đây chân còn chưa vững thì xích mích với ai được.

Huyền Thanh lúc này cũng trầm ngâm đối với việc này cô cũng không rõ lắm tại sao. Nhưng bên công việc của cô cũng chưa hẳn là có tên tuổi ở cái đất nước này. Cô đang từ từ phát triển cho sau này mà những lúc như thế này công ty rất không muốn xảy ra chuyện gì. Lần này cô đi chủ yếu bàn bạc một số vấn đề đối với những người điều hành ở đây.

-Vậy gần đây cô có nhận công trình hay là sắp có dự án thi công gì đối với sản phẩm mình không? Cháu sợ là việc này có thể dẫn đến người làm khó dễ mọi người hôm nay.

-Nếu vậy thì hiện tại chắc chắn là có. Bởi công ty cô đang đấu thầu với khá nhiều công ty khác về lĩnh vực sơn ngoại thất của một số trung tâm thương mại ở đây. Vì cứ trung bình năm năm ở đây họ đều phải sơn lại một lần. Mà cô tin chắc với sản phẩm của mình họ có thể bền màu với thời gian không chỉ hơn năm năm.

Huyền Thanh nghe Thiếu Kiệt hỏi như thế mới nói thật dự định của mình lần này qua bên singapore để làm gì. Đối với Thiếu Kiệt và mọi người lần này qua đây chủ yếu là tạo dựng công ty. Nếu vì trường hợp và những người cạnh tranh trong những vấn đề kinh doanh làm ảnh hưởng đến Thiếu Kiệt hắn thì cũng không tốt lắm.

-Xem ra họ thấy không thắng được cô mới tìm cách khó dễ đi. Bây giờ nếu mà bọn cháu không phải là người đế đây với danh nghĩa là mở công ty có lẽ sẽ bị làm khó đôi chút. Họ sẽ kéo việc này liên quan đến dì và ảnh hưởng không nhỏ trong lần đấu thầu này.

-Hiện giờ thì lo lắng nhất của Dì là công ty nào vì trước đây chỗ này đã có người thi công rồi nhưng bên phía đối tác không đông ý nên phải đấu thầu lại. Có thể nói công trình này là công trình khó tính. Còn nói về lựa chọn của họ thì dì tin mình sẽ thắng với sản phẩm của mình chỉ sợ là các cháu liên lụy thôi.

Thiếu Kiệt nghe bà nói cũng chỉ cười đối với hắn chuyện này nếu mà có liên lụy cũng không được nhiều bởi bản thân quốc gia này đã có an ninh rất tốt. Họ chỉ có thể đối phó công khai theo pháp luật mà không thể nào làm những việc manh động khác.

-Theo cháu thấy chuyện này không đến nỗi như cô nghĩ đâu. Họ đã làm những trò này chứng tỏ họ sợ nên cô đưng lo lắng dù cho họ có đối phó bọn cháu cũng không thể nào làm được gì đâu.

-Ừ thôi mấy đưa xem coi nghĩ ngơi đi nếu chá nói thế thì thôi vậy. Nhưng có chuyện gì phải báo cô biết đấy. Những chuyện như thế này dù sao cũng cẩn thận.

Đợi cho Huyền Thanh về rồi trong căn phòng chỉ còn lại mọi người. lúc này Hà Vi mới từ từ nói.

-Chuyện này tính sao bây giờ. Mới vừa qua đã gặp những chuyện như vầy rồi thật sự là không tốt lắm.

-Không sao đâu chỉ là chuyện nhỏ thôi những chuyện như thế này. Cũng không làm gì. Đối với những việc này nếu còn xảy ra thì mình báo với những nhà chức trách ở đây can thiệp.

Thiếu Kiệt thấy nếu cứ như thế này mà suy nghĩ những chuyện không đâu cũng không đem lại kết quả gì còn làm cho công việc phân tâm không đáng có.Chu Tường lúc này cũng gật đầu hỏi Thiếu Kiệt.

-Vậy Hôm nay mình bắt đầu triển khai công việc luôn hay sao Thiếu Kiệt? Giờ mọi người sắp xếp đồ đạc xong cũng đâu làm gì.

-Không hôm nay mọi người cứ đi tham quan du lịch thêm một ngày để thích ứng múi giờ trước đã còn lại những việc khác thì sẽ làm vào ngày mài. Chứ hôm nay mà cứ như vậy đi làm những hồ sơ này ngồi đợi mỏi mệt mọi người lại không có tin thần.

Nhã Oanh thấy thế mới nói với Thiếu Kiệt.

-Vậy mọi người bọn mình phải đi riêng đi chứ dì Huyền Thanh cũng còn nhiều việc nếu mà cứ để dì theo bọn mình hoài cũng không được.

-Ấy bọn mình đâu biết đường xa ở đây ra sao. Lại không rành đường ai đâu mà hướng dẫn. Không khéo lại bị taxi chém đẹp à.

Trương Hạo nghe Nhã Oanh đòi đi mà không có Huyền Băng cũng sợ là sẽ gặp việc không biết đường mà bị taxi hay người dân đia phương bắt phải trả tiền nhiều hơn.

-Đừng lo ở đây không phải như trong nước mình. Bất cứ taxi nào cũng chạy cùng một giá và không có sự chặt chém đâu bởi đây cũng chỉ như một thành phố thôi. Vòng tới vòng lui cũng chỉ bao nhiêu thôi. Chưa kể những nhân viên của các công ty này luôn đem khách hàng đặt lên hàng đầu. Nếu có sự không hài lòng được phản ánh lên họ sẽ mất việc. Mà làm việc ở nơi này nếu không được làm cho nhà nước họ xem xét hồ sơ rất cao.

Thiếu Kiệt đem sơ lượt về những gì mình biết về những thứ tham khảo trên mạng được người khác nói lại. Đem bổ túc kiến thức cho những người đang có mặt trong phòng. Hà Vi nghe Thiếu Kiệt nói thế nên cũng lên tiếng.

-Vậy đi để dọn dẹp sắp xếp hành lý xong rồi. Mọi người gọi taxi đi dạo nơi này cũng được.

-Ừ! em với Nhã Oanh gom đống nay lại cất đi khi nào về thì đóng hàng gửi về địa chỉ của mình. Còn hành lý thì lấy ra vài bộ thôi sắp tới ba người mình còn đi chỗ khác nữa chứ không chỉ mỗi ở đây

Gật đầu như biết Thiếu Kiệt muốn nói điều gì.Nhã Oanh và Ngọc Nhi Thay nhau đem những đồ đạc sắp xếp lại một góc trong phòng. rồi kéo hành lý vào phòng mà mình đã chọn bắt đầu cho những ngày ở singapore sắp tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.