Siêu Việt Tài Chính

Chương 553: Chương 553: Dự Đoán Mười Bước




Trừng lớn mắt. Lâm Huân Di không nghĩ đến bố mình lại nói ra được những sự việc này. Cô thấy Thiếu Kiệt rất bình thường chỉ là có một chút đầu óc làm việc quyết đoán khá thành thục mà không nghĩ đến những điều khác.

Cô cũng không nghĩ đến Thiếu Kiệt có thể lật cả Lâm gia đã tồn tại thật lâu như thế này mà không ngã. Giờ thì bố cô lại nói Thiếu Kiệt hắn có thể lật đổ cả Lâm gia.

- Bố giỡn chơi sao! Việc này không giỡn được đâu. Làm sao mà thằng nhóc đó có thể làm được việc này. Đang nghiêm túc bố không được đùa.

- Thì bố không đùa đây là sự thật từ những gì con nói bô suy luận ra được một số thực tiễn có kết luận. Con nên nhớ một điều ngành cảnh sát là một ngành suy luận và điều tra. Chuyên ngành của nào bao hàm nhiều thứ để có thể nhận định tình hình tội phạm và cách lập luận gây án của đối tượng. Bố lại là một người cảnh sát có kinh nghiệm nhiều năm con nghĩ bố không nhận ra được có một số bố cục của cậu ta đặt ra sao.

Lâm Huân Di ngẫn người một lúc. Đúng vậy để nói về bố cục thì bố cô cũng không thua kém ai nếu không cũng chẵn leo đến cái chức này. Nếu dựa vào những công trạng được bồi đắp thì có vẽ không khó nhưng bố cô một thân tự bước lên tới bước này hoàn toàn có thực lực cần thiết.

- Bố việc này là thật sao! Con thấy cậu ta không đến mức đó đâu. Cậu ta còn lo đối phó hai nhà Ngô Diệp chưa xong lại có thể phân tâm tới Lâm gia chúng ta như thế có hơi quá sức thừa nhận không?

- Bố đảm bảo đấy! Con nghĩ xem Ngọc Nhi là gì với gia đình chúng ta con bé làm cháu của lão Lâm Dương đi mà thật chất mẹ cô bé cũng chỉ là một sai lầm của lão ta thôi. Việc con nghĩ xem Ngọc Nhi tại sao lại giữ kín giùm con chuyện công ty Ngọc Minh với những người khác. Con đừng nói vì con dặn con bé. Không phải thế đâu. Theo bố đoán không lầm Ngọc Nhi đầu nhập biến thành một thế lực nào đó của thằng nhóc Thiếu Kiệt và thông qua cô bé này hắn nắm rõ cục diện của Lâm gia rồi. Nhất là con bé có quyền truy cập vào hồ sơ các thành viên của Lâm gia nữa. Con nghĩ nhiêu đó đủ cho thằng nhóc tạo ra một kế hoạch lật đổ Lâm gia chưa?

Lâm Phong đưa ra phân tích của mình cho Lâm Huân Di hiểu tại sao hắn lại có phán đoàn nay làm cô cũng trầm mặt nhớ lại ngày đó tại sao Thiếu Kiệt lại biết rõ thân thế của mình cũng gật đầu.

Điều này lý giải tại sao Thiếu Kiệt hắn tự tin có thể đối phó với cô. Vì hắn nắm rõ điểm yếu của cô ngay từ lúc vừa gặp. Bởi hồ sơ cô ở Lâm gia đang nói rõ cô đang đi thực tập ở công ty nước ngoài mà không phải là làm ở trong nước. Huống chi con ra mặt lộ diện như thế trong công ty.

- Cậu ta tính kế con cả ngay lần đầu gặp mắt sao bố. Nếu thế thì chết rồi! Mình phải đối phó thế nào mới được chứ.

- Không cần con chỉ đi cùng thuyền với cậu nhóc ấy là được. Các bố cục hắn tính toán rất cẩn thận. Ngô gia với Diệp gia bố bảo đảm không lâu sau bị khai đao là cái chắc. Nhưng mà giờ đây là thời điểm tốt để bố con mình thay đổi cục diện hiện tại. Vốn lần này chuyện cậu ta hợp tác với con chỉ là việc làm một bài toàn thử thôi. Nếu không có con mục đích của cậu ta vẫn làm được. Vậy đây chỉ làm bài thử nghiệm xem con có thật sự muốn thay đổi hay không thôi. Nếu không thì cậu ta chỉ để lại Ngọc Nhi mà toàn bộ Lâm gia bị chôn cùng

Lâm Phong lúc này từ tốn nói ra những lời này cho Lâm Huân Di nghe. Cô cũng không phải mới nghe từ này. Thiếu Kiệt đã từng nói nếu không có cô hắn vẫn có thể làm được việc gài bẫy Ngô Long nhưng cô không mấy tinh tưởng chỉ là cố chống đỡ để kéo cô vào việc này. Giờ lời bố cô nói Lâm Huân Di có phần tin tưởng.

- Hiện tại không nói đến vấn đề của con trước sau quyết định như thế nào. Bố chỉ phân tích những gì mà chúng ta đã biết về cậu nhóc Thiếu Kiệt này. Tuy không phải muốn đánh giá nhưng chúng ta cần phải xem xét những việc làm gần đây của Ngô gia đối với cậu ta. Từng sự việc cứ nghĩ là họ sẽ nắm chắc phần thắng nhưng kết cục thì đảo ngược một cách chóng vánh. Lần này cũng thế nếu bố không lầm Ngô Nam lần này đi Lưu Minh cũng là dấu chấm hết cho hắn. Còn việc con cài bẫy Ngô Long đối với chuyện đã đưa ra chắc chắn đó là một bước phòng ngừa trường hợp cần thiết thôi.

Lâm Huân Di suy nghĩ những gì suy nghĩ của mình về những tư liệu đã gom góp của Thiếu Kiệt dạo gần đây cũng biết đôi chút. Bố cục không biết chi tiết như thế nào nhưng nếu với cách nhìn của bô cô là đúng thì Ngô Gia không những tổn thất thêm một người mà còn bị đã kích nghiêm trọng.

Xem ra cô hoàn toàn nằm trong tay người khác chỉ có một đường chọn lựa duy nhất. là phải bước lên thuyền của Thiếu Kiệt còn không thỉ cũng không ổn cho thế cục hiện tại.

- Theo bố thì chúng ta nên làm thế nào. Nếu sai lầm rất có thể cả gia tộc phát hiện như thế chắc chắn không tốt. Chưa kể đến lúc đó công sức của bố tan thành mây khói nữa.

Lâm Huân Di muốn biết nếu là bố cô thì hắn sẽ quyết định như thế nào để đưa việc này vào vị trí cân bằng cần thiết. Một mình cô chắc chắn sẽ không hoàn thành việc này một cách triệt để điều duy nhất có thể đó là nhớ đến sự giúp đỡ của bố mình trong hoàn cảnh này.

- Chuyện này không mấy khó khăn nếu con thực hiện thì cũng đơn giản thôi. Trước mắt cứ làm theo ý định của cậu ta trước đã. Sau đó hỏi xem cậu ta nếu giao công ty lại cho Lâm gia thì sẽ như thế nào. Còn rút chân ra khỏi việc này để cho những chuyện này không con liên quan đến gia đình mình. Việc còn lại chắc hắn bố phải gặp cậu ta một lần mới biết được.

Lâm Phong đưa ra vấn đề cho con gái mình. Như một bước chỉ dẫn để Lâm Huân Di biết phải đi nhưng bước tiếp theo như thế nào.

- Bố gặp cậu ta sao? Nhưng liệu điều đó con sợ rằng có ảnh hưởng. Ấy mà đúng rồi! Lần đầu tiên cậu ta gặp con cậu ta có nói một câu nếu bố hoặc mẹ nói chuyện với cậu ta thì còn có tư cách chứ con thì không được. Lúc đó con chỉ tưởng cậu ta chỉ là lời thốt ra từ một phía thôi chứ.

Lâm Huân Di bây giờ mới nhớ lại lần đầu lúc Thiếu Kiệt gặp cô nói ra tên bố và mẹ cô làm cho cô cũng cảm giác khó chịu nhưng xem điều này được suy tính từ trước đó rất lâu. Nếu quả đúng như thế thì cô không khỏi hơi sợ cái suy luận và sắp xếp của Thiếu Kiệt.

- Xem ra cậu ta biết chắc một mình con sẽ không gỡ rối được mà sẽ nói với bố. Dù hắn không nói con phải hỏi ý kiến nhưng việc trọng đại ảnh hưởng thế này chắc chắn con phải hỏi xem ra cậu ta cao hơn tất cả mọi người nhiều lắm. Bố cục làm ra chỉ để về con báo lại cho bố để bố đưa ý kiến thôi. Xem ra gặp cậu ta là điều bắt buộc rồi.

Lâm Phong vừa nói vừa lấy tay gõ gõ mặt bàn một chút. Lâm Huân Di lúc này mồ hôi cũng thấm ra trên trán không ngờ những việc như thế này tính toán sâu như thế thì lần đầu tiên cô thấy.

- Con cũng không biết điều này. Nhưng mà sao cậu ta lại chọn nhà mình mà không chọn những người khác Ngọc Nhi có thể đề cửu bất cứ nhà nào thân thuộc với cậu ta mà. Sao phải là nhà mình?

Lâm Huân Di cũng thắc mắc việc tại sao Thiếu Kiệt lại chọn nhà cô mà không phải nhà khác làm cho Lâm Phong bật cười lớn hết sức có thể.

- Đúng là con từng tuổi này rồi mà còn ngốc hơn cả cậu ta. Cái thằng nhóc đó đánh giá là khả năng làm việc chứ không phải dựa vào quan hệ mới có khả năng. Nếu bố không lầm cậu ta định để bố làm quân cờ ngầm được cao tầng Lâm gia trọng dụng đi. Lâm Dương hiện tại cần một thượng tướng ngang cấp để trèo lên đại tướng trong vài năm tới. Mà bộ phận quân đội chắc chắn sẽ không được vì có Hà lão tiếp đó là Tăng Anh Hùng. Còn ngành cảnh sát thì là một nơi dễ kiếm công trạng nhất. Cao rất cao đánh cờ đi trước cả mười bước trong bàn cờ. Hèn gì Ngô Diệp hai nhà không đấu lại. Bố nghĩ chúng ta nên đứng vào tổ đội của cậu nhóc này.

Lâm Huân Di lúc này gật đầu tươi cười như đã quyết định được cho mình con đường cần thiết phải đi. Không ai muốn chạm trán đối thủ mạnh như thế. Nếu gặp người như Thiếu Kiệt tốt nhất là đứng vào cùng một chuyến tuyến.

“ Reng Reng”

Cái điện thoại của Lâm Huân Di vang lên nhìn vào cô thấy số điện thoại của Lâm Kiệt nên cau một cái mới đưa điện thoại lên nghe.

- Ông Nội! gọi cháu có gì không?

- Tết nhất bố con mày không qua nha ông sao. Bảo bố cháu đưa qua đây chơi với ông ngày hôm nay nào. Qua nhanh nhé bà chuẩn bị đồ ăn cho hai bố con rồi đấy!

Lâm Huân Nhi sững sờ trong khi đó bên kia phát lên âm thành cúp máy của điện thoại. Cô nhìn qua Lâm Phong nói với bố mình.

- Ông Nội gọi bố với con qua bên đó dùng cơm kia. Trước giờ làm gì có chuyện này bố?

- Ha Ha Ha không ngờ cuộc đời Lâm Phong đến cuối đời còn thấy được một người đánh cờ giỏi như thế Thiếu Kiệt ở Thiếu Kiệt. Cậu mà sinh cùng thời với chúng tôi thì anh đánh thắng cậu đây. Được rồi con chuẩn bị đi qua bên đó chủ yếu ông con muốn lôi kéo bố vào bộ máy thôi. Việc này đừng để lộ ra cứ làm theo kế hoạch Thiếu Kiệt đã đặt ra. Qua tết đi Lưu Minh gặp cậu ta hẹn cho bố cuộc hẹn. Bố bí mật đi gặp cậu ta nói chuyện.

Lâm Phong bây giờ biết được cuộc gọi của Lâm Kiệt với mục đích gì rồi. Dù sao đến nước này ván cơ hiện lên một mặt hắn không làm thì chắc chắn sẽ có người khác làm. Cơ hội trở mình tới làm sao không nắm lấy. Lâm Huân Di gật đầu đứng lên. Cô thấy xem ra những gì bố mình đoán được không sai biệt lắm nên cũng hiểu phải làm thế nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.