Siêu Việt Tài Chính

Chương 311: Chương 311: Hỏi chuyện




Thiếu Kiệt lúc này đứng lên để lại trên bàn một tấm danh thiếp của mình. Rồi khoác lên người cái áo khoát rời đi. Hai ngưởi Grubel và Simon nhìn vào tấm danh thiếp trên bàn.

Cùng nhìn nhau thở dài Simon lúc này mới nói với Grubel

-Xem ra chúng ta sắp sửa thấy được một người trẻ tuổi bước lên trên bảng forex rồi. Cậu ta còn nhỏ tuổi như thế mà có con mắt nhìn vào sự kiên kinh tế toàn cầu như vậy không biết sau này trưởng thành phải đến mức độ nào nữa.

-Người dân châu á ai cũng có sự thông minh cho riêng minh lần này chúng ta được chừng kiến thêm một người nữa. Cứ để danh sách của cậu ta vào những người cần liên lạc. Sau này biết đâu lại cần thiết. Cậu ta không muốn trở thành người tư vấn mang danh nghĩa công ty bởi cậu ta không muốn sự ràng buộc. Về cứ thêm vào cho cậu ta 100 ngàn đi. Việc này chúng ta nên làm giữ mối quan hệ sau này còn nhờ cậu ta giúp cho những việc khác nữa.

Sau khi trả lời Simon, Grubel cũng nói ra những gì mình nghĩ. vì chỉ có như thế mới giải thích tại sao Thiếu Kiệt lại để một lời ngỏ cho mình. Dù không muốn trở thành nhân viên của ngân hàng nhưng Grubel đều biết những người kinh doanh không muốn làm việc dưới bất cứ ai.

Lắc đầu cảm thàn về những gì được biết còn quá ít ỏi. Simon như thấy được rằng ngay cả Grubel một người bước từ lĩnh vực tài chính cũng có đánh giá cao đối với Thiếu Kiệt thì chắc chắn giữ lại một mối liên hệ với hắn là điều cần thiết.

Thường là họ sẽ tự làm hoặc nếu không đủ điều kiện họ sẽ hợp tác. Mà đây đã nói lên tính cách đó của Thiếu Kiệt hắn không muốn lệ thuộc vào những gì người khác sắp xếp.

Thiếu Kiệt rời đi trên taxi không khó để hắn có thể quay về khách sạn của mình. Hà Vi với Nhã Oanh lúc này bồn chồn lo lắng đi tới đi lui trong phòng.

Khi cánh cửa được mỡ ra cả hai người thấy Thiếu Kiệt lúc này mới cảm thấy như được nhẹ nhõm. Hà Vi lúc này mới hướng Thiếu Kiệt hỏi hắn.

-Có chuyện gì không Thiếu Kiệt. Anh làm hai người bọn em lo quá. Hai người họ giữ anh lại nói chuyện gì thế.

Thấy hai người trầm trọng lo lắng Thiếu Kiệt cũng trấn an. Dù sao lần này chuyện Grubel với Simon bất ngờ hỏi hắn về nguyên nhân khủng hoảng tín dụng cũng làm hắn hồi hộp ngay lúc đầu.

-Chuyện này không có gì hết. Chủ yếu họ cần anh góp ý đôi chút nhưng chắc những món tiền vào tài khoản sau này của mình được minh bạch hơn. Vì trong đó có cả tiền tư vấn của họ sẽ trả vào. Nếu mà họ cũng gửi vào thì số tiền sau nay của mình kiếm được sẽ tương đối an toàn. Hai người cũng đừng lo lắng qua chuyện qua rồi không có việc gì phải lo nữa hết.

Nhã Oanh lúc này mới ngồi xuống giường thở phào một hơi. Cô cũng lo lắng không kém khi thấy cả hai người của ngân hàng bỗng nhiên giữ Thiếu Kiệt lại. Giờ nghe được hai người đó cần nói chuyện với Thiếu Kiệt lại còn gửi tiền vào tài khoản cho hắn thì mới an tâm.

Hà Vi lúc này cũng thắc mắc việc gì mà Thiếu Kiệt giúp cho những người ở Ngân Hàng để họ có thể gửi tiền vào tài khoản của Thiếu Kiệt nên hỏi.

-Ủa Thiếu Kiệt cậu làm gì mà khiến những người đó gửi tiền cho cậu thế? Chỉ là buổi nói chuyện thôi họ cũng phải gửi tiền nữa à.

-Ừ vừa rồi mình giúp họ giải quyết một vấn đề phiền toái của họ. Việc giải đáp một thắc mắc hay đưa ra một chỉ dẫn trong ngành tài chính cũng có được một khoản thu nhập từ việc đưa ra chỉ dẫn đó. Người ta gọi đó là tư vấn tài chính. Những người tư vấn đó cũng giông như anh hôm nay đưa ra một cách giải quyết hoặc định hướng hoặc là giải đáp một vấn đề mà những người đó không giải đáp được. Họ sẽ giải quyết được vấn đề còn anh thì nhận được tiền. Và số tiền này cũng không nhỏ. Anh giúp họ lần này không ít nói chung trong cái rủi có cái may. Được thêm 100 ngàn đô.

Nhã Oanh nghe Thiếu Kiệt nói ra những việc như thế, Cũng ngạc nhiên bởi trong nước hầu như cô chưa thấy được loại hình này. Đây là lần đầu tiên cô nghe nói đến việc nói chuyện và đưa ra những kế hoạch hoặc giải đáp thắc mắc lại có thể kiếm được nhiều tiền đến như thế.

-Ấy Thiếu Kiệt như thế sau nay tài khoản của bạn ở đó không phải lo vấn đề liên quan đến những thứ tiền được chuyển đến rồi.

-Trước mắt thì như vậy. Nếu như anh dự đoán không lầm một khi tiền vào tài khoản sẽ định danh là số tiền tư vấn cho ngân hàng. Như thế trên danh nghĩa đây là tài khoản của một người thuộc lĩnh vực tư vấn kinh tế. Mà nếu tài khoản có nhận nhiều tiền từ nhiều người cũng không thể nói được.

Thiếu Kiệt từ lúc bắt đầu nghe nói đến số tiền sẽ nhận được từ Grubel cũng đã suy nghĩ vấn đề này. Hắn thấy chỉ cần mình vận dụng kiến thức biết được. Đưa ra nguyên nhân tại sao họ lại bị vấn đề đó, Thu về khoảng tiền hợp pháp và lại được bảo chứng từ chính những người trong ngân hàng. Mà ở đây cấp bật đó không nhỏ. Một vị giám đốc điều hành cũng đủ khiến Tài khoản của hắn bị loại khỏi vòng nghi ngờ.

Nếu có điều tra đến thì chắc chắn Grubel sẽ là người phải đứng ra xác nhận tài khoản cho hắn. Bởi nếu muốn giữ mối quan hệ với một người tư vấn tài chính có thể đưa ra được những gì cần thiết thì bản thân Grubel phải làm được điều này.

Dù cho hắn đang rút lấy tiền tài khoản của ngân hàng và chính chế độ bảo hiểm của ngân hàng đã mua đối với những công ty tài chính thì mòn tiền bị mất sẽ được giữ bí mật hoặc là do công ty bảo hiểm công khai.

-Thôi chuyện này xong rồi mau chóng rời khỏi đây đi mình thấy như vậy là tốt nhất lại an tâm nữa.

Nhã Oanh lúc này đưa ra suy nghĩ của mình. Theo cô thấy hiện tại không cần ở lại đây nữa càng rời đi sớm bao nhiêu hay bấy nhiêu. Dù sao Thiếu Kiệt cũng đã có được những gì hắn muốn còn những thứ tiền sẽ đổ về tài khoản của Thiếu Kiệt thì ở đâu hắn cũng thao tác được.

-Chuyện này không phải vội. Nếu bây giờ rời đi qua sớm chắc chắn họ sẽ nghĩ ngờ không nhỏ. Mình vừa đến đây chưa tới vài ngày cầm ngay cái tài khoản rồi rời đi thì có thể dẫn đến sự chú ý không cần thiết.

-Thiếu Kiệt nói đúng đấy Nhã Oanh bây giờ mà mình rời đi chẳng khác nào chứng minh Thiếu Kiệt dùng virut lấy tiền họ sao. Cứ ở lại sẳn mình đi chơi vài vòng như thế sẽ đỡ bị mọi người chú ý hơn.

Hà Vi cũng khuyên Nhã Oanh vì cô cũng hiểu đây là thời điểm nhạy cảm mọi hành động của họ thời điểm này nếu có điều gì đó trái với hoạt động bình thường một chút cũng ảnh hưởng không nhỏ.

Bây giờ điện thoại của Thiếu Kiệt vang lên. Nhin dãy số lạ trong điện thoại Thiếu Kiệt ra hiệu cho hai người im lặng một chút. Nhận cuộc gọi bên kia vang lên giọng nói quen thuộc của Simon.

-Alo cậu Thiếu Kiệt đấy à số tiền vừa rồi hứa với cậu đã được chuyển vào tài khoản rồi cậu có thể lên trang chủ và nhập tài khoản của mình để kiểm tra nhé.

-Ừ vậy cám ơn nhé Simon. Hiện tại tôi đang bận có gì thì cứ liên hệ với số này. Ngay cả thư điện tử cũng được. Vì tôi có thể nhận được thư qua điện thoại bất cứ lúc nào.

Biết được tiền đã vào tài khoản của mình Thiếu Kiệt cũng chỉ để lại những câu nói ngõ cho những gì sắp tới. Simon nghe thế cũng cười cười đáp lại với hắn.

-Cậu yên tâm. Việc cậu giúp cũng khiến ngân hàng cơ cấu lại các bước nên chúng tôi mới phải là người cám ơn cậu mới đúng. Khi nào có việc gì cần ý kiến tôi sẽ liên hệ lúc đó tuy theo mức độ mà trả cho cậu với mức tương xứng thôi tôi đi họp vì việc vừa rồi đây.

Cúp máy Thiếu Kiệt mĩm cười nhìn hai người Nhã Oanh với Hà Vi. Thấy Thiếu Kiệt nói chuyện điện thoại Hà Vi cũng biết tiền đã vào tới tài khoản của Thiếu Kiệt.

Thời đại công nghệ nên chỉ cần bên ngân hàng ngõ một dãy số là tiền vào đến trong tài khoản của Thiếu Kiệt mà không phải đợi chờ lâu.

-Xong rồi hả Thiếu Kiệt. Những người bên Ngân Hàng đã chuyển tiền rồi bước tiếp theo cậu sẽ làm gì.

-Hiện tại chỉ cần thêm vào số tài khoản trong hệ thống chuyển tiền của mình thôi như thế là mọi thứ sẽ xong.

Vừa nói Thiếu Kiệt vừa tiến về máy tính của mình. Hắn mở máy bắt đầu tập trung lấy ra số tài khoản mà mình có được đánh một dãy số. Sau đó hắn vào trang chủ của ngân hàng kiểm tra lại số tiền hiện có.

Hà Vi với Nhã Oanh thấy hắn thao tác cũng im lặng một lúc. Thiếu Kiệt lúc này cũng không quên kiểm tra lại email của mình. Bởi vì hắn không có trong nước nên mỗi ngày Ngọc Nhi đều phải điều hành thông qua việc liên hệ với Thiếu Kiệt hắn.

Nhìn qua một số tin tức đầu hắn thấy không có điều gì phải bàn. Cho đến khi đọc đến báo cáo của Trương Hạo, Thiếu Kiệt thật sự cau mày. Bởi trong thư nói rỏ Hoách Nam người mà khi hắn vừa mới bước chân làm giàu. Hiện tại liên hệ thường xuyên với Trương Hạo như có điều gì đó cần thiết. Cần đợi hắn về giải quyết.

Thấy Thiếu Kiệt cau mày trầm tư Nhã Oanh mới hỏi Thiếu Kiệt vì chỉ khi nào có chuyện gì hắn mới như thế. Cả Hà Vi và cô đều như đã quen với những cái nhíu máy rồi trở lại bình thường trên khuôn mặt của hắn.

-Có chuyện gì vậy Thiếu Kiệt gặp vấn đề gì à.

-Ở bên Trương Hạo xảy ra vấn đề nhưng không biết là việc gì là tốt hay là xấu thì chưa biết được. Nhưng để anh hỏi hắn thử xem.

Thiếu Kiệt lúc này mới nói ra cho Nhã Oanh với Hà Vi biết vấn đề mà hắn đang gặp phải. Vì Trương Hạo hiện tại vừa chạy đi chạy lại giữa quốc gia và singapore nên mọi thứ dính dáng đến hắn có thể từ những người muốn tiếp cận mà xét về một mặt để có được mối liên hệ của Trương Hạo với Hoách Nam thì chỉ có một người có thể làm được đó là Mã Hóa Đằng.

Ý nghĩ của Thiếu Kiệt hiện nay là như thế nhưng để biết rõ Hoách Nam liên hệ với Trương Hạo mục đích như thế nào thì cần phải hỏi chính Trương Hạo mới có câu trả lời.

Bấm dãy số điện thoại của Trương Hạo trên màn hình điện Thoại Thiếu Kiệt cũng không quên thêm vào số mã vùng đầu ở phía trước. Như thế sẽ kết nối cuộc gọi đến và đi thông qua chuyển vùng quốc tế đơn giản nhất.

Đợi cho bên kia vang lên một hồi chuông dài Thiếu Kiệt mới nghe được âm thanh của Trương Hạo.

-Tao nói Thiếu Kiệt mày đi bỏ tao với một đống điện thoại người ta gọi muốn cháy máy này. Mày thì hay rồi đi du lịch với người đẹp. Mấy ngày nay không ít người liên hệ. hỏi thăm về công ty ở sin đấy Thiếu Kiệt.

-Ừ tao vừa mới đọc mail của Ngọc Nhi gửi. Lão Hoách Nam làm gì liên hệ với mày vậy? nếu tao đoán không lầm lão hỏi về công ty ở singapore phải không?

Thiếu Kiệt nghe Trương Hạo than vãn cũng cười nói qua điện thoại nhưng giọng thì hỏi việc công. Bởi hiện tại cái quan trọng nhất mà Thiếu Kiệt muốn biết là dựa vào điều gì Mã Hóa Đằng lại có thể móc nối với Hoách Nam.

-À lão ấy nói là con lão đang làm ở cái công ty thẩm quyên thẩm quyến gì đó muốn hợp tác với công ty ở singapore mà tao để mày về quyết định.

-Vậy là rõ rồi. Con lão chắc đang làm cho công ty tencent của cái tên Mã Hóa Đăng mà tao đã nói đấy. Cứ kéo dài thời gian đi. Khi nào tao về sẽ tín mọi người liên hệ hay công ty nào khác cũng đứng nói gì. Hoặc có thể trả lời không cần hợp tác.

Trương Hạo nghe Thiếu Kiệt nói thế cũng ngạc nhiên. Bởi nhiều như vậy những nhà muốn đầu tư nhưng Thiếu Kiệt lại từ chối. Nhưng Thiếu Kiệt đã quyết định như thế hắn sẽ làm theo. Vì nếu trả lời như vậy hắn cũng đỡ bị làm phiền. Chợ nhớ ra điều gì Thiếu Kiệt mới hỏi Thiếu Kiệt.

-Ấy mày lấy tiền chưa bên sin cần triển khai máy chủ rồi đấy. Chu Tường nói nếu không kịp thì qua tết cũng được.

-Được rồi. Nhưng hiện tại vẫn chưa cố định phải mấy ngày nữa mới biết con số chính xác là bao nhiêu.

Dù hắn biết rằng chuyến đi này của Thiếu Kiệt là đem tiền về nhưng số tiền là bao nhiêu hắn chưa thể biết nên Trương Hạo tò mò hỏi.

-Mà mày kiếm được bao nhiêu rồi nhắm đủ không? nếu không đủ thì gọi thêm người hợp tác cũng không sao mà.

-Yên tâm số tiền dư sức làm. Hiện tại là hơn 100 tỷ đi con số này mấy ngày tời sẽ tăng nhưng tăng bao nhiêu thì chư biết. Còn những việc khác thì cứ để Ngọc Nhi ở nhà giải quyết. Mày báo với Chu Tường việc này. Cứ phóng tay mà làm bên này tao lo tiền là được.

Thiếu Kiệt cũng sợ Chu Tường bị gò bó về kinh phí nên mới nói với Trương Hạo để hắn chuyển lời cho Chu Tường biết. Vì Thiếu Kiệt hiểu nếu những ngày đầu lập một công ty chỉ với việc bị gò bó kinh phí để xây dựng nền móng vũng chắc sau này sẽ kéo theo nhiều vấn đề liên quan khác.

Mà Muốn khắc phục những việc này càng tốn kém hơn là việc lúc đầu chi ra. Còn Thiếu Kiệt hắn lại không muốn thấy sau này vì những gì mới đầu xây dựng thiếu kinh phí mà Chu Tường phải đi sửa chửa sai lầm.

-Được rồi tao sẽ chuyển lời với Chu Tường. Việc ở công ty hầu như đi vào quỹ đạo hết rồi Ngọc Nhi quản lý cũng tương đối không xảy ra chuyện gì cứ an tâm đi ở đây có những người đủ để chống đỡ một thời gian rồi. Có số tiền kia của mày thì mọi người ở đây chắc cũng làm được nhiều việc hơn. Cứ lo kiếm tiền đi chừng nào muốn về thì về.

-Mày lúc đầu còn mắng tao đi du lịch bỏ bê giờ lại khuyến khích tao ở lâu là sao. muốn chết à, mà biết là việc đi lần này là bất đắc dĩ lắm nếu không có lần này đúng thật là bế tắc đấy. Thôi tao chỉ gọi về hỏi thăm vậy thôi. Điện thoại đường dài tốn tiền lắm thôi tao cúp máy đây.

Thiếu Kiệt vừa cúp máy vừa lắc đầu Trương Hạo tính tình vẫn vậy cứ như con nít thay đổi liên tục. Nhưng dù sao đó cũng đã là cá tính của tên này rồi nên hắn cũng không nói được gì,

Dù sao lần này thu hoạch không nhỏ. Nếu hắn không động tay động chân một chút thì chí ít tiền đem về từ hai tài khoản của Hoàng Chi Kim và Hoàng Chí Hùng cũng đủ cho hắn xoay sở.

-Thôi tạm thời ngày mai lên lịch đi chơi vài vòng đến vài ngày sau thì sắp xếp lại. Trước mắt dành khoản thời gian này đánh ta cái gọi là sự nghi ngờ đã. Hai người chọn địa điểm đi du lịch đi.

Thiếu Kiệt nói ra những lời này làm cả hai đều vui vẻ dù sao mấy ngày nay cả hai người đều bị ngò bó trong khách sạn hoặc chỉ đi vài vòng gần đây cũng không thực sự đến đâu. Giờ thấy Thiếu Kiệt nói lên lịch đi chơi thì cả hai đều hứng thú và tìm cho mình những địa điểm đáng đến trong bảng giới thiệu của khách sạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.