Siêu Việt Tài Chính

Chương 333: Chương 333: Khảo sát điện thoại




Sau một đêm đầy những việc sảy ra Thiếu Kiệt cũng không thể nào ngủ được ngon giấc. Chợp mắt được vài giờ Thiếu Kiệt đã phải thức dậy. Giờ đây. Ngồi một mình trong phòng mình ôm cái máy tính, Thiếu Kiệt vừa kiểm tra các số liệu cần thiết giũa những việc tự động giao dịch của các tài khoảng ở thụy sĩ vừa suy nghĩ nhiều việc.

Đội hai sau khi trở về đã tập hợp túc trực ở dưới cơ sơ ngầm. Những thành viên thay nhau trải những túi ngủ nghi ngơi trong một đêm tại tầng Hầm đầu tiên. Thiếu Kiệt cũng muốn biết xem tình hình hôm qua đã gặt hái được những gì. Bằng các thao tác của Ngọc Nhi đã hướng dẫn Thiếu Kiệt đi xuống bên dưới.

Lúc này tại cái bàn làm việc hôm qua Thiếu Kiệt nói chuyện cùng với mọi người. Nơi đó Bảo Huân đang Ngồi cùng Tú Trinh với một đống hồ sơ dữ kiện trên tay. Thấy Thiếu Kiệt đi xuống Bảo Huân mới đứng dậy nói.

-Chào sếp!

Tú Trinh thấy anh mình nói chuyện như thế cũng nhìn một lượt Thiếu Kiệt đánh giá đôi chút. Rồi mới bước đến cất tiếng nói.

-Chào Thiếu chủ. Tú Trinh thành viên Vô Ảnh thuộc tình báo cơ sở trình diện.

Lắc đầu vì cái kiểu cách của cô nàng trước mặt. Thiếu Kiệt chỉ cười nói.

-Sau này những người làm việc với riêng tôi cứ gọi là Thiếu Kiệt là được còn những việc khác thì không cần đâu. Mà hôm qua hình như tôi không thấy Tú Trinh nhỉ.

-Vâng hôm qua nhờ một số giúp đỡ của Tú Trinh, chắc cơ sở sẽ bị lộ nên Tú Trinh sẽ về đây đợi lệnh điều động mới.

Thiếu Kiệt nhìn qua Bảo Huân xong nhìn về Tú Trinh một lúc nhíu mày hắn mới hỏi Bảo Huân.

-Hai người là anh em à? Có vài nét khá giống nhau.

-Thấy chưa em nói rồi! bảo đảm sẽ thấy giống không cần phải đợi người khác nói. Em nói có sai đâu.

Tú Trinh lúc này mới vỗ vai Bảo Huân một cái bình luận như cô đoán Thiếu Kiệt sắp làm được. Thiếu Kiệt lúc này mới cười cười. Xem ra nếu ai nhìn bề ngoài của cô gái này có vẻ yếu đuối nhưng qua một cái vỗ lưng vào Bảo Huân Thiếu Kiệt biết đó cần phải có lực đạo khá mạnh mới có thể làm anh ta ho khan một tiếng.

-Thôi vào chuyện chính. Thiếu Kiệt đây là những gì hôm qua thu thập được. Những người mà Ngô Trực tiếp xúc hầu hết đều là những thành phần ở nước ngoài mà hắn gọi về hồ sơ của họ vẫn còn lưu nên có thể kiếm ra được.

Thiếu Kiệt ngồi xuống bàn cầm lấy những tài liệu có tên từng người, Bảo Huân thấy thế mới giải thích cho Thiếu Kiệt biết những người này là nhóm người đã lấy được khuôn mặt và dựa theo hồ sơ trong nước mà điều tra ra thân phận. Công việc này mất của mọi người cả một đêm. Nên giờ những người trong đội hai hầu như vừa mới được chợp mắt.

-Những hồ sơ này lấy ở đâu. Bên dưới trạm thông tin hầu hết đều sử dụng hồ sơ giấy như thế này à?

-Vâng hầu hết dữ liệu đều được lấy từ từ bởi các id được cấp từ Ngọc Nhi và Thế Hải hai người. Còn lại thì chịu trận chúng ta không có được hệ thống như của mấy trung tâm an ninh lớn với phần bộ phận không người học hỏi được cái này nhiều lắm.

Thiếu Kiệt lúc này cũng chỉ thở dài. Những dữ liệu này chỉ có thể lấy ké từ bộ phận của Ngọc Nhi như thế hoàn toàn không ổn. Bởi vì mỗi lần đợi chờ là càng mất thời gian nếu một cơ sở bí mật mà không có được một chổ có thể đặt máy chủ và internet hóa chỉ với giấy tờ không thôi mỗi lần cập nhập lại phải kiếm hoặc đi lấy của người khác về. Cứ như thế có bổ sung vào hồ sơ cũng không được.

-Việc này sẽ có cách khắc phục. Sao rồi hôm qua theo dõi Ngô Trực có thu hoạch được gì. Những người này từ nước ngoài về có thông tin ra sao nói tóm gọn thôi.

-Hầu hết bảy người này đều có tiền án tiền sự. Giết người cướp của có. Buôn bán ma túy cũng có hầu hết đều đã bị truy nã lâu năm. Qua cuộc nói chuyện phiếm hôm qua thì được biết họ lấy tên họ khác thông qua tiền bạc kiếm được đã nhập quốc tịch nước ngoài. Lấy tên đó đăng ký về nước. Mà bộ phận an ninh cửa khẩu hầu như không xem xét hết các cá nhân. Chỉ có thể dựa vào hộ chiếu nước bạn mà kiểm tra thôi.

Bảo Huân mới nói ra tình hình điều tra của cả nhóm mình cho Thiếu Kiệt biết. Đang trầm ngâm suy nghĩ một lúc Thế Hải trở về trong tay có thêm một ít giấy tờ. Nhìn Thiếu Kiệt có mặt ở đây mới hướng chổ ngồi của mọi người. Ngồi xuống bên cạnh Thiếu Kiệt nói.

-Thiếu Kiệt tất cả các hóa đơn điện thoại vài tháng nay đề ở đây. Ngọc Nhi hiện tại phải có mặt bên đó để giải quyết một số tình hình rồi. À còn có cái chuyển phát nhanh này nữa, Mẹ cậu nói cái này phải đích thân cậu mở ra bởi bên chuyển phát nhanh bảo mẹ cậu chứng nhận cậu là con bà mới cho nhận.

Đưa một phong bì niêm phong của chuyển phát nhanh một phòng bì khá nặng chưa kể đến bên trong là gì nhưng qua cách nói của Thế Hải Thiếu Kiệt cũng cau mày.

Cầm phong bì trong tay nhìn người gửi cho Mình Thiếu Kiệt mỉm cười một cái nhưng không tiện mở ra. Đặt phòng bì qua một bên. cầm những hóa đơn theo từng số điện thoại sắp xếp lại từng tháng.

Những số điện thoại này nếu một mình hắn có vẻ không khả thi để kiểm nghiệm trong một thời gian ngắn. Khá nhiều số điện thoại được đặt trong từng số điện thoại. Trâm ngâm một lúc Thiếu Kiệt mới hướng Bảo Huân nói.

-Những người hôm qua chưa nhận được lệnh tập trung giờ ở đâu. Hiện tại triệu tập họ có việc cần thiết để họ làm việc đây. Thế Hải ra ngoài mua một lốc sim trả trước về đây. Còn Tú Trinh nếu những người kia tập hợp thì nhanh chóng trình diện có thể cần họ làm nhiều việc đấy.

Tuy không biết Thiếu Kiệt định làm gì Thế Hải cũng gật đầu vừa định đứng lên thì Thiếu Kiệt chợt nhớ ra điều gì đó Hướng Thế Hải nói.

-Cầm theo Tiền vào trong tiệm điện thoại lấy một lốc trăm cái điện thoại màng hình trắng đen luôn nhà chú. Luôn thế lấy mã số thuế nói cấp cho nhân viên công ty quà tết tính vào cho công ty như thế sẽ ít bị người khác nghi ngờ hơn.

-Ấy mua điện thoại nhiều như vậy làm gì? lại còn một lốc sim card nữa? mua loại nào đây.

Thế Hải lúc này mới thắc mắc tại sao Thiếu Kiệt lại mua nhiều như vậy sim cùng với điện thoại phổ thông nên hướng Thiếu Kiệt muốn hắn giải đáp thắc mắt của mình. Bảo Huân với Tú Trinh đang định đi triệu tập người cũng chậm lại đôi chút.

-Toàn bộ dùng có việc cần. Trước mắt mọi người đi giải quyết chuyện này giúp cháu đi. Nhơ số điện thoại không cần đẹp lấy một đống số sim rác cũng được quan trọng là trong tài khoảng có thể sử dụng được ít nhiều. Mua thêm một triệu tiền thẻ cao hai mươi nghìn luôn.

Mọi người trong đầu lúc này những dấu chấm hỏi đều hiển thị rõ dù không biết hắn định làm gì Nhưng Thế Hải biết những thứ này chỉ cần mua về sẽ biết được mục đích của Thiếu Kiệt là gì nên cũng gật đầu.

Tú Trinh cùng Bảo Huân bắt đầu triệu tập những thành viên hôm qua không tham gia vào hai đội được mười phút sau những người đó đã có mặt trong phòng. Thiếu Kiệt lúc này cũng gật đầu nhìn mọi người có mặt ở đây nói.

-Hôm nay những người còn lại sẽ làm theo cái bản hướng dẫn này mọi người có thể ghi chép lại để lát sử dụng. Còn nữa danh sách này gồm tất cả những số điện thoại liên lạc. Cuộc gọi đến và đi chỉ những số trong danh sách không cần phải gọi còn lại bất cứ số điện thoại nào cũng phải gọi. Để cho Thế Hải đem công cụ về rồi mọi người bắt đầu hoạt động. Các câu hỏi để đối phó với các số điện thoại trong này đã được đưa cho mọi người có thể chép lại ra một tờ giấy để sử dụng. Đây là một cuộc khảo sát điện thoại tìm ra người cần tìm.

Mọi người kể cả Tú Trinh đều được chuyền tay nhau chép lại những câu phải nói mà trong lúc mọi người chuẩn bị Thiếu Kiệt đã viết ra. Ai cũng bất ngờ vì đây là một cuộc hội thoại đơn giản giữa một nhân viên bán bảo hiểm với khách hàng cần thiết.

Thiếu Kiệt trước đây không ít lần phải tiếp những cuộc gọi từ các công ty bảo hiểm theo dạng như thế này. Lúc đó những sim rác không ngừng quây rối tư vấn chào mời. Dẫn đến ai cũng biết hình thức thông dụng này mà từ chối cuộc gọi. Còn hiện nay nó chưa phổ biến. Chỉ cần thao tác đúng những câu hỏi và câu trả lời của Thiếu Kiệt đưa ra có thể thu thập ít nhiều về thông tin của đối phương sử dụng điện thoại.

Tú Trinh lúc này đọc xong cũng hiểu ích nhiều Thiếu Kiệt định làm gì. Cô thấy đây là cách tốt nhất để có thể điều tra về thông tin số điện thoại một cách hiệu quả nhất mà không người nào hay biết. Đơn giản nếu đối phương nhận điện thoại chỉ tưởng đây là một cuộc điện thoại đơn thuần để mời chào bảo hiểm.

Bảo Huân sau khi nghe xong cách thức này của Thiếu Kiệt cũng hiểu được tại sao hắn cần một lượng lơn sim và điện thoại. Đơn giản nếu cứ sử dụng chính điện thoại của mình. Mỗi nhân viên ở đây mỗi lần thay sim liên tục như thế có thể dẫn đến điện thoại thư. Mà sử dụng điện thoại thông thường dùng xong nếu không hư hỏng thì để đó sử dụng lại cho dịp khác còn nếu đã hư rồi thì gửi về bảo hành theo dạng mua của công ty vẫn là phương án tiết kiệm được việc.

Cả Tú Trinh với Bảo Huân đều lắc đầu đối với chuyện này hai người hoàn toàn phục. Không ai có thể nghĩ đến cách điều tra nhanh nhất và hiệu quả không bị nghi ngờ như thế này. Nếu là họ có thể lựa chọn những số ít liên lạc hoặc các thứ khác. Nhưng với những người có được Thiếu Kiệt có thể điều tra hết một đống những cuộc gọi đến và đi trong khoảng thời gian ngắn nhất.

Thiếu Kiệt cũng đã tính đúng thời gian không chênh lệnh một cuộc gọi thường từ ba đến năm phút là hắn có thể có được một số thông tin hắn cần. Đối tượng ở đâu làm gì và tên gì có thể được liệt kê trong vòng ba phút ngắn ngủi với một khảo sát điện thoại như thế này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.