Thiếu Kiệt lúc này lắc đầu nói với Anh Hào. Bởi hắn thấy Blake nếu biết số hàng đó nằm ở đâu thì hắn cũng không phải ở chỗ này tận ba tháng. Mà còn không hay biết một chút gì.
-Anh ta biết thì bọn mình còn gặp được anh ta ở đây chắc. Tôi nghĩ số hàng không ít! Nếu không bọn nó sẽ không bất chấp phải ra tay khi trời còn sáng như thế này.
-Nhưng cái khu này làm gì có chỗ nào giấu ma túy đâu. Nhìn trước nhìn sau ngoài mấy căn lều. Thùng rác hư cũ của người khác. xe mua hàng siêu thị thì có chỗ nào đâu mà giấu hàng. Giờ có nói không biết chỗ bọn nó có tin đâu làm sao giờ.
Nhìn quanh một lúc Blake cũng không có cách nào khác. Thiếu Kiệt lúc này thở dài tìm kiếm thứ gì đó có thể thoát ra khỏi đây. Thấy bọn này không bước đến gần chỗ của bọn họ, Thiếu Kiệt biết nhóm người này đang kéo dài để cho thành viên mình tìm kiếm số hàng được cất giấu.
Công Toại lúc này mới di chuyển lại sát với chỗ đám người Thiếu Kiệt lộ ra sau lưng mình mấy cái bình chữa cháy. Nên giật mình mỉm cười nói.
-Có cách rồi! Mấy bình chữa cháy kia sài được không? Công Toại chuyển mấy bình chữa cháy qua đây.
-Được gần đây nhà nào cũng có nhất là gần khu vô gia cư này họ hay đốt lửa nên nhà nào cũng có bình chữa cháy. Mà giờ lấy bình chữa cháy làm gì?
Thiếu Kiệt nhân lấy bình chữa cháy từ tay Công Toại nhìn một chút. Cười cười nói.
-Lần này đánh cuộc nhé. Lát nữa Jackson. Blake. Anh Hào. Bảo Huân, tiến ra bên ngoài nhanh chóng cướp được súng càng sớm càng tốt. Tú Trinh cô cầm lấy điện thoại của tôi gọi 911 nhanh. Hiện tại chỉ có thể nhờ họ giúp đàn ông gọi điện họ không tới liền đâu. Tôi với Công Toại phun bột ra ngoài đó tấn công chớp nhoáng cướp được bao nhiêu cây súng hay bấy nhiêu.
Thiếu Kiệt cầm bình chữa cháy lên lắc đều lên vẫn có cảm giác bột chạy bên trong bị sốc lên. Hắn để bình chữa cháy xuống đất rút kẹp chì Công Toại cũng phối hợp với hắn. Blake và những người khác biết chỉ có cách này kéo dài thời gian.
Vì họ đàn ông dù cho gọi điện thì việc ưu tiên luôn để cho phụ nữ. đàn ông ở đất nước này dù có gọi điện thoại thì cảnh sát cũng chậm chạp đến không như phái nữ. Bởi ở quốc gia này đàn ông con thua thú nuôi. quyết định của Thiếu Kiệt ai nấy đều gật đầu.
-Một. Hai. Ba! Ra!
Thiếu Kiệt với Công Toại đồng loạt chĩa cái vòi chửa cháy ra phía bên ngoài phun thằng bột một góc chéo sân. Bột chữa cháy bỗng nhiên phủ đầy một hướng. Nhóm người của Blake của bất ngờ chạy từ một góc bốn mươi lăm độ vào thẳng nhóm người bên ngoài.
Bên ngoài dù có đề phòng nhưng không nghĩ đến trường hợp này. Một người đứng gần đó bị bột phun trắng cả người. Hắn chịu trách nhiệm canh chừng nếu nhóm người Thiếu Kiệt có động tĩnh thì bắn vào đó để cầm chân. Giờ đây bị bột chữa cháy phủ trắng người, còn thêm cả trong tay có súng hắn nhanh chóng trở thành đối tượng đầu tiên bị đánh.
Chưa kể đó số lượng bột có hạn của bình chữa cháy. Khi nó hết cũng thành một vật bị ném về một nhóm người bên kia. Công Toại cầm bình chữa cháy ném ra bên ngoài theo dạng hên xui trúng ai thì trúng. Nhưng có vẻ như việc đó khá hiệu quả khi nghe thấy một tiếng kêu lên thất thanh.
Thiếu Kiệt thì cầm lấy bình chữa cháy ôm ra ngoài trở thành binh khí của hắn. Một người đang gần đó. Có vẻ như hắn chịu trách nhiệm Tìm kiếm bị phang ngay một bình chữa cháy vào đầu bất tỉnh.
Thiếu Kiệt vung bình chữa cháy về phía bên ngoài lối vào khu người Vô Gia Cư đang hỗn loạn của những người trong nhóm băng đảng kia. Thấy một người cầm súng nhắm về phía mình chuẩn bị nã súng Thiếu Kiệt vội nhảy qua một hướng khác lăn người dưới đất nép vào bên cạnh hàng rào và những cái thùng phi nơi Blake nằm ngủ lúc họ mới vào gặp hắn thấy.
Đem thùng sắt rỗng đó ra bên ngoài vừa đủ chỗ cho hắn nép vào. Từng tiếng
“ keng keng keng”
Của đầu đạn bắn vào thùng sắt hắn thầm lo lắng. Dù trong phim ảnh hay có cảnh này nhưng hắn cũng không dám bị động. Bởi hắn đâu biết được rằng điều đó là đúng hay sai. Nhiều khi trên phim như thế nhưng bên ngoài đạn bắn xuyên qua cả thùng sắt đó thì hắn trở thành bia sống.
Lúc này hắn cố gắng kéo cái thùng sắt kế bên đẩy ra bên ngoài một chút, vừa đủ cơ thể mình lọt vào trong sự bảo hộ của hai cái thùng. Hướng bên cạnh lách người qua. Đám bột chữa cháy đã tan bớt. Từ chỗ này hắn thấy được Bảo Huân trên tay một cây súng lục. Bên kia Jackson với Blake đang cầm mỗi người một cây B31. Phía sau cái thùng rác lúc này là Anh Hào đang cầm một cây súng săn Shotgun trong tay.
Thiếu Kiệt thầm đổ mồ hôi. Đúng là đất nước tự do những cây súng này thế nào mà lại có thể tự nhiên tồn tại, mà chưa nói đến bất cứ ai đều có thể mua được ở siêu thị hoặc cửa hàng bán súng. Chỉ cần người đó là quân nhân hoặc người có giấy phép sử dụng là được.
Vừa nhìn bên ngoài. Một số những cây súng Ak vẫn đưa nòng súng về các phía. Thiếu Kiệt thầm tự hỏi không biết là Tú Trinh có gọi cho cảnh sát và báo cáo sự việc này chưa. Bởi Thiếu Kiệt thấy được người bên ngoài vẫn không ít súng ống. Dường như bằng mọi cách, cho dù âm thanh ồn ào xung quanh đây vang lên họ cũng lấy được số hàng này.
Thiếu Kiệt nhìn quanh khu vực này đúng là không có chỗ nào để giấu đồ. Bởi ngoài cái sân với những thứ linh tinh khác không có gì cả. Thiếu Kiệt quay lưng lại chân hắn di chuyển từ từ quay ra ngoài để có thể nhìn rõ chiến tuyến đôi bên Thì bỗng nhiên dưới chân hắn cảm nhận được tiến rắc. Tưởng mình đạp trúng cây gỗ nào đó bị gãy nên hắn vội nhìn xuống chân mình theo quán tính tự nhiên.
Lúc này mũi giầy của Thiếu Kiệt bị lõm xuống khỏi mặt đất làm hắn nhìn chằm chằm một lúc mới nhích nhè nhẹ mũi đôi giầy lên, bên dưới tạo thành một cái lỗ làm Thiếu Kiệt than trời. Bản thân lúc này hắn không biết mình đứng trên cái gì nữa thì hắn chết đi cho rồi.
Nhưng việc này hắn cảm thấy rất đúng, bên trên để thùng phi sắt đốt lửa giữ ấm hàng ngày. Chỉ cần không ai dời nó đi thì căn hầm này sẽ không ai phát hiện. Mà ngay cả nhóm người Blake mỗi ngày đốt lửa sưởi ấm buổi tối cũng không ngờ đến.
Thiếu Kiệt vội lấy tay sờ sờ mặt đất một chút. Hoàn toàn đúng với dự đoán của hắn mặt đất xốp không cứng nhưng chỉ trải trên mặt đất và thường xuyên được đào bới nên mới tới như thế này.
Hắn biết mình đứng trên cái nắp hầm. Hắn đang thắc mắc cái người kia bỏ bao nhiêu hàng xuống nơi này bởi vì phải tốn công đào lên mà không người biết. Chưa kể đến là việc chuyển đất đi nơi nào và độ sâu phải là bao nhiêu mới không bị hơi nóng phía trên của lửa từ thùng sắt sưởi ấm này làm cháy chất ma túy bên dưới.
Men theo cái vết tích bị thủng, di chuyển tay theo cái cạnh của nắp hầm. Thiếu Kiệt thấy nắm hầm bao phủ qua cả phạm vi của hắn ngồi. Biết được điều đó Thiếu Kiệt cũng không dám cử động mạnh. Hắn làm sao không hiểu hơi nóng với lại hơi ẩm của đất trong vài tháng liền có thể làm cho tấm nắp hầm bằng gỗ này mau mục. Cái chính của hắn bây giờ là không muốn mình bị lọt hầm.
Thời gian dần trôi. Anh Hào chỉ bắn được hai phát đạn rồi lại chỉ biết núp ở một chỗ. Jackson với Blake thì dường như súng trên tay họ cũng không còn bao nhiêu đạn. Nhóm người Thiếu Kiệt hiện tại chỉ có hi vọng là bên bức tường Tú Trinh đã gọi điện thoại và kể rõ tình hình.
Không phụ lòng hắn mong mỏi từ trên bầu trời lúc này xuất hiện một chiếc trực thăng. Tiếng ồn của cánh quạt cùng với người cảnh sát ngồi trên đó với khẩu súng chỉa thẳng xuống trong sân. Bên ngoài vang lên rầm rộ tiếng xe cảnh sát gào thét. Nhóm người bên ngoài chạy toán loạn tìm đường thoát thân. Những chiếc xe cảnh sát không ngần ngại hướng những chiếc xe của nhóm người trong băng đảng kia tông đến Đội đặc nhiệm S.W.A.T Từ trên máy bay nhảy xuống ba người đưa nòng súng về phía ngoài khu đất.
Rất dứt khoát những kẻ cầm súng bên ngoài có ý định chống trả đều bị bắn không thương tiếc. Tú Trinh lúc này trên tay vẫn còn cầm điện thoại của Thiếu Kiệt mới đi ra thở phào một hơi.
Công Toại, Bảo Huân, Anh Hào với Blake với Jackson đều buông súng xuống đưa hai tay lên đầu ra vẻ đầu hàng. Tú Trinh lúc này mới giải thích cho đội đặc nhiệm S.W.A.T đang tiến vào đó là những người của mình. Nên được thả ra, Blake lúc này tiến đến một vị sỹ quan của đội S.W.A.T nói cho họ biết trong khu vực này có cất giấu ma túy nhưng không biết ở đâu để họ biết cho những chú chó cảnh sát đến tìm kiếm.
Lúc này tìm kiếm trong đám người bên mình hình bóng Thiếu Kiệt Tú Trinh mới thấy Thiếu Kiệt nhè nhẹ đứng lên từ bên cạnh thùng sắt một cách chậm rãi.
Vừa ra khỏi cái nắp hầm Thiếu Kiệt đưa hai tay lên cao qua khỏi đầu. mới nhìn về đội S.W.A.T Nói.
-Hầm Ma túy ở đây nè! tên Blake kia ông ở cạnh ngay hầm ma tuy chưa tới hai mét mà còn không biết đấy. Mém tý nữa lọt hầm rồi!
Mới đầu mọi người thấy Thiếu Kiệt nhẹ nhàng đứng lên từ từ cũng khó hiểu cho đến khi hắn quay qua mắng Blake mọi người nghe thấy thế cũng cười to. Đội S.W.A.T cũng nghe thấy thế không nhịn được cười chạy tới.
Đẩy cái thùng phi Thiếu Kiệt đã núp sau đó ra. Mặt đất được xác định theo đường tay của Thiếu Kiệt đã định vị cái nắm hầm mà mở ra từ cái góc bị bể do chân Thiếu Kiệt đạp lên. Nó chỉ là một cái cạnh của nắp hầm do không đủ rộng bị ghép với một thành gỗ khác.
Mọi người cũng chăm chú xem trong hầm đó có bao nhiêu ma túy mà những người này không ngại sử dụng súng manh động như thế này. Thiếu Kiệt là người tò mò nhiều nhất. Hắn muốn biết xem nếu khi nãy hắn không cẩn thận có thể bị lọt xuống hầm hay không hay chỉ là một cái hầm nông vừa đủ cất giữ ma túy.