Siêu Việt Tài Chính

Chương 736: Chương 736: Sắp Xếp (2)




Được Thiếu Kiệt gọi nên Công Toại lúc này nhanh chóng đi vào nhà. Thiếu Kiệt trở lại phòng khách ngồi xuống ghế. Đợi cho Công Toại đi vào hắn mới nói.

- Anh Toại này! Hiện tại anh thấy so sánh giữa việc để anh với Bảo Huân cùng một chỗ như thế này thích hợp hay là để anh làm một công việc khác không có sự hỗ trợ nào anh thấy cái nào tốt hơn?

Vừa ngồi xuống đối diện với Thiếu Kiệt đã nhận được một câu hỏi như thế này trong lòng Công Toại có chút lo lắng. Câu hỏi này của Thiếu Kiệt buộc hắn phải đánh giá lại một chút về chính mình.

So sánh năng lực giữa cả hai người. Công Toại biết mình với Bảo Huân là ngang nhau người chín người mười. Nhưng để hắn làm một công việc khác không có sự hỗ trợ nào thì bản thân Công Toại chưa hề nghĩ đến. Bởi vì Vô Ảnh là hoạt động theo nhóm đúng nghĩa của một tổ chức.

Tuy có đôi khi công việc vẫn là hoạt động độc lập nhưng đa số những công việc như thế rất ích ngoại trừ những người có tố chất được đào tạo thành sát thủ lúc ban đầu. Còn Công Toại hắn được đào tạo với dạng là một người lính thực thụ hoạt động có đồng đội.

Nhưng giờ đây Thiếu Kiệt đã hỏi hắn vần đề như thế này thì ít ra Công Toại hắn phải có một câu trả lời nhất định.

- Nếu hoạt động độc lập mà không có sự hỗ trợ nào hết tôi nghĩ là có thể làm được. Nhưng không biết là cậu định để tôi làm nhiệm vụ gì?

- Cũng không phải là việc gì nghiêm trọng. Như anh biết rồi đây bên cạnh em có một vài người thật sự cần được bảo vệ. Cái khác không nói ngoài cơ sở ngầm luôn túc trực gần cửa hàng bảo vệ mẹ em ra thì cảm giác như mấy người khác cũng cần phải có một chút bảo vệ đặc biệt nếu không có việc gì xảy ra rồi mới làm cũng không hay. Nên em định để anh bảo vệ cho Nhã Oanh em nghĩ việc này chắc không khó.

Vốn tưởng rằng Thiếu Kiệt sẽ đưa ra cho mình một nhiệm vụ gì rất lớn. Nhưng hiện tại Công Toại hiểu mình đã lầm. Thiếu Kiệt vẫn để mình làm công việc giống như hiện tại chỉ là thay đổi đối tượng từ hắn chuyển sang bạn gái hắn thôi.

- Việc này chắc chắn sẽ không có vấn đề gì. Nếu là Nhã Oanh thì cũng không phải khó khăn gì nhiều nói chung thời gian của cô ta cũng giống như cậu chỉ là đi lại nhiều hơn ở bên cửa hàng thôi.

- Như vậy thì tốt rồi. Sắp tới sẽ có một người nữa đến đây cái đám người hôm nọ mà chặn đường mình đấy. Em muốn họ trở thành người bảo vệ cho Nhã Oanh. Và gia đình cô ta trước nên sẽ tốn một thời gian để anh huấn luyện họ cho nghiêm túc đấy.

Thiếu Kiệt lên tiếng nhắc nhở. Bởi vì với những người của Trịnh Hòa nếu thật sự gia nhập để trở thành một người vệ sĩ bảo vệ hợp tư cách dường như có một khoảng cách rất xa.

Đối với việc trở thành một bảo vệ tiêu điểm cần thiết không đơn giản là họ sẽ chỉ đi theo ngoài kỹ năng đánh nhau mà còn phải có khả năng quan sát tình hình thực tế của từng khu vực từng địa hình. Nhìn thấy mọi nguy cơ cần thiết để hủy bỏ kế hoạch nếu thấy nguy hiểm hoặc làm ra những phương án bảo vệ hợp lý nhất cho từng trạng thái diễn ra xung quanh.

- Cậu định để mấy người đó trở thành bảo vệ cho mình sao. Nhưng mà theo nhận định của tôi thì nếu chỉ một mình Nhã Oanh cần bảo vệ thì tôi không cần nói nhưng mà có cả bố và mẹ cô ta thì dường như không thích hợp cho lắm.

Cảm thấy có chút không đúng Công Toại mới đưa ra suy nghĩ của chính mình. Hắn thấy việc bảo vệ cho cả bố mẹ của Nhã Oanh thì thật sự có chút gì đó không thích hợp cho lắm. Vì cả hai người dường như không có quan hệ gì đến Thiếu Kiệt hắn. Cho dù có thì cũng chỉ là thay nhau làm những việc ngoài lề không cần thiết.

- Em hiểu ý nghĩ của anh là gì cũng không thể nói được điều đó là đúng hay sai. Chỉ có một thứ duy nhất suy nghĩ rằng đây là một vấn đề của cảm giác không muốn có rủi ro thôi. Suy nghĩ một chút nếu anh là một người đối đầu với em. Khi những người thân cận bên cạnh em được bảo vệ an toàn mà anh không thể ra tay tạo điểm yếu được thì anh sẽ làm như thế nào? Nếu là em thì em sẽ tiến hành xuống tay với những người gần nhất. Tức là cả bố mẹ của Nhã Oanh cũng có thể trở thành mục tiêu lúc cần thiết. Một khi đã có sơ hở nhỏ thì sẽ có sơ hở lớn phát sinh. Như thế Nhã Oanh bị động em cũng bị tác động của Nhã Oanh điều này không nên diễn ra và càng không thể nào để nó diễn ra.

Công Toại không suy nghĩ được vấn đề xa như vậy. Dù hiện tại Vô Ảnh cũng có vài người đang bảo vệ âm thâm người thân trong nhà của Thiếu Kiệt. Nhưng đó là người thân thuộc Thiếu Kiệt với danh nghĩa là mấy dì của hắn. Nhưng để mở rộng ra như Thiếu Kiệt vừa nói thì Công Toại chưa nghĩ đến.

Khả năng lập luận cho thấy những gì Thiếu Kiệt nói không phải không có khả năng. Với tính cách của Thiếu Kiệt. Nếu người nhà của một trong số những bạn gái của hắn xảy ra chuyện thì hắn sẽ phải can thiệp tìm cách đối phó. Nếu như việc đó xảy ra đúng là Thiếu Kiệt nằm ở một thế bị động. Vừa bị áp lực từ mối quan hệ của mình vừa bị đối phương làm khó dễ vấn đề khác.

- Em nói cũng đúng. Mỗi một ngày anh cảm giác như đối thủ bên ngoài của chúng ta càng ngày càng mạnh. Không những thế dường như nếu chúng ta lơ là một chút chắc chắn sẽ phải chịu thiệt thòi lớn. Như thế để những người đó cho anh huấn luyện nhưng phải đảm bảo là họ thật sự muốn làm việc này. Nếu không thì sau này cũng có vấn đề phát sinh từ chính nội bộ của nó.

Công Toại sau khi xuy xét ở một mức độ nào đó mới đưa ra được ý kiến cần thiết nói cho Thiếu Kiệt biết về những nhận định của hắn gần đây. Và cũng đưa ra điều kiện để đào tạo ra những người bảo vệ cho vòng ngoài những đối tượng cần thiết.

Không phản bác với yêu cầu của Công Toại vì tính chất của công việc này là đặc thù nếu có người chỉ xem đây là công việc nhất thời hoặc là làm cho qua ngày những người bảo vệ như vậy cũng sẽ trở thành một mối nguy hiểm tiềm tàng trong đội ngũ cần thiết để bảo vệ mục tiêu.

- Việc này em sẽ để anh toàn quyền quyết định. Không biết là sẽ có bao nhiêu người nhưng chắc chắn phải mở rộng cái nhóm mà anh sắp đào tạo. Đơn giản không thể cứ mãi sử dụng Vô Ảnh để bảo vệ tầng lớp cao tầng của các công ty của em được. Để họ làm chuyện này thì khá phí phạm nguồn nhân lực đang có. Xem như lần này là thay đổi một số bộ phận cần thiết đem Vô Ảnh rút về trạng thái huấn luyện để sử dụng khi cần.

Thiếu Kiệt giọng nói trầm ổn đem một chút dự định của mình nói ra cho Công Toại biết dù sao để cho Công toại đào tạo một nhóm người bảo vệ thay thế để rút về những người của Vô Ảnh là một việc làm không phải một sớm một chiều. Nhưng điều này cũng khiến cho Công Toại phải nâng cao hình thức huấn luyện nhóm người kia lên một mức nhất định. Có thể làm được những nhiệm vụ như thế này.

Công Toại lúc này khá bất ngờ khi nghe Thiếu Kiệt nói sẽ rút toàn bộ người Vô Ảnh về để sử dụng khi cần. Hắn hiểu được Thiếu Kiệt đã nói chắc chắn là sẽ làm. Và việc này nói rõ những người của Vô Ảnh sắp nhanh chóng trải qua những ngày nhàm chán mà trở lại công việc huấn luyện như trước. Thậm chí là còn được sử dụng trong một số việc nào đó.

- Cậu nói việc này là thật! Nếu vậy thì tốt quá, Anh em bên Vô Ảnh nghe được tin này chắc vui lắm.

- Hiện tại việc này chỉ một mình anh biết, và không được công bố ra ngoài. Như thế để có thời gian cần thiết để làm nhiều việc. Từ giờ đến cuối năm anh nghĩ sẽ làm được chuyện em vừa giao?

Thiếu Kiệt nhắc nhở Công Toại không được đem chuyện này nói ra ngoài cũng bởi vì tính chất công việc và để tránh tâm lý sắp được thuyên chuyển về vị trí như củ mà Vô Ảnh lơ là đi nhiệm vụ hiện tại của mình.

- không thành vấn đề nửa năm là đủ. Số người thì tùy theo thực lực lúc đó sẽ tính đến. Nhưng mà nếu thế sao em không nói Cao Thịnh thuyên chuyển người bên công ty bảo vệ của anh ta qua để dễ huấn luyện hơn không. Đưa những người kia chưa biết chừng lại không được tốt bằng mấy người bên Cao Thịnh

Công Toại tuy thấy thời gian đưa ra của Thiếu Kiệt cũng khá dư thừa nhưng nếu đào tạo để bổ sung người thì hắn lại thấy đem người của Cao Thịnh qua chắc rằng sẽ rút ngắn được thời gian không ít.

- Nếu được thì em đã làm rồi không cần phải đợi anh đưa ra ý kiến. Thứ nhất người của Cao Thịnh có thể tốt nhưng chắc chắn cũng có không ít vấn đề. Ít nhất một số thế lực vẫn có người trà trộn trong đó. Vàng thau lẫn lộn như thế không được việc còn làm bại lộ ra một phần thực lực của chúng ta hiện tại.

- Ừ nhỉ anh quên mất! Ở đó khá nhiều thành phần. Chưa biết chừng lại chính mình tự công bố ra bên ngoài vấn để của mình. Anh thật quên mất. Như vậy xem ra cái đám vừa vào giang hồ kia xem ra thích hợp nhất.

Thiếu Kiệt bây giờ cũng gật đầu. Hắn thừa hiểu kết luận của Công Toại. Bởi vì vậy mà hắn cần gặp Trịnh Hạo để lấy được cái nhóm người mới vừa vào giang hồ còn chưa có tiếng tăm gì.

- Đúng vậy đám người đó vì là vô danh tiểu tốt vừa ra làm ăn không ai chú ý đến họ. Như thế cũng tiện hơn cho mình. Nếu mình đào tạo họ thành một nhóm bảo vệ dưới danh nghĩa tư nhân mỗi tháng trả lương để họ làm việc xét về tính hiệu quả lại tốt hơn là nhóm người bảo vệ bên Cao Thịnh rất nhiều. Hơn thế đưa than sưởi ấm tốt hơn là dệt hoa trên gấm. Giờ họ lăn lộn không dễ một khi ổn định thì sẽ chỉ muốn làm việc với mình thôi. Công việc mà họ kiếm được tiền thì càng tốt. Nhất là họ đi chung với nhau cũng hiểu được xuất thân họ từ đầu mà bổ trợ lẫn nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.