Mở cửa bước vào chỗ 4 yêu nô lần trước cậu bắt được. Có vẻ chúng rất ngoan ngoãn, không cào cấu lẫn nhau. Hạo Thiên hài lòng tiến lên đứng giữa tất cả, 4 yêu nô lập tức đứng dậy, tiến về phía Hạo Thiên, rồi quỳ rạp xuống, đầu cúi thấp hết mức
Theo 4 cái tên mà Hạo Thiên đặt cho chúng, lần lượt từ yếu đến mạnh là tiểu Sư (yêu thú giống sư tử), tiểu Hồ (yêu thú giống cáo, 1 phần giống soi), Đại Hùng (yêu thú giống gấu) và cuối cùng là Đại Tinh ( yêu thú giống khỉ). Hạo Thiên đưa cho mỗi con một viên thuốc màu đỏ rồi nói
“Uống cái này vào, rồi ngồi xuống”
Chúng không dám cãi, lập tức quơ lấy viên thuốc bé tý tẹo rồi cho vào miệng uống. Rồi, cơ thể chúng bỗng tỏa nhiệt, Hạo Thiên thì im lặng không nói gì cả, đứng chờ đợi. Không biết qua bao nhiêu lâu thời gian rồi, Hạo Thiên vẫn đứng đợi, 4 yêu nô thì ngôi dưới đất, cơ thể chúng đang dần có sự thay đổi một cách chống mặt. Khuôn mặt chúng đầm đìa mồ hôi và đang nhăn lại một cách khó chịu.
Vẫn cứ thế, thời gian trôi qua mỗi lúc một lâu hơn, Hạo Thiên vẫn cứ đứng chờ, chờ và chờ thôi.
....
...
..
Cuối cùng, qua biết bao nhiêu thời gian chờ đợi. Thành quả cũng xuất hiện rồi, Hạo Thiên hứng khởi, mặt tươi hẳn lên.
Xuất hiện trước mắt cậu là 4 con người, 3 nam 1 nữ. Nam cao to, gương mặt sáng lạng, đôi tai hoie nhọn, làn da hơi ngâm, cơ bắp cuồn cuộn. Nữ cao ráo, đẹp và ngực vừa đủ dùng, làn da trắng noãn, mái tóc dài mượt mà. Cả 4 hiện tại.... Hiện tại.... Hiện tại đang ở trần.....trần như nhộng. Hạo Thiên hiện tại cũng chẳng thèm để ý tới làm gì nữa, cậu phấn khởi la lên
“Cuối cùng cũng thành công rồi aaaaaa”
Cả 4 người ngơ ngác xem xét toàn thân, khó hỉu nhưng hoàn tỉnh lại, quỳ rạp xuống đất, cúi thấp đầu. Cô gái mở miệng hỏi
“Chủ nhân..... Đây là..... “
“À, đây là loại thuốc mới chế của ta, giúp yêu thú biến thành người. Một khi biến thành người sức mạnh lại được nâng cao hơn khi là yêu thú nữa. Các ngươi có thể giữ bộ dáng này mãi, còn về việc biến lại như cũ thì..... Hiện tại ta chưa chế ra”
Câu nói của Hạo Thiên làm cho 4 người này hết hồn, không biết nói gì. Tự nhiên đùng một cái, mình từ một yêu thú hóa thành người, lại mang đầy sức mạnh nữa chứ, không bất ngờ sao được. Cả 4 ngơ ngác nhìn, Hạo Thiên lấy ra 3 cái quần và 1 chiếc váy ném về phía 4 yêu nô, lại nói
“Này, mau mặc vào đi. Về việc thuốc biến lại, khi nào rảnh ta chế cho. Bây giờ mặc đồ vô”
Cả 4 lấy cho mình, lúc đầu còn loay hoay loanh quanh một lúc lâu mới biết cách mặc vô như thế nào. Hạo Thiên để lại cho chúng một lời dặn rồi biến mất
“Các ngươi ở đây đợi ta một lúc”
Bên ngoài, Hạo Thiên hơi bất ngờ, trời đã xế chiều mất rồi. Vậy là mất gần cả ngày để bọn chúng có thể biến hoàn toàn thành người. Mất thời gian thật.
Hiện tại, bọn nhóc đang vây quanh Hạo Thiên, liên tiếp câu nói được đưa ra
“Boss đói bụng quá đi à”
“Boss đi ăn thôi”
“Đói bụng quá đi aaaa”
..........
Mắt Hạo Thiên hơi giật giật, rồi bỗng hét lên
“Than cái gì cơ chứ? Sao phải đợi ta, các người có thể đi ăn trước mà, mắc gì phải đợi rồi lại than”
Cả đám nhóc câm nín cả, không dám nói nữa, rồi cũng lắp bắp nói 1 câu
“Đợi... Đợi Boss mà”
Hạo Thiên lắc đầu ngao ngán, thở dài một hơi rồi nói
“Được rồi, mau đi ăn thôi”
Khuôn mặt chúng mừng rỡ hẳn lên, nhốn nháo chạy ra cửa, thế là mất gần tiếng để ăn, rồi Hạo Thiên lại dắt bọn chúng đi mua đồ, mua vài bộ quần áo lớn, cỡ như của Thiên Vũ Phong và một vài bộ đồ nữ giới. Do lần đầu mua của người lớn nên không biết phải lựa như nào, đành phải nhờ nhân viên có cỡ người giống mặc thử xem có vừa không rồi mới mua. Lựa được cho mỗi tên yêu nô gần chục bộ, cho bọn nhóc mỗi đứa 5 bộ. Tốn hết tận 30 vạn linh tệ, mua đồ thôi mà hao tiền quá đi mà.
Bọn nhóc cũng có hỏi mua chi mà nhiều đồ cho người lớn thế, cậu cũng chỉ im lặng mà thôi, không nói gì cả hết. Thế rồi đám nhóc cũng im luôn, buổi tối đó đi chơi thêm vài nơi nữa rồi trở về. Tối hôm nay Hạo Thiên cho chúng nghỉ ngơi, không bắt tập nữa. Cậu đợi khi bọn nhóc ngủ hết mới vào không gian hệ, gọi thêm cả tiểu Siêu vào nữa.
Đi tới phòng của 4 yêu nô, cậu thấy chúng đang ngồi mỗi tên một góc, không ai nói chuyện với ai. Cho đến khi Hạo Thiên đến chúng mới tập hợp lại cuối đầu chào. Tiểu Siêu thấy 4 yêu nô, bất ngờ nói
“Đây là.... 4 yêu thú chúng ta bắt sao? Cậu lại chế ra loại thuốc gì mới nữa thế? “
“Đoán đúng rồi đấy. Một loại thuốc mới. Chúng là 4 yêu nô biến thành người đấy, cậu đợi một chút nha” Hạo Thiên mỉm cười nói
“Này này, các ngươi.... Ai là Sư, Hồ, Hùng và Tinh thế?”
Từ trái qua phải, lần lượt nói lên tên,
“Tôi là Hồ”
Hồ là nữ! Mái tóc dài màu xám đen mượt mà, thân hình cân đối, ngực to vừa đủ dùng. Làn da trắng nõn cùng khuôn mặt thon và đôi mắt mê hoặc lòng người.
“Tôi là Sư”
Sư là nam! Tóc ngắn màu tím nhạt, đôi mắt kiên cường mạnh mẽ, thân hình săn chắc làn da hơi ngăm đen
“Tôi là Tinh”
Tinh là nam! Tóc dài màu nâu nhạt, ánh mắt lạnh lùng cùng sắc bén. Làn da trăng trắng, thân hình cân đối, không đô con như Sư. Nhìn như kiểu thư sinh ấy. Tinh là tinh tinh mà, sao lại như vậy được nhỉ. Thuốc có vấn đề chăng. Mặc kệ đi!
“Tôi là Hùng”
Hùng cũng là nam luôn! Tóc ngắn, undercut màu nâu nhạt xen lẫn chút đen. Làn da trắng, cơ bụng săn chắc.
Nhìn qua bề ngoài con người của tất cả, cũng chỉ tầm mới 20 mấy hay 30 mấy thôi. Không vượt qua được 40 đâu. Vậy mà lúc là yêu thú chúng đã sống hơn trăm năm rồi đấy.
Hạo Thiên phân đồ phù hợp cho chúng rồi đi. Cả 2 người tiểu Siêu và Hạo Thiên cùng tới chỗ phòng khách, nơi đặt ghế sofa và một chiếc bàn. Cả 2 người ngồi người nằm, tiểu Siêu nằm Hạo Thiên ngồi. Hạo Thiên rót lấy 2 ly nước rồi nói
“Này, cậu là một hệ thống, vậy phải có cửa hàng chứ nhỉ?”
“Đúng là có thật đấy”
“Vậy mau mau hiện ra, mà mua bằng tiền gì thế?”
“Bằng tiền ta hay xài luôn”
“Tuyệt, vậy mau hiện ra đi”
“Vâng vâng”
Tiểu Siêu gật đầu, nhắm mắt lại hồi lâu. Sau đó mở mắt ra và kèm theo đó là một cửa hàng bán đồ. Đủ thứ mục sản phẩm, như là thời trang, giầy dép, nguyên vật liệu, dược liệu, trang bị, kiếm, súng, thuộc hạ....... Hạo Thiên phấn khởi bấm ngay vào mục thuộc hạ.
Không lẽ có bán cả thuộc hạ sao, giỡn hoài thế
Bấm vào mục thuộc hạ, xuất hiện hàng loạt người trai gái già trẻ lớn bé đều có hết. Đủ mọi lv khác nhau nữa. Tiền mua cũng tùy theo từng cấp mà tăng lên.
Hạo Thiên quay phắt sang tiểu Siêu hỏi
“Mua rồi làm sao lấy người, mà này là người thật à? “
“đương nhiên là...... Người nhân tạo rồi ạ! Làm sao có thể là người thật được. Chỉ cần cậu mua sẽ có người nhân tạo xuất hiện ra, nhưng quá trình tạo ra sẽ tùy theo cấp độ nữa, ít nhất là 1 tiếng, nhiều nhất có thể lên đến 1 tháng luôn đấy ạ.”
“Thế, ở chỗ “Ngài” mà lần đầu tiên gặp cậu nói với tôi chắc phải nhiều người nhân tạo lắm nhỉ”
“Không hề có một ai cả ạ! Chỉ có hệ thống là tôi mới có thôi ạ”
“Tại sao? Ta hiện tại đang rất là thắc mắc đây!”
“Tại vì..... Tôi là đặc quyền ạ. Khi tạo ra tôi, “Ngài”đã phải hao tổn tận 200 năm tu luyện mới được đấy ạ”
“Cái gì? Giỡn hoài thế, tôi tin được không đây”
“Cậu không tin cũng phải tin thôi ạ. Vì đây là sự thật ạ”
“Được rồi được rồi mà” Hạo Thiên gật đầu nói
“Thế, bây giờ tôi mua một con đây”
(dạo này bị bơ nhìu quá nhỉ, buồn thật đấy (。ŏ_ŏ)
Tác lại tiếp tục chuỗi ngày từ từ, từ từ và từ từ đây  ̄へ ̄  ̄へ ̄)