Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống

Chương 48: Chương 48: Bài kiểm tra vào nội viện




“Bắt đầu”

Tiếng hiệu vừa dứt, Hạo Thiên và tiểu Siêu lập tức lao nhanh ra với tốc độ chớp nhoáng. Tách ra 2 phía 2 bên

Thiên Vũ Phong vẫn đứng yên tại chỗ cười.

“Rầm”

Nấm đấm của Hạo Thiên đánh về phía Thiên Vũ Phong. Nhưng, Vũ Phong tránh kịp và nấm đấm in xuống mặt đất, khói bay mịt mù. Khi khói tan hết, tất cả thấy 1 lỗ to tướng dưới đất

Tiểu Siêu chạy nhanh về phía Thiên Vũ Phong đánh liên hồi, những cú đấm chớp nhoáng nhưng tất cả đều bị chặn lại.

“Binh”

“Bốp”

“Chát”

“Rầm”

Nhiều âm thanh khác nhau vang lên, những cú đấm ảo dịu, những đường kiếm kì ảo. Tất cả đều được xuất ra và Thiên Vũ Phong đang chật vật đang đỡ và né đòn.

Đằng xa xem thì đang há hốc mồm. Mới có 2 tháng chưa đánh nhau mà trình nâng cao vậy. Không kịp thấy gì hết, họ đang dùng tay không, còn chưa dùng kĩ năng nữa. Á, đả kích tinh thần quá

Nãy giờ cả 3 người vẫn chưa dùng tới kĩ năng hệ của mình, nếu mà dùng tới chắc sập chỗ này mất thôi.

“Binh”

“Chát”

“Rầm”

“Rầm”

“Đùng”

Trên mặt đất đang dần xuất hiện những lỗ to tướng, khói bụi mịt mù. Hạo Thiên với tiểu Siêu kết hợp những đòn đánh một cách ăn ý, tiến rồi lùi. Thiên Vũ Phong cũng không chịu né đòn mãi, tung ra những cú đấm vang dội. Cả 3 người đang bắt đầu chật vật và mệt mỏi, nhưng không vì thế mà ngừng lại, trận đấu vẫn tiếp tục diễn ra

“vút”

“Vèo”

“xoẹt”

Những đường kiếm được Hạo Thiên tung ra 1 cách tài tình và biến ảo khôn lường, Thiên Vũ Phong đã bị dính những đường kiếm của Hạo Thiên những 2 lần. Một trên tay và 1 ngay eo.

Hạo Thiên và tiểu Siêu thì bị ăn đấm đầy mình. Nhiều chỗ còn chảy máu do những cú xẹt qua.

Tất cả đang nín thở đang xem trận đấu ác liệt đang diễn ra. Những đòn đánh chớp nhoáng không thể nào thấy được. Trận đấu diễn ra xuyên suốt cho đến buổi chiều tối.

Cả 3 đã mệt mỏi và nhũng cú di chuyển đang chậm dần nhưng vẫn không thể nào bắt kịp được tốc độc của họ. Hạo Thiên phi mình tung cú đấm thẳng vào mặt Thiên Vũ Phong, tiểu Siêu chạy qua bên phải tung 1 cú đá. Thiên Vũ Phong nhảy lên, đè chân của tiểu Siêu xuống và bắt lấy tay Hạo Thiên ném cậu văng ra đụng vách tường. Tiểu Siêu cũng bị nắm chân quăng về phía Hạo Thiên.

Thiên Vũ Phong tiếp đất, khắp mình đầy vết thương do bị tiểu Siêu và Hạo Thiên đánh trúng và 3 vết cắt từ kiếm của Hạo Thiên.

Đám nhóc nhanh chóng chạy lại dọn đống đá bị Hạo Thiên và tiểu Siêu đụng sập ra và kéo 2 người ra. Hạo Thiên và tiểu Siêu máu đầy mình, đau rát tróc da khắp mình mảy. Nhìn thật là ghê rợn.

Hạo Thiên đứng dậy, kéo tiểu Siêu đứng dậy cùng. Toàn thân đau nhức, lê bước về phía Thiên Vũ Phong. Cả 3 bắt đầu cười lớn

“HAHAHA”

Thiên Vũ Phong bước lại vỗ vai cả hai 1 cái, mỉm cười hài lòng

“Tốt lắm, có thể làm ta chật vật như vậy là có tiến bộ không ít rồi”

Hạo Thiên cười nói “lão sư quá khen rồi. Con đánh hụt mặt lão sư mấy lần là quê rồi đó”

“Bốp”

“Ui da”

“Con hay quá ha. Đánh hụt mặt ta, muốn đánh mặt à?”

Tiểu Siêu đứng kế bên cười nói “thôi thôi, được rồi. Chúng ta cần phải trị thương nữa”

“Đúng vậy” cả 2 người Hạo Thiên và Thiên Vũ Phong nói

Hạo Thiên bắt đầu dùng thuật chữa thương chữa cho Thiên Vũ Phong và tiểu Siêu trước. Những vết cắt do kiếm của Hạo Thiên gây ra đã để lại sẹo trên người Thiên Vũ Phong

“Bốp”

“Con thấy chưa, tại con mà ta có sẹo rồi này”

“Ui da, người có chơi thì có chịu chứ ạ” Hạo Thiên nói, khuôn mặt không chịu thua

Hạo Thiên tiếp tục chữa cho chính cậu. Cậu cũng để lại sẹo rồi, 1 vết sẹo dài trên tay.

“Đấy, con cũng có sẹo rồi.”

“Mặc kệ con. Ta đi đây, quần áo rách cả rồi” Thiên Vũ Phong nói, rồi quay lưng bỏ đi

“Hứ” Hạo Thiên hừ lạnh, quay qua tiếp tục chữa thương. Xong xuôi, các vết thương thì đã lành hết nhưng, quần áo tả tơi như ăn mày, mặt dính bụi tùm lum, sân tập thì bị lỗ lỗ to tướng khắp nơi..... Như là vừa có bom nổ ở đây vậy.

Hạo Thiên vẫn cứ mặc kệ, lấy áo khoác mặc lên. Đám nhóc chạy lại

Mộc Lâm: “Boss lại mạnh hơn nữa rồi.”

Lâm Phi: “Đúng đấy. Nhớ 2 tháng trước khi Boss đấu với thầy, chúng ta còn bắt kịp tốc độ, nay là nhìn choáng váng mặt mài”

Minh Kỳ: “Boss với lão đại đả kích tinh thần người xem qué đi”

Trần Thống Trung: “Đúng vậy đấy, tính học lõm của Boss mấy chiêu mà như này thì thôi rồi”

Lưu Vân: “Boss bá đạo qué đi”

...........

“Được rồi được rồi, chúng ta về KTX thôi” Hạo Thiên lên tiến, ngăn không cho nói nữa

Về tới KTX, Hạo Thiên với tiểu Siêu lập tức đi tắm. Cả người của 2 người hiện giờ đang dơ như mới vừa từ trong đống bùn đi ra vậy. Tắm rửa sạch sẽ, thơm thô và ra ngồi trên ghế. Hạo Thiên nhắm mắt lại.

Đám nhóc đang ngồi nói chuyện với nhau, bỗng,

“Ọttttttt”

Hạo Thiên mở mắt ra nhìn xem là ai. Cả đám nhóc đang hướng ánh mắt về Băng Liên, còn Băng Liên thì đang xấu hổ, măth đỏ như gấc và cúi đầu xuống

“E...E..Em...Em xin lỗi”

Haha, không sao. Dù sao sáng giờ mọi người chưa ăn gì, tiểu Liên đói là chuyện bình thường. Hạo Thiên cười nói “Chúng ta đi ăn thôi”

Bật dậy khỏi ghế, Hạo Thiên dắt cả đám xuống phòng ăn và ăn 1 bữa no nê. Lên phòng, Hạo Thiên ngồi trên ghế trước mặt tất cả và nói

“Nhóm Lâm Phi, mấy người hiện tại quá yếu. Trong tối nay bắt buộc phải tăng từ 50 cấp tới 100 cấp.”

“ Nhưng làm sao mà tăng nhanh như vậy được chứ ạ” Lâm Phi hỏi

“Vào không gian hệ của ta. Chỉ nhóm Lâm Phi và 3 ngươi Mộ Phong thôi” Hạo Thiên nói, rồi đứng dậy mở cánh cửa vào hệ không gian.

Suốt buổi tối, Hạo Thiên cho chúng cắn thuốc tăng sức mạnh, nhưng mỗi đứa chỉ có 2 viên mà thôi. Vì thuốc quá mạnh uống nhiều sẽ bạo thể mà chết và có thể làm giảm thể lực. Bọn nhóc bên ngoài thì thảnh thơi chơi và ngủ tới sáng.

Sáng sớm hôm sau, Hạo Thiên cùng mấy đứa nhóc ra khỏi không gian hệ. Bọn nhóc vẫn chưa dậy, Hạo Thiên nói, giọng nói nhỏ nhưng đầy uy lực

“Dậy hay không?”

Bỗng, như 1 luồng uy lực không lồ hay là do quá sợ Hạo Thiên và cảm nhận được sự nguy hiểm, mà với giọng nói nhỏ của cậu, tất cả bật dậy khuôn mặt hốt hoảng, lo sợ đến tái đi.

“Aaaaaaaa”

Tất cả đồng loạt hét lên, đám Mộ Phong thì kinh ngạc không thôi, còn nhóm Lâm Phi thì quá quen rồi, cũng đã từng bị giống vậy và cảm giác đó mỗi lần nghĩ tới là nổi cả da gà, ớn lạnh xương sống

“hộc hộc hộc......”

La lên cho đã vào rồi lại thở hồng hộc, lần nào cũng như lần nấy. Xong màn thở là lập tức phóng xuống giường, ai nấy thay phiên nhau đi vệ sinh cá nhân. Rồi tập hợp trước mặt Hạo Thiên, khuôn mặt nghiêm túc. Minh Kỳ nói, trên khuôn mặt đổ mồ hôi hột

“Đã dậy rồi ạ”

Hạo Thiên nhìn tất cả, ánh mắt sắc lạnh quét ngang qua. Cậu gật đầu rồi nói

“Tốt, chúng ta đi thôi”

Đứng dậy khỏi ghế, cả nhóm đi ra khỏi phòng, xuống phòng ăn ăn chút gì đó rồi tiến thẳng tới khu GV. Lên phòng hiệu trưởng mà không bị bất cứ ai cản lại. Có vẻ tiếng tăm hôm qua đã được lan truyền đi rồi. Gõ cửa bước vào phòng hiệu trưởng, Hạo Thiên ngồi xuống ghế, đối mặt với hiệu trưởng nở 1 nụ cười nói

“Chào ngài, buổi sáng tốt lành. Vậy chúng ta bắt đầu khi nào”

“Chào em, buổi sáng tốt lành. Ta có thể bắt đầu bất cứ lúc nào em muốn” Tống Tử Ngôn trả lời

“Tốt, chúng ta bắt đầu ngay ạ” Hạo Thiên cười gật đầu và đứng dậy.

Tống Tử Ngôn dắt cả đám đến khu tập mà lần thi trước Hạo Thiên đã kiểm tra. Bắt đầu những kiểm tra, 3 người Mộ Phong đã hoàn thành 1 cách mĩ mãn mà không có trục trặc gì cả.

Suốt tối qua 3 người Mộ Phong và nhóm Lâm Phi đã luyện tập, nói đúng hơn là cắn thuốc để tăng sức mạnh, nên giờ sức mạnh đã tăng một cách đáng kể. Mộ Phong lv 190, Vũ Ly lv 170, Bạch Vũ lv 200. Nhóm Lâm Phi lv từ 220 đến 250 cấp, đó là sự tăng cấp 1 cách vượt bậc nhờ loại thuốc mới mà Hạo Thiên đã tạo ra từ những cây thuốc hiếm hái được trong rừng ở lần đi về từ nước Lisanet.

Hoàn thành bài kiểm tra 1 cách tốt nhất, vậy là 3 người Mộ Phong đã vào được học viện danh tiếng lẫy lừng Hoàng Long. Tiếp đến là bài kiểm tra để vào nội viện, yêu cầu lv vào là từ 200 và tuổi dưới 15. Tất cả hợp yêu cầu đều có tuổi dưới 15 và lv trên 200, nhưng trừ 2 người Mộ Phong và Vũ Ly. Cả 2 người đành phải tiếp tục ở ngoài ngoại viện thôi chứ biết làm sao bây giờ.

Luật cuộc thi rất đơn giản và dễ hiểu, chỉ cần đánh thắng một người ở Nội viện có lv từ 200 đến 250 trở xuống là ok.

Hiện tại, nhóm cậu đang lần lượt thực hiện bài kiểm tra và tất cả đều vài 1 cách ổn thỏa. Nhóm Hạo Thiên còn 3 người, là Minh Thi, Tiểu Siêu và Hạo Thiên. Mấy đứa trước thì lúc mới bắt đầu cuộc thi thì bị sự kinh thường từ mấy tên trong nội viện. Nhưng rồi thì sao, tất cả bị đánh cho sml.... À nhầm, mặt mũi lẫn lộn, không còn gì để đánh nữa.

Tới lượt Minh Thi cậu kết thúc giống anh cậu là Ninh Dịch trong 1 cú đấm, nhẹ nhàng gọn lẹ, không cầu kỳ. Nhưng rồi, tới tiểu Siêu và Hạo Thiên, khi tới lượt tiểu Siêu, tên đánh với cậu nhìn qua cũng đã 17 tuổi rồi. Hắn kinh thường nhìn tiểu Siêu, tiểu Siêu nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh,thậm chí không để tên đó vào mắt. Hiệu lệnh bắt đầu

“Chuẩn bị”

“bắt đầu”

Tiểu Siêu xông thẳng vào tên đó, bỗng, Tống Tử Ngôn la lên

“Đường Siêu, khoan, stop please”

Nấm đấm của tiểu Siêu dừng lại ngay sát mặt của tên đó, chỉ còn 1mm nữa là đụng mặt, hắn run lên, ngồi bịch xuống đất, té đái trong quần, nước mắt nước mũi bắt đầu tuôn ra.

“Sao vậy ạ” tiểu Siêu quay sang hỏi.

Tống Tử Ngôn thở phào ra hiệu đở tên đó vào trong và nói

“Được rồi, em với Hạo Thiên không cần đánh nữa, được nhận vào nội viện. Mấy đứa trước hành hạ mấy học sinh kia thế là đủ rồi. Mấy em không cần bán hành thêm đâu”

“Sao chúng không đấu ạ, lỡ như chúng không đỗ thì sao” 1 tên đứng ngoài la lên

Hạo Thiên quét ánh mắt qua tên đó, Tống Tử Ngôn thấy ánh mắt sắc lạnh của Hạo Thiên lập tức la lên

“Em mau câm miệng lại đi”

“Sao em phải im ạ, thầy làm vậy là không công bằng” tên đó tiếp tục hét lên

“Em im đi, em không biết nhóc đó mạnh tới mức nào đâu” Tống Tử Ngôn nói

“Mạnh gì chứ ạ. Chỉ là 1 tên nhóc con thôi” Tên đó hét lên

“Ôi ôi, điếc tai quá. Sao, muốn ta đánh đúng không. Được, vậy, tất cả 5 tên các ngươi cùng lên đi” Hạo Thiên cười kinh thường nói, ánh mắt sắc lạnh quét ngang 5 tên đứng ngoài

“Không được. Mấy em không được lên” Tống Tử Ngôn ra lệnh

“Hiệu trưởng à, chắc chắn không ai bị thương “ Hạo Thiên nói, giọng nói nhẹ nhàng

“Em chắc không?” Tống Tử Ngôn hỏi lại

“Chắc chắn ạ” Hạo Thiên cười, nụ cười nham hiểm

“được, vậy cả 5 người lên đi” Tống Tử Ngôn nói

Cả 5 tên lên, chúng đứng trước mặt Hạo Thiên kinh thường, cười nham hiểm. Tên lúc nãy nói

“Là ngươi muốn chết, đừng trách bọn ta lớn đông hiếp ít, lấy mạnh hiếp yếu”

“Ha” Hạo Thiên cười lạnh, ánh mắt lạnh nhìn 3 tên đó. Hiệu lệnh lại cất lên

“chuẩn bị”

“bắt đầu”

Hạo Thiên đứng im tại chỗ, 5 tên đó bắt đầu di chuyển. Hạo Thiên tỏa ra sát khí, 5 tên khựng lại, run rẩy lên, ngồi bịch xuống đất. Hạo Thiên cười lạnh, khuôn mặt lạnh lùng vô cảm hiện ra, 5 tên run lên bần bật, cảm thấy như đang đứng trước tử thần

“Aaaaaaaaaa”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.