An Lam Nguyệt và tiểu Siêu rời phòng cùng với ba người Hạo Thiên, Lăng Giang Tuyết và Tử Kiệt. Muốn đi dạo xung quanh một chút xem có đỡ đau hơn chút nào không, chứ nằm lì một chỗ cơn đau xuống quá lâu rồi.
Hạo Thiên đi trước, vừa đi vừa trêu trọc, nói
“ Hai người ăn nhiều như thế, ăn rất ngon có đúng không nào? “
An Lam Nguyệt và tiểu Siêu đi phía sau, cơ mặt giật giật, muốn bay lên vả cho Hạo Thiên vài cái, nhưng lại sợ hành động này chứng tỏ là chê bai thịt nướng của Lăng Giang Tuyết, nên nhịn lại, cười ngượng nói
“ Ngon, đương nhiên là rất ngon rồi “
Lăng Giang Tuyết phía trên cười hi hi, lắc đầu nói
“ Muội biết thịt do muội nướng rất tệ. Thịt nướng lần này so với mấy chục năm trước càng thêm dở tệ, thịt vừa khét vừa mặn lại còn chua nữa chứ. Nhưng mọi người vẫn ăn mà còn khen ngon nữa, thậm chí không chê bai gì cả khiến ta rất vui. Cơ mà muội người không cần phải miễn cưỡng ăn hết 15 kg như vậy đâu, để bây giờ phải đau như vậy. Muội rất buồn, rất lo lắng khi mọi người đau đấy... “
Hạo Thiên lúc này áp sát trán mình với trán Lăng Giang Tuyết, cười nhẹ nói
“ Tuyết nhi không cần lo đâu. Bọn họ vì thấy thịt do muội nướng rất ngon nên mới ăn nhiều như vậy, chỉ là không cẩn thận ăn nhiều quá nên mới bị trúng thực mà thôi. Tuyết nhi đừng lo lắng quá nhiều làm gì “
An Lam Nguyệt và tiểu Siêu đơ người. Không phải vì ca ca/ đệ đệ cứ đưa đến cho chúng ta sao? Cứ hết miếng này lại nhồi nhét miếng khác cho chúng ta, không phải vì sợ nhị tẩu/ Tuyết nhi buồn thì chúng ta cũng không ăn đâu! Chúng ta mỗi người ăn hết tận 10 miếng thịt to, cũng sương sương 3, 4 kg gì đó, còn ca ca/ đệ đệ với Tử Kiệt hai người ăn gần 11 kg mà không thấy đau. Có phải thủ sẵn đan dược rồi không vậy? Ôi ôi cái bụng của chúng ta.....
An Lam Nguyệt miễn cưỡng nở nụ cười, nói
“ thịt.... Thịt ăn cũng được... Không đến nỗi nào... Chúng ta nuốt trôi thì cũng tính là ăn được rồi.... “
Lăng Giang Tuyết biết An Lam Nguyệt chỉ đang nói xạo mà thôi, nhưng cũng khiến cô rất vui. Muốn trêu trọc thêm một chút, liền bảo
“ Vậy lần sau muội lại làm cho mọi người ăn nữa! “
An Lam Nguyệt và tiểu Siêu tái mặt, vội vàng lắc đầu lia lịa, nói
“ Không, không cần đâu. Tuyết nhi muội là con gái cành vàng lá ngọc của Lăng gia, từ trước tới nay chưa từng chịu khổ gì cả. Sao hôm nay phải dấn thân vào làm những việc nặng nhọc như nấu nướng này, con gái chân yếu tay mềm.... À không, phải là con gái mạnh mẽ, quyền thế chỉ nên làm việc cao cả, muội cứ ăn không ngồi rồi đi, mấy việc nấu nướng này cứ để cho mấy tên nam nhân làm. Chúng ta phận nữ nhi không nên đụng tay đụng chân vào làm gì, không may bị bỏng thì nguy to luôn đó nha... “
Lăng Giang Tuyết nghe mà cười vài tiếng, Hạo Thiên cũng cười theo. Hai người này bị nhồi nhét cho ăn nhiều đến nỗi sợ luôn rồi. Nghe nói tới liền hoảng sợ như vậy luôn đó. Hạo Thiên nhoẻn miệng cười, bảo
“ Được được, sau này không để Tuyết nhi làm nữa. Phận nam nhân chúng ta sẽ làm, không để nữ tử cành vàng lá ngọc phải chịu khổ làm những việc chân tay như vậy nữa “
“ Phù “
An Lam Nguyệt và Tiểu Siêu nghe nói thở ra một hơi, nhẹ nhõm trong lòng luôn.
Cả 5 người sánh bước rời khỏi KTX, đi dạo xung quanh nội viện này. Đi khắp nơi, nhìn ngắm khunh cảnh yên bình, mát mẻ nơi này. Dạo một vòng quanh khắp nơi, nhìn đám học viên đang nghe hướng dẫn của lão sư, nhìn những người lao công đang tất bật dọn dẹp,.... Thật yên bình và yên tĩnh biết bao nhiêu. Hôm nay nhờ Lăng Giang Tuyết mà học viên được nghỉ hai ngày, nhưng có vẻ có vài lớp vẫn rất tích cực siêng năng học tập nhỉ, không biết hôm nay có học viên nào xin vào nội viện không nhỉ? Đi xem một chút vậy...
Hạo Thiên đi đâu, Lăng Giang Tuyết cũng đi theo đó, Tử Kiệt bên cạnh cũng y như vậy mà đi. Còn An Lam Nguyệt và tiểu Siêu thì đi theo bản năng, thấy Hạo Thiên đi đâu liền đi theo đó mà không biết bản thân đang đi tới nơi nào. Vì hiện tại bụng đang rất đau nên không có thời gian mà suy nghĩ gì cả, chỉ lo cố gắng chống đỡ mà thôi....
Hạo Thiên đưa tất cả tới nơi diễn ra cuộc thi tuyển học sinh ngoại viện vào nội viện, quả nhiên nơi này đang diễn ra một cuộc thi. Người dẫn dắt là một lão sư nào đó của nội viện và hiệu trưởng ngoại viện Tống Tử Ngôn. Một toán học sinh ngoại viện gồm 3 nữ 2 nam, độ tuổi khoảng chừng 17 đến 23 tuổi, gương mặt kiêu ngạo ngất trời, tỏ thái độ ta đây thông minh nhất, mạnh nhất và là thiên tài nhất. Nội viện học sinh gồm 3 người, trong đó có 2 người khu C và 1 người khu A. Khu A người này Hạo Thiên biết và còn nhớ, tên gì nhỉ? À, là Tạ Thiểu Phi, người mà lúc trước khi Phong lão sư và bọn nhóc đến có biểu hiện rất yếu đuối và nhút nhát. Nhưng sau khi khu A được bọn nhóc lược qua vài lần thì bây giờ tên Tạ Thiểu Phi này đã có phần cứng rắn hơn rồi, trông rất ra dáng đàn ông, vai rộng, tướng đứng lại cao ráo vô cùng.
Nhóm Hạo Thiên đi tới gần, nhìn xem một chút. Thấy Tống Tử Ngôn cũng gần mình, Hạo Thiên liền gọi
“ Tống hiệu trưởng..... Tống hiệu trưởng... “
Tống Tử Ngôn nghe gọi, quay lại nhìn, bắt gặp nhóm Hạo Thiên liền bất ngờ một chút nhưng nhanh chóng cười bảo
“ Ồ, chào ngài Đường đại tư lệnh. Lâu rồi không gặp! “
Hạo Thiên mỉm cười gật đầu đáp
“ Lâu rồi không gặp! Mấy học viên này, là người lớp nào ở ngoại viện đây? “
Tống Tử Ngôn lắc đầu nói
“ Không phải học viên ngoại viên, đây là những công tử, tiểu thư của các gia tộc lớn, những em này học tại nhà, mời lão sư về dạy, tới khi cảm thấy bản thân mình đủ mạnh liền đăng kí vào đây. Trước đó đã làm bài kiểm tra vào học viện trước, sau đó trực tiếp xin làm bài kiểm tra vào nội viện luôn. “
Gia tộc lớn ở đây là những gia tộc chỉ đứng sau 5 đại gia tộc, họ cũng phụ thuộc vào 5 đại gia tộc nhưng tính tự do cao hơn những gia tộc nhỏ nhiều. Và điều kiện kinh tế cũng được xem là lớn mạnh, nếu đại gia tộc được tính là 10 phần mạnh thì họ mạnh khoảng 6, 7 phần.
Hạo Thiên kinh ngạc, nói
“ A, học viện chúng ta cũng cho phép điều này sao? “
Tống Tử Ngôn liền bảo
“ Nào có, điều lệ này mới chỉ ban hành được 4 năm mà thôi, trong khi ngài vào đây là vào 7, 8 năm trước lận cơ mà “
Hạo Thiên “ ồ “ một tiếng, lại nhìn xung quanh một lượt. Đúng vài ngay lúc này, Hạo Thiên bắt gặp Vân Mộng, đệ tử của cậu. Vân Mộng mấy tháng không gặp, dáng người cao thêm một chút, mái tóc lại dài thêm, phần mái che nửa mắt phải vẫn còn, chỉ để lộ ra con mắt trái. Mang một vẻ lạnh lùng, khó tiếp xúc, toát lên phong thái của một thanh niên trưởng thành. Hạo Thiên khẽ cười nhạt, hai tên Vân Mộng và Tạ Thiểu Phi này có phần giống nhau. Hai người đều nhút nhát, dễ hoảng sợ và không giỏi giao tiếp, nhưng sau một khóa huấn luyện của bọn nhóc cùng với Phong lão sư thì thay đổi hẳn, đều mang một phong thái hoàn toàn mới.
Vân Mộng tiến tới bên cạnh Tạ Thiểu Phi, hai người nhìn nhau gật đầu một cái. Tiến lại chỗ ngồi mà bên phía học viện xếp sẵn. Lúc này, Tống Tử Ngôn tiến lên phía trước, nói
“ Bây giờ ta sẽ nói sơ qua các vòng thi. Vòng đầu là kiểm tra học lực, vòng này các người đã thông qua. Vòng thứ hai là thể lực, cũng đã thông qua. Vòng cuối cùng là đối kháng, chỉ cần các ngươi đấu 1 vs 1 với học viên nội viện kéo dài khoảng 15 phút liền thông qua. Chỉ đơn giản như thế thôi! “
Lúc này, sau khi Tống Tử Ngôn đã sơ lược qua, một tên nam nhân liền nói
“ Đùa với chúng ta sao? Đây là người của khu C đúng không? Chúng ta mà phải đấu với bọn yếu như ốc sên này sao? “
Câu nói vừa ra, Tống Tử Ngôn, học viên nội viên và cả nhóm Hạo Thiên liền nhăn mày....