Trong không gian hệ, Hạo Thiên và tiểu Siêu vây quanh một chiếc hộp lớn, dài khoảng 60 cm, rộng khoảng 30 cm, một vệt sáng phát ra từ chiếc hộp đó. Hạo Thiên và tiểu Siêu mặt đầy vui vẻ nhìn chăm chăm chiếc hộp.
Nhìn vào trong, 3 cây sáo với đường bét tương đồng chỉ khác màu sắc. Với 7 lỗ nhỏ được khắc một cách tỉ mỉ, 6 lỗ nằm thẳng hàng dùng để điều chỉnh âm tiết, 1 lỗ nằm gần ngoài đỉnh đầu dùng để thổi. Thân cây sáo được khác họa hình dáng của 3 dây hoa rực rỡ, của Hạo Thiên màu đỏ, dây hoa trải dài, lá xanh tươi tốt, hoa 5 cánh màu đỏ rực rỡ, uốn quanh cây sáo. Tiểu Siêu thân sáo khắc hoa màu xanh biển, đường nét y chang như Hạo Thiên, An Lam Nguyệt hoa màu trắng toát, xin tươi rực rỡ, cả 3 cây sáo nếu chỉ nhìn sơ qua thì sẽ bị lầm tưởng như có một con rồng đang uốn lượn trên thân cây sáo bởi đường nét dây hoa và cách bố trí vị trí những bông hoa như hình một con rồng vậy. Cây sáo sáng rực lên bởi loại sơn mà Hạo Thiên và tiểu Siêu dày công chế ra, khi vào tối sẽ sáng lên, khi ra sáng sẽ dịu đi nhưng không làm mờ đi những bông hoa đó. Cả 2 vô cùng hài lòng với 3 tác phẩm được làm ra, tỉ mỉ cầm trên tay xem xét.
Hạo Thiên nói
“Quả không uổng cả buổi tối của chúng ta! “
Tiểu Siêu vui vẻ gật đầu, lại chợt nói
“Chúng ta có quên gì không nhỉ? “
Hạo Thiên “a” một tiếng, nói
“Chính Cung! “
Cả 2 cất hộp đi, lật đật chạy ra ngoài. Thở phào nhẹ nhõm khi bên ngoài mặt trời mới chỉ ló dạng mà thôi. Cả hai đi tắm rửa, thay một bộ đồ khác, ra thì thấy đám nhóc đã dậy, cũng tất bật đi chuẩn bị đồ để đi.
Xong xuôi, tất cả rời khỏi phòng, xuống trước cửa ra vào đợi, hiện tại chỉ mới 6h mà thôi, nhưng khi Hạo Thiên xuống thì cha mẹ cậu đã chờ sẵn từ lâu rồi. Cha cậu mặc một bộ quân phục màu xanh đen, trên áo cài huy hiệu, ngay đai quần bên trái thì có ngọc bội Đường gia chỉ gia chủ mới có. Mẹ cậu mặc cũng mặc một bộ quân phục màu xanh đen ôm, lộ rõ đường nét tinh tế của cơ thể, áo cài huy hiệu phó tướng. Hạo Thiên mỉm cười nói
“Chào buổi sáng cha, mẹ!”
“Chào buổi sáng, các con”
Cả 2 mỉm cười đáp lại. Đường Thiên Long cũng đã chuẩn bị xe cho tất cả, tổng cộng có 6 chiếc xe 4 chỗ. Lên xe ngồi, đám nhóc tự phân phát ra, riêng xe của Đường Thiên Long thì do chính ông lái, chở Vương Thiên Nhi, Thiên Tuyết, tiểu Siêu và Hạo Thiên, còn xe của bọn nhóc có tài xế riêng. Hạo Thiên dự định lấy xe của cậu đi, mà thôi vậy, cha cậu đã chuẩn bị trước rồi.
Ngồi trên xe, Hạo Thiên kế ba cậu, phía sau là mẹ cậu, Thiên Tuyết và tiểu Siêu ở 2 bên. Hạo Thiên tóc cột cao, tóc thắt một bím nhỏ được cột chung lại, thả ra 2 lọn tóc màu xanh, đôi mắt hai màu sắc bén nhìn ra ngoài. Đường Thiên Long xe chạy dẫn đầu cho đoàn xe phía sau, vừa chạy vừa nói
“Con dự định làm gì khi đến đó vậy? “
Hạo Thiên mỉm cười nói
“Rồi cha sẽ biết thôi! “
Vương Thiên Nhi phía sau nói
“Con không được có những lời nói xúc phạm Thiên đế và Thiên nữ đâu đấy!”
Hạo Thiên nhún vai, nói
“Ai biết được đâu ạ.”
Đường Thiên Long lại nói
“Thiên đế và Thiên nữ là 2 tồn tại cao nhất của nước ta, con mà có lời nào không vừa ý 2 người đó, e là.... “
Hạo Thiên sắc mặt lập tức thay đổi
“Không vừa ý? Ha, con lại muốn xem xem rốt cuộc là người thế nào mà lại khiến cha mẹ sợ như vậy, lại còn, lúc đầu tin tưởng gia con huấn luyện, lúc sau giặc tới lại không thông báo lấy một tiếng, là ai không vừa ý ai trước cơ chứ. Nếu cần thiết, con san bằng cái Chính Cung đó giúp cha vậy”
Đường Thiên Long hoảng lên
“Con... “
Không ngờ con ông lại có phản ứng như vậy đây, nó bức xúc Thiên đế và Thiên nữ như vậy luôn à. Vấn đề càng ngày càng nghiêm trọng, càng hỏi càng căng. Thôi, chờ đợi tình hình vậy.
Xuyên suốt qua những con đường của thủ đô, dọc theo những tòa nhà cao lớn, làm một đường thẳng tắp thẳng vào tòa lâu đài cao nhất của thủ đô, xuyên qua cánh cổng lớn có người canh gác, vào trong rồi mà cứ y như ở ngoài, chia làm nhiều khu khác nhau, nhiều tòa nhà khác nhau, xe của Đường Thiên Long làm một đường thẳng vào trong, được trang trí hai bên đường chạy là hàng cây cao cùng với những chậu hoa, chậu kiểng được cắt tỉa tỉ mỉ, công phu với những hình dáng khác nhau vô cùng, nhìn xung quanh lại có những cây cổ thụ cao lớn, lâu năm tuổi xòe ra những táng lá to lớn, tạo nên một vùng bóng râm mát mẻ, bên dưới là thảm cỏ xanh rờn, một khung cảnh thiên nhiên tuyệt mỉ được tạo dựng nên ngay giữ thủ đô này.
Phía trước cũng có rất nhiều đoàn xe đang di chuyển vào tòa nhà chính, cũng là tòa to nhất khu vùng này, từng người từng người bước xuống xe, nam thì uy nghiêm, trang trọng, nữ yểu điệu, dịu dàng, nối đuôi nhau. Xe này xong lại tới xe khác, vòng qua đài phun nước, từng đợt xe khác nhau. Hôm nay mở hội nghị, kêu gọi tất cả các thành viên có cấp bậc quay về Chính Cung, cửa ra vào trang trí đơn sơ nhưng bộc lộ rõ sự trang trọng của nó. Người hầu đứng ra mở cửa của các vị quan to có cấp bậc, tới ai lại nêu tên lên. Như vị phía trước xe Đường Thiên Long, tên người hầu nói
“Hữu Thiên Tướng tướng quân - Hứa Huyền Khang. Thiếu tướng quân - Hứa La Vỹ”
Hạo Thiên ngồi trên xe, “ồ” một tiếng, môi nhếch mép cười. Hai người 1 cao lớn 1 thon dài thục nữ bước xuống xe, uy nghiêm cao ngất ngưỡng. Kế đến là xe của gia đình cậu, Đường Thiên Long xe chạy lên trước, mở cửa bước xuống xe, đi qua qua mở cửa. Hạo Thiên bên này cũng đã bước xuống, tiểu Siêu cũng nhanh chóng theo sau. Cha cậu đứng ngoài lề, đứng xéo với cửa xe, Hạo Thiên và tiểu Siêu đứng hai bên, đưa tay mở cửa. Thiên Tuyết yểu điệu bước xuống xe, váy ngáy tung bay, khuôn mặt ngay ngô. Tiểu Siêu tay phải đặt sau lưng, bàn tay trái giơ ra, đỡ lấy bàn tay nhỏ trắng noãn của Thiên Tuyết. Hạo Thiên bên này, tay trái đặt sau lưng, tay phải đưa ra, Vương Thiên Nhi tư thế nhẹ nhàng, bước chân uyển chuyển, tay đặt lên bàn tay của con mình, bước xuống xe. Tuy Vương Thiên Nhi không mặc một bộ váy dài xinh đẹp mà chỉ mặc quân phục, nhưng ở cô toát lên sự trang nghiêm, tỏa sáng, đẹp đến mê người, từng đường nét cô thể lộ ra khiến người ta phải mê mẩn.
Tên hầu vẫn còn chết mê chết mệt với vẻ đẹp của tất cả, nhưng vội vàng nhớ lại nhiệm vụ của mình, nói
“Đại tướng quân - Đường Thiên Long, phó tướng quân - Vương Thiên Nhi, Đại thiếu gia - Đường Hạo Thiên, nhị thiếu gia - Đường Siêu và tam tiểu thư - Đường Thiên Tuyết”
Những cái tên được hô lên khiến mọi người dồn mắt chú ý đến. Nhìn mê mệt không thôi, Hạo Thiên và tiểu Siêu khoát tay cả nữ, tiến lên trước chờ đợi bọn nhóc. Hạo Thiên đưa tay mẹ mình cho cha cậu, mẹ cậu tiến lên khoát tay chồng mình. Hạo Thiên lại quay lưng sang, đưa tay đỡ lấy An Lam Nguyệt bước xuống, một vẻ kiêu ngạo, lạnh lùng nhưng xinh đẹp tuyệt trần, đưa tay đặt lên tay Hạo Thiên, bước xuống, lại khoát tay với Hạo Thiên mà đứng cùng một chỗ.
Vương Thiên Nhi cười, nói
“lúc nhỏ Thiên nhi vẫn chưa với tới được tay muội, nhưng bây giờ chàng xen, thậm chí cao hơn cả muội rồi. “
Đường Thiên Long gật đầu, nói
“Con chúng ta ngày càng lớn hơn rồi.....”
“Ồ, đây chẳng phải là nhóc Hạo Thiên sao? “
Hứa Huyền Khang xuất hiện, chen ngang vào câu nói của Đường Thiên Long. Đường Thiên Long bắt tay với Hứa Huyền Khang một cái rồi nói
“Lâu rồi không gặp, Hứa tướng quân”
“Lâu rồi không gặp, lâu rồi không gặp. Tôi có nghe về trận chiến trước đó, không biết Đường tướng quân đã khỏe hẳn chưa?”
Hứa Huyền Khang cười đáp lại. Đường Thiên Long cũng cười nói
“Đã khỏe hẳn rồi, đều nhờ có Hạo Thiên cả”
Hứa Huyền Khang giật mình nhớ lại mình chạy đến chỗ này làm gì, bỗng nói
“đúng rồi, Hạo Thiên! Nhóc dạo này khỏe chứ, lâu rồi không gặp”
Hạo Thiên cười đáp
“Vẫn bình thường, ngài cũng khỏe chứ”
Hứa Huyền Khang cười nói
“Vẫn khỏe vẫn khỏe. Bây giờ chúng ta vào trong nói tiếp”
“được”