Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống

Chương 29: Chương 29: Gặp rắc rối




1 tên đô con với cơ bắp khổng lồ và 1 tên công tử bột với mái tóc vàng dâm dê đang tiến về phía Lâm Băng Liên ngồi đối diện với Hạo Thiên và đặt tay lên mặt Băng Liên, vuốt ve và nói với giọng khàn khàn khó nghe

“Cô bé, đi với anh không, đừng ở đây với lũ nhóc con này, đi với anh anh sẽ cho em nhiều tiền và trang sức quý báu” rồi hắn cười một cách dâm dê

Băng Liên vội hất tay hắn ra, hắn lại cười và nói “sao vậy, đi với anh đi”

“Không, tránh ra đi tên biến thái” Băng Liên hét lên

Lũ nhóc lúc này định đứng dậy đánh cho tên biến thái 1 trận thì Hạo Thiên ra hiệu và ngồi xuống. Hạo Thiên im lặng nãy giờ mở miệng nói “tránh ra đi tên biến thái, không nghe cô ấy bảo không à”

“tên nhóc con này, ngươi muốn chết à, dám gọi ta là tên biến thái” tên biến thái giận dữ hét lên

“ta cho ngươi 3 giây, 1 là biến 2 là chết” Hạo Thiên lạnh lùng nói

“À à, ngươi dám giết không hả” tên biến thái khinh bỉ nói

1

Hạo Thiên bắt đầu đếm

2

“Lão đầu, lên giết tên nhóc này cho ta” tên biến thái nhìn tên đô con giận dữ nói

3

“Vâng” tên đô con trả lời, định lao vào bắt giết Hạo Thiên thì cậu giơ tay ra, đấm nhẹ về phía tên đô con thế là hắn văng ra xa, đụng vào những chiếc bàn và dính vách tường. Bất tỉnh nhân sự.

Tới lượt tên biến thái, Hạo Thiên quay qua nhìn hắn, tên biến thái run rẩy, hắn bắt đầu nói một tràng luyên thuyên về gia cảnh của mình

“Ngươi, ngươi có biết ta là ai không hả, ta...ta là đại thiếu gia của Từ gia, nếu ngươi dám động đến ta, ngươi chắc chắn sẽ chết.”

Hạo Thiên nghe xong thì không khỏi bật cười nhưng khuôn mặt lại không thay đổi gì. Buồn cười thay, đúng là mấy tên nhân vật phụ lúc nào cũng vậy, mỗi lần xảy ra chuyện lại moi móc gia cảnh của mình ra, đúng à lũ ngu đần mà.

Hạo Thiên ngồi, đưa lòng bàn tay ra, 1 quả cầu lửa hiện ra và bay về phía tên biến thái. Hắn la lên thảm thiết và 3p sau, trở thành tro tàn.

“phục vụ, tính tiền” Hạo Thiên nói

1 tên phục vụ chạy ra, nói “của quý khách là 100 kim tệ”

Hạo Thiên đưa tiền cho người phụ vụ và quay sang đám nhóc nói “chúng ta đi thôi, đi chơi tiếp nào”

“Vâng” Bọn nhóc cười nói và bỏ đi

Ra khỏi quán và không thèm đếm xỉa đến, trong khi mấy người khách trong quán thì đang sợ hãi, và chấn kinh, họ không ngờ rằng 1 đứa nhóc có thể ra tay tàn bạo như vậy và nó lại giết người nữa chứ. Giết xong còn bỏ đi tỉnh rùi như không có chuyện gì xảy ra cả.

Cả đám lại cùng nhau đi chơi khắp nơi, mua đồ cho nhóm Lâm Phi, đồ dùng cá nhân và các vật dụng khác, rồi lại cùng nhau đi khu vui chơi, mua đồ ăn, chơi đùa cả 1 ngày vui vẻ với nhau, chúng mua được rất nhiều thứ mà có 1 điều chắc chắn rằng người trả tiền là Hạo Thiên.

“Cả ngày nay vui chứ” Hạo Thiên nói

“Tất nhiên rồi ạ” Cả đám đồng thanh nói

“Vậy chúng ta về thôi” Hạo Thiên cười nói

“Vâng~”

Cả đám cùng về nhà, đi trên đường nói chuyện vui vẻ với nhau cho đến khi về tới nhà của Hạo Thiên. Bỗng từ đằng xa khi còn cách cánh cổng nhà của Hạo Thiên khoảng 100m, có 1 nhóm người tầm 20 người, đang tiến về phía Hạo Thiên. Hạo Thiên đứng lại và đám, người đó ngày 1 gần hơn. Khi chúng tiến đến nơi, tên cầm đầu là 1 người đàn ông trung niên tầm 40 mấy tuổi, râu ria hơi rậm. Kế bên ông ta là tên đô con lúc sáng Hạo Thiên đánh

Ông ta giận dữ nói “Tên nhóc, sao ngươi dám giết con ta, hôm nay ngươi nhất định sẽ chết”

“Oh, ta giết con ngươi khi nào vậy” Hạo Thiên ngây thơ nói

“Ngươi còn dám chối, chính tên hồi sáng bị người đánh nói đây” ông ta giận dữ nói và chỉ về phía tên đô con

“Ơ, tôi chỉ là 1 tên nhóc con sao có thể đánh người to con như vậy được chứ” Hạo Thiên lại làm vẻ mặt ngây thơ nói

“Ngươi, ngươi.... “

“Ngươi cái gì” Hạo Thiên nói lại

“xông lên, đánh chết tên nhóc này cho ta” ông ta ra lệnh cho đám người phía sau

“Này, các ngươi muốn gì” Hạo Thiên hoảng sợ

“Muốn gì ư, đừng giả bộ ngây thơ nữa, ngươi hôm nay chết chắc rồi” ông ta cười nhếch mép nói

Lúc này, từ đằng xa những người gác cổng nhà Hạo Thiên nhìn thấy và nhanh chóng chạy vào báo tin, nhưng không may là cha Hạo Thiên có việc đi mất chỉ còn ông cậu, ông cậu nghe tin thì nhanh chóng phóng ra. Lúc này, đám người này đã xông lại và định đánh nhóm Hạo Thiên. Ông cậu từ đằng xa hét lên “Dừng lại cho ta, kẻ nào to gan dám đánh cháu ta”

Câu nói vang vọng, kèm theo là uy áp mạnh mẽ buộc mấy tên này phải dừng lại. Uy áp hòa cùng là sát khí, mạnh mẽ làm cho lũ đó run rẫy. Đường Thiên Bảo nhanh chóng tiến về phía Hạo Thiên. Xem cháu mình có bị gì không, có bị thương ở đâu không. Những người vây voi xung quanh sau khi nhận uy áp thì bất tỉnh, choáng váng và không đứng vững được. Tên đàn ông cầm đầu thì nhìn thấy Đường Thiên Bảo thì nhanh chóng run, quỳ gạp xuống và nói

“N... Ngài cần gì ạ”

Sở dĩ ông ta run vì biết được Đường Thiên Bảo là ai, là người như thế nào. Đường Thiên Bảo được mệnh danh là bậc thành về ma thuật. Còn là đại trưởng lão của Đường gia, lmf sao mà không sợ.

“Là ngươi, ngươi to gan lắm, dám đánh cháu ta mà còn dám đánh trước nhà nó nữa chứ.” Đường Thiên Bảo giận dữ nói

“Tên nhóc này là cháu ngài sao” tên đàn ông kinh ngạc nói

“Đúng vậy, bây giờ ta cho ngươi 1 cơ hội, hãy nói lý do tại sao ngươi dám đánh cháu ta đi” Đường Thiên Bảo nói

“Do cháu ngài giết con ta, có tên này làm chứng, chính cháu ngài cũng đã đánh hắn ra nông nỗi này” ông ta vừa nói vừa chỉ tay về tên đô con

“Ngươi nghĩ ta sẽ tin khi cháu ta như này, tên đô con như vầy mà nói cháu ta đánh hắn, ngươi nghĩ ai tin” Đường Thiên Bảo bật lại

“Ngài... Ngài.. Ngài...” ông ta đỏ cả mặt vì tức giận nhưng không thể làm được gì, vì đây là Đường gia Đại trưởng lão mà còn là bậc thầy về ma thuật. Và đứa nhóc con đó lại là đại thiếu gia của Đường gia.

“Hứ, chúng ta về” ông ta tức giận nói, rồi hứ 1 cái bỏ đi

Đám nhóc im lặng nãy giờ bỗng cười phá lên, chúng cười lăn lộn trên đất, cười ra cả nước mắt. Hạo Thiên cũng đứng tủm tỉm cười, Đường Thiên Bảo thấy vậy lại thở dài “cháu lại gây chuyện nữa rồi” rồi cũng cười bỏ qua

Rồi tất cả cùng trở về, vào đến phòng, chúng lại bắt đầu cười. Hạo Thiên nói “thôi được rồi, cười gì mà cười hoài”

“Nhưng mắc cười thiệt đấy Boss, Boss không thấy vẻ mặt của ông ta à, tức đến nỗi khói bóc ra luôn mà không thể làm gì được chúng ta cả đấy, haha” Hàn Minh Kỳ vừa ôm bụng cười vừa nói

Tất cả cùng nhau nói chuyện, Hạo Thiên chia đồ mua lúc sáng cho tất cả và rồi cùng dọn dẹp phòng, cười đùa với nhau, bỗng Hạo Thiên bật dậy và nói “Các cậu, định 4 ngày ở nhà tôi ăn không ngồi rồi à, luyện tập, bắt đầu từ 3h sáng mai phải dậy sơm luyện tập. Rõ chưa”

“Hả, Boss à, đang trong kì nghỉ mà, cho chúng tớ chơi đi” Trần Thống Trung nói

“Đúng đấy Boss” lũ còn lại hùa theo

“Được thôi, nếu các người muốn chơi thì đừng có đi theo tôi, đi theo tôi thì phải luyện tập” Hạo Thiên cười nhếch mép

“Hả, thôi, thôi, chúng tớ luyện tập mà, huhu” bọn nhóc nói, rồi khóc

“Được, giờ chúng ta đi ăn thôi” Hạo Thiên cười

Tất cả cùng nhau xuống phòng ăn, ngồi vào bàn và những người hầu dọn đồ ăn ra, không ngờ ăn mà cũng nói được, nói xuyên buổi ăn, nói mọi lúc mọi nơi. Ăn xong lên phòng lại nói tiếp, Hạo Thiên chán nản, đi sang phòng mẹ mình thì khi vừa đi gần tới phòng thì người quản gia đang chạy về phía cậu

“Cậu chủ, cậu chủ, phu nhân sắp sinh rồi” người quản gia nói với vẻ vui mừng mà cũng lo lắng

Hạo Thiên nhận được tin này thì bất ngờ mà cũng mừng “mau, mau đi báo tin cho cha tôi biết” cậu nhanh chóng nói

“Vâng” trả lời Hạo Thiên, người quản gia nhanh chóng đi báo tin cho Đường Thiên Long

Hạo Thiên lúc này đang đứng trước phòng của mẹ cậu, cậu lo lắng, hồi họp không biết mẹ và em cậu có sao không, đi tới đi lui đj xuông đi ngược, thì bỗng thấy cha cậu đang đi tới với vẻ mặt vui mừng. Đường Thiên Long chạy về phía Hạo Thiên đang đứng và bế cậu lên, cả 2 cha con cùng đợi, đợi chờ lo lắng không yên. Khoảng tầm 30p sau, tiếng em bé vang lên, tiếng khóc oa oa vang cả căn phòng và dãy hành lang. Cả 2 cha con hiện lên khuôn mặt mừng rỡ, hạnh phúc làm xóa tan đi bao lo lắng đợi chờ. Tầm 10p sau tiếng khóc, cách cửa phong bật mở và người nữ bác sĩ bước ra với khuôn mặt đẫm mồ hôi, cô ta nói

“chúc mừng gia đình, mẹ tròn con vuông nhé, là 1 bé gái vô cùng đáng yêu đấy, cả 2 có thể vào trong rồi”

Cả 2 cha con bước vào phòng, mẹ của Hạo Thiên, Vương Thiên Nhi đang nằm trên giường, kế bên là 1 chiếc nôi em bé, bên trong nôi là 1 em bé gái vô cùng đáng yêu. Hạo Thiên tiến về phía em bé và nựng ẻm, ẻm khi thấy Hạo Thiên thì cười toe toét, đưa bàn tay nhỏ nhắn về phía Hạo Thiên như đòi bế.

Lần đầu tiên trong cuộc đời Hạo Thiên thấy hưng phấn như lúc này, 1 cảm xúc vui mừng, thân thương đến khó tả. Hạo Thiên quay sang mẹ mình và hỏi thăm “Mẹ ơi, mẹ còn đau ở đâu không ạ”

Vương Thiên Nhi nhìn Hạo Thiên 1 cách trìu mến và nói “không sao, mẹ hết đau rồi”

“Em nghỉ ngơi cho khỏe đi, chúng ta ra ngoài cho mẹ con nghỉ ngơi thôi” Đường Thiên Long nói

Rồi cả 2 cùng đi ra ngoài, về phòng của mình với cảm xúc còn lâng lâng khó tả. Hạo Thiên trở về phòng, im lặng và tiến lại giường ngồi. Lũ nhóc lúc này đang nói chuyện thì thấy Hạo Thiên vào, Lâm Băng Liên tiến về phía Hạo Thiên và nhìn cậu rồi nói “chủ nhân không sao chứ”

“À, ta không sao, cũng tối rồi, mọi người đi ngủ đi” Hạo Thiên chợt hoàn hồn về khi nghe tiếng nói của Băng Liên.

Tất cả cùng nhau lên giường và đi ngủ, cho tới 3h lại bị lôi dậy luyện tập buổi sáng, bài luyện tập sáng nay là chạy 10 vòng quanh nhà Hạo Thiên. Đừng thấy chỉ có 10 vòng mà khi dễ, nhà Hạo Thiên rất rộng, chạy 10 vòng quanh nhà Hạo Thiên coi như là 1 cực hình vậy, cả đám cùng nhau chạy cắm đầu cắm cổ, mồ hôi đằm đìa trên người, chạy xong mười vòng thì cũng mất hết 2h, điều này làm Hạo Thiên không vui vì mất quá nhiều thời gian cậu quay sang đám nhóc nói “chạy mất 2h là không thể được, ngày mai phải tăng tốc hơn, rút xuống còn 1 tiếng, kem theo là cục tạ 50kg, riêng những người nhóm Lâm Phi thì chạy trong 1h30p và kèm theo cục tạ 20kg. Rõ chưa”

“rõ” tiếng nói đáp lại yểu xìu

“được rồi, bây giờ mới 5h, chúng ta sẽ tập cảnh giác, 1 người đứng, những người còn lại sẽ tấn công, ai bị đánh chúng quá 5 lần sẽ hít đất 100 cái, nhóm Lâm Phi thì đươc 8 lần và hít đất 80 cái. Được rồi, bắt đầu” Hạo Thiên nói

Rồi cả đám lần lượt thay nhau thực hiện, ai cũng bị đánh chúng và có lẽ nhóm Lâm Phi là nhiều nhất, 1 vài người nhóm Lâm Phi đã phải đi hít đất. Và tất nhiên rằng không ai đánh chúng Hạo Thiên cả mà toàn bị cậu đánh cho té sấp mặt. Xong xuôi thì cũng tới 6h, tất cả đi vệ sinh cá nhân và cũng nhau đi ăn sáng.

Ăn sáng xong, Hạo Thiên nói với đám nhóc “các cậu có muốn đi thăm em và mẹ tớ không, mẹ tớ mới sinh em hôm qua”

“Thật không, vậy tại sao hôm qua cậu không nói cho chúng tớ biết” Hàn Minh Kỳ bật dậy nói

“Hôm qua cũng tối rồi, đâu thể nói các cậu được, với lại mẹ tôi cũng cần nghỉ ngơi vậy” Hạo Thiên nói

“Oh, được rồi, chúng ta đi thôi Boss” Mộc Lâm nói

Rồi tất cả cùng nhau đi thăm mẹ và em của Hạo Thiên, chúng nói chuyện, vui đùa cùng đứa bé rất vui, mỗi ngày 2, 3 lần chúng đến thăm em bé và mẹ Hạo Thiên, thời gian còn lại thì phải, luyện tập. Chớp mắt, thời gian 4 ngày trôi đi và chúng phải trở về học viện.

Đứng trước cổng nhà Hạo Thiên, có cha mẹ cậu và cô em gái đáng yêu của cậu đang vẫy tay chào tạm biệt cậu. Hạo Thiên tiến về phía đứa em dễ thương của mình, hôn cô bé 1 cái, đám nhóc cũng làm theo, mỗi đứa hôn em 1 cái. Rồi tất cả cùng nhau lên xe bay và trở về học viện.

Về tới học viện, ai về KTX nấy, leo lên giường và ngủ li bì tới sáng ngày hôm sau. Buổi sáng thức dậy và lên lớp, học những bài học cho những đứa trẻ tiểu học, Hạo Thiên chán ngấy nên chỉ biết lật sách ra đọc. Còn về cuộc thi chọn ra lớp trưởng mỗi tháng thì nó đã chấm dứt từ tháng trước, người lớp trưởng hiện tại của lớp là Dạ Thiên Lăng, lớp phó là 1 tên nhóc nào đấy, Hạo Thiên không thèm để tâm đến. Hôm nay có 1 bài kiểm tra và lớp cậu đang làm, bài kiểm tra chỉ mới bắt đầu có 5p mà Hạo Thiên đã làm xong và đang nằm ngủ khò khò, trong khi những tên khác thì đang vò đầu bứt tóc. Hoắc Triển Bạch thời gian gần đây thì cũng mặt kệ Hạo Thiên muốn làm gì thì làm, ông ta không muốn mang lại rắc rối cho mình nữa.

Kết thúc giờ kiểm tra, Hạo Thiên lại tiếp tục đọc sách. Về cuộc thi thăng cấp hạng lớp thì tất nhiên không ai của lớp thường dân vượt qua được, đó là vấn đề của tháng trước thôi, còn tháng này, cuộc thi đó sẽ được tổ chức vào 2 ngày nữa và đó cũng là cuộc thu thăng cấp cuối cùng của năm nay.

Sau 2 ngày, những ngày được lập đi lập lại 1 cách buồn chán, cũng tới ngày thi thăng cấp hạng. Cuộc thi cũng được diễn ra 1 cách nhanh chóng và không có bất kỳ trở ngại nào. Nhóm Lâm Phi được thăng hạng lên lớp 1A, lớp thiên tài, còn lớp đặc biệt, có 2 tên quá yếu kém nên bị đưa xuống lớp thiên tài và lớp thiên tài được điều lên 2 người, có vẻ đó là 2 tên khá hống hách, chúng kiêu ngạo với những tên lớp thiên tài vì mình được thăng lên lớp đặc biệt, mà hạng của chúng chỉ là 2 hạng cuối lớp đặc biệt thôi, có gì phải kiêu ngạo nhỉ.

Thời gian qua đi qua lại, các mùa tới rồi lại đi, chớp mắt 3 năm qua đi, những đứa nhóc ngày xưa nay cũng được 9 tuổi rồi, Hạo Thiên giờ đã cao hơn, khoảng 1m40 mấy, có vẻ cao hơn những đứa nhóc bình thường rồi, dáng người cân đối với chiều cao, ngỳ càng đẹp trai hơn, ngày càng mạnh hơn và càng bá đạo hơn, lũ nhóc tất nhiên cũng vậy, cũng đẹp trai hơn, Lâm Băng Liên thì xinh đẹp hơn, dáng người cũng cao hơn, cỡ 1m40 rồi, ngực cũng lớn hơn, cỡ C-cup.

Giờ Hạo Thiên đang đứng trong sân tập của lớp đặc biệt với đám đàn em của mình, hôm nay Hạo Thiên đang huấn luyện với đám đàn em, bây giờ đang tập đối kháng, tất cả sẽ đấu với Hạo Thiên.

Hạo Thiên đang tránh né từng đòn tấn công 1 và đáp lại bằng 1 cú chưởng, vào bụng cho chúng văng đi, mỗi lần chúng tiến lại là lại bị đánh văng ra, từng hồi từng hồi một. Thế là kết thúc khi tất cả đng nằm xả lai trên đất.

Hàn Minh Kỳ nói “Boss ngày càng mạnh, đánh sao lại đây”

“đúng đấy, lần sau không đánh với Boss nữa” Dạ Hoa làm mặt nũng nịu, Dạ Hoa là em của Dạ Thiên Lăng, là brocom.

“Thôi đi” Hạo Thiên lạnh lùng nói. Trong 3 năm qua, ngày nào cũng luyện tập, luyện tập. Nay tất cả đã có sự tiến bộ rõ rệt. Nhóm Lâm Phi, tất cả đã gần đạt lv 180 ở tuổi 13, Lâm Băng Liên thì đã đạt được lv190 ở tuổi 9. Nhóm Dạ Thiên Lăng, tất cả đã gần đạt lv 200, riêng Dạ Hoa thì đã được 230 cấp rồi. Còn nhóm Hạo Thiên, tất cả đã đạt được lv hơn 270 cấp, Minh Thi và Ninh Dịch thì lv 275 và 277. Tiểu Siêu thì lv 350. Hạo Thiên là bá đạo nhất, đã gần được lv 400 rồi. Tất cả, tất cả đã siêu việt được các đại nhân đời trước, đúng là sóng sau xô sóng trước. Là yêu nghiệt của yêu nghiệt mà.

Khí chất của Hạo Thiên giờ đã khác xưa, mang lại cho người ta 1 cảm giác sợ hãi bàng hoàng không thôi.

“Xong rồi, nghỉ thôi” Hạo Thiên nói

“Vâng~” rồi tất cả về phòng.

Thời gian sắp tới đây sẽ có 1 kỳ nghĩ, cậu lại được về thăm đứa em gáu đáng yêu của mình, thời gian3 năm qua cũng có vài lần cậu về nhà chơi. Tất nhiên là cũng có lũ nhóc rồi, chúng cứ đòi theo suốt, không cho chúng đi chúng lại lẻn theo. Sắp tới đây, 3 ngày nữa cậu lại về nhà.

Về KTX, Hạo Thiên đi tắm trước còn lũ nhóc thì sau. Xong xuôi, lại đi tới lớp, nay thầy Hoắc Triển Bạch đã dạy bài của lớp trung học cơ sở rồi. Ngồi trong lớp, Hạo Thiên thu hút nhiều ánh nhìn của những học sinh nữ, vì giờ cậu max đẹp trai rồi, ai cũng thu hút đươc, kể cả trai mà. Trong khi Hạo Thiên đang ngồi đọc sách thì tiểu Siêu bỗng nói “cậu có quên cái nhiệm vụ nào không vậy.”

“Nhiệm vụ? Aaaaaa, nhớ ra rồi, còn 1 cái nhiêmh vụ mà thầy Phong đưa ra nữa” Hạo Thiên giật mình nói ra

“Đấy, nó đấy” tiểu Siêu nói

“Vậy giờ chúng ta đi xác nhận nhiệm vụ với thầy Phong” Hạo Thiên nói rồi đứng dậy đi ra khỏi lớp, Hoắc Triển Bạch thấy Hạo Thiên và tiểu Siêu đi ra khỏi lớp cũng chỉ biết nhìn mà không nói gì, đụng tới cũng chỉ chuốt họa vào thân.

Cả 2 cũng đi, đi tới phòng giáo viên của trường, căn phòng rất rộng, được sắp xếp bàn ghế gọn ràng, ngăn nắp, bên trong hiện giờ đang có rất nhiều giáo viên trống tiết dạy. Hạo Thiên mở cửa, nhìn quanh phòng, nhìn thấy Thiên Vũ Phong đang ngồi bên cửa sổ phòng nhìn ra ngoài, cả 2 tiến vào và đi về phía Thiên Vũ Phong. Những giáo viên thấy Hạo Thiên vào mà không chào hỏi gì thì có chút nhăn mặt khó chịu nhưng khi thấy cậu lại phía Thiên Vũ Phong thì ngay lập tức lơ đi, không nhìn nữa. Hạo Thiên đứng trước bàn của Thiên Vũ Phong và nói “chào thầy, con có chuyện cần nói ạ”

“Oh, tiểu Hạo, tiểu Siêu, 2 con có chuyện gì cần gặp ta à” Thiên Vũ Phong nở nụ cười tỏa nắng

“Vâng ạ, về chuyện thầy bảo con huấn luyện lũ nhóc ấy ạ, thầy thấy chúng sao” Hạo Thiên nói

“Tốt, con hoàn thành rất tốt” Thiên Vũ Phong cười tươi nói

“Vâng, cảm ơn thầy ạ, vậy là lũ nhóc ấy đã là đệ tử của thầy ạ” Hạo Thiên nói

“đúng vậy” Thiên Vũ Phong nhấc ly trà kế bên lên và nói

“Vậy được rồi ạ, con về phòng đây” Hạo Thiên nói, rồi cả 2 cùng đứng dậy đi về lớp học, trên đường đi, 1 tiếng vang lên trong đầu Hạo Thiên.

“Ting. Nhiệm vụ hoàn thành. Nhận được kỹ năng “Lôi kích”, 100 tinh tệ. Do hoàn thành nhiệm vụ 1 cách hoàn hảo, thưởng thêm 500 tinh tệ. “

Vậy là nhiệm vụ ẩn đã hoàn thành, cả 2 đi về lớp học, trở lại bàn và lại bắt đầu đọc sách không thèm quan tâm tới bài giản, cả 2 hiện tại đang nói chuyện với nhau bằng linh trí. Hạo Thiên nói “Bảng thông tin” lập tức 1 bảng thông tin hiện ra trước mắt cậu.

[Bảng thông tin

Tên: Đường Hạo Thiên

Tuổi:9

Điểm kinh nghiệm: 50000/ 20000000000

Cấp: 395

MN: 410500

Nguyên tố thiên phú: thủy, hỏa, thổ, phong, hắc, quang, không gian

Thú cưng: Quang Long lv510, Hắc Long lv510

Nghề: kiếm, võ, y thuật,.....v. v

Thiên phú:10/10

Thể lực:10/10

Tố chất cơ thể: SSS

Khả năng tiếp thu: 10/10

Mị lực: 10/10

Khóa huấn luyện: huấn luyện với thầy Thiên Vũ Phong

Kĩ năng hệ: hỏa cầu lv 9, thủy cầu lv 8, phong nhận lv 8, chữa thương lv max, hắc cầu lv max, toàn phong quyền lv 8, hỏa thiên cước lv 9, ám long lv max, thảm băng lv 8, lôi kích lv1

Thông thạo nguyên tố kĩ năng: Hoán chuyển lv 8

Vật phẩm: giày gia tốc lv 7, Súng Senzu lv7

Money: 37 vạn linh và 600 tinh tệ(1 linh tệ = 100 tinh tệ = 1000 kim tệ)

Nhiệm vụ: xuất hiện ngẫu nhiên]

“Oh hô, chỉ sô không tệ chút nào, mà tiền tiêu nhanh quá” Hạo Thiên chợt mừng lên rồi lại ủ rủ xuống.

“Vầy là được rồi, cậu chủ có muốn kiếm tiền không” tiểu Siêu nói

“Muốn, làm cách nào kiếm tiền nhanh chóng đây” Hạo Thiên mừng rỡ nói

“Tạo guild đi, chúng ta sẽ tạo 1 cái guild cho riêng mình và thành viên guild sẽ đi làm nhiệm vụ kiếm tiền, chúng ta sẽ lấy 5% tiền thưởng và bán các vật phẩm của chúng ta ra ngoài, tạo 1 nơi vừa là guild vừa là nơi giao dịch bán hàng, cậu chủ thấy sao” Tiểu Siêu sổ 1 tràng dài

“Ý kiến hay, nhưng trước khi chúng ta tạo guild chẳng phải là cần có đất sao, mà muốn có đất thì phải có tiền rồi không có tiền sao mà tạo guild” Hạp Thiên lại vừa nãy ra 1 ý kiến khủng hoảng mới

“Thì chúng ta gia nhập guild trước rồi tạo guild sau, hoặc là tự tạo 1 guild ngầm trong khi gia nhập guild rồi sau khi có tiền mới tính tiếp” tiểu Siêu lại nói

“Lại đúng rồi, ok quyết định vậy đi, dù sao 2 ngày nữa là chúng ta lại được nghỉ hè 2 tháng, tranh thủ thời gian đó ta sẽ gia nhập guild” Hạo Thiên nói

“Vâng” tiểu Siêu nói. Rồi cả 2 không nói nữa, trở ra và ngồi đọc sách cho tới hết giờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.