Thống Trung đi ra từ chỗ nhóm Hạo Thiên, đầy hùng hồn mà nói
“ Tôi muốn khiêu chiến top 10 nơi này “
Nhiều ánh nhìn liền đồng loạt hướng về phía cậu, một mặt không thể tin liền hiện ra rõ ràng. Sợ rằng mình nghe lầm nên cố nhướn mày, vểnh tai lên mà nghe. Lại thấy Thống Trung cười rất tươi mà phóng lên sàn đấu, nói
“ Tôi khiêu chiến top 10, có thể hay không? “
Vị lão sư đang đứng trên đài khẽ gật đầu, gọi lớn
“ Top 10 Duy Khanh mời tiến lên “
Từ trong đám người rôm rã dưới kia liền bước ra một nam sinh có phần nho nhã, lịch sự, ánh mắt mang theo phần hiền lành mà tiến tới. Thân ămcj một kiện đồng phục của trường, tóc xám cắt ngắn gọn gàng mà phi ra, nhẹ nhàng đáp xuống sàn đấu, đối diện Thống Trung.
Thống Trung lúc bấy giờ liền “ ồ “ một tiếng, cười hỏi
“ Huynh là Duy Khanh sao? “
“ Hỏi câu dư thừa “
Minh Kỳ phía dưới nói vẳng lên, Thống Trung tức giận nói
“ Hừ, ta có nói chuyện với ngươi sao? Bớt lắm lời đê, đồ tiểu Kỳ thúi “
Minh Kỳ phía dưới lại bảo
“ Ta chỉ thấy tội cho Duy Khanh huynh vì phải thi đấu với kẻ hay cà khịa, lại còn nói nhiều như ngươi ấy “
Thống Trung “ hừ “ một tiếng, hướng phía Duy Khanh mà gắt lên
“ Mau chóng lên, xong trận đấu này ta phải xuống xử tên kia mới được “
Duy Khanh đối diện khẽ cười, nói
“ Đệ tự tin mình sẽ thắng sao? “
Thống Trung không lắc đầu cũng không gật đầu, chỉ là cười nói
“ Đủ tự tin, thậm chí là dư ấy chứ. Vì đối với chúng ta mà nói khi đã nhận định một điều gì liền theo đến cùng, thực hiện cho bằng được mới thôi. Vả lại, cũng chỉ là đối kháng với top 10 mà thôi, ta nghĩ rằng mình còn có thể đấu với top cao hơn nữa ấy chứ “
Duy Khanh cũng lại đáp trả bằng một nụ cười, nói
“ Mong rằng những lời đệ nói là đúng, sẽ khiến cho ta phải trầm trồ kinh ngạc “
Thống Trung mỉm cười, tư thái ung dung tự tại, không quá chú tâm vào trận đấu, còn Duy Khanh lại khác. Thập phần chú tâm, tư thế nghiêm ngặt, tùy thời có thể tấn công bất cứ lúc nào.
Vị lão sư đứng ra phía xa hai người, di chuyển sang chính giữa. Tay giơ lên cao, hô lớn
“ Trận đấu chuẩn bị.... Bắt đầu... “
Toàn trường thoáng im bặt, toàn lực cú ý về phía sàn đấu của bọn Thống Trung và Duy Khanh. Chú ý quan sát cho thực kĩ càng, xem xem một thằng nhóc có sức mạnh như thế nào mà lại có gan khiêu chiến top 10, hay là chỉ đơn thuần tỏ vẻ ra oai mà thôi.
Khi tiếng hiệu lệnh hô “ bắt đầu “ vang lên, Thống Trung vẫn rất là ung dung không di chuyển gì, còn Duy Khanh thân hình khẽ động, trên tay cầm sẵn một thanh trường kiếm dài, đường nét trên thanh kiếm tinh xảo, chạm khắc tỉ mỉ và có thể xem là một thanh kiếm quý giá.
Thanh trường kiếm giơ lên, trên đó ẩn hiện những tia lửa nóng bỏng đang từ từ chém xuống bả vai Thống Trung. Nhưng Thống Trung vẫn là hồn nhiên, vui tươi mà đứng đó không làm gì cả. Đợi đến khi mà thanh kiếm sắp chạm vai, thì Duy Khanh bỗng nhiên khựng người lại, toàn thân không thể đẩy xuống nữa.
Trước ánh mắt kinh ngạc của bao người, Thống Trung hai đầu ngón tay trỏ và giữa bên tay trái đang rợn sóng nước, lăn tăn lên xuống mà kẹp chặt thanh kiếm. Với Thủy hệ, Thống Trung dễ dàng chặn đứng những chiêu thức Hỏa hệ của Duy Khanh đánh ra.
Thấy thanh kiếm của mình bị kẹp chặt quá, di chuyển không được, Duy Khanh dứt khoát buông bỏ kiếm, tung ra một nấm đắm về phía Thống Trung. Thống Trung trở mình, quăng kiếm đi xa và lộn người về sau vài bước
“ Keng “
“ Bốp “
“ Bịch “
“ Bịch “
“ Rầm “
Hàng loạt những động tác nhanh chóng được xuất ra, Thống Trung không hề nương tay dù chỉ một chút nào. Ngay khi vừa lộn người xong liền trở mình quăng ra một cú đá ngay mặt của Duy Khanh. Khiến cho cậu té về một phía, mặt in hẳn lằn đế giày của Thống Trung.
“ Phụt “
Duy Khanh phun ra một ngụm máu, đưa tay lau đi vệt máu trên mặt mình. Nhăn mày nhìn Thống Trung, Thống Trung không để cho Duy Khanh có cơ hội ngồi dậy mà đánh tiếp, trực tiếp tiến lên tung chiêu xối xả. Cùng với đó là những Lôi Cầu cứ lượn lờ sau lưng Thống Trung, lâu lâu lại bay thẳng về phía Duy Khanh, giật “ nhẹ “ vài cái rồi tiêu biến..... Cứ thế, Thống Trung dần cho top 10 nằm im bất động, di chuyển không nổi nữa rồi...
“ Bộp... Bộp... Bộp... “
Đứng dậy khỏi người của Duy Khanh, Thống Trung phủi bụi bẩn trên người, khẽ cười nhạt nhìn xung quanh.
Toàn trường lúc này một mảnh im lặng không lời nào để nói nữa. Trận đấu của top 10 và một thằng nhóc mới vào chỉ diễn ra chưa tới 20 phút, mà kết quả không phải top 10 Duy Khanh thắng mà lại là thằng nhóc con mới vào thắng. Trời ơi, ta đang xem cái gì vậy nè, có lộn không vậy trời. Đó là top 10 đấy, top 10 mà để thua thảm hại như vậy sao trời?.... Chắc... Chắc chỉ là do sơ suất của học trưởng Duy Khanh mà thôi... Chắc... Chắc chắn như vậy mà...
Lúc này, vị lão sư trực thuộc trận đấu của Thống Trung cùng Duy Khanh còn chưa hoàn tỉnh lại, Thống Trung tiến tới, vô tay “ bốp bốp “ trước mặt ông, làm cho ông tỉnh táo lại, nói
“ Trận đánh của tôi xong rồi! “
Vị lão sư gật đầu “ à, ừ “ vài tiếng liền hô lớn
“ Trận đấu của top 10 Duy Khanh và tân học viên Thống Trung kết thúc. Top 10 Duy Khanh thua, top 10 hiện tại là Thống Trung “
Thống Trung cười nhạt rời lôi đài, để lại trong lòng các học viên đầy sự kinh ngạc, băn khoăn cùng nghi vấn về thân phận nhóm Hạo Thiên ra sao? Như thế nào?
Thống Trung về đến bên nhóm Hạo Thiên, cười hì hì nói
“ Thiên ca a, huynh thấy ta thế nào? Làm rất tốt có phải hay không? “
Hạo Thiên khẽ cười nói
“ Tốt thì tốt thật đấy, nhưng lần sau còn lân la kéo dài thời gian thì ta cho ngươi chịu thống khổ tương ứng với thời gian ngươi kéo dài! “
Thống Trung sợ hãi “ vâng “ một tiếng, nói
“ Sẽ không có lần sau đâu “
Đám nhóc nói
“ Này thì hết nhây nhá, này thì dám cà khịa nè “
“ Im đê, lắm mồm quá “
Thống Trung liền quát lên, đám nhóc lại bảo
“ Ta tưởng ở đây cậu chính là người lắm mồm nhất ấy chứ “
Thống Trung không thèm nói chuyện với đám nhóc nữa, quay mặt đi chỗ khác.
Thời gian tiếp theo là những thành viên khác của nhóm Hạo Thiên, nhóm cậu nắm chắc các top trong vòng tay.
Thứ hạng sau khi thi đấu là:
Hạo Thiên top 2
Tiểu Siêu top 3
Chu Thuần Anh top 4
Minh Kỳ top 5
Thống Trung top 6
Lưu Vân và Lưu Dạ top 7 và 8
Mộc Lâm và Mộc Sinh top 9 và 10
Di Di top 21
Gia Linh top 19
.... Còn những kẻ trước kia từng nắm top giờ đây bị đạp phăng khỏi top 10, lọt ra top 20 luôn rồi. Chúng mang một lòng thù hận cùng căm ghét, cũng mang một lòng sợ hãi tột cùng trước đám Hạo Thiên.
Ai nấy đều vô cùng kinh ngạc cùng sững sờ, không ngờ rằng suốt bao nhiêu năm trôi qua, suốt bao nhiêu lần tuyển sinh không một tân học viên nào lọt vào bảng xếp hạng. Ấy vậy mà năm nay, tân học viên mới đến không chỉ lọt vào bảng xếp hạng mà trực tiếp đá văng đi top 2 đến 10 của học viện, lấy luôn top 19 và 21. Đã vậy còn đánh cho những người nằm top ấy phải thua thảm hại ra mặt nữa chứ. Đây có còn là người không vậy? Tuổi đời cũng chỉ mới 16, 17 mà thôi, cớ sao lại có thể mạnh đến dường này chứ?
Toàn thể học viên điều là một vẻ sững sỡ, top mười cũ bị đánh trọng thương phải đưa đi cấp cứu, còn những người khiêu chiến chẳng những không bị gì nghiêm trọng ngược lại càng thêm khỏe khoắn cùng tươi tỉnh. Như thể vừa giải quyết xong một chuyện nặng lòng nào đó vậy.
Nhóm Hạo Thiên hiên ngang ra mặt, mỗi người cười nhạt một cái rồi bước xuống lôi đài. Không ai lại nói thêm gì, cũng không người nào dám cả gan lên tiến hó hé nửa lời, chỉ biết im bặt lại mà thôi.....
( P/s: Qua nhà tác có tiệc, không có chương mới. Xin lỗi mọi người nha. Lại dồn nữa rồi, khi nào rảnh bạo cho, hoặc là sang tác phẩm mới tác sẽ bạo cho nha)