Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống

Chương 148: Chương 148: Thành công!




Bên trong phòng huấn luyện, Hạo Thiên đã thay đổi địa hình thành một vùng đất trống, bằng phẳng và không chướng ngại gì. Dược Tuấn Lão từ sau khi bước vào không gian hệ này thì cứ liên tục chứng kiến bất ngờ này đến bất ngờ khác, liên tục không thôi.

Đầu tiên là Hạo Thiên có không gian hệ thuộc tính, kế đến là có những hai chú rồng xuất hiện, cuối cùng là lại xuất hiện quá nhiều cánh cửa, và bên trong một trong những cánh cửa lại là những khu vực rộng lớn khác, có thể thây đổi tùy ý theo ý muốn của chủ nhân nó.

Hạo Thiên đứng tại chỗ, quắc tay bảo Dược Tuấn Lão

“Ngươi lại đây”

Dược Tuấn Lão làm theo, tới gần 3 người Hạo Thiên, Hạo Thiên lại nói

“Bây giờ ta sẽ truyền mana vào người ngươi để dò xét, thả lỏng ra, đừng quá gồng mình. Nếu ngươi không muốn bị bạo thể mà chết vì lượng mana yếu ớt đó của ngươi! “

Đối với những người tu luyện, thì việc có một lực lượng khác xâm nhập vào cơ thể mình là điều vô cùng cấm kị, nếu lực lượng đó yếu hơn thì không phải lo, vì chủ thể có thể dùng sức mình chống lại, công kích ngược lại năng lượng xâm nhập. Còn nếu lực lượng xâm nhập yếu hơn thì xác định rằng chết là cái chắc. Năng lượng lạ sau khi xâm nhập vào cơ thể sẽ tìm lấy những nơi trọng yếu trong cơ thể mà tấn công, còn có khả năng ăn mòn mana của chủ thể hoặc công kích tinh thần lên não bộ và giết chết chủ thể. Trong trường hợp của Dược Tuấn Lão này, phải giữ cho tinh thần thả lỏng, không được vận chuyển mana, để cho mana của Hạo Thiên có thể lưu thông dễ dàng và tìm ra thiết bị theo dõi.

Dược Tuấn Lão đổ mồ hôi hột, khẽ gật đầu. Toàn thân buông lỏng, Hạo Thiên đặt tay lên trán của cậu ta và bắt đầu truyền mana vào.

Mana của Hạo Thiên sau khi chảy vào cơ thể Dược Tuấn Lão, bắt đầu phân tán ra và tìm kiếm. Nhờ lượng mana khổng lồ của Hạo Thiên mà chỉ sau 5p đã tìm ra được thiết bị theo dõi.

Sau khi Hạo Thiên thu tay về, cũng đồng nghĩa với việc tìm kiếm đã xong, Dược Tuấn Lão từ từ hé mắt. Thở ra một hơi, lòng thầm nói, ơn trời mình còn sống!

Tiểu Siêu kế bên hỏi

“Sao rồi? “

“Đã tìm ra, nó nằm sau gáy. Là một thiết bị nhỏ cỡ đầu ngón tay, được giấu sâu vào trong gáy cỡ 1cm tính từ lớp da. Bên trong là một máy phát tín hiệu nhỏ và có một ít thuốc nổ loại nhẹ, người ta thường dùng nó để làm nổ các hang đá. Loại này nếu đưa vào cơ thể người, được bao bọc kĩ lưỡng thì qua bao lâu cũng được, nó sẽ phát nổ khi có tín hiệu từ người gắn vào.”

Hạo Thiên nhăn mặt nói, An Lam Nguyệt kế bên bồi thêm

“Đặc biệt là, nó được đặt ngay sau gáy để chắc chắn rằng khi nổ sẽ cắt đứt được đầu của vật chủ ra khỏi cơ thể!”

Dược Tuấn Lão nghe mà lạnh sống lưng, rùng mình lo sợ, mồ hôi đầm đìa. Tiểu Siêu nhìn Dược Tuấn Lão, lại nói

“Có lúc nào mà ngươi về làng lại cảm thấy vô cùng mệt mỏi và muốn ngủ hơn bao giờ hết không? “

“Hừm..... À, có một lần, là vào 2 năm trước. Khi tôi vừa về làng sau 2 tháng đi, vừa bước tới cổng họ cho tôi một cốc nước như thường lệ, sau khi uống sau thì cảm thấy buồn ngủ và sau đó tôi không nhớ gì nữa, chỉ biết là sau khi tỉnh dậu thì thấy mình đã nằm trong căn nhà cũ của mình. Tôi có hỏi người dân là tôi đã ngủ mấy ngày rồi, họ cười nói với tôi rằng, do tôi đi đường xa nên mệt mỏi ngủ mớ có 5 ngày thôi. “

Dược Tuấn Lão chợt nhớ ra, à lên nói. Hạo Thiên nói

“Ngươi bị người khác mổ xẻ cổ mình mà không hay biết gì à? Cúi xuống đây”

Dược Tuấn Lão lắc đầu không biết, lại cúi xuống cho 3 người nhìn. Vén mái tóc màu bạch kim ra, phía sau gáy trắng nõn lộ ra một đường sẹo dài khoảng 3cm, dấu vết cắt ra đã mất, chỉ để lại một vết sẹo mờ nhạt không rõ ràng, như thể đó chỉ là một vết dơ mà thôi.

Hạo Thiên khẽ đưa tay vuốt vết sẹo, đúng là quá tinh xảo, khâu lại và làm lành vết thương cũng rất tốt, thời gian 5 ngày cũng đủ để vết sẹo lành lại và nếu có thêm người biết kĩ năng chữa thương nữa thì vết thương lại càng mau chóng biến mất.

Dược Tuấn Lão bị sờ đến nhột, “ưm ưm” vài tiếng thì Hạo Thiên bỏ tay ra. Cậu nói

“Bây giờ lập tức tiến hành lấy nó ra cho ngươi. Uống cái này vào đi! “

“Đây là.... Doãn Mê đan và Hạ Thương đan! Hai đan dược này đều là bậc 2 cấp 8, đặc biệt Hạ Thương đan rất khó luyện chế ra, ít nhất luyện dược sư bậc 2 cấp 10 mới miễn cưỡng làm được..... “

Doãn Mê đan - đan dược giúp người ta lâm vào tình trạng hôn mê sâu, thời gian kéo dài từ 5 đến 8 tiếng. Hạ Thương đan - đan dược giúp người dùng giảm đau, đan dược bậc càng cao giảm đau càng tốt!

Dược Tuấn Lão cả kinh nói, giọng còn có chút run rẩy, tay cầm hai viên đan dược mà run lên, Hạo Thiên cười nhạt nói

“Chỉ là hai viên kẹo nhỏ mà thôi mau ăn vào rồi nằm sấp xuống đi! “

Dược Tuấn Lão nuốt nước bọt, Doãn Mê đan và Hạ Thương đan bậc 2 cấp 8 mà bảo là viên kẹo nhỏ? Cậu nhóc này cũng quá xem thường luyện dược sư rồi a!

Không biết từ lúc nào mà gần chỗ các cậu đứng đã xuất hiện một chiếc giường đơn, rõ ràng lúc nãy còn không có ở đây, rốt cuộc không gian hệ này hoạt động thế nào và chứa đựng những gì vậy a! Dược Tuấn Lão ăn hai viên đan dược, nằm sấp xuống giường.

Đan dược do Hạo Thiên luyện chế hoạt động quả thật rất tốt nha, vừa uống vào 2p sau đã hiệu nghiệm. Dược Tuấn Lão lâm vào trạng thái hôn mê sâu, An Lam Nguyệt và tiểu Siêu đứng bên trai Dược Tuấn Lão, Hạo Thiên bên phải. Tay phải Hạo Thiên xuất hiện một một dao cắt nhỏ, dài khoảng 8cm, lưỡi dao sáng bóng. Đưa tay gạch một đường lên vết sẹo cũ, gáy của Dược Tuấn Lão hở ra từng đoạn khi dao của Hạo Thiên lướt qua.

Đồng thời, tay trái giơ ra dùng kĩ năng Chữa thương mà cầm lại máu chảy, không cho chảy ra dù chỉ một giọt. Tiểu Siêu lấy ra 2 thanh sắt trắng, mỏng không quá 2mm, dùng 2 thanh sắt mà vạch vết cắt ra hai bên. Vết cắt do Hạo Thiên gây ra cũng khá sâu, may mắn thay vết cách sâu dừng ngay gần sát thiết bị theo dõi. Thiết bị hiện ra với kích cỡ nhỏ, đường kính 1cm, chiều dài 2cm hình bầu dục.

Hạo Thiên cất con dao đi, lấy ra một chiếc kẹp dài nhỏ, đầu kẹp tròn và rám, sáng bóng. Tay trái duy trì kĩ năng, tay phải đưa kẹp vào chỗ cắt, cẩn thận nhẹ nhàng gắp thiết bị ra....

Hoàn thành! Thiết bị đã được lấy ra thành công, không phát nổ và hoàn toàn yên tĩnh. Mục đích Hạo Thiên đưa Dược Tuấn Lão vào không gian hệ này là vì nó có thể ngắt đứt mọi liên lạc, tín hiệu từ bên ngoài. Nhờ đó mà khi lấy thiết bị ra dễ dàng và khống có gì khó khăn cả!

Sau khi lấy ra xong, Hạo Thiên di chuyển nó đến trước mặt An Lam Nguyệt. An Lam Nguyệt đưa hai tay lên, để song song với thiết bị với khoảng cách hai bên là 5cm, Hạo Thiên thả thiết bị ra, nó lơ lửng trên không như thể có sợi dây đang giữ nó lại, nhưng thực ra là do mana của An Lam Nguyệt giữ nó lơ lửng. Dần dần, một lớp màn bằng nước hiện lên, bao bọc quanh thiết bị theo dõi, An Lam Nguyệt cười hì hì nói

“Tiểu Thiên thật giỏi nha, lấy nó ra dễ dàng như vậy! “

Nhưng Hạo Thiên và tiểu Siêu bơ đi An Lam Nguyệt, chăm chú vào việc khâu vết cắt lại cho Dược Tuấn Lão đang nằm bất tỉnh kia. Phải thật cẩn thận, không khéo làm đứt sợi dây mạch máu hay dây thần kinh nào thì nguy to.

Cẩn thận từng li từng tí một, Hạo Thiên lấy ra một cây kim chỉ khâu lại vết cách, tiểu Siêu cũng nhịp nhàng ăn ý mà rút từ từ thanh sắt ra.... Khâu xong, Hạo Thiên dùng kĩ năng chữa thương mà làm vết thương liền lại, dính lại vết nhau như thể chưa từng tồn tại, lại nhẹ nhàng rút sợi chỉ ra... Thế là xong, cả quá trình lấy ra và khâu lại chỉ mất 30p mà thôi. Hạo Thiên và tiểu Siêu thở ra một hơi, dù sao cũng là lần đầu làm, không xảy ra sơ suất gì là hên rồi. Mà dù có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa, thì cũng vẫn dùng được xác của Dược Tuấn Lão để luyện thi thuật!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.