Sáng sớm ngày hôm sau, tất cả học sinh đều bị nắm đầu dậy sớm để huấn luyện. Nhóm Hạo Thiên không phải làm việc đó nhưng mấy cậu nhóc vẫn bị Hạo Thiên nắm dầy dậy bắt đi chạy bộ quanh núi, yêu cầu 50 vòng quanh núi với 2 vòng tạ F-02 đeo vào chân với với ký là 500kg. Chỉ là một bài khởi động nhẹ vào buổi sáng mà thôi, và còn một điều nữa là phải chạy về trước lũ nhóc trong học viện.
Thế là tất cả ba chân bốn cẳng vắt chân lên cổ mà chạy, chạy cho thiệt mau. Cả Thiên Tuyết và Vân Mộng cũng phải chạy, chạy hối hả chạy kịch liệt. Cắm đầu cắm cổ chạy. Trong lúc chạy nếu gặp thảo dược còn phải hái đem về nữa, nên bọn nhóc vừa chạy cũng phải vừa để ya xung quanh. Còn về phần Hạo Thiên với tiểu Siêu, cả 2 phi vèo vèo trên đỉnh đầu bọn nhóc để giám sát bọn chúng, không cho bọn chúng ăn gian giây phút nào cả.
Sau khi chạy xong, đứa nào đứa nấy ướt đẫm mồ hôi, ướt cả quần áo, phải đi thay một bộ đồ khác. Phủ phê ngồi trên ghế, đám nhóc lại xúm xụm lại nói chuyện với nhau, Hạo Thiên nói
“Các người ở đây hay đi đâu tùy ý. Ta đi chỗ này một chút! “
Nói rồi xoay lưng đi, tiểu Siêu theo sau. Đám nhóc rất muốn mở miệng nói cho chúng theo nữa, nhưng không đứa nào dám mở miệng cả. Mọi khi Hạo Thiên muốn đi đâu thì đám nhóc đi theo đó, nhưng một khi cậu bảo đi chỗ này chỗ kia hay chỗ nọ một chút thì chắc chắn rằng bọn nhóc không được đi theo. Haizzz, chán chết đi được.
Hạo Thiên và tiểu Siêu sau khi đi khỏi, lập tức tiến thẳng tới chỗ tập luyện của quân lính. Quân lính ở đây có chỗ tập riêng biệt, ở khu phía trong của khu rừng, nơi bọn học sinh ở chỉ là khu ngoài, chỉ bằng một phần tư khu trong mà thôi. Khu trong rộng hơn rất nhiều nữa, chứa được khoảng hơn 300 vạn quân. Đứng trước cánh cửa vào khu trong, Hạo Thiên bị 2 tên lính chặn lại, cả 2 mặc quân phục màu xanh đen, đầu đội một chiếc nón cùng màu. Đôi mắt cương trực mạnh mẽ. Chặn cả 2 lại, 1 trong 2 người nói
“2 nhóc tới đây làm gì, bên trong không cho phép người không phận sự vào đâu! “
“Vậy thì mời 2 anh vào trong thông báo với Lý Xích, Lý Na và Lý Mãn rằng có người cần gặp”
Hạo Thiên lên tiếng nói, khuôn mặt duy trì nụ cười thân thiện và siêu cute, những này cậu sẽ giở ra khuôn mặt của 1 đứa nhóc đáng yêu thân thiện để giải quyết những vấn đề không cần thiết phải đánh nhau như này. Và khuôn mặt đáng yêu đã được đáp lại, 2 tên lính mềm lòng, gật đầu với nhau rồi 1 tên chạy vào trong thông báo. Tên còn lại ở ngoài tiếp tục canh giữ. Tên còn lại nhìn Hạo Thiên và tiểu Siêu rồi nói
“2 em có gì cần gặp 3 người họ à? 3 người họ đáng sợ lắm đấy”
Hạo Thiên và tiểu Siêu bắt đầu giả điên, ngây thơ vô số tội
“Đáng sợ như nào ạ?”
“này nhé, kể từ khi 3 người họ đến đây, tụi nh bắt đầu sống những ngày tháng như địa ngục vậy. Nào là 4h sáng phải dậy chạy bộ 50 vòng quanh núi, rồi hít đất 500 lần. Xong lại chẻ hơn 1000 cây củi, đối kháng tập thể ai thua phải hít đất 1000 lần. Bật cóc 200 vòng,..... Vân vân và mây mây, con số cứ tiếp tục tăng sau mỗi tuần, bọn anh làm quần quật suốt cả ngày, tới tối 22h mới được đi ngủ, rồi còn cho đứng phơi nắng suốt 4 tiếng liền giữa trời nắng gắt, mỗi ngày mỗi ngày cứ như vậy. Chỉ có khi ra đây đứng trực cửa mới thoát được 1 ngày thôi, và cứ mỗi lần được đứng trực cửa là y như bọn anh được lên thiên đàng vậy ấy! “
Hạo Thiên và tiểu Siêu khẽ nhếch mép, nụ cười chứa đầy thâm ý. Rồi nói
“Nhưng.....”
“Nhưng bọn anh tiến bộ rất mau, tuy khổ cực nhưng tốc độ, thể lực đều tăng rất rất mau”
Người lính cười ha hả nói
“Rất tốt, không uổng công đã huấn luyện bọn chúng!”
Hạo Thiên nở nụ cười đầy nhiệt tình
Đúng lúc này, cáng cửa mở ra, 4 người xuất hiện, 1 người là tên lính, còn 3 người tất nhiên là Lý Xích, Lý Na và Lý Mãn.
Lý Xích là nam, cao 1m90, da ngâm đen, cơ thể cường tráng. Khuôn mặt chất phác thật thà nhưng đúng như vậy không thì không biết, mặc một bộ quân y màu xanh lá, tóc hớt gọn gàng màu đen, bên hông vắt 1 thanh đao to lớn. Nở 1 nụ cười mừng rỡ
Lý Na là nữ, cao khoảng 1m70 mấy. Da trắng nõn, mặc 1 bộ quân y màu trắng, khuôn mặt trái xoan và đôi môi đỏ mộng, mái tóc dài màu xanh biển nhạt. Thân hình cân đối bước đi nhẹ nhàng, thấy Hạo Thiên và tiểu Siêu lập tức nở nụ cười hiền hoà
Lý Mãn cũng là nữ, cao gần 1m80. Làn da trắng tuyết mặc bộ quan y cũng màu trắng tinh nhưng không bằng cô, mái tóc màu vàng thướt tha trong gió. Khuôn mặt nở nụ cười dịu nhẹ, đôi môi đỏ mộng khẽ mân mê, vòng eo tinh tế nhỏ nhắn, vòng ngực tương đối lớn. Bước chân có phần thướt tha dịu nhẹ. Thấy 2 người lập tức xông tới. Cả 3 cùng quỳ xuống làm cho 2 tên lính bất ngờ không biết phải làm gì, rồi nghe 3 người đồn thanh hô
“Cung nghênh chủ nhân đến! “
“Được rồi, đứng dậy! “
Hạo Thiên mỉm cười nói. Cả 3 lập tức đứng lên, ai ai cũng vui mừng, cũng đều vui vẻ khi thấy Hạo Thiên. Bởi Hạo Thiên vừa là chủ vừa là người đã tái sinh bọn họ, cho bọn họ cuộc đời mới. Không hèn mọn nữa, cho bọn họ có sức mạnh để có thể ngang nhiên kiêu ngạo với thế giới, ngang nhiên tự hào vì có một người chủ như Hạo Thiên.
2 tên lính vẫn không khỏi ngơ ngác, không biết có chuyện gì đang xảy ra nữa, sao 3 ngài ấy lại phải quỳ lạy 1 tên nhóc con, có phải đang diễn kịch không, có phải chỉ là trò đùa, trời ơi cho chúng tôi biết đi mà aaaaaaa? Lòng không khỏi gào thét to lớn, 3 người kia đã đứng dậy, đi phía sau Hạo Thiên cùng tiểu Siêu vào trong, trước khi đi Lý Xích còn quăng lại 1 câu cùng với ánh mắt như sắp ăn tươi nuốt sống ai đó
“Đóng cửa lại, không cho ai vào cả. Nếu lại có 1 đám nhóc khoảng 30 mấy đứa tới thì cho vào không hỏi lý do.”
“Vâng”
2 tên lính lập tức đáp lại ngay không chậm trễ nữa. Hạo Thiên và tiểu Siêu đi trước, 3 người họ Lý theo sau. Hạo Thiên dùng ánh mắt lạnh quan sát xung quanh cùng quân lính đang hoạt động, tiểu Siêu thờ ơ đi theo. 3 người họ Lý lo lắng không yên, không biết có làm hài lòng ngài ấy hay không.
Khu trong này rất rộng, thậm chí có rất nhiều cây, như một cái rừng vậy. Quân lính ở đây tự trồng rau củ quả, bắt thịt động vật trong rừng nấu nướng mà ăn. Nơi canh tác được lập ở 1 khu riêng rộng rãi với nhiều loại rau củ quả, cũng có nuôi rất nhiều gia súc gia cầm như gà, lợn,... Mấy thứ này xây tách biệt ra, còn hơn 3 phần 4 khu trong là nơi dành để huấn luyện. 3 người họ Lý đưa Hạo Thiên cùng tiểu Siêu vào lều trại của mình, căn liều lớn nhất khu trong, bước vào trong được đặt 2 chiếc ghế ở chính điện, 2 bên là 2 hàng ghế dài. Hạo Thiênn và tiểu Siêu ngồi vào 2 ghế ở chính điện, 3 người họ Lý quỳ xuống trước mặt. Hạo Thiên đưa đôi mắt sắc lạnh sang nhìn, rồi nói
“Làm rất tốt, quả là không làm ta thất vọng! “
“Cảm ơn chủ nhân quá khen! “ cả 3 vui mừng hớn hở ngước mặt lên nói
“Đó là đối với việc huấn luyện chung cho tất cả, còn về việc huấn luyện riêng cho những người tinh anh, các ngươi... không có làm đúng không? “
Hạo Thiên lại nói, giọng nói âm u đáng sợ
“Chúng tôi... Chúng tôi không có làm thưa chủ nhân, chúng tôi suy nghĩ nông cạn, hiện chưa nghĩ đến việc đó! “
Lý Xích hơi lắp vắp nói
“được rồi, ngay bây giờ, các ngươi chọn ra 100 người mà các ngươi cho là mạnh nhất và có tiềm năng nhất ra, sáng sớm mai tập trung lại cho ta.”
Hạo Thiên nói: “ tuy huấn luyện rất tốt, nhưng huấn luyện chung chung mãi không thể tiến bộ nhanh được, cần phải chọn ra những tinh anh và huấn luyện cho họ thật tốt để sau này còn làm át chủ bài! “
“Chúng tôi đã rõ ạ! “ cả 3 lại đồng thanh nói
“Được rồi, bây giờ các người lập tức thi hành nhiệm vụ, ta muốn đi xung quanh xem một lát”
Hạo Thiên nói rồi lập tức đứng dậy, cậu và tiểu Siêu rời khỏi đó