Edit + Beta: Vịt
Thẩm Gia Ngôn ký tên xong, vừa ra khỏi cửa, liền thấy Đổng Hạ Lãng ôm một thùng giấy lớn đi tới, nhìn thấy Thẩm Gia Ngôn thở phào nhẹ nhõm: "Anh Thẩm, đồ ăn vặt của anh."
"......" Thẩm Gia Ngôn cạn lời một hồi, sẽ không lại là Tạ phu nhân tặng chứ. Nhìn ánh mắt Đổng Hạ Lãng, biết ngay mình đoán không sai.
Thẩm Gia Ngôn đặt thùng giấy trong phòng làm việc của Tạ Kế Hiên, mở ra vừa nhìn, bên trong vẫn là các loại đồ ăn vặt, bất quá bên dưới còn thêm một ít trà thuốc Đông y bổ huyết bổ thân thể, nhìn phía trên đều là ngoại ngữ, hình là là nước Bắc Âu nào đó.
Thẩm Gia Ngôn rầu rĩ, đồ ăn vặt lần trước cậu thật sự không ăn hết, vẫn là mọi người tổ phim tiêu hóa giúp. Lần này lại đưa tới nhiều như vậy, nhìn phân lượng phải ăn tới thiên hoang địa lão.
"Mẹ anh thích tặng người khác đồ ăn vặt vậy sao?"
Tạ Kế Hiên mặt không biểu tình nói: "Bà ấy chỉ thích tặng con dâu đồ ăn vặt."
"......"
Thẩm Gia Ngôn cảm giác mình nhất định phải kháng nghị, nếu không sau này cứ bà chủ chị dâu gọi, uy nghiêm của cậu ở đâu hả, "Hai bọn mình thương lượng nhé, sau này đừng gọi bà chủ chị dâu nữa."
"Vậy gọi là cái gì?" Tạ Kế Hiên nói: "Chẳng lẽ gọi là tổng tức sao?"
"Tổng tịch (*) có ý gì?" Cậu nghe qua giám đốc chứ chưa từng nghe qua tổng tịch.
Ánh mắt Tạ Kế Hiên lập lòe: "Vợ sếp."
(Giải thích đoạn này tí nhé: "tức" (媳) và "tịch" (席) có phát âm giống nhau [xí]. Từ "giám đốc" (首席) hán việt là thủ tịch. Thế nên (**) bạn Muối hiểu sai từ, từ "tổng tịch" chả có nghĩa là gì hết. Từ "tức" ở đây trong "tức phụ" (媳妇): vợ, anh Hiên gọi tắt "Tổng tài tức phụ" thành "Tổng tức" nghĩa là vợ sếp)
"......"
Thẩm Gia Ngôn không nhịn được: "Anh xem em cho tới giờ chưa từng gọi anh là vợ nhá, chúng ta có thể công bằng chút không, gọi tên không được sao?"
Tạ Kế Hiên đương nhiên nói: "Chẳng lẽ em không phải nên gọi anh là ông xã sao?"
"......"
Đổng Hạ Lãng ôm một bọc lớn khoai tây chiên vừa gọi điện thoại vừa xem phim, vỏ khoai tây chiên này một chuỗi tiếng Anh, xốp giòn sướng miệng rất ngon, cũng không biết bác y vơ vét ở đâu được mấy thứ này.
"Thích lắm, đều nhận hết."
Tạ phu nhân cùng cắn hạt dưa với Tống Mĩ Hân, "Mấy trà sâm kia nó uống chưa?"
Đổng Hạ Lãng mấy câu trước đều là thêu dệt đấy, càng không biết Thẩm Gia Ngôn uống hay chưa, "Trong tay cháu còn có công việc bận lắm, đưa xong liền đi, không nhìn thấy."
Tạ phu nhân không nghe được lời muốn nghe không thể nào vui vẻ, "Bác không phải đã cho cháu một cái máy ảnh kỹ thuật số sao? Bảo cháu chụp lén, sao cháu không làm hả."
Chụp lén, mẹ tui ơi, để anh họ y biết được còn không phải đánh chết y sao.
Đổng Hạ Lãng đâu dám làm chứ, y nhát gan lắm, "Điện thoại di động trong công ty đều không cho mở webcam đâu, bọn cháu ký hợp đồng rồi, vi phạm hợp đồng sẽ bị phong sát đấy."
"Cháu sợ cái gì." Tạ phu nhân hừ một tiếng: "Chụp con dâu nhà mình thì có gì chứ?"
Tống Mĩ Hân sung sướng nghe bát quái, "Bác ơi, nam cũng có thể gọi là con dâu ạ?"
Tạ phu nhân trợn mắt trắng: "Vào cửa Tạ gia bác, thì chính là con dâu Tạ gia bác, mấy cái này còn cần dạy cháu sao? Cháu học đại học toi công sao?"
Bỏ qua cho đại học đi mà.
"Vậy bác thừa nhận Thẩm Gia Ngôn sao?"
Tạ phu nhân ngừng lại, nói với điện thoại đã cúp: "Alo, Hạ Lãng —"
"......"
Thẩm Gia Ngôn đối diện một thùng lớn đồ ăn vặt rầu rĩ, mấy khoai tây chiên, quả khô, kẹo, socola này, ăn phải tới sang năm đều có dư. Suy nghĩ một hồi, cũng không nghĩ được nói với Tạ phu nhân thế nào, nếu cự tuyệt, cậu không mở miệng được, dù gì cũng là tâm ý của người ta, mặc dù Thẩm Gia Ngôn cũng không biết bà tại sao chấp nhất tặng đồ ăn vặt cho cậu như vậy.
Không cự tuyệt, cậu lại ăn không hết, đây không phải lãng phí sao?
Thẩm Gia Ngôn ăn một túi dâu tây khô, đừng nói, thật sự rất ngon. Đồ ăn vặt lúc trước đưa tới, Thẩm Gia Ngôn mặc dù không ăn hết, nhưng rất nhiều đều thử qua, cư nhiên mọi thứ đều ngon, nhìn ra được tốn rất nhiều tâm tư. Thẩm Gia Ngôn sở dĩ không cách nào mở miệng cự tuyệt, cũng là bởi vì đồ tốn nhiều tâm tư, cậu không thể xem nhẹ tâm ý trong đó.
Thẩm Gia Ngôn trước đây không có thói quen ăn đồ ăn vặt, sau khi lớn lên làm minh tinh, lại càng thời thời khắc khắc chú ý thể trọng, căn bản cách biệt với "Thực phẩm rác".
Một thùng lớn đồ ăn vặt này trước hết đặt trong phòng khách, đợi ngày mai lại nghĩ cách.
Buổi tối trước khi ngủ, Thẩm Gia Ngôn nhịn không được ăn một miếng dưa hấu, nửa đêm bị buồn tới mức thức dậy đi toilet.
Trong phòng ngủ của cậu có phòng vệ sinh, bất quá đã dậy, Thẩm Gia Ngôn muốn qua xem nhóc con chút, Tạ Kế Hiên lúc này không có ở trên giường, cũng không biết đi đâu.
Dưới lầu chính là phòng khách, không bật đèn, một mảnh tối đen như mực. Thẩm Gia Ngôn đi chưa được hai bước, đã nghe thấy phía dưới truyền đến tiếng răng rắc răng rắc, cậu còn tưởng mình nghe nhầm, lại nghe thấy một hồi tiếng rột rột, giống như là tiếng lục vỏ túi.
Trong nhà vậy mà có chuột sao?
Nghe động tĩnh còn không nhỏ!
Nếu không thì là trộm? Không thể nào, biệt thự này của bọn họ, không nói cái khác, an ninh thật sự là tốt nhất trong tốt nhất. Ở đều là người có tiền, tuyệt đối không phát sinh loại chuyện nửa đêm trộm vào nhà.
Thẩm Gia Ngôn lấy điện thoại trong túi quần ra, nhè nhẹ cẩn thận đi tới dưới lầu.
"Rắc rắc, rột rột." Rắc rắc là gặm khoai tây chiên, rột rột là đổ khoai tây chiên? Con chuột này sắp thành tinh à!
Nghe động tĩnh ở chỗ ghế sofa, chỗ cậu đặt thùng giấy, Thẩm Gia Ngôn nhè nhẹ mò tới điều khiển từ xa, mạnh mẽ bật đèn.
Dép trong tay sắp ném qua, nhưng lại nhìn thấy cái đầu lộ ra bên ghế sofa, trong tay ôm túi khoai tây chiên cực lớn. Tay cầm một vốc lớn khoai tây chiên cứ như vậy dừng hình tại đó, thậm chí miệng còn mở. Có thể tưởng tượng, nếu như Thẩm Gia Ngôn không bật đèn, vốc lớn khoai tây chiên này, sớm đã bị nhét vào trong miệng.
"Tạ Kế Hiên?"
Thẩm Gia Ngôn để dép xuống, mấy bước vòng qua phía trước người này, vừa nhìn quả nhiên là Tạ Kế Hiên.
"......"
Tạ Kế Hiên giống như người máy bị ấn tạm dừng, dừng hình bất động. Khoai tây chiên trong tay một cái hai cái rơi xuống, khóe miệng còn dính vụn, có khoai tây chiên, có socola, có bánh mì......
Thẩm Gia Ngôn cười không được mà không cười cũng không xong, thật sự không nhịn được, "Anh làm gì không bật đèn hả, em còn tưởng là chuột."
Tạ Kế Hiên ngẩng đầu: "Anh kỳ thực đang mộng du."
"......"
"Ngon không?" Thẩm Gia Ngôn thấy anh ăn ngon vậy, cảm giác mùi vị của khoai tây chiên kia nhất định không tồi, cậu còn không biết Tạ Kế Hiên thích ăn đồ ăn vặt như vậy, thật là người không thể nhìn bề ngoài.
Tạ Kế Hiên để đồ ăn vặt xuống, lãnh khốc nói: "Em khả năng không tin, là đồ ăn vặt trước —"
"Động tay trước?"
Tạ Kế Hiên rũ mắt gật gật đầu.
Dù sao cũng là đang mộng du.
"......"
Thẩm Gia Ngôn cầm một ít ăn, thật sự rất ngon, vừa giòn vừa thơm, mặn nhạt vừa miệng, vị dưa chuột rất đậm, ngửi đã rất hạnh phúc.
Tạ Kế Hiên thấy cậu ăn, đưa hộp socola cho cậu, "Cái này cũng ngon."
"......"
Bảo mẫu nửa đêm tỉnh dậy nhìn thấy hai phu phu ngồi trên sàn phòng khách, xung quanh bày một đống lớn đồ ăn vặt, đang cúi đầu vừa ăn vừa nói, hình như đang bình luận gì đó.
Xem ra còn rất nghiêm túc, bà sau khi xem Bảo Bảo ra ngoài, hai người vẫn đang ăn đồ ăn vặt.
Bảo Bảo nằm trên giường con nít khẳng định không biết, các bá bá ruột của nhóc vì đồ ăn vặt đã quên nhóc sau ót.
Đổng Hạ Lãng cuối cùng rốt cuộc không chống nổi ma chưởng của Tạ phu nhân, chờ sau khi Thẩm Gia Ngôn tới tổ phim, mới dám lén lút mở camera ra quay quay mấy video ngắn gửi qua.
Đều là mấy video Thẩm Gia Ngôn nghỉ ngơi ăn cơm.
Thẩm Gia Ngôn có đôi khi ăn cơm còn makeup.
Hình tượng của nhân vật chính là, ăn mặc tiết kiệm, không lỡ tiêu tiền, cho nên tóc dài cũng không nỡ tiêu tiền. Thẩm Gia Ngôn dựa theo thiết định giữ lại tóc có hơi chút dài, lúc nghỉ ngơi dùng kẹp tóc vuốt toàn bộ ra đằng sau, lộ ra cái trán đầy đặn và cái mũi mĩ nhân, cho dù như vậy cũng đẹp.
Tạ phu nhân gửi video tới trong group chat của phụ nữ trung lão niên hào môn của bà.
"Đang quay phim đấy." Trong giọng nói có kiêu ngạo mơ hồ.
Trong số bọn họ có không ít fans của Thẩm Gia Ngôn, Thẩm Gia Ngôn xem như là già trẻ ăn sạch, cháu gái út 6 tuổi trong nhà Trương phu nhân còn theo ông bà ngày nào cũng chờ《Thập lý hồng nhan》phát lại, vừa nhìn thấy Thẩm Gia Ngôn liền nói là bạn trai cô bé.
Mạnh phu nhân xem đầu tiên.
"Bà sao lại hòa hảo với người ta rồi?"
Tạ phu nhân không lên tiếng.
Mạnh phu nhân nói: "Tôi sao cảm thấy đây là chụp trộm nhỉ?" Bà nói: "Bà như vậy có chút quá đáng á, rình cuộc sống riêng của người ta, biết thái quá."
"Ai biến thái." Tạ phu nhân hừ lạnh: "Người trong nhà tôi tôi chụp một cái thì sao? Bà rảnh hơi nhiều đấy, con trai tìm được đối tượng chưa?"
Hai chị em già hiểu đối phương còn hơn con mình, chỗ đau vừa chọt liền trúng.
Mạnh phu nhân cũng không phải dễ bắt nạt, "Tôi không tin các bà hòa hảo rồi, e là bà đơn phương một bên tình nguyện nhỉ."
"Lúc nào chụp tấm ảnh chung, bọn tôi liền tin bà."
Tạ phu nhân nhìn hai chữ ảnh chung lâm vào trầm tư, đừng nói, đây thật là vấn đề khó nhằn!
Nhưng bà không chịu thua đáp ứng.
Song một khắc kia đáp ứng liền hối hận.
Tạ Kế Hiên hôm đó giống như mỗi ngày, sau khi bận xong công việc, đăng nhập weibo, ấn like forward khống bình luận cho Thẩm Gia Ngôn, đây là rèn luyện hàng ngày căn bản của fans. Làm người yêu thì càng không thể theo sau người khác, kiên trì xông lên tuyến đầu theo đuổi vợ.
Trang chủ vừa lật không đến một lát, đã nhìn thấy Thẩm Gia Ngôn ấn like một weibo.
Ngoại trừ tuyên truyền, Thẩm Gia Ngôn rất ít ấn like.
Weibo được khen này viết: Cháu gái út 6 tuổi trong nhà không phải Thẩm Gia Ngôn thì không lấy chồng.
Mở video ra, cô bé hoạt bát đáng yêu cầm tablet, đang tập trung tinh thần xem phim truyền hình chiếu bên trên, tới lúc Thẩm Gia Ngôn ra sân, khuôn mặt tươi cười không biểu tình lộ ra nụ cười. Người trong nhà chọc cô bé: "Đẹp không?"
Cô bé mắt sáng lấp lánh, dáng vẻ cực kỳ đáng yêu, gật đầu.
"Con đang xem ai thế?"
Cô bé dùng âm thanh non nớt nói: "Bạn trai con."
Phía dưới comment phần lớn là nói đáng yêu, còn có thổ lộ với Thẩm Gia Ngôn.
Tạ Kế Hiên đối diện video này nhíu mày lâm vào trầm tư. Một lát sau, đăng ký một tài khoản weibo mới, đăng kí chứng thực, nick name chính là tên thật Tạ Kế Hiên.
Chờ lúc Thẩm Gia Ngôn quay xong phim nghỉ ngơi, lên Weibo, liền nhìn thấy trang chủ không ít người ấn like cùng một weibo.
Cậu vừa nhìn weibo được ấn like sợ hết hồn, còn tưởng mình hoa mắt, nhìn kỹ vậy mà thật sự là Tạ Kế Hiên, còn chứng thực. Giới thiệu vắn tắt hết sức đơn giản, viết: Ông xã của Thẩm Gia Ngôn.
......
Weibo đầu tiên chính là video, Thẩm Gia Ngôn mở ra, lập tức nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai của Tạ Kế Hiên xuất hiện trong màn hình.
Video chỉ có 9 giây, 6 giây đầu không nói chuyện, thưởng thức nhan trị là được rồi, 3 giây sau nói: "Chào mọi người, tôi là chồng của Thẩm Gia Ngôn."
......
Anh không có tên sao??
Thẩm Gia Ngôn xem xong liền follow. Loại lướt 2 tin, logout.
Tạ đại tổng tài ngồi trong phòng làm việc cứ như vậy nhìn chằm chằm vào weibo, nhưng thủy chung không nhìn thấy Thẩm Gia Ngôn like cho anh.