Sinh Mệnh Kiếp Này Tôi Phải Có Em

Chương 36: Chương 36: Người Phụ Nữ Khắc Khe




Ăn sáng xong, Mạnh Triết đưa cô đến công ty rồi mới trở lại bệnh viện làm việc. Vì hai người đều rất bận rộn nên kết hôn xong liền quay trở lại làm việc mà không đi hưởng tuần trăng mật.

Trong phòng họp...

" Không bao lâu nữa là đến ngày kỷ niệm năm năm thành lập Abella. Như từ trước đã nói, cũng nhân dịp này chúng ta sẽ ra mắt thương hiệu váy cưới mới. Tôi muốn tổ chức một show diễn đặc biệt để đánh dấu cột mốc quan trọng này. Mọi người thấy thế nào ? "

Thẩm Khả ngồi trên ghế người điều hành nghiêm túc hỏi.

" Em nghĩ như vậy rất tốt, xem như lần ra mắt thương hiệu mới này sẽ thu hút được sự chú ý của công chúng và giới truyền thông " - Stella vui vẻ nói.

Tiết Mỹ Nhiên ngồi bên cạnh cũng gật gù - " Nhân ngày kỷ niệm thành lập, ngoài show diễn đặc biệt ra mắt thương hiệu váy cưới mới. Chúng ta nên tổ chức một buổi tiệc mừng, có thể mời những người có tiếng trong ngành thời trang, người mẫu, giới truyền thông, báo chí... Coi như chính thức khẳng định vị trí của Abella tại Trung Quốc này "

Thẩm Khả lắng nghe ý kiến của chị, gật đầu hài lòng - " Tôi cũng nghĩ như chị "

" Giám đốc Thẩm, bộ sưu tập váy cưới được tiến hành đến đâu rồi ? "

Cô nhìn sang em trai mình hỏi.

Thẩm Nguyên trước khi trở thành CEO thay thế cô ở Bắc Kinh thì anh đã là nhà thiết kế trưởng của đội ngũ thiết kế chính của công ty. Anh làm việc rất tỉ mỉ, đam mê nghiên cứu nghệ thuật, có một cái nhìn rất mới mẻ về thời trang và đặc biệt chưa bao giờ làm trễ nải công việc. Đặc biệt, Thẩm Nguyên chưa hề được đào đào tạo qua trường lớp chuyên nghiệp. Anh lén Thẩm Văn đi học may lúc còn học cấp ba. Sau này khi bị bắt đi du học cùng trường với Thẩm Khả về chuyên ngành kinh tế, anh cũng thường xuyên bùng tiết, theo làm trợ lý cho một nhà thiết kế danh tiếng thế giới ở bên Luân Đôn để bái ông làm thầy. Dù là phải thức đêm thức hôm để kịp tiến độ ra mắt hay là phải chạy khắp nơi để kiếm ra một chất liệu phù hợp với sản phẩm, anh đều không ngại khó khăn. Nghề thiết kế này chính là như vậy.

Khó trách vì sao Thẩm Khả tin tưởng năng lực của em trai mình như vậy.

" Về tổng thể, những bước cơ bản xem như đã được hoàn thành. Vì tôi muốn bộ sưu tập lần này mang lại những cảm giác tươi mới nên vài ngày trước đã bay đến Anh để tìm những chất liệu riêng biệt. Tôi nghĩ lần này các họa tiết ren sẽ là những điểm nhấn chính trong phần lớn bộ sưu tập "

Thẩm Nguyên chậm rãi đáp.

Thảo nào, thì ra là bay qua Anh nên mới không về nhà mấy ngày liền. Lý do rất đơn giản, vì những xưởng nguyên liệu đỉnh nhất đều tập trung ở Ý và Anh quốc. Thằng nhóc này bản thân chăm chỉ thì cứ chăm chỉ, còn sợ người ta biết mình bận rộn. Luôn tỏ ra vẻ mình suốt ngày rảnh rỗi ăn chơi.

Cô chỉ nghĩ thầm trong bụng, bên ngoài vẻ mặt vẫn điềm nhiên như vậy. Miệng thì tiếp tục thảo luận.

" Tôi lần trước cũng đã xem qua các bản phác thảo. Có một số ý tưởng tôi đưa vào mọi người đã tiếp nhận rất tốt. Tôi cũng muốn nhắc nhở qua các nhà thiết kế chính. Abella chúng ta ngoài ba dấu ấn quan trọng phải để lại được trong lòng khách hàng là sự sang trọng, tinh tế và đẳng cấp. Lần này, tôi muốn các thiết kế váy cưới của Abella phải mang hơi hướng cổ điển và lãng mạn. Chúng ta đang thiết kế những chiếc váy cưới, là những giấc mơ mà các cô gái hằng mơ tới. Là cột mốc quan trọng trong cuộc đời mỗi phụ nữ. Tôi mong mọi người nhớ kỹ một câu nói nổi tiếng của Ralph Lauren, chúng ta không thiết kế quần áo, chúng ta thiết kế ra những giấc mơ. Mọi người hiểu ý tôi chứ ? " - Cô nhấn mạnh hỏi.

" Vâng thưa tổng giám đốc "

Mọi người đều đồng loạt gật đầu trả lời.

" Được rồi, cuộc họp kết thúc. Mọi người giải tán "

Mọi người dần rời khỏi phòng, bên trong chỉ còn lại mình cô và Thẩm Nguyên. Anh gọi người thư ký riêng của mình vào trong phòng.

" À, chị hai em quên mất thứ này. Tối nay có buổi tiệc kỷ niệm mười năm thành lập tạp chí thời trang Hera, họ có gửi thiệp mời cho chúng ta. Là một buổi tiệc rất lớn, còn có rất nhiều nhân vật quan trọng sẽ xuất hiện. Em nghĩ lần này chị nên đi. Em biết chị là người có tiếng trong giới thời trang Châu Âu, nhưng ở thị trường mới mẻ này chúng ta cũng nên tìm hiểu một chút " - Thẩm Nguyên lấy tấm thiệp từ tay người thư ký rồi phất tay bảo cô ấy ra ngoài.

Thẩm Khả cầm lấy tấm thiệp trên bàn, mở ra đọc lướt qua một cái sau đó nhìn anh - " Nếu vậy thì một mình em đi cũng được mà "

" Chị hai, đây là một dịp tốt để chị xuất hiện trước mặt mọi người. Người trong giới thời trang ở đây ai cũng tò mò về chị, rất muốn được trực tiếp gặp CEO của chúng ta ngoài đời. Đi một lần tạo mối quan hệ tốt cũng đâu có chết chóc gì " - Thẩm Nguyên cố gắng thuyết phục cô.

Cô nhìn tấm thiệp một hồi lâu rồi gật gù - " Được rồi... chị sẽ đi cùng em "

" À, còn một việc em đang tuyển trợ lý mới cho chị. Để một mình Anna theo chị, em sợ cô ấy không làm nổi. Em biết tần suất làm việc của chị kinh khủng thế nào nên một người chắc chắn ôm không xuể. Với lại cô ấy vừa ra trường, làm thư ký thứ hai của em mới được ba tháng trước khi chị về nước, kiến thức thời trang lại không vững, như vậy rất khó làm việc với chị. Nên em nghĩ tuyển thêm một trợ lý có kinh nghiệm về là tốt nhất " - Anh nêu ra ý kiến.

Thẩm Khả cũng không hề phản bác - " Được rồi, vậy mọi việc cứ theo ý em "

Từ bên ngoài một cô gái tóc hạt dẻ ăn mặc rất thời trang, trang sức vòng cổ vòng tay rực rỡ, chân đi giày cao gót đến mười lăm phân gõ lộp cộp dưới nền nhà tiến vào phòng họp, nghiêng người cúi đầu - " Tổng giám đốc, chị cho gọi em "

" Đọc cho tôi lịch trình chiều nay và sáng mai " - Thẩm Khả hơi nhìn xuống dưới chân cô ta rồi lại nhìn lên trên vừa nói.

Anna nghe vậy vội vàng lật sổ ra dò tìm - " Lúc 2h chiều nay, chúng ta có buổi chụp hình cho bộ sưu tập mùa xuân vừa rồi. Sáng mai vào lúc chín giờ, mọi người cần chị duyệt gấp trang chủ cho trang web bán hàng của chúng ta. Vào lúc 9h45 Du Yến sẽ đến gặp chị. Và 10h10 chúng ta sẽ đi thăm một số cửa hàng bán lẻ của Abella tại thành phố... "

" 10h10 ngày mai đi thăm cửa hàng ? " - Cô khẽ cau mày.

Cô thư ký cảm thấy có gì đó không ổn, có chút bất an - " Thưa, có gì sai sót sao ạ ? "

" Hình như tôi đã dặn cô đổi lịch chiều nay chúng ta sẽ đi thăm các cửa hàng. Sáng mai mới chụp hình cho bộ sưu tập mùa xuân, phải không Anna ? " - Thẩm Khả không vui lên tiếng.

Anna ngay tức thì hoảng hốt nhớ ra mình đã quên một việc quan trọng - " Em quên mất... em xin lỗi tổng giám đốc. Em ngay lập tức đi thông báo lại cho mọi người dời buổi chụp hình "

Cô thư ký khẩn trương nhìn cô, muốn xoay người đi làm ngay lập tức nhưng đã bị gọi lại.

" Có chuyện gì sao thưa tổng giám đốc ? "

Thẩm Khả đứng lên nhìn xuống đôi giày cao gót màu đỏ, cao đến mười lăm phân của cô thư ký - " Là giày cao gót của Christian Louboutin ? "

Cô thư ký liền gật đầu - " Vâng ạ "

" Rất đẹp "

Thẩm Khả đột ngột khen làm cô gái kia có phần ngạc nhiên. Trong lòng có chút hãnh diện, vì đôi giày cao gót này cô ta đã phải khóc lóc ỉ ôi trước mặt bạn trai của mình để anh ta mua cho. Cô ta rất muốn được khoe khoang với đồng nghiệp chút đỉnh.

Thẩm Nguyên ngồi phía sau chỉ có thể bất lực lắc đầu. Biết vậy, anh không nên chuyển Anna làm thư ký tạm thời cho chị mình. Anna người còn non trẻ, hay quên, lại hay tám chuyện, không nhạy cảm, kiến thức chuyên ngành thời trang không tốt nhưng lại bị nghiện làm đẹp và thường làm mình trở nên diêm dúa. Lần này, chắc chắn sẽ bị chị của anh "làm thịt".

" Cô có biết dù cùng là một kiểu giày cao gót nhưng khi xỏ vào chân của hai người khác nhau thì âm thanh phát ra lúc khi đi cũng khác nhau hay không ? Những âm thanh 'lộp cộp" đó là thứ phản ánh trực tiếp nhất tâm trạng và tình cảm của người đang sử dụng nó " - Cô nhẹ nhàng mở miệng.

Anna vẻ mặt cực kỳ khó hiểu.

Thẩm Khả nhìn cô gái trước mặt một hồi lại nói tiếp - " Mỗi đôi giày cao gót của Christian Louboutin còn được xem là một tác phẩm nghệ thuật. Chỉ riêng về chất liệu vải bọc giày mà chủ yếu là vải da, Louboutin luôn sử dụng chất liệu hàng đầu. Vậy mà tác phẩm nghệ thuật đó đôi khi lại bị xỏ vào nhầm chân. Phải hứng chịu từng cái dậm chân trên sàn, vô tình tạo ra những âm thanh to, trầm, nặng nề khiến người khác khi nghe thấy còn phải khó chịu "

Cô vừa nói vừa cười như không.

Người đối diện mím chặt môi, không khó để nhìn ra cô ta đang khó chịu với lời nói của cô.

Thẩm Khả ngồi xuống ghế, đôi chân dài khẽ chồng chéo lên nhau, cô cười - " Anna tôi có một lời khuyên cho cô đừng xỏ chân tùy tiện vào một đôi giày chỉ để trông mình sành điệu và cao nhất có thể, bất chấp nó có hợp với mình hay không. Mọi người sẽ vẫn quay lại nhìn mình, nhưng chỉ là vì trông mình rất lố bịch mà thôi. Làm thư ký của tôi, cô ít ra cũng nên biết cách đi giày cao gót là như thế nào "

Anna hơi cúi gầm mặt, biểu hiện đầy xấu hổ - " Vâng, thưa tổng giám đốc "

" Còn nữa chẳng lẽ cô không biết khi làm việc cùng trang phục không được đeo trang sức sao ? Đây là công ty thời trang, làm việc với tôi tuyệt đối không được đeo trang sức, đặc biệt là những trang sức dễ tạo ra âm thanh chói tai đã rõ chưa ? " - Giọng cô lần này lại đột ngột trở nên lạnh lùng.

" Tôi xin lỗi, thưa tổng giám đốc " - Cô ta rụt rè cúi đầu xấu hổ.

Thẩm Khả lãnh đạm nhìn cô ta - " Lui ra đi, chuẩn bị xe cho tôi, mười lăm phút nữa sẽ xuất phát đi thăm quan các cửa hàng "

" Vâng tôi sẽ làm ngay "

Anna nói xong liền lủi ra khỏi phòng.

" Chị định chiều nay sẽ cùng Anna đi tham quan một vòng mấy cửa hàng bán lẻ của chúng ta tại thành phố. Chị đi một chút rồi sẽ trở về chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay. Đúng giờ chị sẽ ở nhà đợi em đến đón " - Cô đứng dậy, cầm lấy áo khoác lên người.

Anh hơi cau mày - " Cửa hàng bán lẻ sao ? Tổng giám đốc à, chị không phải sợ nhân viên bán hàng làm biếng đó chứ ? "

Thẩm Khả hơi cong môi - " Chị muốn khảo sát một chút "

============================

Chuyến đi này không hề được thông báo xuống các chuỗi cửa hàng. Thẩm Khả cùng Anna sẽ đến thăm các cửa hàng lớn tại những khu trung tâm sầm uất của Bắc Kinh. Cửa hàng đầu tiên nằm ở một tòa nhà trung tâm thương mại lớn nhất thành phố.

Vừa nhìn thấy cô bước vào cửa hàng, tuy không được thông báo trước nhưng tất cả nhân viên đã ngay lập tức nhận ra cô. Từ khi đoạn phỏng vấn cô phát sóng trên chương trình Celebrity Story, Thẩm Khả dường như trở nên rất nổi tiếng. Không chỉ vì cô là người sáng lập ra Abella mà vẻ đẹp của Thẩm Khả còn được mọi người rất ái mộ. Chưa nói đến dạo gần đây, trên các trang mạng thường bàn luận về gia thế thực sự của cô, còn có cuộc hôn nhân trong mộng của cô với phó viện trưởng của bệnh viện lớn nhất Trung Quốc, cũng là con trai của kiểm soát trưởng.

" Thưa tổng giám đốc, bộ sưu tập mới nhất của Abella đều đã cháy hàng, chưa nói đến rất nhiều khách hàng đang đặt hàng chờ sản phẩm về "

Cô nhân viên niềm nở báo cáo cho cô biết.

Thẩm Khả tiếp tục nhìn ngó xung quanh cửa hàng, khẽ quan sát phản ứng của khách hàng khi lựa chọn sản phẩm.

Bỗng dưng, cô nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của ai đó vừa lướt ngang qua cô. Cô gái xinh đẹp đỏ dừng lại tại gian hàng bán giày bên cạnh, nhìn ngắm mấy đôi giày.

Thẩm Khả nhanh chóng bước lại gần để nhìn rõ người hơn. Sau đó cô có chút ngạc nhiên gọi cô gái đó.

" Tử Vận "

Đường Tử Vận nghe tiếng gọi thì xoay người lại. Nhìn thấy cô liền trợn tròn mắt - " Thẩm... Thẩm Khả "

Cô vui mừng nhìn người trước mắt, nhiệt tình nói - " Lâu rồi không gặp. Không ngờ lại gặp được cậu ở đây. Bắc Kinh này cũng thật là nhỏ "

" Đúng vậy. Trùng hợp thật " - Cô ta nở nụ cười có phần gượng gạo.

===========================

...Công ty Kính Vương...

Người thư ký bước vào phòng tổng giám đốc, nhẹ nhàng đặt lên bàn tấm thiệp mời màu trắng, cẩn trọng hỏi - " Thưa đây là thiệp mời kỷ niệm 10 năm thành lập của tạp chí thời trang Hera được gửi đến cho tổng giám đốc, ngài có muốn đi dự ? "

Lục Chiêu Thuấn ngồi trên bàn làm việc gấp tập tài liệu lại. Nhìn chằm chằm vào tấm thiệp mời trên bàn.

" Trình Viễn, chẳng phải ta đã nói không hứng thú với những bữa tiệc như thế này rồi sao ? "

" Thưa tôi biết nhưng chủ tịch nói phải mang thiệp mời đến cho ngài " - Anh thấp giọng trả lời.

Hắn khẽ nhíu mày.

Người thư ký chậm rãi nói tiếp - " Chủ tịch còn dặn dò phải nói với tổng giám đốc, buổi tiệc này còn có người của Abella tham dự "


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.