Xương Kiệt không nghĩ tới Tề Nhạc lại trực tiếp như vậy, trong mắt
mang theo vài phần tán thưởng, địch ý với Tề Nhạc giảm xuống vài phần.
- Tốt, tôi thích loại người thống khoái như anh, tất cả mọi chuyện nên dùng nắm đấm để giải quyết đã.
Tiểu Lâu đứng bên cạnh xe của Tề Nhạc, trong mắt tràn ngập hào quang
phức tạp, ánh mắt nàng nhìn Tề Nhạc hiện giờ lại có chút không xác định
được.
Xương Kiệt đứng cách Tề Nhạc chừng năm mét.
- Tuổi của anh nhỏ hơn tôi, đến đây đi, tôi cho anh xuất thủ trước.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng:
- Tuổi tác không đại biểu cho tất cả, Xương Kiệt đại ca, vĩnh viễn không nên xem thường địch nhân của anh.
Vừa nói Tề Nhạc đã tiến lên trước một bước, thân thể của hắn lúc trước
còn bình thản thì hiện tại tỏa ra khí thế ngập trời, lập tức bao phủ
thân thể của Xương Kiệt. Hai mắt của Tề Nhạc hiện giờ biến thành màu
bạc, hắn căn bản không có động thủ và chỉ bằng vào khí phách cường hoành này cũng gây áp lực tinh thần thật lớn cho Xương Kiệt.
Đột
nhiên xuất hiện áp lực khổng lồ như một cây búa nện mạnh vào tinh thần
của mình, Xương Kiệt kêu rên một tiếng, hắn căn bản không cách nào khống chế được thân thể của mình nên liên tiếp lui về phía sau, quỳ một gối
trên mặt đất, toàn lực vận chuyển lực lượng của mình ngăn cản uy áp của
Tề Nhạc.
Tề Nhạc chỉ liếc nhìn qua Xương Kiệt, trong nội tâm
của Xương Kiệt lúc này tràn ngập cảm giác hoảng sợ, ngay cả Tiểu Lâu
cũng che miệng của mình lại.
Với tư cách một nam nhân, tình
huống như vậy Xương Kiệt vĩnh viễn không muốn nhìn thấy, năng lượng lập
tức tăng lên tới đỉnh và thân thể của hắn đã xuất hiện biến hóa, năng
lượng ố vàng lập tức bắn ra ngoài, ngay sau đó năng lượng ố vàng này
biến thành màu đỏ thẫm, khí tức năng lượng khổng lồ không ngừng vây
quanh thân thể của hắn, mỗi một cơ bắp của hắn không ngừng có năng lượng màu đỏ lưu chuyển, cơ bắp nhanh chóng bành trướng, hắn vốn cao một mét
bảy lăm thì lúc này đã cao tới hai mét năm, cơ bắp toàn thân chẳng những không có yếu bớt mà còn bành trướng hơn trước nhiều lần, từng đường gân nổi rõ lên dưới da khiến ai nhìn thấy cũng có cảm giác khủng bố.
Tề Nhạc đứng ở đó không có động đậy, nhưng vào lúc này tinh thần lực
của hắn tăng lên tới đỉnh phong. Bản Chúc Tương Dị Hóa, tốt lắm, nhìn
qua chiến sĩ ngựa trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần này đã có thực lực thấp
nhất là ba vân. Hào quang màu bạc trong mắt càng mạnh hơn trước kia, uy
áp năng lượng khổng lồ từ từ áp bách tinh thần của Xương Kiệt..
- Ah --
Xương Kiệt ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ, mái tóc dài sau đầu của
hắn lúc này biến thành màu đỏ, quần áo của hắn lúc này căng nứt ra. Bộ
lông màu đỏ hiện ra trước ngực của hắn, cơ bắp khổng lồ hoàn toàn mang
theo cảm giác áp bách. Hình thể hoàn mỹ và cơ thể cân đối đã làm Tề Nhạc nhận ra hắn là chiến sĩ tương ứng.
Trong mắt chợt lóe sáng, Tề Nhạc tán thưởng nói:
- Tốt, một thớt Xích Huyết bảo mã thật tốt.
Đúng vậy, Xương Kiệt có năng lực vốn có là chiến sĩ cầm tinh ngựa, lại còn là bảo mã.
Áp lực tinh thần khổng lồ của Tề Nhạc phát ra trước mặt làm thân thể
cực lớn của Xương Kiệt chậm rãi đứng lên, tuy nhiên áp lực vô hình kia
cũng làm xương cốt trong người của hắn phát ra tiếng vang, nhưng hắn vẫn không khuất phục đứng dậy. Cơ bắp trên tay tràn ngập lực lượng mang
tính bạo tạc, nhưng mà đối mặt với uy áp tinh thần của Tề Nhạc thì một
quyền kia không cách nào đánh ra được.
Đột nhiên áp lực tinh
thần biến mất hoàn toàn. Áp lực đè nén thân thể của Xương Kiệt đã biến
mất tương ứng, hắn không bỏ qua cơ hội lao tới gần Tề Nhạc, phản ứng của hắn rất nhanh và cũng không vì thân thể khó chịu sinh ra bối rối, ngược lại trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Tề Nhạc và vung nắm đấm, khí
kình đỏ sậm hiện ra làm không khí chung quanh vặn vẹo, một quyền này
Xương Kiệt nện vào ngực của Tề Nhạc.
Tề Nhạc cười nhạt một
tiếng, hắn không có né tránh mà duỗi bàn tay phải ra, tay của hắn không
có lớn như Xương Kiệt, nhưng mà chính một bàn tay bình thường này lại có khả năng ngăn cản một quyền bá đạo của Xương Kiệt.
Trát Cách Lỗ đã từng nói qua với Tề Nhạc rằng: trong tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu
Thủ Hộ Thần thì chiến sĩ cầm tinh ngựa là người am hiểu cận thân bác đấu nhất, đây là cặp bài trùng cận thân bác đấu với chiến sĩ cẩu. Mà Xương
Kiệt nhanh chóng thể hiện thiên phú cận thân bác đấu của mình trước mặt
Tề Nhạc. Bản Chúc Tương Dị Hóa đã khiến hắn tiến vào trạng thái cuồng
hóa, lợi dụng Tề Nhạc đón đỡ hắn ổn định thân thể của mình, khí tức
khổng lồ và công kích nhanh như thiểm điện đánh ra vô số quyền cước vào
người của Tề Nhạc, Tề Nhạc lúc này giống một bao cát đứng cho hắn đánh.
Phương thức chiến đấu của Xương Kiệt làm cho Tề Nhạc động dung, mỗi
quyền mỗi cước nhìn thì công kích rất nhanh, nhưng mà mỗi quyền mỗi cước lại mang theo toàn lực của hắn, Xương Kiệt đã tập trung toàn bộ lực
lượng của mình vào công kích, mà đặc điểm của cầm tinh ngựa là công kích không ngừng nghỉ, mỗi quyền mỗi cước không có lưu lực đánh vào thân thể của Tề Nhạc. Tề Nhạc hiện giờ hóa thân thành như lai ngàn tay, nương
tựa vào năng lượng cường đại hơn Xương Kiệt mới chống lại công kích đánh vào người, khí kình bắn ra chung quanh làm vô số cổ cây bật gốc.
Tề Nhạc tùy ý cho Xương Kiệt phát huy hoàn toàn lực lượng của mình,
trong nội tâm của hắn âm thầm tán thưởng, tuổi của Xương Kiệt dường như
không kém gì Hồ Quang, so với Dịch An, Quản Bình thì còn lớn hơn đôi
chút, nhưng mà sức bật của hắn lại không chút thua kém gì Quản Bình, đây là tiêu chí của cầm tinh năm vân. Mà Bản Chúc Tương Dị Hóa của hắn cũng không có xuất hiện năng lực đặc thù gì, hoàn toàn dung nhập vào trong
sức mạnh của hắn, thân thể cường hoành cộng thêm cơ bắp hoàn mỹ không
phải Quản Bình có thể so sánh được.
Đột nhiên hào quang trong mắt của hắn sáng lên, Tề Nhạc vốn đang thủ thế lại biến hóa và tai nạn
đã xảy ra, một quyền đánh lên nắm đấm của Xương Kiệt sắp đánh vào đầu
của Tề Nhạc, lúc này Tề Nhạc đã không còn nương tay như lúc nãy, uy lực
của Kỳ Lân Tí bày ra ngoài, trong tiếng nổ thân thể Xương Kiệt đã bay
lên cao, bay thẳng vào trong hồ bơi.
- Cậu.
Tiểu Lâu nghẹn ngào kinh hô vội vàng chạy về hướng bể bơi.
Thời điểm Xương Kiệt từ trong hồ bơi ló đầu lên, Bản Chúc Tương Dị Hóa
của hắn đã biến mất, phiêu phù ở trong nước thở hổn hển từng ngựm không
khí. Bởi vì năng lượng của hắn đã tiêu hao hết nên Tề Nhạc mới đình chỉ
trận chiến này, hắn cũng không muốn đồng bọn tương lai của mình bị tổn
thương nặng nề.
Hai tay chắp sau lưng, Tề Nhạc vẫn đứng tại chỗ cũ không chút di động, chỉ lặng lẽ nhìn qua Tiểu Lâu cùng Xương Kiệt.
Xương Kiệt thở dốc trong chốc lát mới từ trong hồ bơi đi lên bờ, trầm mặt nhìn qua Tề Nhạc, ánh mắt của hắn đã biến hóa.
- Tiểu Lâu, xin lỗi.
Tề Nhạc và Tiểu Lâu cũng không nghĩ tới Xương Kiệt sau khi từ trong hồ bơi đi lên câu nói đầu tiên lại là như vậy.
Tiểu Lâu chần chờ nhìn qua hắn. Trong mắt xuất hiện hào quang hỏi thăm.