Hắn lại để cho Vũ Mâu ở lại bên trong Kỳ Lân châu. Cũng không phải là sợ chỗ của Klinsmann không an toàn, mà là đã đồng ý là sẽ bảo vệ cô, đương nhiên sẽ giữ cô ở lại bên cạnh mình, ở bên mình chính là an toàn nhất.
Hiện tại Vũ Mâu đã biến thành dây dẫn nổ, mang theo cô bên người, Minh
Minh ở lại bên kia cũng không có vấn đề gì.
Trong tiềm thức,
Tề Nhạc vẫn còn chút đề phòng với Vũ Mâu, quan hệ vẫn chênh lệch hơn
so với quan hệ của hắn với Minh Minh. Nhưng là, có mấy điều mà Tề Nhạc cũng không nghĩ tới, trong lúc hắn lặng lẽ rời khỏi Luân Đôn, bởi vì
Klinsmann sắp xếp quá cẩn thận nên những sát thủ đuổi giết Vũ Mâu cũng
không biết rằng cô đã rời khỏi Luân Đôn, bao gồm cả sáu tên Tinh Tọa Thủ Hộ Giả đó. Ở Luân Đôn bây giờ đã nhốn nháo tới mức cả ngày đều không
yên được rồi.
Xe taxi lao thẳng tới phía tây của Berlin,
xuống xe, Tề Nhạc đi trên đường, dựa theo tinh thần lực có thể cảm
nhận được những người chung quanh không có gì khác biệt. Lúc này hắn mới triển khai thân hình, dùng năng lực ẩn tàng của Kỳ Lân mà trở nên tàng
hình, nhanh chóng bay về phía tây nam Berlin.
Mười phút sau,
Tề Nhạc ngừng lại, với tốc độ bay hiện giờ của hắn, bay nhanh mười
phút đã có được khoảng cách hơn một trăm km. Xa xa, một tòa núi nhỏ có
hình dạng kỳ dị xuất hiện trong tầm mắt của hắn. Ở vùng ngoại ô phía tây của Berlin có rất nhiều những ngọn núi có hình dạng như vậy, chỉ có
điều vị trí của ngọn núi này hơi đặc biệt một chút, bởi vì đó là một
ngọn núi đá, ước chừng cao khoảng hai ba trăm mét, chẳng những dốc đứng, hơn nữa trên mặt còn không có lấy một ngọn cỏ, trông có vẻ âm trầm.
Dù cho Giáo Đình đã giao đấu nhiều năm với Hắc Ám Hội Nghị như vậy cũng không biết được vị trí tổng bộ của nó ở đâu. Nhưng lúc này, Tề Nhạc
lại đi tới cổng chính của nó. Thúc dục vân lực trong cơ thể, thân hình
Tề Nhạc như tên lửa, vút lên trên đỉnh núi.
Phóng tầm mắt nhìn ra, phạm vi mấy chục km xung quanh đều có thể nắm được rõ ràng.
Trong lòng Tề Nhạc thầm hô to một tiếng: Hắc Ám Hội Nghị, ta tới rồi đây.
Từ chỗ của Klinsmann hắn đã biết được vị trí cụ thể của tổng bộ Hắc Ám
Hội Nghị, nhưng mà ngay cả Klinsmann cũng không biết rốt cuộc là Chủ
tịch quốc hội của để Đế Tâm Tuyết Liên Vương ở chỗ nào. Cho nên, Tề
Nhạc cũng chỉ có thể một mình tự tới đây, trước hết đi vào trong tổng
bộ của Hắc Ám Hội Nghị, sau đó lại từ từ mà tìm kiếm.
Sở dĩ
bao nhiêu năm như vậy mà tổng bộ của Hắc Ám Hội Nghị cũng chưa từng bị
Giáo Đình phát hiện chính là vì nó ẩn núp thật sự quá bí mật. Tổng bộ
của nó cũng không hề nằm ở một chỗ địa phương bằng phẳng trơn bóng nào,
mà là ở trong một không gian đặc thù. Mà cái không gian đó chính là do
Chủ tịch quốc hội của Hắc Ám Hội Nghị Vu Yêu Vương chế tạo ra. Trong
suốt một ngàn năm, đã có mười bảy vị trưởng lão Vu Yêu hy sinh, dựa theo năng lượng hắc ám vô cùng khổng lồ đó mới có thể sáng tạo ra cái thế
giới hắc ám đặc biệt này. Mà cửa vào của Hắc ám thế giới đó chính là
ngay bên trên đỉnh núi mà Tề Nhạc đang đứng đây.
Klinsmann
đã đơn giản phác họa lại tình hình cùng đặc điểm của tổng bộ Hắc Ám Hội
Nghị. Đó là một thế giới hoàn toàn hắc ám, không có ánh mặt trời, ngập
tràn khí tức của sự tử vong cùng những thứ sai trái. Ở đó chỉ có hai
chủng tộc hắc ám, một chính là tộc Vu Yêu cường đại nhất trong thế giới
hắc ám, tộc còn lại chính là kẻ hầu trung thành của tộc Vu Yêu, Hắc võ
sĩ. Klinsmann nói với Tề Nhạc, tuy rằng hắn giữ địa vị rất cao trong
Hắc Ám Hội Nghị nhưng thực lực thật sự của Hắc Ám Hội Nghị không phải
nằm ở Huyết tộc, cũng không phải là Người sói hay người Gấu, mà là tổng
bộ Hắc ám Vu Yêu cùng Hắc võ sĩ. Trong mười ba ghế nghị viên của Hội
nghị Hắc ám, chủ nhân của những chiếc ghế khác luôn luôn thay đổi, nhưng chỉ có đúng sáu cái ghế vẫn luôn không thay đổi, đó chính là Chủ tịch
quốc hội của Hội nghị Hắc ám, bốn tên Hắc ám Vu Yêu trưởng lão, cùng
hoàng đế Hắc võ sĩ. Bọn chúng vĩnh viễn duy trì sáu cái ghế đó. Lúc tên
Hồng Y Giáo Chủ đã từng phản bội giáo đình cũng là vì có cống hiến to
lớn với Hắc Ám Hội Nghị, cho nên mới có thể ngồi lên vị trí bên trên.
Nhưng nếu bàn về thực lực thì còn kém rất xa tên Chủ tịch quốc hội cùng
sáu tên nghị viên nối tiếp rất nhiều.
Muốn đi vào trong tổng
bộ của Hắc Ám Hội Nghị, nói như vậy, chỉ có thể dựa vào sự cộng minh của năng lượng hắc ám cùng năng lượng của bản thân, sau khi đạt được sự
đồng ý của gã thủ hộ hắc ám không gian mới có thể mở ra cánh cửa đó đi
vào trong.
Nếu không, ngay cả cửa cũng không tìm thấy thì có cách nào đi vào trong được chứ?
Tề Nhạc đương nhiên không thể có được sự tán thành của hắc ám Vu Yêu nhưng hắn cũng có cách riêng của mình.
Tàng hình biến mất, Tề Nhạc chậm rãi nâng hai tay của mình lên, quang mang màu vàng giống như màu lửa đột nhiên thiêu đốt trên người hắn,
năng lượng khổng lồ ngưng kết. Trong khoảng kim quang tỏa ra tầm hai
mét, Hiên Viên Kiếm vô cùng nổi bật lại xuất hiện trên bàn tay Tề
Nhạc. Thân kiếm màu đen hoàn toàn bị bao phủ bởi kim quang sáng chói,
khí tức vô cùng sắc bén đột nhiên phá không mà ra. Trên thân kiếm, những hình vẽ mặt trời, mặt trăng cùng những vì sao dường như một nửa sống
lại. Sóng năng lượng cường hoành vô song kia, cho dù Tề Nhạc là chủ
nhân của nó, mỗi lần thay đổi năng lượng của nó cũng khiến cho nó có
chút cảm giác sợ hãi.
- Phóng thích sự vô kiên bất tồi của ngươi đi, Hiên Viên thần kiếm.
Kiếm khí màu vàng óng phá không mà ra. Lúc này, thân thể Tề Nhạc
dường như đã hòa thành một thể với thần kiếm. Sau hai lần tuần tự sử
dụng đệ nhất kiếm của Hiên Viên kiếm, Thiên Nhân Hợp Nhất, Tề Nhạc
phát hiện, không giống như lần thứ nhất nữa, không những bớt tiêu hao đi năng lượng của bản thân, mà lại có thể dễ dàng khiến cho hắn có thể tan ra hòa thành một thể với Hiên Viên kiếm. Lần sử dụng về sau, năng lượng của bản thân có thể dễ dàng kết hợp với Hiên Viên Kiếm hơn.
- Không có cửa vào sao? Ta đây liền tạm thời tạo thành một cái cửa vào
vậy. Hiên Viên Kiếm được xưng tụng là thần khí mạnh nhất, ngay cả trước mặt là lĩnh vực của mười hai cung hoàng đạo ta đều có thể xé rách ra
được, chứ đừng có nói chỉ là một cánh cửa. Phá ra cho ta…
Nói xong liền giận dữ gầm lên một tiếng, vân lực khổng lồ liền hoàn toàn
chuyển hóa thành lực lượng tinh khiết nhất của bản thân Kỳ Lân, Hiên
Viên Kiếm lập tức cũng phát ra áng sáng lóe chói.
Hai tay nắm ở chuôi kiếm, giống như bàn cổ khai thiên, đứng ở trên vách núi, Tề
Nhạc hướng vào không trung, kim sắc cự kiếm vung lên rồi hạ xuống một
nhát.
Không khí đã bị phân thành hai, nhờ tác dụng sắc bén của Hiên Viên kiếm, không gian cũng chỉ giống như một tờ giấy mà thôi.
Sau khi kim quang phất qua, một khe hở đen tối xuất hiện trước mặt Tề
Nhạc. Sau một khắc, thân thể của hắn đã hóa thành một bóng sáng vàng,
lập tức chui vào cái khe hở hắc ám đó.