Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 937: Chương 937: Công chúa địa ngục. (4)




- Đây là lần đầu tiên có người hoài nghi lời tôi nói đấy. Tôi cũng không cần phải nói dối, chính là tôi làm thì thế nào? Hắc ám chủ tịch còn đem tuyết liên kia hiến cho tôi cũng là vì phát hiện nó phát ra năng lượng có tác dụng phụ trợ tu luyện của tôi một chút mà thôi. Nếu như không phải vì đóa hoa sen kia tôi cũng sẽ không biết đến Hắc Ám Quốc Hội đấy. Bọn họ làm sao lấy được tuyết liên kia tôi căn bản không biết.

Tinh thần lực của Tề Nhạc rất mạnh, nhìn qua mắt đối phương có thể nhìn ra được đối phương nói là thật hay giả, nhưng mà Lãnh Nhi trước mặt quá thần bí, nhất là trên người của nàng không có phát ra năng lượng càng làm cho Tề Nhạc không yên lòng, cũng càng không tin tưởng lời nàng nói.

- Bất luận thế nào thì cô là một thể với Hắc Ám Quốc Hội. Mà Hắc Ám Quốc Hội lại hại Đế Tâm Tuyết Liên Vương, chúng ta ít nhất không thể làm bạn. Nếu như cô tới giết tôi hoặc làm cái gì đó thì như vậy cô có thể đi, hoặc là cô động thủ ngay bây giờ.

Lãnh Nhi nhìn qua ánh mắt lạnh như băng của Tề Nhạc thì khóe miệng hơi nhếch lên. Hào quang ủy khuất trong mắt nhìn qua Tề Nhạc làm nội tâm hắn mềm nhũn, nhưng đó chỉ là tích tắc mà thôi, hắn tuyệt đối sẽ không vì nữ nhân mà mất đi phương hướng nữa.

Hừ lạnh một tiếng nói:

- Tùy cô nói như thế nào, hiện tại cô muốn làm gì cứ nói rõ.

Lãnh Nhi thở sâu bình phục tức giận trong lòng của nàng, từ nhỏ đến lớn nàng được nuông chiều và yêu thương, đây là lần đầu tiên có nam nhân đối đãi với nàng như vậy. Lúc trước Tề Nhạc ôn nhu trong mắt nàng không còn nữa. Nhìn qua gương mặt ghê tởm của gia hỏa này nàng hận không thể động thủ ngay lập tức. Thế nhưng mà chỉ là suy nghĩ thôi, mỗi khi nàng nghĩ đến chuyện Tề Nhạc trong Hắc Ám Quốc Hội bảo vệ nàng thì tâm nàng không cứng rắn nổi.

- Được rồi, đã như vầy tôi sẽ nói thẳng. Lần này tôi đi vào nước cộng hòa Viêm Hoàng không phải là muốn giết anh, cũng không phải muốn làm cái gì với anh. Muốn giết anh thì lúc đầu ở trong Hắc Ám Quốc Hội tôi đã động thủ rồi, cần gì phải chờ tới bây giờ chứ? Đồng thời tôi không muốn có ý hại anh. Chỉ cảm thấy anh là người tốt thôi, cho nên mới đi hợp tác với anh. Dùng sức mạnh của chúng ta liên thủ thì trên thế giới này thì muốn làm gì cũng dễ dàng. Tôi biết rõ những người Hy Lạp và giáo đình kia làm anh ăn thiệt thòi, cũng tạo thành thương tổn lớn với anh. Thật đáng tiếc tôi cho rằng với lực lượng của anh thì cho dù không cách nào đánh bại bọn chúng cũng có thể tự bảo vệ mình, thế nhưng mà ai biết anh vì nguyên nhân một nữ nhân mà lâm vào tuyệt cảnh. Thời điểm tôi biết được chuyện này cho dù muốn đuổi tới cũng không kịp, cho nên mới khiến anh suýt chết. Nhưng mà bây giờ không giống. Anh chẳng những khôi phục thực lực thậm chí so với trước kia còn mạnh hơn. Nếu như chúng ta bây giờ liên hợp thì anh có thể lập tức quay về Châu Âu, bằng vào thực lực của chúng ta nhất định có thể trong thời gian ngắn bình định tất cả chướng ngại, Athena tính toán là cái gì, nếu như anh nguyện ý hoàn toàn có thể thần phục nàng ta dưới chân.

Tề Nhạc nhìn qua Lãnh Nhi trước mặt, có chút không thể tin vào những gì mình nghe lại từ trong miệng của một cô gái nói ra, nhưng từ trong miệng của Lãnh Nhi nói vẫn ôn nhu như trước, căn bản không có xuất hiện một tia hung ác nào. Nàng cho Tề Nhạc cảm giác là đáng sợ. Giờ này khắc này tuy lực hấp dẫn của Lãnh Nhi là khổng lồ, nhưng mà Tề Nhạc cũng đã có thể miễn dịch với nàng.

Tề Nhạc uống một ngụm bia, lạnh nhạt nói:

- Vậy cô muốn tôi hợp tác như thế nào đây? Tôi nghĩ trên thế giới này không có bữa cơm nào là miễn phí, cô đã nguyện ý giúp tôi bình định chướng ngại vật thì như vậy cô cũng muốn đạt được thứ gì đó trên người tôi.

Lãnh Nhi gật gật đầu, nói:

- Anh là người thông minh. Nói chuyện với người thông minh thật đỡ tốn công giải thích. Tôi hiệp trợ anh đương nhiên là có điều kiện. Nhưng mà với tư cách đồng bọn một khi tôi trợ giúp anh cũng hy vọng anh cũng như vậy với tôi, bất kể là trợ giúp tôi cái gì.

Tề Nhạc lãnh đạm nhìn qua nàng, nói:

- Vậy thì cô cần tôi trợ giúp cái gì vào sau này thế? Cô đã muốn hợp tác với tôi thì cũng nên cho tôi biết rõ một chút.

Đương nhiên Lãnh Nhi sẽ không cho rằng Tề Nhạc nói như vậy là đáp ứng đề nghị của nàng, nhưng nàng vẫn giải thích nói:

- Đúng thế, tôi có được lực lượng cường đại không ai có thể tưởng tượng nổi. Tuy anh rất mạnh nhưng mà thực lực của anh chỉ so sánh được với hai Khủng Phố Đại Ma Vương, nếu như ba Khủng Bố Đại Ma Vương đồng thời xuất hiện cũng không phải là đối thủ anh chống lại được. Tôi là thượng cấp của Khủng Bố Đại Ma Vương mà không phải Khủng Bố Đại Ma Vương chân chính. Phải biết rằng bọn họ phát huy lực lượng ở thế giới này là có hạn. Nếu như Khủng Bố Đại Ma Vương chính thức thì chỉ sợ dùng thực lực của anh bây giờ còn không bằng một trong số đó. Nhưng sở dĩ tôi lựa chọn hợp tác với anh, một là vì quan hệ riêng của chúng ta, tôi thích anh.

Nghe được Lãnh Nhi nói ra ba chữ tôi thích anh thì Tề Nhạc chẳng những không có hưng phấn, ngược lại toát ra một tia phiền chán, lúc trước Vũ Mâu không phải như vậy sao? Tuy phương thức biểu đạt không giống nhau nhưng mà ý các nàng giống nhau, kết quả cuối cùng là thế nào? Ngay cả người thừa kế nữ thần Athena cũng hại mình thì đừng nói tới nữ nhân của Hắc Ám Quốc Hội a.

- Thật xấu hổ, tôi đã có nữ nhân của mình rồi, nguyên nhân còn lại là gì?

Tề Nhạc bình tĩnh nói ra.

Lãnh Nhi nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Đương nhiên tôi biết rõ anh có nữ nhân rồi. Nhưng mà chuyện đó không xung đột với việc tôi thích anh. Về phần nguyên nhân khác thì càng đơn giản. Một là vì tôi nhìn thấy anh ở phương đông là cường giả tuyệt đối, đồng thời có thế lực không nhỏ tại phương đông, đây là điều tôi cần. Dù sao chúng ta chưa quen thuộc với thế giới phương đông. Một chuyện khác tôi vừa ý tiềm lực của anh. Tôi có thể nhìn thấy rất rõ tuy thực lực của anh bây giờ không phải độc bá phương đông, nhưng mà ngày nào đó anh sẽ trở thành siêu cấp cường giả của thế giới này. Tiềm lực to lớn của anh là thứ tôi nhìn trúng nhất. Hai nguyên nhân này không đủ lớn sao?

Tề Nhạc nhíu mày, nói:

- Xem ra cô muốn ngấp nghé phương đông rồi?

Lãnh Nhi rất thẳng thắn nói:

- Anh nguyện ý hiểu như vậy cũng không sai, khi thế lực của tôi hoàn toàn bày ra thì ở phương tây dù là Hy Lạp hay giáo đình cũng không cản được bước chân chúng tôi, sau khi nhất thống phương tây ánh mắt chúng tôi sẽ nhìn qua phương đông rộng lớn. Tuy dùng thực lực của tôi mà nói ứng phó rất dễ dàng, nhưng mà thế lực của tôi không quen thuộc phương đông và rất cần một người dẫn đường. Mà người tôi hợp tác sẽ biến thành người dẫn đường. Đồng thời tôi cũng hy vọng anh gia nhập chúng tôi, trở thành một phần tử của chúng tôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.