- Ba ba chết rồi, mẹ yên lặng ly khai, tại lúc kia, lòng của nàng đã
lâm vào cực độ bi thương. Khi đó, trong bụng nàng đã có em. Mẹ đi vô mục đích, bởi vì cực độ bi thương, trong đầu của nàng hoàn toàn là trống
rỗng. Tuy rằng mẹ không phải là hung thú cường đại, nhưng mà nàng từ
trước đến nay ở cùng ba ba nên bị năng lượng khí tức của người ảnh
hưởng, thực lực cũng rất mạnh.
- Nhưng mà, anh có thể tưởng
tượng sao? Sau khi sinh hạ em xong người đã chết đi, không phải vì thân
thể nàng có vấn đề, mà căn bản nàng không có nguyện vọng sống sót. Không phải bởi vì trong bụng có em, chỉ sợ, nàng đã sớm đi theo ba ba em từ
lâu rồi.
- Ah! Sau khi mẹ của em sinh hạ em, sinh hoạt của em như thế nào?
Trên mặt Văn Đình toát ra một tia buồn bã:
- Mẹ dù sao vẫn không nỡ bỏ em, trước đó nàng sinh em đã mời bằng hữu
duy nhất tới bên mình phó thác cho người đó. Mẹ sau khi chết trên trăm
năm, em căn bản cũng không biết hết thảy, một mực sống vui vẻ cùng bằng
hữu của mẹ em. Thẳng đến vị bằng hữu kia của mẹ ta phát hiện em không
ngờ là Cự Thú Hoạt Xá Lợi hiếm thấy mới nói cho em biết hết thảy những
điều này.
- Nàng cũng bởi vì bảo vệ em mà đã bị chết ở trong
tay hung thú ngấp nghé Cự Thú Hoạt Xá Lợi. Đã từng có một thời gian
ngắn, em đều không biết mình sống sót còn có cái ý nghĩa gì nữa, khi đó, em thật sự rất muốn đi theo cha mẹ mình cùng họ đoàn tụ dưới mặt đất.
Khi đó em lại nhớ tới lời mà vị bằng hữu của mẹ em nói, em là kết tinh
duy nhất của ba ba cùng mẹ trên thế giới này cũng là hi vọng cuối cùng
của hai người, họ muốn em phải hảo hảo sống sót. Vì thế, em mới sống đến bây giờ.
Tề Nhạc nghe đến đó, rốt cuộc ức chế không nổi tình cảm trong nội tâm, mạnh mẽ tiến lên một bước, đem Văn Đình kéo vào
trong ngực của mình, ôm thật chặt thân thể mềm mại đang run rẩy. Kỳ Lân
Ẩn ngay tại lúc thân thể hai người sát vào nhau, trong nháy mắt phát ra
khí tức mãnh liệt.
Văn Đình dịu dàng ngoan ngoãn nằm ở trước
ngực Tề Nhạc, chỉ có khí tức trên thân Tề Nhạc mới có thể để cho tâm
tình bi thương của nàng bình tĩnh lại một chút.
Ngay tại thời điểm Tề Nhạc im im lặng lặng dùng lòng của mình đi hóa giải bi thương
trong lòng của Văn Đình, đột nhiên, hắn cảm giác được rõ ràng hai cỗ
năng lượng khủng bố cường đại đang ba động.
Tề Nhạc cảm thấy, Văn Đình đồng dạng cũng cảm thấy, nàng có chút lo lắng ngẩng đầu, nói:
- Anh đi nhanh đi, nếu anh không đi thì không còn kịp nữa. Cùng các bằng hữu của anh và Sùng Thánh đại sư đi đi.
Tề Nhạc mỉm cười, trong mắt hắn toát ra thần quang mãnh liệt, hai tay nắm lấy bả vai của Văn Đình nói:
- Đình Đình, dù cho anh và em không biết nhau, anh cũng không lùi bước. Hết thảy thì giao cho anh a. Được chứ? Dùng một vật cuối cùng của ba ba em lưu cho cái thế giới này, chúng ta cùng nhau rời đi thôi. Em yên tâm đi, Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần không phải dễ đối phó như vậy đâu.
- Nhưng mà....
- Không có gì nhưng nhị gì hết.
Tề Nhạc trực tiếp cắt đứt lời nói của Văn Đình:
- Bất luận như thế nào, anh cũng không thể để cho người khác làm tổn
thương em. Em đã bị tổn thương quá nhiều rồi...Hiện giờ, em đã thừa nhận anh là bạn trai của em, như vậy thì để cho anh bảo vệ em. Được chứ?
Sắc mặt Văn Đình trở nên có hơi trắng bệch, nàng nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Không, Tề Nhạc anh không biết đấy. Cho dù là Sùng Thánh đại sư cũng
không phải chân chánh hiểu rõ thực lực của hai đầu hung thú này đâu.
Mấy người sở dĩ một mực không có hướng em động thủ, kỳ thật cũng không
phải bởi vì e ngại Sùng Thánh Tự, Sùng Thánh Tự tuy rằng lúc trước trấn
áp bọn chúng, nhưng kỳ thật căn bản là không có phát ra nổi hiệu quả gì.
- Phải biết, bất luận là Khế Dũ hay là Kim Sí Đại Bàng Điêu đều là hung thú có thực lực mạnh nhất ở bên trong đám hung thú. Hai người sở dĩ một mực chờ đến hiện giờ có hai nguyên nhân, thứ nhất, thì là bởi vì ở giữa bọn chúng vẫn luôn kiêng kị lẫn nhau nhiều năm như vậy. Mấy người đều
rất tỏ tường sự tồn tại của đối phương, cũng hiểu được chỉ cần mình vừa
động thủ, bên kia tuyệt đối sẽ không ngồi nhìn. Bởi vậy, bọn chúng mới
một mực đang đợi.
- Khế Dũ đối với Kim Sí Đại Bàng Điêu có uy hiếp có rất lớn, tuy rằng Kim Sí Đại Bàng Điêu cũng không có thiên
địch, nhưng trên người Khế Dũ phát ra Cửu Muội Chân Hỏa là một loại kỹ
năng làm Kim Sí Đại Bàng Điêu phi thường e ngại. Nhưng mà, từ tu vi nhìn lại, Kim Sí Đại Bàng Điêu so với Khế Dũ mạnh không ít, dù sao vạn năm
hoang thú đương nhiên là tu vi sẽ cao hơn sáu ngàn năm.
- Lúc này so sánh với nhau, cả hai đều không có nắm chắc tiêu diệt đối
phương. Vì thế, mấy bọn chúng một mực đang đợi. Ngoài ra còn có một
nguyên nhân trọng yếu là bởi vì em. Với tu vi của bọn chúng, trí tuệ đã
phi thường cao, chúng biết rõ em mặc dù là Cự Thú Hoạt Xá Lợi, nhưng chỉ có em hoàn thành lần thứ chín thì mới biến hóa hoàn tất.
-
Năng lượng trong cơ thể mới có thể hoàn toàn thể hiện ra, lúc đó hấp
thu, mới có thể đạt được càng nhiều năng lượng. Bởi vậy, bọn chúng đều
đang chờ đợi một ngày này. Hiện tại, em còn phải cần một đến hai ngày
mới hoàn thành biến hóa cuối cùng, bọn chúng vô luận như thế nào cũng sẽ không bỏ qua cho em đâu.
Tề Nhạc nhíu mày, nói:
- Em đã biết rõ như thế, vì sao còn phải về tới đây? Nếu như em đi xa một chút, cho dù bọn chúng có thể tìm đến khí tức của em, muốn bắt được em
chỉ sợ cũng phải khó khăn hơn nhiều.
Văn Đình cười khổ một tiếng, nói:
- Không có đơn giản như anh nghĩ đâu. Thời điểm em mỗi lần tiến hành
biến hóa, đều cần Phật lực khổng lồ bảo hộ. Hơn nữa, chung quanh Sùng
Thánh Tự có năng lượng phi thường thân thiện. Huống chi, cho dù em đến
địa phương khác cũng sẽ có hung thú như Khế Dũ cùng Kim Sí Đại Bằng Điêu tồn tại. Dù sao, khí tức của Cự Thú Hoạt Xá Lợi lúc biến hóa phóng
thích thật sự quá rõ ràng, căn bản không cách nào che dấu.
- Ở chỗ này, chính là vì có hai cái hung thú tồn tại, hơn nữa hai con hung
thú này cũng đủ mạnh để uy hiếp đám hung thú núp trong bóng tối khiến
chúng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Tề Nhạc, anh mau đi nhanh đi,
nếu anh không đi thì không còn kịp nữa. Bọn chúng cực kỳ hung tàn, với
lại anh còn là Kỳ Lân, mấy người họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh
đâu.
Quang mang trong mắt của Tề Nhạc sáng rực:
-
Không, anh tuyệt đối sẽ không đi. Anh đã hạ quyết tâm thì không bao giờ
cải biến. Đình Đình, chẳng lẽ em không tin tưởng thực lực của Sinh Tiếu
Thủ Hộ Thần tin tưởng chúng anh sao? Anh có huyết mạch Thần Thú Vương Kỳ Lân, sao có thể lùi bước được?