Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1201: Chương 1201: Cưỡng gian Athena? (1)




Ads Trong mắt Tề Nhạc mắt hiện lên một đạo quang mang tà ác:

- Tôi muốn cái gì? Lúc trước cô lừa gạt tôi là vì cái gì? Không phải là vì để cho thực lực của cô tăng lên tới có thể làm cho ba kiện Athena thần khí thừa nhận cô sao? Nói một cách khác, cô lừa gạt tôi chính là vì tăng cường thực lực của mình. Đã như vầy, vậy dùng thực lực của cô để đổi. Nếu như tôi nhớ được không lầm, Nữ Thần Athena các cô trong thần thoại Hy Lạp là một trong ba vị thần xử nữ, tôi muốn thân thể của cô, muốn bản thân thần lực của cô đã kính dâng. Cô có thể làm được sao? Cô không thể. Cô vô cùng khát vọng lực lượng như vậy, Vũ Mâu, cô phải nhớ kỹ, trừ phi hai sự tình này đồng thời hoàn thành, nếu không, tôi và cô vĩnh viễn cũng sẽ không có khả năng hoà giải. Huống chi hiện tại cô đã không có cơ hội. Cô cho rằng, ở trước mặt tôi hôm nay cô còn có thể đào thoát sao?

Hai người đối thoại trong kim sắc quang cầu cực lớn, năng lượng khổng lồ quay chung quanh đã bắt đầu rất nhanh xoay tròn. Hết thảy ngoại giới hai người đều không thể cảm thụ được, bởi vì năng lượng thật sự quá khổng lồ rồi. Toàn bộ lực công kích của Tề Nhạc cộng thêm ba kiện thần khí Vũ Mâu tự bạo đã mang tới lực lượng khủng bố làm trên đại dương bao la biến hóa cực lớn.

Chung quanh kim sắc quang cầu, hoàn toàn bị sóng biển trăm trượng bao bọc, quả cầu ánh sáng phiêu phù ở chỗ đó, chung quanh đã là một mảnh màu xanh da trời. Chiều sâu của cái hải vực này ước chừng ba trăm mét. Lúc này phía dưới kim sắc quang cầu đang trôi nổi lộ ra đáy biển tĩnh mịch. Năng lượng khổng lồ đang không ngừng bốc lên bộc phát, từng vòng quang mang vặn vẹo không ngừng rót vào trong nước biển chung quanh.

Vũ Mâu ngốc trệ, nàng nhìn Tề Nhạc hoàn toàn ngốc trệ. Nàng như thế nào cũng không nghĩ tới, Tề Nhạc lại có thể đưa ra yêu cầu như vậy.

- Anh, anh còn là Tề Nhạc mà lúc trước em quen sao?

Thanh âm của Tề Nhạc dần dần trở nên bình tĩnh trở lại.

Lắc đầu, Tề Nhạc nói:

- Không phải! Từ ngày đó ở Anh quốc, tôi đã không còn là Tề Nhạc nữa. Hết thảy những điều này là do cô ban tặng, chẳng lẽ cô lại không biết sao?

Sắc mặt Vũ Mâu trở nên càng thêm trắng bạch, huyết dịch màu vàng theo khóe miệng một mực chảy xuôi đến bộ ngực cao ngất của nàng, khiến trước ngực thấm đẫm màu vàng sáng rọi.

Quang mang nhàn nhạt lập loè, Vũ Mâu chậm rãi ngẩng đầu, nhìn chăm chú lên bầu trời:

- Bất luận như thế nào, trong lòng em, anh vẫn là Tề Nhạc. Thay đổi, hết thảy đều thay đổi. Đúng a! Đây hết thảy đều là em tạo thành. Anh không phải đồ đại ngốc mà là em. Em chỉ có thấy được lợi ích tạm thời lại làm chính mình lâm vào vực sâu thống khổ cũng làm cho hết thảy nguyên bản tốt đẹp xảy ra biến hóa. Đây hết thảy, đều chỉ có thể trách em, không phải sao?

Tề Nhạc kinh ngạc nhìn soi mói, thân thể Vũ Mâu đột nhiên hoàn toàn biến thành màu vàng. Quả cầu ánh sáng quay chung quanh hai người đột nhiên xuất hiện một tia biến hóa kỳ dị, năng lượng ba động khổng lồ lập tức bộc phát, năng lượng lúc này đây không chỉ có là tác dụng bên ngoài, đồng thời cũng tác dụng trên người Tề Nhạc cùng Vũ Mâu, cơ hồ là trong nháy mắt, thân thể của Tề Nhạc cùng Vũ Mâu đã bị một cỗ năng lượng vô cùng khổng lồ đè xuống giữa trung ương của quả cầu.

Thân thể của hai người vừa đối mặt đã va chạm với nhau, cảm giác mềm mại co giãn dán chặt lên người của Tề Nhạc, năng lượng tê liệt chung quanh và thân thể mềm mại này xuất hiện hình thành sự đối lập mãnh liệt. Nhưng mà trong mắt Tề Nhạc hào quang lãnh khốc không có biến mất.

Rốt cuộc năng lượng của hắn cũng bộc phát. Mà đúng lúc này này trên trán của Vũ Mâu đột nhiên hiện ra ký hiệu màu vàng, ký hiệu này nghiền nát giữa không trung sinh ra đám bột phấn màu vàng, lập tức đem thân thể hai người bao phủ vào bên trong.

Bóng năng lượng khổng lồ sinh ra năng lượng nổ tung tuyệt đối là khủng bố, cơ hồ chỉ trong nháy mắt cả không gian bị xé rách hoàn toàn, giữa không trung xuất hiện một vết đứt gãy đáng sợ, tiếng nổ cực lớn làm cho phạm vi mấy trăm ki-lô-mét vuông chung quanh sôi trào như bọt biển, ngay sau đó nước biển cũng biến mất.

Một đạo kim sắc quang mang đứt gãy hiện ra trên đầu của bọn họ, hai đạo thân ảnh đã không thấy đâu nữa. Mà biển cả dậy sóng đã chứng minh uy lực vừa rồi.

Lực lượng của thiên nhiên vĩnh viễn là đáng sợ nhất. Không có ai biết vùng biển quốc tế xảy ra chuyện gì. Cho dù dù là vệ tinh tiên tiến nhất cũng không có khả năng sinh ra tác dụng giám thị năng lượng khổng lồ của Tề Nhạc cùng Vũ Mâu.

Động đất làm núi lửa ở đáy Thái Bình Dương phun trào, năng lượng bộc phát làm vết nứt gãy sinh ra, địa chấn, núi lửa và không gian đứt gãy đồng thời hiện ra cũng tạo nên cảnh tượng như địa ngục dưới đáy biển.

Đứt gãy làm cho núi lửa cùng địa chấn bộc phát mạnh mẽ chưa từng có. Mà vùng biển quốc tế này dù sao cũng tiếp cận Viêm Hoàng. Sau khi núi lửa và địa chấn ở vùng biển quốc tế này bộc phát thì sinh ra cơn sóng thần mạnh nhất trong lịch sử. Thời điểm xuất hiện ở vùng biển này chính là sóng thần tràn ra khắp mọi hướng. Uy lực của sóng thần không thể nghi ngờ là cực lớn, nhưng mà khoảng cách từ vùng biển này tới lục địa quá xa. Nhưng khoảng cách với lục địa của Viêm Hoàng lại gần, nhưng mà...

Thời gian ba ngày trên địa cầu xuất hiện một hồi tai nạn mang tính hủy diệt. Trận tai nạn này không ai biết vì sao sinh ra. Bởi vì vì tất cả phương tiện dự báo thời tiết cũng không nhìn ra biến hóa gì. Địa chấn và núi lửa dưới đáy biển là chuyện sinh ra thường xuyên. Nhưng mà chịu ảnh hưởng nhiều nhất chỉ có một quốc gia.

Từ vị trí Tề Nhạc cùng Vũ Mâu bộc phát năng lượng tới lục địa thì phải đi qua một nhóm hải đảo, mà nhóm hải đảo này là một tiểu quốc tiên tiến trên địa cầu, nó tên là nước Thái Dương. Vốn nước Thái Dương phong tỏa đường biển của Viêm Hoàng, nhưng mà nước Thái Dương hiện tại lại trở thành hàng rào tốt nhất cho Viêm Hoàng.

Sóng thần này diễn ra trong thời gian ba ngày, từ khi bộc phát tới khi sóng thần tới nước Thái Dương chỉ một ngày, thời gian một ngày này nước Thái Dương chỉ có bốn chữ hình dung, mà bốn chữ này chính là sanh linh đồ thán.

Lần sóng thần mạnh nhất trong lịch sử này đã đem trọn nước Thái Dương thôn phệ hoàn toàn, nhân khẩu nước Thái Dương vượt qua một trăm triệu nhưng sống sót tới cuối cùng chưa đủ 1%. Tai nạn lớn như vậy làm cho các quốc gia trên địa cầu sợ hãi. Nhưng mà người khởi xướng tai nạn này chỉ có hai người mà thôi.

...

Kim sắc quang mang trở nên mạnh mẽ, thậm chí Tề Nhạc còn không nhìn rõ Vũ Mâu trước mặt. Áp lực chung quanh thân thể vô cùng khổng lồ, năng lượng bổn nguyên Kỳ Lân của Tề Nhạc vô ý thức bộc phát ra ngoài thủ hộ thân thể của hắn.

Không gian chung quanh hoàn toàn biến thành màu vàng, năng lượng vô cùng khổng lồ điên cuồng vặn vẹo lẫn nhau và liên tiếp xé rách thân thể của hắn và Vũ Mâu. Một loại cảm giác quen thuộc tự nhiên sinh ra. Trong nội tâm Tề Nhạc cả kinh, rốt cuộc hắn cũng hiểu mục tiêu Vũ Mâu tìm mình quyết chiến rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.