Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 110: Chương 110: Cửu Đầu Thâm Hải Minh Xà (3)






Nhưng mà, tình huống của Tề Nhạc lúc này cũng không có chuyển biến tốt đẹp, ngược lại biến thành nguy cơ mạnh mẽ, bởi vì theo lời Giải Trĩ nói, với vân lực hiện giờ của hắn, sử dụng Kỳ Lân Xích phòng ngự, chỉ có thể kiên trì thời gian ba giây..

Một, hai, ba, thời gian ba giây qua đi, thân thể của Tề Nhạc hạ xuống cách mặt biển mười mét. Lúc này, tuy hắn không có bị nước biển màu xanh lá đụng vào người, nhưng hào quang đỏ rực bên ngoài thân thể, đã bị nước biển vây kín. Thuộc tính của Kỳ Lân Xích là hỏa, uy lực trong biển bị hạ thấp đáng kể, huống chi, dùng thực lực của Tề Nhạc, còn chưa đủ khả năng thúc dục thần khí này, phát huy uy lực chân chinh của nó.

Mắt thấy mặt biển trước mặt, trong nội tâm Tề Nhạc lập tức khẩn trương, giờ này khắc này, tiềm năng thân thể của hắn bạo phát ra, vân lực Kỳ Lân vận hành trong kinh mạch cực kỳ nhanh chóng, giông như phương pháp vận hành đang ở trước mặt vậy.

- Đạp Vân Thăng!

Nổi giận gầm lên một tiếng, hai chân Tề Nhạc đạp lên nhau thật ảo diệu, bốn sắc quang mang đồng thời xuất hiện dưới chân của hắn, đồ án Kỳ Lân trên người của hắn mờ đi, giống như lao ra vây quanh thân thể của hắn vậy. Bốn sắc quang mang lao ra ngưng tụ thành bốn đóa tường vân dưới chân của hắn, mang theo thân thể của hắn phiêu phù bay lên, lợi dụng một chút uy lực cuối cùng của Kỳ Lân Xích, hắn một lần nữa nhay ra khỏi nước biển màu xanh lá do Thâm Hải Minh Xà kích phát.

Hào quang trên Xá Lợi Thủ Châu bị nước biển chung quanh đè ép gần sát thân thể của Tề Nhạc, chỉ trong nháy mắt, quần bơi duy nhất trên người của Tề Nhạc biến thành tro bụi, nước biển màu xanh lá nhanh chóng ăn mòn thân thẻ của hắn. Tuy Xá Lợi Thủ Châu có phật khí cường đại, nhưng dù sao Tề Nhạc cũng không phải người tu phật, chỉ có thể sử dụng uy lực nhỏ nhất của nó, giờ này khắc này, cũng chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ thân thể mà thôi.

Nước biển không có bình tĩnh, dưới sự thao túng của Thâm Hải Minh Xà, áp lực nước như vô tận áp tới, phòng ngự của Xá Lợi Thủ Châu dần dần xuất hiện vết rách, một khi nghiền nát, chỉ sợ Tề Nhạc sẽ hóa thành tro bụi.

Suy nghĩ trong đầu của Tề Nhạc suy nghĩ thật nhanh, chẳng lẽ, mình hiện giờ phải sử dụng chung cực Kỳ Lân Tí sao? Giải Trĩ lão đại ah! Ngươi còn không cứu ta đi. Ngươi nói như thế nào cũng là thần thú tu luyện ba ngàn năm mà, chẳng lẽ một chút năng lực cũng không có sao?

Thời điểm Tề Nhạc cắn răng định đánh cược một lần, một đạo bạch sắc quang ảnh, dùng tốc độ kinh người lao tới. Một tiếng gầm gừ từ quang ảnh này vang lên, tiêng gầm hóa thành năng lượng trùng kích, trong nháy mắt đã đanh tan nước biển màu xanh lá ở chung quanh thân thể của Tề Nhạc, vân lực của Tề Nhạc hiện giờ đã không kiên trì nổi. Hắn tu luyện lộ tuyến chinh xác chỉ mới hai tuần, trước sau sử dụng Kỳ Lân Xích và Đạp Vân Thăng, có thể duy trì tới bây giờ cũng do kích phat tiềm lực toàn thân. Thân thể như nhẹ đi, hắn lập tức cảm thấy toàn thân hư thoát.

Quang ảnh màu trắng bao trùm lấy thân thể của Tề Nhạc rồi bay lên cao, tốc độ cực nhanh, so với máy bay phản lực bay còn nhanh hơn.

Tề Nhạc bình tĩnh tâm thần, lúc này mới nhìn rõ người tới. Trên bộ lông màu trắng có mang theo vần đen, đôi cánh trắng mọc ra trên lưng, tứ chi trở nên khoan hậu, móng vuốt sắc bén dài năm thốn. Trên mặt có bạch quang bao bọc, nhưng từ khí tức mà đánh giá, chính là chiến sĩ cầm tinh dâm hổ Từ Đông. Rốt cục đuổi tới, vào lúc này cứu hắn.

Chín đầu rắn của Thâm Hải Minh Xà phía dưới tức giận gầm thét lên, hiển nhiên vì con mồi đang ở trước mặt bị cứu đi mà tức giận. Chín đầu rắn đồng thời nện vào mặt nước, ngay sau đó, chín đạo nước biển như mũi tên bay thẳng lên trời, dùng tốc đọ mắt thường không thấy được bắn về phía Từ Đông và Tề Nhạc.

Từ Đông mang theo Tề Nhạc bay lên cao, thân thể trên không trung đột nhiên chuyển hướng, trong miệng rống lên trầm thấp, trước mặt của hắn có một thanh sắc quang mang hóa thành phong thuẫn, ngăn cản chín đạo thủy tiễn kia.

Đương nhiên Từ Đông không thể là đối thủ của Thâm Hải Minh Xà, cho nên, phòng ngự của hắn rất xảo diệu, thời điểm thủy tiễn sắp bắn trúng phong thuẫn thì phong thuẫn hơi lệch đi, sau đó lợi dụng tốc độ cao bay xuyên qua khe hở, lúc này mới khó khăn lắm tránh né được. Sau mấy lần lập lòe, hắn cũng mang theo Tề Nhạc bay lên cả ngàn mét trên không trung.

Thâm Hải Minh Xà dường như rất tức giận, nhưng nó cũng không có gào thét nó, mà là trực tiếp chìm vào trong biển rộng.

Từ Đông biến sắc nói:

- Không tốt, chỉ sợ chúng ta không chạy được, Thâm Hải Minh Xà này vô cùng cường đại, tuy tốc độ của tôi rất nhanh, nhưng phạm vi phát động công kích của nó rất lớn, chỉ sợ toàn bộ phạm vi mấy chục cây cố chung quanh sẽ gặp nạn. Trời ạ! Tại sao xuất hiện hung thú có thực lực tiếp cận vạn năm ở nơi đây chứ.

Âm thanh của hắn không còn mềm nhũn, mà biến thành trầm thấp khàn khàn, mặc dù nghe không có thư thái, nhưng lại tràn ngập từ tính.

Tề Nhạc nói:

- Vậy làm sao bây giờ? Anh bay cao nữa được không? Công kích của nó cũng có hạn a.

Từ Đông cười khổ nói:

- Lại bay cao? Tuy tôi có cánh, nhưng độ cao khi bay cũng có hạn, hiện tại đã là đỉnh của năng lực rồi. Cái gọi là "vân tòng long, phong tòng hổ", phong là một trong những năng lực của tôi, nhưng không phải vạn năm, phong khó điều khiển nhất, không có khả năng lại bay cao hơn.

Tề Nhạc cau mày nói:

- Chúng ta chờ chết sao?

Từ Đông cười khổ nói:

- Chẳng lẽ anh có biện pháp nào sao? Cho dù Như Nguyệt tới kịp, chúng ta cũng không có khả năng là đối thủ của Thâm Hải Minh Xà. Dù nó chỉ có một đầu, loại siêu cấp hung thú này dư sức bình định chúng ta. Nghĩ tới bạn gái của tôi, bọn họ phải làm sao bây giờ! Bắc Đái Hà đáng chết.

Đột nhiên ánh mắt của Tề Nhạc lạnh xuống, nhìn qua phía dưới, tuy khoảng cách ngàn mét, nhưng hắn nhìn thấy nước biển xanh lá kia còn cách Trầm Vân cùng Hứa Tình chỉ hơn mười mét. Thở sâu, hắn nhìn qua Từ Đông, kiên định nói:

- Đợi tôi hạn chế Thâm Hải Minh Xà, anh lập tức mang các nàng đi thật xa nhé.

Từ Đông còn chưa hiểu ý của Tề Nhạc, Tề Nhạc đột nhiên trên người của Tề Nhạc có năng lượng truyền đến, giãy thoát ra khỏi tay của hắn, thân thể rơi xuống phía dưới. Mà đúng lúc này, thân thể khổng lồ của Thâm Hải Minh Xà từ trong mặt biển xuất hiện.

Lúc này đây, biển cả biến thành màu tím, nước biển kỳ dị không ngừng dâng lên cao, trong nước biển, một vòng xoáy mười mét nhanh chóng xoay tròn, không ngừng lan tràn ra chung quanh, dùng nhãn lực của Tề Nhạc cùng Từ Đông, đều có thể nhìn thấy vùng biển chung quanh biến thành màu tím, vòng xoáy này lan tràn khiến nước biển chung quanh dâng lên cao, số lượng vòng xoáy đá không con đếm được.

Những vòng xoáy này có một món nước màu tím liên kêt với nhau, thời điểm chúng vừa mới thoát ly mặt biển, tốc độ lập tức gia tăng, đem trọn bầu trời biến thành màu tím, lập tức lan tràn ra bốn phương tám hướng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.