Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 962: Chương 962: Đại sư triệu hoán. (3)




- Thế nhưng mà con thật sự cho chúng ta cơ hội đền bù sao?

Tề Thiên Lỗi giống như quyết định cái gì đó.

- Nếu như đúng như em lo lắng, không bằng chúng ta trực tiếp đi Tây Tạng tìm con đi.

Ứng Tiểu Điệp sững sờ một chút, nhưng nàng vẫn lắc đầu, nữ cường nhân thương trường sau khi tỉnh táo lại vẫn còn chút lý trí.

- Thôi đi, anh nói đúng, cho con yên tĩnh một chút đi, có lẽ con vì tránh né chúng ta mới đi Tây Tạng, chúng ta cần gì phải buộc con quá gấp chứ? Tuyết Nữ cô nương, tôi gọi cô là Tuyết Nhi nhé, còn phải làm phiền cô nhiều, sau khi Tề Nhạc trở về cô nói cho chúng tôi biết được chứ?

Tề Thiên Lỗi cùng Ứng Tiểu Điệp là người nào? Làm sao không nhìn ra quan hệ giữa Tuyết Nữ cùng Tề Nhạc chứ? Trong lòng bọn họ đã đem Tuyết Nữ là con dâu của mình rồi, con trai đã tìm được thì bọn họ cũng nên thân cận với con dâu. Bọn họ như phóng thích thân tình từ Tề Nhạc sáng người Tuyết Nữ a.

Từ trên người vợ chồng Tề Thiên Lỗi thì Tuyết Nữ giống như cảm giác được hạnh phúc ngày xưa mình mất đã lâu, đây là cảm giác mỹ diệu thế nào, đáng tiếc, hiện tại tất cả không có rồi. Nhưng mà người nhà của Tề Nhạc cũng không phải như người nhà mình sao?

- Bác trai, bác gái, các vị yên tâm. Chỉ cần Tề Nhạc vừa về thì con nhất định thông tri cho hai bác. Bất luận Tề Nhạc thế nào thì khi anh ấy trở về thì con sẽ thông tri cho hai bác mà.

Tề Thiên Lỗi sững sờ, nói:

- Rời đi? Các người muốn đi đâu? Xuất ngoại sao?

Tuyết Nữ lắc đầu, nói:

- Bác trai, có lẽ các vị cũng biết Tề Nhạc cũng không phải là người bình thường, anh ấy có rất nhiều chuyện cần làm, rất nhiều chuyện không phải người bình thường có thể tưởng tượng. Cho nên chờ anh ấy theo Tây Tạng sau khi trở về, chỉ cần tập đoàn của chúng con đi vào quỹ đạo thì chúng ta nhất định phải rời đi. Nhưng hai người không cần lo lắng, sau lần này rời đi trễ nhất cũng phải tới trung tuần tháng giêng chúng con mới quay về, vừa vặn có thể vượt qua tết âm lịch.

Tề Thiên Lỗi thở dài một tiếng, nói:

- Làm việc cho quốc gia là trách nhiệm của đàn ông, nhưng mà chuyện của Tề Nhạc làm rất nguy hiểm, sau khi trở về tôi sẽ nói chuyện với nó thật tốt.

Tuyết Nữ mỉm cười nói:

- Bác trai, có khả năng ngài không hiểu rồi, chuyện Tề Nhạc không liên quan tới lệnh của quốc gia, đó là trách nhiệm anh ấy nhất định phải làm. Trước kia có một phim từng nói qua, lực lượng của quân nhân càng cường đại thì trách nhiệm cũng càng lớn. Tề Nhạc chính là như vậy, lực lượng của anh ấy vượt qua người bình thường rồi, nhất định phải làm chuyện người thường không làm được. Đó cũng không phải mệnh lệnh, mà là sứ mạng, là chuyện anh ấy nhất định phải làm. Bác trai, bác gái, các người cũng mệt mỏi rồi, sớm đi nghỉ ngơi đi, Tề Nhạc nói các vị phải bảo trọng thân thể, những hoa quả này là Tề Nhạc tặng cho các vị mang về, các vị cứ nhấm nháp trước đi. Tuy sản phẩm công ty có giá cao nhưng đúng là hoa quả nguyên sinh, đối với nhân thể cực kỳ hữu ích. Chỉ cần bác trai, bác gái cần sau này mỗi tuần con sẽ đưa qua một ít.

Vừa nói Tuyết Nữ cầm một hộp sản phẩm tiêu chuẩn khách quý đưa cho bảo tiêu sau lưng Tề Thiên Lỗi.

Hiện giờ vợ chồng Tề Thiên Lỗi cũng không chú ý hoa quả cái gì cả, tâm tư hoàn toàn đặt vào người của Tề Nhạc, nhưng mà hành động của Tuyết Nữ cũng nhắc nhở bọn họ vài chuyện. Một là chứng minh Tề Nhạc không có hận bọn họ. Nếu không cũng không tặng hoa quả cho bọn họ, hơn nữa nghĩ tới con dâu đang vận hành một công ty mới thành lập. Con của mình không giúp đỡ hắn ở phương diện khác. Ít nhất cũng nên giúp đỡ công ty của con trước kia nó về, tâm tình cũng khá hơn một chút.

Tề Thiên Lỗi cùng Ứng Tiểu Điệp tạm biệt Tuyết Nữ. Ngồi trên chiếc limousine rời khỏi biệt thự Long Vực.

- Thiên Lỗi, em nghĩ nên giúp Nhạc nhi điều hành tập đoàn Kỳ Lân.

Ứng Tiểu Điệp vừa đóng cửa xe không thể chờ đợi được nói ra ý nghĩ của mình.

Nhìn qua bộ dáng lo lắng vợ mình thì Tề Thiên Lỗi cười rộ lên.

- Anh cười cái gì?

Ứng Tiểu Điệp oán trách nói.

Tề Thiên Lỗi nói:

- Tiểu Điệp, em không hổ là lão bà tốt của anh, lần này chúng ta tâm linh hữu tê rồi.

Ứng Tiểu Điệp giờ mới hiểu được.

- Thì ra anh cũng nghĩ vậy.

Tề Thiên Lỗi chỉ có ở trước mặt vợ mình uy nghiêm vô hình trên người mới biến mất.

Cười ha hả, nói:

- Nếu như ngay cả chuyện này anh cũng không nghĩ tới thì anh cũng không xứng làm chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Kim Cốc rồi. Lần này chúng ta chẳng những trợ giúp Nhạc nhi đồng thời còn không thể cho nó biết. Chỉ có như vậy chúng ta mới xem như giúp đỡ cho con.

Ứng Tiểu Điệp sững sờ. Nhưng nàng cũng hiểu được nên mỉm cười nói:

- Xem như anh có mấy phần suy nghĩ a.

Chuyện này thì đôi vợ chồng thông minh đã nghĩ tới rồi, từ cảm xúc mà nhìn thì tự tôn của Tề Nhạc rất mạnh. Nếu như bọn họ trợ giúp tập đoàn Kỳ Lân một cách toàn diện nói không chừng sẽ phản hiệu quả. Dù sao bất luận là kẻ nào dựng sự nghiệp cũng hy vọng nhất chính là mình từng bước thành công đi lên, mà không phải dựa vào lực lượng của người nào khác, chỉ có đạt được thành công như thế mới thật sự là thuộc về mình.

Tề Thiên Lỗi lấy điện thoại vệ tinh của mình ra. Bấm điện thoại xong bình tĩnh nói:

- Lập tức điều tra những sản phẩm tập đoàn Kỳ Lân vừa mới bán ra ngoài kia đi. Kể cả phân tích toàn bộ sản phẩm cùng với giá trị của sản phẩm. Trưa mai tôi hy vọng nhìn thấy báo cáo kỹ càng nằm trên bàn của tôi, càng kỹ càng tốt.

Là lãnh đạo một công ty lớn nên Tề Thiên Lỗi phi thường trầm ổn, cho dù âm thầm trợ giúp con ruột của mình thì hắn cũng muốn thăm dò rõ ràng sản phẩm và giá trị bao nhiêu của tập đoàn Kỳ Lân vừa bán ra. Chỉ có như vậy hắn mới đưa ra quyết sách tốt nhất.

Tề Thiên Lỗi cùng Ứng Tiểu Điệp lặng lẽ đi khắp Kinh Thành vì công việc của Tề Nhạc, mà Tề Nhạc ngồi trên lưng Kim Sí Đại Bằng Điêu Tiểu Bằng đã càng ngày càng tiếp cận Tây Tạng.

Tiểu Bằng toàn lực triển khai tốc độ thì Tề Nhạc cũng tự than thở không bằng, có thể thấy được tốc độ kia rất nhanh, ít nhất máy bay dân dụng bình thường mà người ta thường thấy so sánh được, ước chừng chỉ có những máy bay chiến đấu công nghệ cao mới so sánh được.

Tề Nhạc thu liễm tâm thần đem tinh thần lực phóng xuất khí tức tùy thời định vị chỗ của đại sư Trát Cách Lỗ, đồng thời cũng lợi dụng tinh thần lực cảm ứng khí tức năng lượng trong không khí, nương tựa vào Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp khôi phục vân lực của mình. Thông qua chiến đấu với Lãnh Nhi cùng Lucifer, Tề Nhạc càng lý giải sâu với năng lượng, hắn phát hiện năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên tuy là một loại năng lượng bình thản, đồng thời cũng có tác dụng điều khiển thực vật một cách nhất định, nhưng mà từ tổng thể nó cũng chỉ là hình thái năng lượng đặc thù mà thôi, hơn nữa cũng dễ dàng hấp thu và chuyển hóa năng lượng trên thế giới này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.