Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 325: Chương 325: Đế Hoàng Hắc Mạn Ba. (3)




Hồ Quang gật gật đầu, nói:

- Đều là huynh đệ của mình, tôi cũng không khách khí. Phía nam đúng thật không phải phạm vi thế lực của tôi. Hơn nữa đám gia hỏa phía nam đang nhìn chằm chằm vào thế lực Thánh Hỏa Giáo phía bắc, nếu như không cần thiết, thì không xung đột mới tốt, cũng không phải sợ bọn chúng, thế cục hiện giờ rất vi diệu, cải biến thì không cần thiết.

Ánh mắt Tề Nhạc nhìn qua người Quản Bình, Quản Bình mỉm cười lắc đầu, nói:

- Bảo tôi đi làm nghiên cứu còn được, loại hành động này tôi chỉ có thể tham gia, chủ ý thì do các vị quyết định thì tốt hơn.

Mạc Địch gật gật đầu, nói:

- Tôi cũng có ý này. Tôi gia nhập hàng ngũ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần là do mình kế thừa năng lực, một mặt khác, cũng có thể xuất một phần lực cho quốc gia, còn những chuyện hình thức với tôi không sao cả. Hiện tại tôi cảm thấy mình trở thành thành viên của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần là chuyện phi thường quang vinh, nhất là lần trước chúng ta đánh lui đám Hấp Huyết Quỷ kia, tôi cảm giác sức mình không bị uổng phí, dùng vào việc nên dùng.

Điền Thử tiếp lời nói:

- Lão đại, em không cần suy nghĩ cái gì, em nghe anh là được.

Yến Tiểu Ất khinh thường nói:

- Đúng là chuột thối.

- Kháo, vậy anh có chủ ý gì thì nói đi! Bệnh liệt dương.

Điền Thử không chút yếu thế phản bác lại.

Yến Tiểu Ất thấy mọi người đem ánh mắt nhìn qua người mình, lại có chút lúng túng nói:

- Chuyện này, em thấy thế này... em nghe theo lão đại a. Lão đại, anh chỉ vào nơi nào thì em sẽ giết nơi đó.

Điền Thử làm ra thủ thế khinh bỉ, không cần lên tiếng, ánh mắt xem thường của hắn đã đủ khiến Yến Tiểu Ất rất không thoải mái.

Minh Minh nói:

- Tôi cảm thấy hành động của chúng ta lần này nên lấy an toàn làm chủ, Tề Nhạc, vừa rồi anh cũng nói, giáo đình tình nguyện hủy thánh nguyên cũng không muốn Hắc Ám Quốc Hội đạt được. Có lẽ bọn họ nói vậy cũng không phải ý định chân chính, nhưng mà, tôi cảm thấy chuyện này nên áp dụng lên người của chúng ta. Dù sao thực lực của chúng ta trong các thế lực là đơn bạc nhất.

- Một khi đối mặt với toàn bộ cường giả phương tây thì không địch lại. Mà thánh nguyên lại xuất hiện ở quốc gia chúng ta, không thể cho người của phương tây có được. Cho dù là giáo đình hoặc là thủ hộ giả Hy Lạp cũng không được. Thời điểm bất đắc dĩ, không thể nói trước chúng ta không hủy diệt nó.

Nghe Minh Minh nói, mọi người nhao nhao gật đầu, đúng lúc này, Trát Cách Lỗ đang lâm vào trầm tư đột nhiên lên tiếng.

- Tôi hiểu rồi. Chỉ sợ thánh nguyên là vật sống.

Tề Nhạc sững sờ, nói:

- Vật còn sống? Ý của đại sư là gì?

Trát Cách Lỗ nói:

- Tôi vừa cẩn thận suy nghĩ, thật sự là tên thánh kỵ sĩ Nhạc Nguyên đó đã giấu giếm một ít thứ gì đó, nếu như đúng như lời hắn nói, năng lượng áp súc khổng lồ thì không cách nào di động được, cho dù di động cũng phải để lại dấu vết, mà không biến mất hoàn toàn. Cho nên, khả năng chỉ có một, năng lượng gọi là thánh nguyên kia là vật sống.

- Chỉ có như vậy, nó mới tránh thoát đuổi giết của nhiều người, lại biết cách che dấu khí tức. Hàng năm đến một thời điểm nhất định, lúc năng lượng của không thể che dấu mới phát tiết ra ngoài. Mà Vân Nam Đại Lý, có lẽ là địa phương nó nhất định phải đi. Có lẽ ở đó có thứ mà nó cần, hoặc là địa phương nhất định phải đi.

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Đại sư nói có đạo lý. Như vậy, đại sư có biết thượng cổ cự thú nào có tình huống như vậy không?

Trát Cách Lỗ lắc đầu, nói:

- Tôi đã suy nghĩ qua, tôi biết rõ trong thượng cổ cự thú tuyệt đối không có loại nào như vậy cả. Tuy thượng cổ cự thú có được năng lượng rất mạnh, nhưng có thể bị sinh vật khác hấp thu năng lượng là không có, mà dù có cũng điên cuồng lên. Thử hỏi, ai vất vả tu luyện lại nguyện ý mang năng lượng làm giá áo cho người khác chứ? Tề Nhạc, nếu không anh hỏi vị tiền bối Minh Xà kia một chút, dùng tuổi thọ tiếp cận vạn năm của tiền bối, có lẽ biết rõ vài thứ gì đó.

Tề Nhạc ngẫm lại, nói:

- Cho dù là sống lâu, nhưng sinh hoạt chủ yếu của Minh Xà là biển cả, cho nên chưa chắc đã hiểu nhiều tình huống trên lục địa. Cho nên thỉnh người khác vậy.

Vừa nói chuyện này, hắn vận chuyển tinh thần lực trong người câu thông với linh hồn khác.

- Giải Trĩ đại ca mời đi ra a, tôi có chuyện muốn hỏi anh.

Dưới tác dụng của tinh thần lực, Giải Trĩ bị Tề Nhạc đánh thức trong giấc ngủ say dậy. Thông qua tinh thần trao đổi, Tề Nhạc đưa ra câu hỏi, khiến cho mỗi người ở đây nghe được.

Giải Trĩ sau khi suy nghĩ đơn giản một chút, suy nghĩ cả buổi mới nói:

- Loại tình huống này tôi không có ấn tượng nào. Mà tiểu hòa thượng nói rất đúng, vào thời kỳ thượng cổ cự thú, tuy cường giả có năng lượng cường đại không ít, nhưng có ai nguyện ý làm giá áo cho người khác sao?

Tề Nhạc cau mày nói:

- Giải Trĩ đại ca, anh nghĩ lại thật kỹ, chuyện này vô cùng trọng yếu với chúng tôi.

Giải Trĩ suy nghĩ nói:

- Không có, tôi có thể khẳng định là không có. Tuy hệ thống hung thú tôi không rõ ràng, nhưng cũng biết tám chín phần mười. Thần thú càng không cần nói tới. Trí nhớ của tôi rất tốt, nhưng một chút manh mối cũng không có. Chưa từng có cự thú nào có khả năng cho người nào khác hấp thu năng lượng của mình.

Tề Nhạc nhìn qua Trát Cách Lỗ, nói:

- Đại sư, vậy ngoại trừ cự thú ra, còn có sinh vật nào có năng lượng khổng lồ thế này không? Lại còn là quang minh và hỏa thuộc tính.

Trát Cách Lỗ cười khổ nói:

- Tôi càng không rõ ràng lắm. Từ góc độ nó có thể hấp dẫn cường giả của phương tây, vậy thì năng lượng của thánh nguyên phi thường khổng lồ, nếu không cũng không bị nhiều người ngấp nghé. Đã như vậy, có thể bài trừ sinh vật bình thường ngoài.

Đột nhiên con mắt Tề Nhạc sáng lên, nói:

- Có khả năng này hay không. Hoặc là thượng cổ thần thú hay hung thú sinh ra dị biến, khiến cho năng lượng của nó phát sinh biến hóa lớn, do đó biến thành có khả năng bị hấp thu năng lượng?

Trát Cách Lỗ kinh ngạc nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Chuyện này không phải không có khả năng. Tề Nhạc, tuy suy nghĩ của anh lớn mật, nhưng tôi cảm thấy vẫn có khả năng.

Giải Trĩ nói:

- Ân, phải rồi, trong trí nhớ của tôi, thời kỳ thượng cổ cự thú, bất luận là thần thú hay là hung thú, cũng đã từng xuất hiện tình huống biến dị. Loại tình huống này tuy không thấy nhiều, nhưng cũng không phải không có. Chỉ là biến thành năng lực bị hấp thu là chưa từng xuất hiện qua. Cho nên các người cứ đi xem là gì trước đi, nếu như năng lực này đã tồn tại, cho dù các người không thể tìm được thì giáo hoàng ở phương tây kia cũng không tìm được vị trí cụ thể đâu, dùng thực lực bản thân của các người, sau khi đến khoảng cách nhất định, có lẽ cũng sẽ có phản ứng. Thời điểm cảm ứng, tốt nhất nên tiến hành dò xét năng lượng, hiệu quả sẽ tốt hơn. Thí dụ như thủy vân lực của Tề Nhạc. Tốt rồi, tôi biết đã nói hết, ngủ đây.

- Giải Trĩ đại ca, anh ngủ suốt ngày, không buồn bực sao?

Tề Nhạc có chút im lặng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.