- Không nên bi thương, bởi vì thời điểm này cha sẽ hợp làm một với anh ta, con có thể xem anh ta là cha mà đối đãi, hoặc là con có thể trở
thành nữ nhân của anh ấy. Mặc dù anh ta hơi ngốc nhưng mà anh ta là nam
nhân duy nhất cha cảm thấy xứng đôi với Tuyết nhi.
Thân thể
mềm mại của Tuyết Nữ chấn động, đột nhiên nàng phát hiện thân thể của
mình không cách nào động đậy. Từ khi được năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên của Tề Nhạc cải tạo thân thể, thực lực của Tuyết Nữ vốn không dưới cha
của mình, nhưng mà Đế Tâm Tuyết Liên Vương là cha của nàng a!
Nàng làm sao có tâm phòng bị được chứ? Đột nhiên bị ánh sáng màu lam
bao phủ, tuy cảm nhận được suy nghĩ của Đế Tâm Tuyết Liên Vương nhưng
nàng không có sức ngăn cản, ngay cả năng lực nói chuyện cũng bị năng
lượng của Đế Tâm Tuyết Liên Vương phóng thích ngăn chặn.
Nước mắt từ trên gương mặt đẹp của Tuyết Nữ chảy xuống, Đế Tâm Tuyết Liên
Vương đi lên một bước ôm con gái vào lòng, sau đó hôn một nụ hôn chúc
phúc lên trán của nàng rồi quay người lại nhìn qua Tề Nhạc. Hắn biết rõ
nếu như mình nhìn con gái thêm vài lần thì có lẽ mình vĩnh viễn không
cách nào quyết định được.
- Anh cứu Tuyết Nữ cũng cứu tôi.
Không cần nói cảm ơn làm gì, bởi vì những chuyện này là tôi báo đáp lại
những gì anh đã giúp chúng tôi. Anh nên chiếu cố con gái của tôi thật
tốt được chứ?
Nam nhân và nam nhân nhìn nhau, đột nhiên Đế Tâm Tuyết Liên
Vương cảm giác được nội tâm của mình bình tĩnh. Hắn cười hoàn toàn là nụ cười phát ra từ nội tâm, nhìn qua Tề Nhạc hắn có loại dự cảm nam nhân
này vĩnh viễn không để cho con gái của mình chịu ủy khuất.
Lam sắc quang mang lại sáng lên lần nữa, chỉ có điều lúc này là ngưng
tụ, không phải là của Tuyết Nữ mà là Đế Tâm Tuyết Liên Vương vừa được Tề Nhạc cứu ra từ trong tay Hắc Ám Quốc Hội. Gương mặt anh tuấn mang theo
nụ cười, mang theo nụ cười thấy chết không sờn, đôi mắt màu xám của hắn
nhìn qua Tề Nhạc thật sâu.
Tề Nhạc thở dốc kịch liệt, lúc này hắn cũng hiểu được chuyện mà Tuyết Nữ cùng Đế Tâm Tuyết Liên Vương muốn làm là gì.
- Không...
Tề Nhạc gian nan giãy dụa khỏi ngực của Văn Đình và định đứng lên. Sinh mạng của hắn vốn đã đứng trên bờ vực thẩm, đột nhiên lúc này dục vọng
muốn sống tăng vọt. Nhưng mà tình huống thân thể của hắn làm sao đứng
lên được chứ?
Văn Đình đã sớm rơi lệ đầy mặt, trong miệng nỉ non nói hai chữ cảm
ơn, nàng không thể đi ngăn cản Đế Tâm Tuyết Liên Vương, bởi vì Tề Nhạc
chỉ cần mất đi năng lượng của nàng ủng hộ sẽ chết ngay lập tức, tuy năng lượng rót vào người của hắn sẽ trôi đi, nhưng dù sao cũng là năng lượng đồng nguyên, thân thể của Tề Nhạc được năng lượng của Văn Đình kích
thích nhưng vẫn cận kề cái chết không xa. Huống chi nàng làm sao có thể
ngăn cản được chứ? Đây là quan hệ tới người yêu của mình a!
Lam sắc quang mang ngưng kết trên mặt đất một đóa hoa lớn đường kính nửa mét, đóa tuyết liên này có màu sắc như băng tinh, mỗi một mảnh cánh hoa đều óng ánh hồng nhuận động lòng người. Cánh hoa này giống như một đám
băng tuyết kết tinh mà thành, nhụy hoa màu bạc, đây chính là biểu tượng
của Đế Tâm Tuyết Liên Vương.
Chỉ có đạt được tới Vương cấp Đế Tâm Tuyết Liên thì nhụy hoa mới có thể từ màu trắng biến thành bạc.
Bông hoa cực lớn phiêu phù gần mặt đất, khí tức màu lam nhạt bao phủ
thân thể của Tề Nhạc, nước mắt trên mặt Tuyết Nữ không thể ngăn cản mà
chảy xuống, dưới ảnh hưởng năng lượng nước mắt của nàng chưa rơi xuống
đất đã đóng thành băng rồi.
Bản thể Đế Tâm Tuyết Liên Vương
không ngừng xoay tròn trên không trung, băng lam sắc quang mang phiêu
nhiên hạ xuống, nhụy hoa màu bạc rót vào trong miệng của Tề Nhạc, đồng
thời các cánh hoa chung quanh nó bắt đầu héo rủ và ngưng kết thành một
khối, nhụy hoa màu bạc giống như sọi tơ dẫn dắt hóa thành từng giọt chất lỏng màu xanh da trời rót vào miệng Tề Nhạc.
Chất lỏng mát
lạnh rót vào trong miệng khô cạn của Tề Nhạc, lập tức thân thể của hắn
bắt đầu run rẩy kịch liệt, năng lượng sinh mệnh tràn ngập thân thể của
hắn, thoải mái mỗi tế bào trên người, khí tức sinh mệnh khổng lồ tứ tán
khắp tứ chi bách hải hô hoán sinh cơ trên người Tề Nhạc.
Thời điểm năng lượng sinh cơ khổng lồ này tràn ngập thân thể thì khi tức
sinh mệnh khổng lồ lại ngưng tụ trong đan điền và dung nhập vào sinh cơ, hội tụ vào vị trí của Tự Nhiên Chi Nguyên trong đan điền lúc trước.
Đế Tâm Tuyết Liên Vương là thiên tài địa bảo sinh tồn trên vạn năm a!
Năng lượng của hắn là do hấp thu thiên địa linh khí mà có được, mà thiên địa linh khí này không cần nghi ngờ chính là khí tức sinh mệnh khổng lồ a, lúc này tự nguyện chịu nguy hiểm đem cỗ năng lượng sinh cơ khổng lồ
này trao cho Tề Nhạc, thiên địa linh khí không ngừng rót vào người của
hắn.
Đế Tâm Tuyết Liên Vương trên không trung đã biến mất,
giống như hắn đã nói hắn dung nhập làm một thể với Tề Nhạc, tuy hắn mất
đi ý thức nhưng hắn vẫn dùng cách sống sót khác ở trong thân thể của Tề
Nhạc, hóa thành năng lượng sinh mệnh bao phủ Tề Nhạc, một lần nữa cứu
vớt thân thể đang cận kề cái chết.
Dù sao Luân Hồi quả cũng
là một trong ba đại thần vương quả do ông trời ban tặng, năng lượng Tự
Nhiên Chi Nguyên tuy đã theo năng lượng sinh mệnh của Tề Nhạc bị Vũ Mâu
hấp thu hoàn toàn. Nhưng căn nguyên của Tự Nhiên Chi Nguyên vẫn không có biến mất, Vũ Mâu đạt được chỉ là năng lượng chứ không phải căn cơ của
Tự Nhiên Chi Nguyên, căn cơ vẫn còn lại trong cơ thể Tề Nhạc nhưng nó
đang bị khô kiệt mà thôi.
Năng lượng Đế Tâm Tuyết Liên Vương
giống như một dòng nước mắt bắt đầu tưới tắm căn cơ của Tự Nhiên Chi
Nguyên, quang mang màu bạc bắt đầu hiện ra trên ngực bụng của Tề Nhạc,
tham lam hấp thu khí tức sinh mệnh do Đế Tâm Tuyết Liên Vương mang lại.
Khí tức khô hạn trên người Tề Nhạc đã biến mất thay vào đó là một hạt
giống tánh mạng bắt đầu nảy nầm như gặp mùa xuân. Nhưng mà hạt giống này muốn sinh trưởng cần phải có năng lượng. Nếu như không có năng lượng
ủng hộ thì hạt giống nho nhỏ này mới nảy mầm một lúc sẽ héo rủ nhanh
chóng.
Cảm thụ biến hóa trong thân thể của Tề Nhạc Văn Đình
vui mừng cười lên, sau khi nhìn thấy Đế Tâm Tuyết Liên Vương cống hiến
tánh mạng của mình nàng thủy chung không có nói câu nào. Không có trách
cứ Tề Nhạc cũng không có đi trách hắn tại sao vì nữ nhân mà biến thành
thế này. Thời điểm nàng nhìn thấy hạt giống tính mạng này nảy mầm thì
tay nàng ôm Tề Nhạc bắt đầu xiết chặt, ôm thân thể Tề Nhạc đứng thẳng và dán thân thể mềm mại của mình vào lưng của Tề Nhạc.
- Không
nên thương tâm, không nên khổ sở, có lẽ đây chính là ông trời đã định.
Tề Nhạc, anh là nam nhân nên em tin tưởng anh nhất định sẽ đứng lên lần
nữa, không phải sao? Không nên làm chuyện điên rồ, bởi vì khi anh đạt
tới cảnh giới cực cao thì em nhất định còn sống đứng trước mặt của anh.
Năng lượng màu đỏ bốc chảy lên thiêu đốt Văn Đình, thiêu đốt thân thể của hắn.