Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 218: Chương 218: Eo tốt. (2)




Từ Đông lái xe rất nhanh, nhưng đồng thời cũng phi thường vững vàng, thời gian không dài, bọn họ đã rời khỏi đường cao tốc sân bay đi tới quán bar đồng tính. Sở dĩ gọi là Hậu Thủy, là vì nó tiếp giáp Kinh Thành và một cái hồ nhỏ. Dùng nước để hình dung, có lẽ là do Kinh Thành ít nơi có nước như thế này a.

Ngừng xe, Từ Đông đỗ xe rồi mang theo ba người đi vào quán bar. Quán bar nhìn từ bên ngoài không xa hoa, mỗi một gian quán bar bề ngoài trang hoàng nhìn rất trang nhã, cũng ít có cảm giác xa hoa, trong quán rượu ngọn đèn rất tối. Vừa đi, ngẫu nhiên co thể nghe không ít tiếng nam thanh nữ tú nói chuyện, thậm chí còn có không ít người nước ngoài tới đây, bởi vì là mùa đông, đại bộ phận người lúc này đều ở trong quán bar, từ bên ngoài không nhìn thấy được.

Tề Nhạc nhìn quần áo của mình, nói:

- Từ ca, rốt cuộc đi đâu?

Từ Đông mỉm cười, nói:

- Đừng nóng vội, sắp tới rồi. Nhưng mà, có chuyện tôi cần nói rõ với các người trước, tiến vào không dễ dàng như vậy. Bởi vì chỗ đó chỉ dành cho khách đồng tính. Muốn đi vào, nhất định phải làm cho mình biến thành đồng tính mới được. Các người cần phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.

Đừng Tề Nhạc trước kia kinh tế túng quẫn nên không cách nào đi tới những nơi này, ngay cả Yến Tiểu Ất là công tử phong lưu bụi hoa ở Kinh Thành cũng ngẩn người.

- Dâm hổ, chúng ta phải chứng minh thế nào? Chúng ta phải giả đồng tính sao?

Từ Đông cười xấu xa, dùng âm thanh mềm nhũn trầm thấp nói:

- Cái này đơn giản ah! Chúng ta bốn người, hai người ghép thành đôi, sau đó trước kia tiến vào quán bar, phải hôn thật nồng nhiệt, đương nhiên là có thể đi vào.

- Kháo.

Từ Đông nói thế làm Tề Nhạc cùng Yến Tiểu Ất đưa ngón giữa lên, hai người đồng thời lui về phía sau một bước, giữ khoảng cách với Từ Đông, giống như trên người của hắn có ôn dịch vậy.

Sắc mặt Trác Cách Lỗ đại sư đỏ lên, nói:

- Cái này, cái này, tôi là người xuất gia, chỉ lịch lãm hồng trần, hôn môi thì không cần đâu. Nếu không, các người làm đi, tôi nhìn nhé?

Từ Đông cười ha hả, nói:

- Đi rồi, tôi chỉ chọc các người thôi, cũng chỉ có cao thủ phong lưu như tôi, ngay cả cửa cũng không vào được, vậy không cần lăn lộn nữa. Không muốn hôn môi thì đơn giản, còn có một biện pháp chứng minh. Các ngươi nhìn rõ động tác của tôi, khi tới đó chỉ cần lặp lại là được.

Vừa nói, Từ Đông bước hai bước ra ven đường, dừng lại ở nơi u ám, chân phải bước lên nửa bước, khoảng cách giữa hai chân chừng bốn mươi cm.

- Eo tốt.

Tay trái của hắn rủ xuống, tay phải chỉ ra sau lưng mình.

- Thân tốt.

Hai tay thu về, đặt lên lưng của mình..

- Đây là tư thê hợp thành nhân thận bảo.

Tay phải nâng lên, năm ngón tay mở ra, động tác cực kỳ hài hòa lắc lắc một cái.

- Tôi là công.

Hai tay có chút khoa trương vươn về phía trước, lại hợp về phía sau, phối hợp với lắc eo một cái, làm ra tư thế yểu điệu.

- Công cường tráng.

Hai tay nâng lên uốn lượn, làm ra động tac giương tay khoe cơ bắp.

- Công vĩnh viễn.

Phần eo lắc lắc, lắc ba cái, đồng thời hai tay thu lại ba lượt, Từ Đông lúc này, ánh mắt trở nên cực kỳ dâm đãng.

- Cường công.

Tay trái thu lại sau lưng, tay phải hư trảo, giống như vuốt ve ai đo, phối hợp với phần eo lắc lư.

- Thiên công.

Cuối cùng là nằm xuống, động tác nhanh như tia chớp, bọn người Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm.

Làm xong tất cả, Từ Đông có chút đắc ý nói:

- Nhìn rõ ràng chưa, đây toàn bộ là các động tác cần thiết, các người chỉ cần làm được da lông, trà trộn vào quán bar đồng tính không thành vấn đề. Bây giờ chúng ta là bốn đại tài tử của Kinh Thành. Mà đoạn vừa rồi, chính là lời răn của quán bar đồng tính.

Tề Nhạc nhìn về phía Yến Tiểu Ất, nghi ngờ nói:

- Người này là ai! Anh nhận ra không?

Yến Tiểu Ất rất phối hợp nói:

- Không biết ah! Nhưng mà, nhìn bộ dáng anh ta, chắc là giáo sư dâm dục vừa thoát ra ngoài đấy.

Từ Đông tức giận nói:

- Bà mẹ nó các ngươi, các người không học cũng được. Tôi mang theo đại sư đi vào.

Trát Cách Lỗ ở bên cạnh nhịn không được hỏi:

- Cái này, hổ, cái gì mà công công đấy, mà công là thứ gì?

Từ Đông cười hắc hắc, nói:

- Hợp thành nhân thận bảo kỳ thật chính là cách khoe thân thể, tên như ý nghĩa, là dùng bổ thận. Về phần công nha, chính là nam đồng tính, phụ trách làm chuyện này, chỉ cần làm được, là co thể đi vào bên trong.

Sắc mặt Trát Cách Lỗ đại sư biến hóa, mặc dù hắn không hiểu xã hội bên ngoài, nhưng Từ Đông vừa nói như vậy, hắn cũng hiểu được.

- Vậy cường công cuối cùng là cái gì?

Yến Tiểu Ất nhịn không được nói:

- Cường công, cường là cưỡng gian cường, mà thiên công, chính là trời sinh đã là công. Từ Đông quả thực quá tà ác, trách không được anh ta là dâm hổ, ngay cả những thứ này cũng làm được. Tôi hiện giờ đang cân nhắc có nên tiếp tục đi vào quán bar đồng tính hay không. Lão đại, nếu không tôi mang anh đi quán bar khác nhé.

Từ Đông mỉm cười nói:

- Tiểu Ất ah! Hôm nay tôi muốn mang các người đi vào quán bar đồng tính để mở mang kiến thức, thế nhưng mà đây là quán bar cao cấp nhất Kinh Thành. Các em gái đồng tính bên trong đều là cực phẩm, hơn nữa, tôi còn có biện pháp mời các nàng nhảy thoát y, nếu như anh không có hứng thú, vậy thôi đi. Đại sư, chúng ta đi.

- Đừng, tôi cũng đi. Tiểu Ất, trình độ của anh quá thấp. Không phải là một bài diễn sao? Tôi không có vấn đề.

Tề Nhạc vừa nói, đã tới bên người Từ Đông. Với tư cách một tiểu lưu manh, hắn biết được nhảy thoát y trên sàn diễn là thế nào, lần này thật vất vả có cơ hội tới chỗ ăn chơi cao cấp nhất, hắn không muốn buông tha cho. Dù sao là Từ Đông tính tiền.

Hai mắt Yến Tiểu Ất hồng hồng, đó cũng không phải là bởi vì thương tâm, mà là ánh mắt sắc lang muốn bộc phát.

- Móa, còn có múa thoát y, tôi đi, nhịn xuống vậy.

Từ Đông dẫn bọn họ đi tới trước một quán bar vắng vẻ, từ lối vào của quán bar, bộ dáng như giáo đường, cửa ra vào không có bất kỳ trang trí nào, phía trên có bốn chữ, gọi cả trai lẫn gái. Trước cửa, có hai tên nam tử đứng đó. Tuy đều ăn mặc trang phục mùa đông, nhưng vẫn có thể nhìn rõ thể trạng của bọn họ, mắt nhìn thấy bọn người Tề Nhạc đi tới trước mặt, hào quang trong mắt có một tia đề phòng.

Nam tử bên trái đưa tay ngăn cản, ngăn cản đường đi của bốn người, nói:

- Bốn vị, các vị biết đây là địa phương nào không?

Từ Đông mỉm cười, nói:

- Đương nhiên biết rõ, hôm nay bốn đại tài tử Kinh Thành chúng ta cố ý tới đây chơi.

Nam tử có chút bĩu môi, nói:

- Vậy thì mời bốn vị chứng minh trước đi.

Từ Đông nháy mắt với bọn người Tề Nhạc, bốn người xếp thành một hàng, ngay cả Trát Cách Lỗ đại sư cũng không ngoại lệ. Hắn không hiểu thế giới bên ngoài, với tư cách một cao tăng không quan tâm thế gian, những thứ đồ vật biểu tượng này hắn không quan tâm, tự nhiên cũng không sao cả. Hồng trần mới lạ, đây mới là mục đích lịch lãm của hắn. Càng trong hoàn cảnh phức tạp, phật tâm của hắn càng lợi hại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.