Y Nhược nhân cơ hội này cũng nhảy theo. Ba thanh kiếm hồn vốn không cách nào uy hiếp được Y Nhược, dưới tác dụng của vòng xoáy, tốc độ của chúng giảm đi trên phạm vi lớn, Y Nhược không cần ngăn cản chúng, cũng chỉ
cần sử dụng Kỳ Lân du, cơ hồ làm ra động tác giống Tề Nhạc, nhảy lên cột đá phía trước, thời điểm ba thanh kiếm hốn muốn công kích lần nữa, đột
nhiên năng lượng của lốc xoáy phóng đại, lôi quang phong vân lực lại
ngăn cản chúng, kéo chúng về phía sau, tuy chỉ xoay tròn một lúc, nhưng
mà, chính thời gian ngắn ngủi này lại làm cho bọn người Tề Nhạc có cơ
hội thở dốc.
Long Giang tán thán nói:
- Tốt, quả nhiên Tứ Tường Vân Kỳ Lân không giống người thường, chúng ta tiếp tục đi thôi.
Tề Nhạc sáng tạo ra chính là vòng xoáy hai thuộc tính phong lôi, hắn
gọi là Phong Lôi Dẫn, cũng không phải năng lực vốn có của Kỳ Lân, mà Tề
Nhạc căn cứ vào điểm chung của lốc xoáy và lôi điện, chính là lực hấp
dẫn, từ khi sáng tạo ra và sử dụng, tuy hiệu quả của nó tạm thời chỉ làm giảm tốc độ công kích, nhưng mà, trong tương lai một thời gian ngắn,
Phong Lôi Dẫn sẽ hiển danh trong tay Tề Nhạc.
Tuy Phong Lôi
Dẫn không tiêu hao quá nhiều năng lượng, đương nhiên, đây là đối với Tề
Nhạc mà thôi, dù sao, năng lượng bản thân của hắn áp súc qua, cho dù
người khác có được hai chủng thuộc tính phong lôi, thực sự không thể
trong thời gian ngắn như thế chế tạo ra hiệu quả đồng dạng.
Huống chi, đồng thời có được hai chủng thuộc tính này, đừng nói là Kỳ
Lân, chu dù là toàn bộ viễn cổ cự thú cũng không có bao nhiêu, đại bộ
phận trong đó còn không phải thượng vị giả.
Có Phong Lôi Dẫn trợ giúp, trong phạm vi ba thanh kiếm hồn, tốc độ của
ba người nhanh hơn, lúc bắt đầu Y Nhược cùng Long Giang còn sợ Tề Nhạc
tiêu hao quá lớn, còn bảo hắn tiết kiệm vân lực. Về sau bọn họ phát
hiện, Tề Nhạc có Kỳ Lân Châu. Sau khi sử dụng Phong Lôi Dẫn dường như
không có suy yếu cái gì, mà Kỳ Lân Châu lại nhanh chóng hấp thu năng
lượng bổ sung toàn bộ năng lượng vừa tiêu hao, tuy trong qua trình này
tiêu hao không ít, nhưng mà cũng khiến hắn tiết kiệm được đôi chút vân
lực. Có Phong Lôi Dẫn, tiến lên đã không thành vấn đề. Tề Nhạc với tư
cách người yếu nhất trong ba người, vào lúc này lại phát huy tác dụng
lớn nhất, mắt thấy đã tới gần cầu thang bằng bạch ngọc.
Y Nhược khẽ quát một tiếng.
- Cẩn thận!
Tề Nhạc biết rõ, bọn họ đã đi tới ba cây cột đá có sáu thanh kiếm hồn
công kích, mà ba người trong lúc nhảy lên cũng chính là điểm cuối của
hậu đoạn, tối đa sẽ bị mười hai kiếm hồn công kích, đây cũng là địa
phương nguy hiểm nhất trong toàn bộ quá trình.
Hắn không dám
có chút chủ quan, đây không phải lúc quý trọng năng lượng, hai Phong Lôi Dẫn xuất hiện trong tay của Tề Nhạc, lúc Long Giang nhảy lên, hai đạo
Phong Lôi Dẫn bay ra, hai đạo tử sắc lôi quang trực tiếp tiến vào trong
vòng xoáy màu xan. Hình thành lực hấp dẫn Phong Lôi Dẫn chân chính.
Sáu chuôi kiếm hồn cơ hồ lóe lên chung quanh thân thể Long Giang, lúc
này, Long Giang mới hiển thị thực lực chân chính của hắn, trong khoảnh
khắc đó, Tề Nhạc nhìn thấy rõ ràng, cánh tay Long Giang biến thành sáu
cái. Năng lượng khổng lồ ngưng tụ chung quanh thân thể hắn, mỗi một
chưởng đánh ra đều mang theo tiếng sấm nổ.
Sáu tiếng nổ đồng
thời vang lên, trong âm thanh trầm thấp còn mang theo tiếng nổ, sáu
chuôi kiếm hồn đồng thời bay ra, lợi dụng thời gian trong nháy mắt này,
Phong Lôi Dẫn của Tề Nhạc lập tức dẫn phát, lực hút cường đại của chúng
cuốn lấy sáu thanh kiếm hồn, mà Tề Nhạc cùng Y Nhược cũng lợi dụng nháy
mắt này nhảy theo Long Giang.
Có hai Phong Lôi Dẫn nên lực
hút của chúng mạnh hơn trước nhiều. Nhưng mà, chuyện làm Tề Nhạc không
nghĩ tới đã xảy ra. Sáu chuôi kiếm hồn phân thành hai tổ.
Mỗi tổ ba thanh, trong lực hút của Phong Lôi Dẫn, đột nhiên tỏa hào quang.
Thân kiếm hồn vốn dài hai mét, ba thanh kiếm hồn đột nhiên hợp hai làm
một, biến thành kiếm hồn dài bốn mét, cự kiếm rộng nửa mét, hai thanh
kiếm quấy trên không trung, lập tức hủy diệt Phong Lôi Dẫn của Tề Nhạc,
đồng thời, dùng tốc độ không kém chém về phía Tề Nhạc cùng Y Nhược.
Sắc mặt Y Nhược hơi đổi, trầm giọng nói:
- Anh đi trước đi.
Tề Nhạc biết rõ, bây giờ không phải thời điểm do dự, thân hình lóe lên, đuổi theo Long Giang, Y Nhược lúc này toàn thân phóng xuất hào quang
màu vàng nhạt, ngay sau đó, nàng nâng cánh tay phải lên, áo trên cánh
tay hóa thành tro bụi, cánh tay phải mang theo hai đạo quang mang vàng
bạc đánh ra hai quyền, nàng cũng không oanh kích kiếm hồn, mà là oanh
kích trụ đá dưới chân.
Nói cũng kỳ quái, cây cột này nhìn thì làm từ ngọc trắng, trình độ cứng cỏi ngay cả năng lượng Kỳ Lân Tí cũng
không thể phá hư, hai cổ năng lượng khổng lồ trong qua trình oanh kích
sinh ra nổ vang, ngay sau đó, hai cổ năng lượng bắn ngược lên, vừa vặn
từ dưới lên đánh tới hai thanh cự kiếm.
Trong nổ vang ầm ầm,
hai thanh cự kiếm dừng lại một chút. Y Nhược mượn cơ hội này bay lên,
đuổi theo Tề Nhạc, hai người đồng thời hạ xuống cột đá thứ hai có sáu
kiếm hồn.
Bởi vì biến dị lúc trước, Tề Nhạc không dám dùng
Phong Lôi Dẫn, đồng dạng sử dụng năng lực Kỳ Lân Tí, trong miệng ngâm
xướng "Cửu Tự Chân Ngôn", tăng phúc lực công kich của bản thân, đồng
thời, Kỳ Lân biến của hắn đạt tới giai đoạn thứ hai, ngay cả Kỳ Lân Xích cũng dùng đến, dưới hai cổ phòng ngự này, tuy lực công kich của Tề Nhạc không thể so sánh với Long Giang, nhưng ít ra cũng đủ lực đánh bay kiếm hồn chung quanh.
Tay phải Long Giang không biết lúc nào đã cầm một cái khiên tròn màu vàng, đường kính khiên tròn chỉ hai mươi cm, nhìn thì rất nhỏ, nhưng mà nương theo cái khiên tròn này, Tề Nhạc nhìn
thấy Long Giang đón đỡ hai kiếm hồn, tuy không phải mũi kiếm sắc bén
nhất, nhưng làm cho người ta giật mình là. Lúc này, hắn lợi dụng hai lần đón đỡ, thân thể đã nhảy lên cột đá cuối cùng, một mình một người ngăn
cản sáu thanh kiếm hồn công kích như cuồng phong vũ bão.
Đột
nhiên Y Nhược hét lớn một tiếng, một hào quang màu vàng hiện ra ngoài,
phạm vi màn sáng bao phủ Tề Nhạc vào bên trong, kiếm hồn chung quanh
tiến vào đó, lực công kích của kiếm hồn không giảm xuống, nhưng mà tốc
độ biến thành một phần năm lúc ban đầu.
Tề Nhạc là người
thông minh, loại cơ hội này hắn không buông tha, toàn lực vận chuyển vân lực bản thân, Kỳ Lân Tí đánh vào sáu thanh kiếm hồn, ngăn cản kiếm hồn
ra ngoài, đồng thời kéo dây leo bên hông một cái, mang theo thân thể Y
Nhược nhanh như thiểm điện bay lên cột đá cuối cùng.
Y Nhược
chèo chống vầng sáng màu vàng này tiêu hao phi thường khổng lồ, hai
người vừa mới hạ xuống cột đá cuối cùng, Long Giang đã ôm eo Y Nhược,
giống như Tề Nhạc nhìn thấy lần trước, hắn cũng đánh ra sáu quyền, sáu
đạo quang mang màu vàng này đánh lui sáu thanh kiếm hồn, tay kia đặt sau lưng Tề Nhạc, đồng thời mang theo Y Nhược, ba người giống như ba ngôi
sao băng, rốt cục cũng không qua kiếm hồn trụ.
Thời điểm vượt qua ba cột đá cuối cùng, kỳ thật thời gian sử dụng phi thường ngắn
ngủi, nhưng mà, thực sự tràn ngập mạo hiểm, Phong Lôi Dẫn của Tề Nhạc
còn không cường đại bằng hai cường giả này dưới sự trợ giúp của bọn họ,
mới thành công lao ra khỏi cột đá.