Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 304: Chương 304: Hồng Kim Nguyên Huyết. (2)




Tức giận gào thét, Hùng vương Basi Lu giận dữ hét:

- Klinsmann, anh làm gì?

Klinsmann lạnh lùng nói:

- Trước dừng một cái.

Trong miệng hắn phát ra âm thanh bén nhọn, bên kia Ma Lang Nhân, người gấu cuồng bạo và Hấp Huyết Quỷ Đại Công Tước lập còn khả năng phi hành đều tụ tập lại, dưới sự trợ giúp của năm tên Hấp Huyết Quỷ Đại Công Tước, nương tựa vào hắc ám dị năng, tạm thời kềm chế chất độc ăn mòn trên người Ma Lang Nhân. Mà hai người gấu cuồng bạo mất đi lý trí cũng bị đồng bạn kéo ra.

Bọn người Từ Đông không có truy đuổi, nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Tề Nhạc, kể cả Hồ Quang cùng Dịch An trong đó, thở từng ngụm hổn hển, vân lực trên người mạnh yếu chấn động không đều.

Nắm tay phải Tề Nhạc có hai màu quang mang đen bạc hiện ra, Klinsmann rất rõ ràng, tuy trên quan tài có năng lượng màu đỏ hiện ra, nhưng đối với nắm đấm cường đại của Tề Nhạc cũng tuyệt đối không ngăn cản nổi.

Khí tức Kỳ Lân từ trên người Tề Nhạc phát ra, bao phủ tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, dưới tác dụng của khí tức Kỳ Lân, mọi người cũng hiểu được ý của hắn, toàn lực hấp thu phần tử năng lượng trong không khí, để khôi phục vân lực của bản thân.

Klinsmann đem Hùng vương cùng Lang Vương thả xuống đất, nhìn hai người, đi đến trước vài bước, đừng cách bọn người Tề Nhạc chừng ba mươi mét. Hùng vương Basi Lu vốn muốn nói cái gì đó, nhưng hắn hai tên thủ hạ cuồng bạo đang đánh nhau, bộ dáng biến thành đầu heo thì tức giận, một cước đá bay một tên người gấu cuồng bạo bay ra bốn năm mét, kỳ thật, bản thân hắn cũng muốn trốn tránh, vào lúc đó khí tức trên người của Klinsmann phát ra, cho dù mạnh như hắn và Lang Vương Gat cũng có cảm giác sợ hãi. Trong nội tâm bọn họ cũng biết, nếu chọc Hấp Huyết Quỷ già này tức giận thật sự, cho dù là chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội cũng phải tạm lánh phong mang.

Khóe miệng Tề Nhạc hiện ra nụ cười lười biếng.

- Không biết các vị có nghe hiểu tiếng của tôi không, nhưng tôi nói cho các người biết, cho dù anh có năng lực dịch chuyển tức thời, nhưng tôi hoàn toàn có thể trước khi anh phát động công kích mà phá hủy quan tài này.

Klinsmann hừ lạnh một tiếng.

- Ngôn ngữ Viêm Hoàng là thứ ngôn ngữ thấp kém thì có gì khó học chứ, với tư cách Huyết tộc Thân Vương cao quý, tao chịu học đã là may mắn cho quốc gia các ngươi rồi. Tiểu tử, tao biết rõ mày có khả năng phá hủy nó, nhưng mà, tao khuyên mày không nên làm như vậy. Nếu không, tao sẽ khiến mày hối hận.

Làn da của hắn vốn yếu ớt, lúc nắm đấm xiết chặt, gân xanh nổi lên trên làn da cũng rất khủng bố.

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Anh cảm thấy tôi sẽ chịu uy hiếp sao?

Nói đến đây, đột nhiên sắc mặt của hắn lạnh xuống, nói:

- Bất luận các người tới đây có mục đích gì, không nên xúc phạm tới người dân của quốc gia của tôi. Hấp Huyết Quỷ các người thật đáng giận, truyền virus huyết kế lên người bình thường, chẳng lẽ các người không biết sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng gì sao? Với tư cách người thủ hộ phương đông, hiện giờ giữa chúng ta chỉ có cừu hận. Tôi cũng không phải người ưa thích giết chóc. Anh cho tôi giải dược virus huyết kế, tôi sẽ đem phá quan tài này trả lại cho anh, nếu không, tôi sẽ hủy diệt quan tài này, sau đó lại liều sống chết với các người.

Từ thực lực chỉnh thể mà nhìn, hiện tại chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần yếu thế quá rõ ràng, kém hơn đối phương, nhưng Tề Nhạc với tư cách là vương của thần thú, Tề Nhạc còn có chung cực Kỳ Lân Tí, cho nên, chỉnh thể không kém gì đối thủ, tuy nhiên trong nội tâm hắn cũng không muốn sử dụng chung cực Kỳ Lân Tí, nhưng thật sự bị bức tới tình trạng còn đường đi, hắn tuyệt đối không keo kiệt.

Đồng tử màu đỏ của Klinsmann co rút lại.

- Tiểu tử, mày đang bàn điều kiện với tao à? Cho dù tao cho mày giải dược thì sao? Mày cho rằng hôm nay có thể còn sống rời đi à?

Tề Nhạc cười lạnh một tiếng, nói:

- Hấp Huyết Quỷ Thân Vương các hạ, lời này là do tôi nói mới đúng a.

Bỗng nhiên hai màu đen bạc trên cánh tay phải bộc phát mạnh mẽ, uy áp cường đại tràn ngập toàn trường, cho dù là chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần sau lưng Tề Nhạc, đều phải thần phục trước cảm giác này, hư ảnh Kỳ Lân trống rỗng xuất hiện sau lưng Tề nhạc, quang ảnh lóe lên, khí thế trên người Tề Nhạc lập tức gia tăng trên phạm vi lớn.

Đột nhiên đối mặt với uy áp cường đại này, ba vương giả của Hắc Ám Quốc Hội đồng thời chấn động, cảm giác áp bách làm cho bọn họ lùi lại.

Lang Vương Gat nhìn chằm chằm vào cánh tay phải của Tề Nhạc.

Tề Nhạc lãnh đạm nói:

- Giải dược. Hôm nay tôi buông tha các người, bởi vì tôi cũng không có hảo cảm với người của giáo đình. Nhưng có hai chuyện, thứ nhất, giao giải dược. Thứ hai, sau này không được truyền bá virus huyết kế ở quốc gia chúng ta nữa. Nếu không, cho dù tôi hao phí sinh mệnh lực của mình, cũng phải hủy diệt các người.

Tề Nhạc cố ý nói ra phải hao phí sinh mệnh lực đúng là thông minh, hắn nói như vậy, chính là muốn nói cho ba vương giả trước mặt nghe, mình tuyệt đối có thực lực này.

Khí thế của hắn cũng hoàn toàn thể hiện ra điểm này. Đây cũng không phải là lần đầu tiên Tề Nhạc phát tán khí thế chung cực Kỳ Lân Tí, trước đó lần thứ nhất, ở núi Thiên Hương đỉnh Quỷ Kiến Sầu từng phát động một lần, kết quả dọa lùi bốn đại gia tộc, làm cho họ thần phục Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Còn lần này, mục đích trước mắt của hắn chính là khuất phục tinh nhuệ của Hắc Ám Quốc Hội.

Khác nhau là, lần trước Tề Nhạc đúng là muốn thi triển chung cực Kỳ Lân Tí báo thù thay Minh Minh, còn lần này, hoàn toàn là đe dọa. Dù sao, Hắc Ám Quốc Hội đến từ phương tây, không có khả năng biết rõ hắn chỉ có khả năng dùng chung cực Kỳ Lân Tí được một lần, cho dù là Hắc Kỳ Lân cũng cần trăm năm mới khôi phục. Dù chỉ phát tác khí thế, cũng làm hắn tiêu hao rất nhiều nguyên khí, cần nghỉ ngơi một thời gian mới khôi phục được.

Tề Nhạc rất rõ ràng, loại tình huống trước mặt, phe của mình tuyệt đối không có khả năng chiến thắng Hắc Ám Quốc Hội, cho dù vận khí không tệ, cho dù giết được những người này, giết địch một ngàn tự tổn tám trăm, được lợi chỉ có giáo đình, thủ hộ giả Hy Lạp, thậm chí là Phệ Hồn Đường của nước Thái Dương. Sau khi hắn phóng thích khí tức chung cực Kỳ Lân Tí, lại một lần nữa, trong lòng của hắn tràn ngập khát vọng với thực lực. Nếu như có được đầy đủ thực lực, cần gì phải đe dọa chứ?

Khí tức Klinsmann có chút không ổn định, hắn đứng trước tất cả thành viên Hắc Ám Quốc Hội, hiện tại hắn không thu liễm khí thế của mình. Nếu như hắn chỉ cảm nhận được khí thế của Tề Nhạc, có lẽ hắn sẽ mạo hiểm đánh cược một lần, nhưng mà, lúc ánh mắt của hắn nhìn thấy quan tài màu đỏ, hắn do dự. Ngày hôm qua, nếu như gặp được cục diện này, có lẽ hắn tạm thời rút đi, nhưng tuyệt đối không bàn điều kiện với Tề Nhạc làm gì. Nhưng mà, trong một ngày ngắn ngủi, người bên trong quan tài đó còn trân quý hơn mục đích Hắc Ám Quốc Hội đến nơi này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.