“Là tập đoàn Long Dược. Bằng không các ngươi cho rằng bản thân ta có thể ra giá lớn như vậy sao?”
Nhiếp Ngôn cười nói. Cái đấy gọi là không buôn thì không gian. Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thần Điện nhất định phải nắm trong tay. Mượn danh tiếng tập đoàn Long Dược chỉ là để mặt mũi cho mọi người mà thôi. Trên thực tế, việc tập đoàn Long Được đầu tư hay Ngưu Nhân Bộ Lạc đầu tư cũng chả có gì khác nhau. Không có tập đoàn bơm tiền vào, dùng tài lực của Hồ Ly Bán Tỉnh và Pháp Lam, liệu chống đỡ nổi bao lâu nữa? Lấy cái gì ra để níu giữ thành viên? Thêm nữa Ngưu Nhân Bộ Lạc cường thế, nên mặc dù thân là thuộc nhóm siêu minh hữu cũng rất có thể không duy trì nổi nữa.
Rất nhiều tập đoàn đều hiểu rõ hiện trạng của Tạp La Nhĩ Thành, trong đó, các quyết sách của Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thần Điện bị Ngưu Nhân Bộ Lạc ảnh hưởng quá lớn. Công hội như vậy, dù có đầu tư bơm tiền vẫn phải phụ thuộc vào Ngưu Nhân Bộ Lạc. Lợi ích không được đảm bảo, ai còn muốn đầu tư? Thậm chí đầu tư vào không chừng còn bị cuốn trôi theo dòng nước. Cho nên tình cảnh của Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thần Điện hiện tại hết sức nhạy cảm.
Pháp Lam nghĩ tới đây liền cảm thấy chán nản. Nhưng xét lại, Già Lam Thần Điện dù có bị Ngưu Nhân Bộ Lạc thu mua, vậy thì như thế nào? Chỉ là dung hợp ba nhà lại thôi, chả nhẽ bọn hắn lại có lựa chọn khác sao?
Về phần Hồ Ly Bán Tỉnh, hắn cũng rõ ràng tình thế. Là một game thủ chuyên nghiệp, chuyện hắn đang nghĩ tới là làm thế nào mới đạt được lợi ích lớn nhất. Chỉ cần đợi đến lúc được đầu tư, bơm tiền, quan hệ hợp tác giữa bọn hắn và Ngưu Nhân Bộ Lạc sẽ càm thêm vững chắc. Tuy là mất 30% cổ phần, nhưng đổi lấy sự phát triển mạnh mẽ về sau, có khi còn kiếm được nhiều hơn bây giờ nhiều.
Dĩ nhiên, Ngưu Nhân Bộ Lạc cũng muốn dựa vào Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thần Thiện, ba công hội liên hợp lại, coi như có so sánh với Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ cũng không chút thua kém.
“Bên kia bọn họ cho giá bao nhiêu?”
Pháp Lam hỏi, Già Lam Thần Điện và Thần Thánh La Mã Đế Quốc trước mắt có được ba cứ điểm (??? - convert lỗi =.=). Đây chính là tiền vốn để bọn hắn cò kè mặc cả.
Già Lam Thần Điện và Thần Thánh La Mã Đế Quốc trù kiến kế hoạch lập cứ điểm, cần mấy vạn kim tệ. Tình hình kinh tế đang hết sức khẩn trương. Trước mắt thu vào của bọn hắn, phần lớn đến từ chính các thành viên trong công hội cống hiến. Mỗi ngày thu vào tầm hai nghìn kim tệ, căn bản không đủ dùng. Chỉ có sau khi phát triển được cứ điểm, bọn hắn mới có nguồn thu lớn. Hiện tại là thời điểm quan trọng, nếu đầu tư không đủ, cứ điểm không hoàn thiện nổi, chờ bọn hắn phía trước chỉ có phá sản. Bọn hắn đã từng có ý đồ bỏ tiền mặt ra mua vàng trong game, nhưng oái ăm nỗi vàng đều bị các đại tập đoàn thâu tóm hết, nào đến lượt bọn hắn.
Nhiếp Ngôn cũng rõ tình hình hiện tại. Cẩn thận nghĩ lại, phát hiện chính bản thân hắn còn quá hiền. Từ ngày Ngưu Nhân Bộ Lạc kết minh cùng Già Lam Thần Điện và Thần Thánh Đế Quốc La Mã, xuất phát từ đạo nghĩa, hắn không có đánh chủ ý lên hai công hội này. Nhẽ ra, hắn phải sớm trói buộc cả Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thần Điện vào từ lâu rồi mới đúng. Như vậy, đối với song phương đều có lợi.
Già Lam Thần Điện và Thần Thánh La Mã Đế Quốc thu vào mỗi ngày tối đa mấy ngàn kim tệ mà thôi. Chỉ có thể kéo chặt dây lưng quần lại mà sống. Hơn nữa các nguồn thu của bọn hắn không nhiều, không giống Nhiếp Ngôn, có được Địa ốc, Tinh Không Dược Điếm, Trung tâm bán đấu giá …. Toàn các máy in tiền.
“Bọn ta sẽ đầu tư mười năm vạn kim tệ. Khoản này sẽ được chia làm hai mươi lần, trong hai tháng hoàn thành. Bút tiền đầu tiên là ba vạn kim tệ. Ký hợp đồng lập tức có tiền chuyển đến. Đương nhiên trước mắt chỉ là ký sổ. Bọn ta sẽ phái người của Ngưu Nhân Bộ Lạc đến nắm giữ một số sự vụ bên ngươi. Mặt khác, ngoài kim tệ, bọn ta còn trợ cấp thêm điểm tín dụng (tiền mặt). Các ngươi tự tổ chức hiệp nghị công hội, bọn ta sẽ phụ cấp cho 500 danh ngạch, mỗi danh nghạch 5.000 tín dụng. Các ngươi đưa ra bốn khu cứ điểm buôn bán bằng điểm tín dụng để Ngưu Nhân Bộ Lạc phát triển. Về hậu kỳ, chúng ta cũng sẽ tiếp tục đầu nhập tài chính. Thêm một cứ điểm sẽ đầu nhập thêm mười vạn kim tệ”
Nhiếp Ngôn nói, 15 vạn kim tệ hiện tại đối với Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thần Điện là một con số khổng lồ, hoàn toàn có thể giải quyết tình trạng cấp bách hiện tại.
Mà điều kiện Nhiếp Ngôn đưa ra phi thường hậu đãi. Thần Thánh La Mã Đế Quốc với điều kiện như vậy nhất định sẽ vô cùng hài lòng. Nhất là 500 danh ngạch trợ cấp 5.000 điểm tin dụng. Với cả hai công hội, có thể nói là nắng hạn gặp mưa rào. Có phúc lợi như vậy mới có thể để cho đám tinh anh trong công hội vì bọn họ mà hiệu lực, vì bọn họ mà bán mạng.
Tuyệt đại bộ phần game thủ tiến vào trò chơi cũng là vì kiếm tiền. Nếu Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thần Điện chậm chạp không nâng phúc lợi của bọn hắn lên, bọn hắn không thu được phúc lợi trong quá trình công hội phát triển, sớm muộn cũng bỏ đi mà thôi. Chuyện này là chân thực và bình thường cả trong đời thực lẫn trong game. Có 5.000 tín dụng tiền lương, bọn hắn ai sẽ còn bỏ đi nữa.
Mà động tác của Nhiếp Ngôn lúc này cũng không làm hắn bị thiệt. Tập đoàn Long Dược ra giá cho từng khu buôn bán điểm tín dụng phi thường cao. Nhiếp Ngôn chỉ cần có thêm một cứ điểm, tập đoàn Long Dược sẽ lại rót đại lượng kim tệ và tài chính lại. Nhiếp Ngôn đem bốn khu buôn bán xài điểm tín dụng qua tay cho tập đoàn Long Dược, thu lợi trong đó cũng được kha khá (thằng này gian thương)
Phối hợp như vậy thập phần ổn thỏa. Nhu cầu của Ngưu Nhân Bộ Lạc, tập đoàn Long Dược, Thần Thánh Đế Quốc La Mã, Già Lam Thần Điện, ai cũng được đáp ứng. Nhiếp Ngôn nhận được quyền khống chế Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thần Điện, tập đoàn Long Dược có bốn khu giao dịch điểm tín dụng, Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thần Điện nhận được tiền đầu tư, tinh anh trong công hội nhận được phúc lợi. Cổ phần của Hồ Ly Bán Tỉnh và Pháp Lam đều tăng giá trị. Kiếm được tiền, ai cũng vui vẻ.
Còn chuyện mặt mũi, Nhiếp Ngôn cũng cho đủ. Người ngoài nhìn vào không ai biết Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thần Điện bị Ngưu Nhân Bộ Lạc nuốt chửng mà là nhận được sự đầu tư của tập đoàn Long Dược.
“Ta đồng ý điều kiện như vậy, bất quá ta còn một yêu cầu nữa, đó là Già Lam Thần Điện phải được giữ vững tính độc lập, sẽ không biến thành Ngưu Nhân Bộ Lạc”
Pháp Lam nói, tuy rằng đổi 30% cổ phần lấy sự phát triển của công hội, nhưng Già Lam Thần Điện vĩnh viễn vẫn phải là Già Lam Thần Điện.
“Việc này ta đồng ý, bất quá tương lai nếu phát sinh chiến tranh, ta hi vọng Già Lam Thần Điện có thể phối hợp với Ngưu Nhân Bộ Lạc”
“Chuyện này là đương nhiên, chỉ cần không động chạm quá đáng đến lợi ích của Già Lam Thần Điện là được”
“Không sai biệt lắm, tạm thời như vậy đã, chi tiết cụ thể, có thể bàn bạc lại sau. Hồ Ly, ngươi thì sao?”
Nhiếp Ngôn hỏi. Thương trường là chiến trường, mỗi người đều vì lợi ích chính mình, giúp người cũng là vì giúp ta mà thôi, giao tình tạm thời chỉ có thể gác sang một bên.
“Ối, ta thì lại vô tư, ta có mở một phòng làm việc, thành lập Thần Thánh La Mã Đế Quốc cũng chỉ để cam đoan tiền lời cho anh em trong phòng thôi. Thần Thánh La Mã Đế Quốc tiếp nhận sự đầu tư của ai cũng được, chỉ cần các huynh đệ ta có cơm ăn là ok rồi”
Hồ Ly Bán Tỉnh trả lời. Trên thực tế, Nhiếp Ngôn cho bọn hắn 500 danh ngạch hưởng phúc lợi 5.000 tín dụng mỗi tháng là hắn đã thỏa mãn rồi. Bọn hắn thành lập Thần Thánh Đế Quốc La Mã là gì cái gì? Còn không phải để cho các huynh đệ kiếm sống, kiếm tiền sao? Số tiền kia là ai bỏ ra, với hắn, không quan trọng.
“Tốt lắm, chúng ta thỏa thuận vậy nhé, để ta báo Quách Hoài làm hợp đồng rồi gửi cho các ngươi xem, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ”
Sau khi Hồ Ly Bán Tỉnh và Già Lam Thần Điện ký tên lên hiệp nghị (???), Thần Thánh La Mã Đế Quốc, Già Lam Thần Điện và Ngưu Nhân Bộ Lạc xem như chân chính cùng hội cùng thuyền. Trước kia vẫn liên minh, nhưng tương đối lỏng lẻo, lợi ích chung vô cùng ít. Nhưng hiện nay, ba công hội đã chân chính hòa thành một thể, trở thành một siêu cấp liên minh. Cho dù có chinh chiến cả Cách Lâm Lan cũng không vấn đề nữa rồi.
Hàn huyên nốt vài chuyện, sau đó tắt pm. Thu hoạch từ nãy đến giờ đã quá phong phú rồi.
Cả đội vẫn đang tiếp tục đẩy mạnh vào sâu trong động, tạm thời không cần Nhiếp Ngôn ra tay. Gặp phải quái vật mấy người còn lại cũng có thể thoải mái giải quyết.
Trong lúc cả đội đang vùi đầu vào đánh quái, hắn lại chuyển qua xây dựng một kênh khác, không cùng một kiểu với Thích Khách Liên Minh, nhưng cũng là một cỗ máy vét tiền vô cùng lớn. Kênh này được thành lập trên cơ sở các cuộc bán đấu giá: Kênh giao dịch siêu cấp.
Vốn là một kênh, mà trên đó được chế tác theo dạng mục lục, bên trên phân loại tất cả các loại trang bị, kể ca hộ giáp, lót vai, vũ khí, nguyên liệu, ngọc, khoáng…v..v… Đồ bán ra phong phú, lại rõ ràng, chi tiết về giá cả, hơn nữa còn nối trực tiếp với ba sàn đấu giá của Nhiếp Ngôn tại Tạp La Nhĩ thành. Các vật phẩm ở sàn bán đấu giá cũng sẽ được liệt kê bên trong. Chỉ cần kick vào mua là đồ sẽ tự chuyển đến. Với năng lực của máy chủ, mọi chuyện đều trở lên đơn giản.
Nhiếp Ngôn đem thông tin về kênh giao dịch công khai, tuyên truyền ra ngoài. Các ngoạn gia tùy thời có thể tiến vào xem xét vật phẩm hoặc có vật phẩm gì muốn bán có thể gửi lên đây.
Như vậy, về sau khi kênh giao dịch được hoàn thành. Các ngoạn gia đang ở ngoài thành, đang đi train, dã ngoại… đều có thể xem xét tình huống bán đấu giá. Chỉ cần trở về thành là món đồ đã mua sẽ tự hiện lên trong kho hàng cá nhân, cực kỳ thuận tiện. Qua đó, Nhiếp Ngôn có thể gia tăng rất nhiều cuộc bán đấu giá cũng như giao dịch mỗi ngày, đồng thời thu vào vô số vàng từ phí giao dịch.
Mặc dù, kênh giao dịch có thể sẽ không cách nào lũng đoạn nổi thị trường kinh doanh như Thích Khách Liên Minh, nhưng có ba sàn bán đấu giá làm hậu thuẫn, kênh giao dịch của Nhiếp Ngôn khẳng định sẽ thu hút lượng người lớn tham gia. Đương nhiêu nếu kênh giao dịch tạo thành ấn tượng nhất định với mọi người, sẽ kéo theo lượng giao dịch ở ba sàn bán đấu giá. Mà lượng giao dịch tăng lên, sẽ hấp dẫn thêm rất nhiều ngoạn gia đem hàng gửi ở sàn bán đấu giá của Nhiếp Ngôn. Từ đó hình thành một vòng tuần hoàn, tiền về cuồn cuộn không dứt.