Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 586: Chương 586: Nguy cơ! Ngưu Ma Vương xuất hiện. (3)




Hộ thể Kỳ Lân xích dưới sự ủng hộ của Hỏa Vân Lực liền khiến nhiệt độ chung quanh tăng lên. Nhìn con suối trước mặt, Kỳ Lân huyễn ở tay phải Tề Nhạc hào quang lóng lánh, một mặt tấm chặn cự đại xuất hiện trong tay hắn, đồng thời, tay trái cũng phóng xuất ra Kỳ Lân kính, hắn muốn làm rất đơn giản, chính là cưỡng ép dùng năng lượng tách nước ra, dưới tình huống tận lực không tiếp xúc với Hàn Băng Đống Tuyền mà xâm nhập vào dưới đáy hồ.

- Phi thường cảm tạ các ngươi dẫn ta tới đây. Nếu như không có sự cố gắng của các ngươi, muốn tìm được cửa vào nơi cất dấu Côn Luân Kính cũng không dễ dàng ah!

Thanh âm trầm thấp mà âm lãnh đột nhiên xuất hiện trong không gian yên tĩnh này, lập tức khiến ba người Tề Nhạc đồng thời chấn động, ánh mắt lập tức nhìn về phía phát ra âm thanh

Một đoàn hào quang ánh lam sắc sáng lên, một nhân loại thân cao chừng hai mét trống rỗng xuất hiện ở đó. Trên mặt của hắn bao phủ một tầng sương mù màu đen, năng lượng thân thể hoàn toàn nội liễm, nhưng áp lực vô hình kia, vẫn khiến cho ba người sinh ra một loại cảm giác không thở nổi. Mà ở cánh tay trái của hắn, lại đang mang theo Nguyệt Dạ sắt mặt tái nhợt.

Tề Nhạc trong mắt toát ra hào quang khiếp sợ, run giọng nói:

- Ngưu Ma Vương!

Thân thể cực lớn của Ngưu Ma Vương trong chớp mắt đã đến trước mặt ba người ngoài 20m, hắn đột nhiên cười lên ha hả, trong tiếng cười thật đắc ý:

- Không nghĩ tới a, kỳ thật, ta đã sớm đến nơi này. Các ngươi cho rằng, ngày đó có thể tránh được của đuổi giết của ta sao? Nếu như không phải vì đi theo sau các ngươi để tìm kiếm nơi hạ lạc của thần khí, ta đã sớm động thủ rồi.

Sau khi hoảng sợ ngắn ngủi, tâm tính Tề Nhạc dần hồi phục, sự xuất hiện của Ngưu Ma Vương khiến lòng hắn mới hơi chút hưng phấn liền chìm vào đáy cốc. Lúc này, nhiệt độ trong lòng của hắn chỉ sợ so với Hàn Băng Đống Tuyền bên dưới còn muốn rét lạnh hơn mấy phần.

Đã từng chính thức được chứng kiến thực lực Ngưu Ma Vương, Tề Nhạc đương nhiên biết rõ hắn cường đại cỡ nào, tuy rằng thân thể của hắn rút nhỏ, nhưng thực lực của hắn lại không theo đó mà yếu bớt mảy may ah! Coi như là Mặc Hỏa Vương của Thần Thú cũng không thể địch nổi, ba người mình dựa vào gì để chống lại hắn đây.

- Tôi không tin, ông sao có thể làm được?

Tề Nhạc nhàn nhạt nói.

Ngưu Ma Vương hiển nhiên phi thường đắc ý, cũng không nóng lòng hủy diệt Tề Nhạc bọn hắn, nói:

- Rất đơn giản, ngày đó, lúc ở lãnh địa Tộc Nguyệt ta đã phát hiện ra khí tức ngươi lưu lại. Khí tức Kỳ Lân ta lại rất quen thuộc. Lúc ấy tinh thần lực của ta cũng đã cảm nhận được sự hiện hữu của ngươi, nhưng khi đó ta cũng không vội vã động thủ, sau khi các ngươi cứu nha đầu của Tộc Nguyệt này đi, tinh thần lực của ta thủy chung theo đuôi các ngươi, tuy rằng lĩnh vực kia của ngươi phi thường thần kỳ, nhưng sau khi bị ta tập trung sao có thể đào thoát được?

- Về sau, sau khi sắp xếp xong chuyện, ta liền cùng đi qua. Kỳ thật, lại nói tiếp vận khí của ta thật đúng là không tệ. Sau khi nghe nói Hiên Viên kiếm thật sự xuất thế, ta liền suy tư, tuy rằng ta có được thực lực hơn xa bất kỳ thần thú nào, nhưng thần khí này vẫn không thể bỏ qua được, nếu như ta có thể có được một kiện thần khí, như vậy, trên thế giới này, ta chính là vô địch tuyệt đối.

- Cho nên, mấy ngày nay ta vẫn một mực nghe ngóng nơi hạ lạc của thần khí. Không nghĩ tới lại gặp ngươi. Nhờ tinh thần lực truyền lời các ngươi đối thoại mà ta mới biết được, nguyên lai các ngươi đang tìm kiếm Côn Luân Kính. Côn Luân Kính tuy rằng không phải vũ khí cường đại gì, bất quá, dù sao cũng là một trong thập đại thần khí.

- Cho nên, ta liền lặng lẽ đi theo đằng sau các ngươi, chờ đợi các ngươi tìm kiếm. Có nhưng con kiến tìm kiếm vị trí cụ thể của Côn Luân Kính đã khiến ta giảm bớt rất nhiều phiền toái. Nếu như không phải các ngươi, ta còn thật không nghĩ tới phải vào trong băng sơn để tìm kiếm cửa vào đấy.

Văn Đình và Tuyết Nữ chậm rãi xít lại gần Tề Nhạc thân thể, các nàng cũng biết, đối mặt với Ngưu Ma Vương, khả năng sinh tồn gần như bằng không, nhưng dù thế các nàng cũng tuyệt đối sẽ không thúc thủ chịu trói.

Thở sâu, Tề Nhạc nhìn thoáng qua Nguyệt Dạ bị Ngưu Ma Vương kẹp vào tay, lạnh nhạt nói:

- Ngưu Ma Vương, chúng ta giao dịch một chút, sao hả?

Ngưu Ma Vương khinh thường hừ một tiếng, nói:

- Ngươi có tư cách này sao?

Tề Nhạc lạnh nhạt nói:

- Tôi xác thực không có, bất quá, ông đừng quên, tôi là chủ nhân mới của Hiên Viên kiếm, trước mặt vũ khí công kích cường đại nhất thế gian, ông cảm thấy tôi sẽ không có chút khả năng chiến thắng sao?

Ngưu Ma Vương đột nhiên cười lên ha hả:

- Khả năng chiến thắng? Tiểu tử, ngươi không phải bị ngu đấy chứ. Ta theo các ngươi nhiều ngày như vậy, chẳng lẽ còn biết thực lực ngươi mạnh bao nhiêu sao? Nếu như Hiên Viên kiếm ở trong tay tên Mặc Hỏa kia, ta có lẽ thật sự phải kiêng kỵ vài phần. Nhưng đáng tiếc, nó lựa chọn ngươi. Dùng thực lực ngươi bây giờ, có thể cầm lấy Hiên Viên kiếm cũng đã rất tốt rồi.

- Thần khí tuy có thể tăng thực lực lên trên phạm vi lớn, nhưng đầu tiên cũng phải có năng lực sử dụng mới được. Huống chi, thực lực của ngươi và ta chênh lớn như thế. Cho dù ngươi có thể sử dụng Hiên Viên kiếm, cũng tuyệt đối không thể nào là đối thủ của ta. Ngươi có tư cách gì nói điều kiện. Nếu như ngươi muốn ra tay thì ta ngược lại muốn xem thử, Hiên Viên kiếm trong tay ngươi có thể mang cho ta bao nhiêu uy hiếp.

Cảm giác tuyệt vọng tràn ngập chung quanh thân thể ba người Tề Nhạc, vốn thực lực đã kém xa đối phương, mà bây giờ tình huống bản thân lại hoàn toàn bị đối phương hiểu được. Tề Nhạc tuyệt đối không thể tưởng được Ngưu Ma Vương cư nhiên có thể ẩn nhẫn theo sau ba người mình như thế. Nếu như, thật sự để hắn đạt được Côn Luân Kính, như vậy. Không những ba người mình phải xong đời, chỉ sợ tất cả thần thú cũng đều bị hắn hủy diệt.

- Ngưu Ma Vương, ông có muốn đạt được Hiên Viên kiếm không?

Tề Nhạc thản nhiên nói.

Ngưu Ma Vương cau ngươi nói:

- Tiểu tử, ngươi còn muốn đùa nghịch hoa chiêu gì?

Tề Nhạc ngang nhiên nói:

- Nếu như tôi đoán không sai, Hiên Viên kiếm đối với ông khẳng định quan trọng hơn Côn Luân Kính. Dù sao, Côn Luân Kính cũng không phải vũ khí, đối với ông mà nói tác dụng sẽ không rất lớn. Nhưng Hiên Viên kiếm lại không như thế, nó là thế gian đệ nhất lợi khí, nếu như ông có thể có được nó, mới thật sự là vô địch, tôi nói đúng không.

- Tôi nghĩ, ông cũng biết Hiên Viên kiếm cực kỳ có linh tính, muốn đạt được nó cũng không chỉ đơn giản là chết đi. Chỉ cần tôi chết đi, Hiên Viên kiếm sẽ trở trong cấm chế vốn có, ông vĩnh viễn cũng đừng nghĩ đến đến nó, nhưng nếu như tôi chịu chuyển tặng Hiên Viên kiếm cho ông thì... ông lại có thể trở thành chủ nhân mới của nó.

Ngưu Ma Vương đã động tâm rồi, Tề Nhạc nói không sai, trong thập đại thần khí, hắn muốn nhất lấy được chỉ có hai kiện. Một cái chính là Vương Giả Chi Kiếm Hiên Viên kiếm đại biểu cho nhân ái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.