Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 996: Chương 996: Phát lễ gặp mặt rồi, mỗi người có phần. (2)




Như Nguyệt là long chiến sĩ, tự nhiên có huyết mạch của thanh long, mà Từ Đông là bạch hổ, Minh Minh theo thực lực gia tăng đặc tính Phượng Hoàng càng ngày càng rõ ràng, có thể tưởng tượng đến đợi nàng đạt đến thực lực chín vân, tầng thứ ba Bản Chúc Tương Dị Hóa tuyệt đối chính là Phượng Hoàng biến là chu tước. Hiện tại Quan Tĩnh lại trở thành Huyền Vũ Trư, xem ra Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần có tiềm lực phát triển vô cùng to lớn.

Bất quá, Tề Nhạc hiện tại càng hy vọng chính là Như Nguyệt có thể sớm ngày tăng lên tới chín vân, từ đại sư Trát Cách Lỗ hắn biết rõ. Một khi Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tiến vào cảnh giới chín vân thì sẽ đạt tới trạng thái hoàn mỹ. Khi đó, sẽ xuất hiện thiên phú lĩnh vực của mình, điểm này cùng Kỳ Lân nhất tộc là giống nhau. Có lẽ thiên phú lĩnh vực của chiến sĩ sinh tiếu không cách nào so sánh với Kỳ Lân, nhưng mà, loại năng lực lĩnh vực này tuyệt đối có thể cải biến biến hóa của toàn bộ chiến trường! Tề Nhạc phi thường chờ mong tất cả chiến sĩ sinh tiếu đều có được lĩnh vực thiên phú của chính mình, tới lúc đó thì thật sự là thần cản sát thần, ma cản giết ma rồi.

Sau khi từ chỗ của Xương Kiệt rời đi, Tề Nhạc chuẩn bị cho tốt đại lượng hoa quả nguyên sinh thái Y Nhược chuẩn bị cho hắn thu vào bên trong Không Động Ấn. Lần này rời đi, trong thời gian ngắn bọn họ sẽ không trở về. Đối với uy hiếp của Tộc Cửu Lê, nhân loại lại có đủ đạn dược kiên trì được thời gian rất dài. Mà ở hiện đại cũng có một số chuyện cần Tề Nhạc đi xử lý nữa.

Trải qua một buổi tối tu chỉnh, thực lực của Tề Nhạc hoàn toàn khôi phục liền mở ra đường hầm thời không. Lúc này đây, vì tiết kiệm năng lượng, Tề Nhạc dẫn theo Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần trực tiếp phát động ra lĩnh vực Sinh Tiếu thủ hộ, dựa vào đặc tính của lĩnh vực, đem năng lượng của bọn hắn liên hợp cùng một chỗ, nếu không gián đoạn rót vào trong cơ thể của Tuyết Nữ thì truyền tống trở nên dễ dàng hơn so với lần trước đi vào thời kì Viễn Cổ Cự Thú, bảo hộ các chiến sĩ quân đoàn Sinh Tiếu càng thêm dễ dàng.

...

Vũ Mâu im im lặng lặng đứng ở cửa lớn của thần miếu Pathenon nhìn ra bên ngoài, địa thế của nơi này rất cao, cơ hồ có thể chứng kiến nửa Athen. Thời gian càng ngày càng gần, ngày mười tháng một, Tề Nhạc, anh tại sao phải chọn ngày sinh nhật làm ngày quyết đấu của chúng tôi? Tề Nhạc, Tề Nhạc, cái tên này vì sao mỗi khi chính mình nhủ thầm thì đau lòng tới mức không thể nào hô hấp thế.

Vũ Mâu nhìn bề ngoài gầy đi một tí, tuy rằng nàng vẫn đẹp như vậy, nhưng không còn hoàn mỹ như trước, bởi khí tức thần thánh của nàng nhiều thêm một phần bi thương, bởi vì Tề Nhạc mà xuất hiện bi thương. Nàng thật sự không biết mình còn có thể kiên trì bao lâu, phản bội Tề Nhạc khiến nàng gặp đả kích còn lớn hơn chính nàng tưởng tượng. Ở sâu trong nội tâm, cơ hồ mỗi một giây phút đều xuất hiện hình bóng của Tề Nhạc. Nhưng mà, nàng cũng biết mình cùng Tề Nhạc tuyệt đối không có khả năng giống như trước kia nữa, Vũ Mâu đã hối hận, hối hận chính mình không nên vì đề cao thực lực để đối mặt với nguy cơ của tương lai mà lựa chọn hi sinh Tề Nhạc. Mephisto nói có đúng không, ngày đó chính mình không nên thả hắn rời đi. Ít nhất, hắn đã chết lòng của mình cũng có thể bình tĩnh một ít, khi hết thảy chấm dứt, thì đi theo hắn xuống dưới đất. Nhưng mà hiện tại hắn còn sống, hơn nữa, sắp dẫn theo các Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần của hắn triển khai quyết chiến đông tây phương, bất luận thắng bại, đối với mình mà nói kết quả đều thì không cách nào thừa nhận nổi. Khi Trát Cách Lỗ đưa ra hợp tác bị Tề Nhạc vô cùng kiên định cự tuyệt, Vũ Mâu thật sự cảm giác mình mệt mỏi, quá mệt mỏi rồi. Nàng hiện tại lại càng hy vọng lúc trước Mephisto cất bước chính là mình, như vậy, mình cũng không cần thống khổ như vậy như hiện tại.

- Lại đang nhớ hắn sao?

Một thanh âm êm tai vang lên sau lưng Vũ Mâu, dung nhan giống như đúc xuất hiện bên cạnh nàng. Mặc dù không có khí tức thần thánh như trên người Vũ Mâu, nhưng mà với tư cách là tỷ tỷ song bào thai, tướng mạo của Vũ Vân hoàn toàn giống.

- Chị à, chị có thể nói cho em biết bây giờ phải nên làm như thế nào không?

Vũ Mâu quay người lại, nhìn tỷ tỷ của mình đã từng vì đoạt được Athena thần vị mà muốn tiêu diệt nàng, trong lúc nhất thời không khỏi nghẹn ngào, dù sao có liên hệ máu mủ, trước mặt chị ruột của mình, sự bi thương của nàng không thể nào che dấu được.

Vũ Vân thở dài một tiếng rồi nsoi:

- Chị không biết, chị thật sự không biết. Dùng hiểu biết của chị đối với Tề Nhạc thì hắn xác thực ưa thích mỹ nữ. Đối với sự hấp dẫn của mỹ nữ, hắn rất khó chống cự đấy. Nhưng mà lần này em tạo nên thương thế quá sâu đối với hắn. Kỳ thật, nếu như em chỉ tổn thương bản thân hắn thì còn có khả năng xoay chuyển, nhưng mà Tề Nhạc là người rất trọng tình. Bởi vì em mà bằng hữu cùng người yêu của hắn đều chết hết. Tử thù đã kết xuống, dùng thân phận Tinh Tọa Thủ Hộ Giả, chị khuyên em nhanh chóng tiêu diệt hắn nếu không sau này nhất định Hy Lạp sẽ có một địch nhân còn đáng sợ hơn là địa ngục. Nhưng mà với tư cách là chịcủa em, chị lại không biết phải khuyên bảo em như thế nào. Trong lòng chị sao không in thật sâu bóng dáng của hắn?

Ban đầu quen biết Tề Nhạc, Vũ Mâu còn nhớ rõ nụ hôn đầu tiên của chính mình đã từng bị người này cướp đi, giữa hai người thậm chí thiếu chút nữa đã xảy ra quan hệ nam nữ. Khi đó, nàng đã từng mất phương hướng, vì tình dục của thân thể mà muốn vứt bỏ tranh đoạt thần vị Athena, nhưng cuối cùng nàng và Tề Nhạc không phát sinh vấn đề gì. Nhưng mà hiện tại kết quả thật là nàng muốn nhìn sao? Tề Nhạc hận Vũ Mâu, nàng làm sao lại không hận chính mình? Nếu như không có lời của mình, chuyện đó cũng sẽ không phát sinh. Trong lòng Vũ Vân cũng rất đau khổ, với tư cách là Tinh Tọa Thủ Hộ Giả chòm sao song tử, nàng có một tính cách hai mặt a.

Vũ Mâu thở sâu, bình phục lấy tâm tình kích động của chính mình, ánh mắt chuyển hướng Đông Phương:

- Ngày đó sắp tới rồi. Bất luận như thế nào, đối với em coi như là một sự giải thoát a. Ngày mười tháng một, Tề Nhạc, tôi xem sẽ tặng cho anh món quà sinh nhật gì đây?

Nghĩ đi nghĩ lại, Vũ Mâu không khỏi có chút ngây dại.

Vũ Vân cũng nhìn về phương hướng đó, mấy ngày nay tới giờ, sau khi trở lại thần miếu Pathenon nàng suy nghĩ rất nhiều. Nàng kinh ngạc phát hiện, chính mình lại không còn nghĩ muốn lấy thần cách kế thừa Athena nữa. Là Nữ Thần Athena, đau khổ nhiều hơn khoái hoạt a. Đối với những chuyện trước kia làm nàng những không căm hận muội muội của mình, ngược lại đối với Vũ Mâu tràn đầy đồng tình cùng thương tiếc, chính mình từ nhỏ đến lớn, dù sao cũng là dựa theo sinh hoạt sinh hoạt người bình thường lớn lên. Nhưng mà nàng thì sao, sau lưng quầng sáng vinh quang, nàng thừa nhận khó khăn và gánh nặng không biết nhiều hơn so với chính mình bao nhiêu lần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.