Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 146: Chương 146: Phệ Hồn Đường. (2)




Minh Minh cười hì hì, nói:

- Em sợ chị còn trách anh ta! Chúng ta là Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, mọi người đều là huynh đệ tỷ muội, chỉ có đoàn kết với nhau là tốt nhất. Được rồi, em cúp máy, chị Như Nguyệt tỷ nên bảo trọng.

- Nha đầu Minh Minh kia càng ngày càng quỷ quyệt.

Hải Như Nguyệt có chút bất đắc dĩ tắt điện thoại.

Từ Đông bên cạnh vụng trộm liếc mắt nhìn bộ ngực phập phồng mạnh mẽ của Hải Như Nguyệt lên xuống, nói:

- Minh Minh đã không phải tiểu nha đầu như trước kia, nàng đã lớn, ngay cả Minh Minh cũng biết phải đoàn kết, sao cô không biết chứ? Như Nguyệt, không nên làm mặt lạnh có được không?

- Ít nói nhảm, anh đi lo vé máy bay, chúng ta phải nhanh chóng bay tới Thái Dương Quốc.

Hải Như Nguyệt hung hăng trừng mắt nhìn Từ Đông, ánh mắt bao hàm đầy đủ mọi dục vọng của Từ Đông làm cho nàng nhớ lại lần đầu tiên gặp Tề Nhạc.

...

- Trời ạ! Nữ nhân này thật dũng mãnh, Tề Nhạc, các người không nên lỗ mãng, nàng đã ra tay giết không ít thủ vệ, tốc độ của nàng quá nhanh, căn bản không phải nhân loại có khả năng đạt tới. Trong nháy mắt vừa rồi tôi dùng máy tính tính toán ra được, lúc nàng lách mình và bộc phát đạt tới vận tốc âm thanh, thật sự là đáng sợ ah! Nhưng mà, hệ thống phòng ngự của trung tâm thí nghiệm mở ra hoàn toàn, vây nàng vào bên tỏng, chỉ sợ sẽ xong đời.

Nghe Điện Não Hồn miêu tả tình cảnh bên trong, Tề Nhạc cười khổ nói:

- Xem ra hôm nay không tốt rồi.

- Tôi biết rồi.

Trong mắt Thực Vật Hồn sáng ngời.

Tề Nhạc hiếu kỳ nói:

- Anh biết cái gì?

Thực Vật Hồn nói:

- Cô gái mặc áo đen này là dị năng giả của Mỹ Kiên Quốc. Nhất định là...

Âm thanh của Thực Vật Hồn thông qua tinh thần lực chẳng những Tề Nhạc có thể nghe được, ngay cả Thiên Hồn cùng Điện Não Hồn cùng với Cơ Đức cũng nghe được.

- Không tốt.

Thiên Hồn phát ra tiếng hét kinh hãi.

- Nếu như là người Mỹ Kiên Quốc, tại sao bọn họ xông vào chính diện, nếu như tôi đoán không sai, bọn họ nhất định có thủ đoạn khác, mục tiêu khẳng định chính là Quản Bình tiến sĩ. Bọn họ đã lựa chọn động thủ, có lẽ có vài phần nắm chắc, tình huống có chút không ổn.

Tề Nhạc nói:

- Chuyện này làm sao bây giờ? Điện Não Hồn, nếu bây giờ chúng ta đi vào, anh có bao nhiêu phần nắm chắc làm tê liệt hệ thống phòng ngự?

Điện Não Hồn nói:

- Có thể. Nhưng mà, chuyện này quá mạo hiểm rồi, hiện tại vệ tinh đang tập trung vào bên này, hơn nữa Thái Dương Quốc đã có hành động, tuy có thể ngăn chặn một ít mệnh lệnh hành động, nhưng không thể bảo chứng hoàn toàn ngăn chặn được tất cả, các người đi vào quá nguy hiểm.

Thực Vật Hồn nói:

- Nhưng bây giờ là cơ hội duy nhất. Nếu để cho Mỹ Kiên Quốc hành động xong, chúng ta muốn cứu Quản Bình tiến sĩ còn khó khăn hơn. Đội trưởng, hạ mệnh lệnh đi.

Thiên Hồn do dự một chút, nói:

- Tề huynh đệ, theo anh thì sao?

Dù sao Tề Nhạc không thuộc về Viêm Hoàng Hồn, đương nhiên hắn phải hỏi thăm.

Có mặt Thực Vật Hồn, tuy trong nội tâm Tề Nhạc có vài phần tâm thần bất định, nhưng chỉ có thể cắn răng nói:

- Tôi đồng ý đề nghị của Thực Vật Hồn, có người Mỹ Kiên Quốc quấy rối, bên trong càng hỗn loạn, là cơ hội tốt.

- Vậy thì tốt, bắt đầu hành động, các người phải hết sức cẩn thận, Điện Não Hồn, lập tức làm tê liệt hệ thống phòng ngự của trụ sở nghiên cứu. Dùng tinh thần lực tiến hành chỉ dẫn mã hóa cho họ. Tề Nhạc, Thực Vật Hồn, động tác của các người phải nhanh lên. Một khi tìm được Quản Bình tiến sĩ lập tức bảo chúng tôi tiến hành tê liệt vệ tinh. Tôi cùng Cơ Giới Hồn sẽ tiếp ứng các người theo kế hoạch.

Tề Nhạc trong Kỳ Lân Ẩn nhìn Thực Vật Hồn, Thực Vật Hồn gật đầu với hắn, Tề Nhạc vượn cánh tay ra, ôm Thực Vật Hồn vào trong ngực, âm thầm đem phong vân lực vây kín toàn thân, chợt cảm thấy thể nhẹ như yến, mang theo Thực Vật Hồn cùng tiến vào bên trong.

Trong trụ sổ nghiên cứu giống như thế giới sắt, tất cả đều do kim loại cấu thành, trải qua Điện Não Hồn thăm dò, tòa trụ sỏ này có bốn tầng, mà vị trí của Quản Bình tiến sĩ đang ở căn phòng phía đông lầu ba. Mà chỗ đó, cũng là địa phương phòng vệ nghiên mật nhất.

Thời điểm Điện Não Hồn thiết trí virus xâm lấn, lúc này, cả trụ sở lâm vào bóng tối, nguồn điện bị chặt đứt, hệ thống phòng ngự tạm thời gián đoạn, tất cả hồng ngoại dò xét mất đi tác dụng. Nhưng ngay cả như vậy, Tề Nhạc cũng không dám có chút chủ quan, cùng Thực Vật Hồn dựa theo lộ tuyến của Điện Não Hồn thiết lập từ trước tàng hình mà đi.

Âm thanh bang bang trầm đục không ngừng từ trong phòng vang lên, trong nội tâm Tề Nhạc hơi động một chút, hắn biết rõ, đây là âm thanh chiến đấu của nữ nhân áo đen và bảo an gây ra.

Lúc hai người đi lên lầu hai, âm thanh trầm đục càng rõ ràng hơn, thỉnh thoảng còn có vài tiếng kêu thảm thiết truyền đến.

Thực Vật Hồn thông qua tinh thần lực nói với Tề Nhạc:

- Tề đại ca, nếu như trên đường đi gặp đường nhỏ bị người ta phong kín thì đừng có lo, cứ dựa theo lộ tuyến ban đầu mà đi, hết thảy có tôi.

Tề Nhạc không có trả lời, chỉ gật gật đầu.

Ôm Thực Vật Hồn, trong tay Tề Nhạc cảm giác mềm mại, nhưng mà, hiện vào lúc này hắn đã bất chấp sắc tâm. Cẩn thận dùng vân lực duy trì năng lực tàng hình của Kỳ Lân Ẩn, lặng lẽ vượt qua đám nhân viên bảo an đang sờ soạng trong bóng tối.

Lúc hai người vượt qua một đường rẽ, báo động trong nội tâm Tề Nhạc đề thăng, vô ý thức ngừng bước chân lại. Trong không khí có một đạo hào quang nhộn nhạo xoẹt qua người bọn họ, đi lên nơi phát ra âm thanh bang bang trên tầng ba.

Thực Vật Hồn kinh hô một tiếng.

- Coi chừng, là súng xung điện. Không nghĩ tới Thái Dương Quốc lại thiết trí súng xung điện ở ngay nơi này. Ngàn vạn lần không nên để bắn trúng, súng xung điện phát ra xung điện làm bế tắc máu huyết toàn thân, năng lượng của nó sẽ phá hư toàn bộ cơ năng của thân thể.

Thực Vật Hồn nói chuyện rất công phu, trước sau lại có vài đạo súng xung điện bắn ra, từ trình độ đạn lạc có thể nhìn rõ tình huống chiến đấu bên trong ác liệt như thế nào. Trong nội tâm Tề Nhạc có chút bội phục nữ tử áo đen kia, chỉ có một mình nàng, lại có thể chiến đấu với nhiều nhân viên bảo ân tay cầm súng xung điện, thật bội phục!

Đúng lúc này, đột nhiên Tề Nhạc cảm giác thân thể Thực Vật Hồn trong ngực lại nóng lên, âm thầm kinh ngạc, hắn vô ý thức cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy Kỳ Lân Ẩn đã phát ra một đạo lục sắc quang mang tiến vào trong người Thực Vật Hồn, nàng nhắm mắt lại, mái tóc mài màu đen biến thành màu xanh, bàn tay nhỏ mịn màng thò ra khỏi Kỳ Lân Ẩn, lục quang lóe lên, một quang thuẫn nhàn nhạt xuất hiện ở bên ngoài, lập tức ngăn cách xung điện ở bên ngoài.

Trong nội tâm Tề Nhạc chấn kinh, tuy Thực Vật Hồn dùng năng lượng đặc thù chế tạo quang thuẩn là không tệ, nhưng mà, trong không gian tối đen này đột nhiên xuất hiện hào quang màu xanh thế này, tất nhiên sẽ khiến người ta chú ý tới, hiệu quả tàng hình của hai người cũng mất đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.