Ngược lại quân đoàn Sinh Tiếu thể hiện hiệu quả rất mạnh của trận
hình vòng tròn răng cưa. Thập Nhị Sinh Tiếu tiểu đội dưới sự dẫn dắt của đội trưởng đem công kích của mình hoàn toàn phát huy ra, không ngừng có binh sĩ Tộc Cửu Lê khi bọn hắn thắt cổ mà tử vong.
Mà nhìn
lân phiến kiên cố trên người binh sĩ Tộc Cửu Lê, các đội viên tiểu đội Thập Nhị Sinh Tiếu mình cũng có chút khó có thể tưởng tượng loại sinh
vật này cường đại đến như thế lại không ngừng mất đi tánh mạng trong tay của mình. Đây chính là hiệu quả của tập huấn a. Đã có năng lượng dồi
dào làm hậu thuẫn, lực lượng đám người bộc phát mười phần, hoàn toàn có
thể phát động công kích nhiều lần, mà khi bất cứ người nào trong bọn hắn gặp được nguy hiểm, đội trưởng sẽ kịp thời xuất hiện giải quyết nguy
hiểm khiến cho sức chiến đấu của tiểu đội Sinh Tiếu phát huy ra cực đại. Kinh nghiệm thực chiến của mỗi một đội viên cùng tự tin đều đang không
ngừng tăng lên.
Cảm thụ được phía dưới giết tới rung trời lở
đất, trong lòng của Tề Nhạc không khỏi thầm than, ở nơi này là quân đoàn Sinh Tiếu ah! Rõ ràng chính là một quân đoàn tử vong. Đối mặt Tộc Cửu
Lê cường hoành còn có thể có hiệu quả như vậy, nếu như hiện tại bọn
hắn đối mặt nhân loại bình thường. Chỉ sợ xem như mấy vạn người cũng
không cách nào ngăn cản bước chân tiến lên của họ.
Quân đoàn do cường giả hợp thành đúng là không giống nhau. Nếu như không phải bởi vì chỉ có trong chiến đấu chân chính mới có thể tăng lên thực lực của
những đội viên này lực, Tề Nhạc cũng không muốn để cho trên người bọn họ nhiễm quá nhiều máu tươi. Bất quá bây giờ xem ra, đã trải qua vài ngày
trước tra tấn, bọn thuộc hạ của chính mình tâm chí tựa hồ cũng trở nên
phi thường kiên định. Trước mắt giết chóc cũng không khiến cho bọn hắn
nương tay, điểm này khiến cho Tề Nhạc phi thường hài lòng.
Tề Nhạc không có tham gia chiến đấu nữa. Hắn đã đem vấn đề mấu chốt giải
quyết, mà lần này hắn cũng không phải dẫn đầu quân đoàn Sinh Tiếu của
mình đến hủy diệt Tộc Cửu Lê, không nói trước Tộc Cửu Lê tiềm ẩn thực
lực mạnh bao nhiêu. Cho dù đám người có thể làm được, Tề Nhạc cũng sẽ
không làm như vậy. Cũng không phải có nghĩ cách ích kỷ, mà là hắn
không hy vọng chính mình phá hư cân đối của cái thế giới này.
Thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú dù sao cũng là cơ sở của thời đại kia của chính
mình, một khi cải biến lịch sử, như vậy chỉ sợ thời đại kia của mình
cũng sẽ tùy theo cải biến. Đây tuyệt đối không phải kết quả mà Tề Nhạc
muốn thấy. Vì thế, mục đích hắn lần này tới là luyện binh, mà không phải hủy diệt Tộc Cửu Lê. Tộc Cửu Lê bị hủy diệt là do nhân loại làm ra,
mình cũng chỉ có thể cung cấp trợ giúp nhất định là làm suy yếu một ít
thực lực của Tộc Cửu Lê mà thôi.
Cũng chính bởi vì vậy, quân
đoàn Sinh Tiếu của Tề Nhạc mới không có triệu hồi ra Kim Sí Đại Bằng
Điêu, cũng không có sử dụng bất kỳ vũ khí nào. Điều này làm thương vong
của binh sĩ Tộc Cửu Lê trở nên nhỏ hơn rất nhiều.
Thời điểm
Tề Nhạc đang quan sát chiến đấu thì hắn đột nhiên chứng kiến, từ phương
hướng hạp cốc, ba thân thể cự đại phiêu nhiên bay lên, thân thể của bọn
hắn nhìn bề ngoài vô cùng khổng lồ, dáng người lại cao tới 10m trở lên,
động tác leo lên nham bích cũng cực kỳ quái dị.
Không ngờ là
dùng tay chân trực tiếp cắm vào bên trong nham thạch, đây không phải là
lực lượng cường đại có thể làm được. Chắc hẳn, đây là cấp bậc cường giả
Na Lê của Tộc Cửu Lê rồi. Chứng kiến Na Lê xuất hiện, Tề Nhạc ngược lại hưng phấn lên. Bởi vì phía dưới những người Tộc Cửu Lê Nhân rất khó tạo nên áp lực lớn với quân đoàn Sinh Tiếu, thậm chí ngay cả Na Thôn cũng
không cách nào làm được. Dù sao, quân đoàn Sinh Tiếu hơn một trăm người
do mười hai Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần dẫn theo, Na Thôn cũng không thể đối
với bọn họ sinh ra uy hiếp cực lớn. Mà ba Na Lê xuất hiện, hiển nhiên là có thể cải biến chiến cuộc. Khí tức năng lượng trên người bọn họ, thậm
chí có thể nói tiếp gần cấp bậc hung thú vạn năm rồi, đối thủ như vậy
hiển nhiên la đối tượng luyện binh tốt nhất. Riêng sát khí trên người Na Lê cùng bộ dạng xuất hiện đã để quân đoàn Sinh Tiếu cảm thấy uy hiếp
cực lớn.
Tề Nhạc lần đầu tiên nhìn thấy Na Lê. Từ bề ngoài
thân thể Na Lê không chỉ cao hơn Na Thôn rất nhiều, màu sắc lân giáp
trên người bọn họ cũng bất đồng với Na Thôn.
Màu sắc lân giáp của Na Thôn không khác gì lắm với Tộc Cửu Lê Nhân bình thường, chỉ là
màu xanh lá hơi đậm một chút. Mà Na Lê lại hoàn toàn không giống nhau,
trên người bọn họ có lân giáp màu đỏ sậm, con mắt cũng đồng dạng là màu
đỏ sậm, toàn thân cao thấp tràn đầy sát khí và khát máu. Nhưng mà đám
người tuyệt không tục tằng như mặt ngoài, ba gã Na Lê vừa xuất hiện ngôn ngữ Tộc Cửu Lê không ngừng từ trong miệng đám người hô lên, các chiến
sĩ Tộc Cửu Lê xung quanh quân đoàn Sinh Tiếu lui về phía sau tạo nên một mảnh đất trống làm cho chiến sĩ Sinh Tiếu không cách tiếp tục đồ sát
bọn họ.
Ba gã Na Lê chậm rãi sắp xếp tiến vào, thủ hạ tự
nhiên tránh ra tạo cho bọn hắn một con đường, trong mắt Na Lê lóe ra ánh sáng màu đỏ sâu kín, một tên trong đó nhìn chăm chú lên Tề Nhạc giữa
không trung, mà hai tên còn lại đi về phía trước. Na Thôn tập trung đến
phía sau bọn họ, tổng cộng có tám gã. Trước đó năm gã bị Tề Nhạc giết có thể nói đối với Tộc Cửu Lê là một đả kích không nhỏ, hiện tại bọn
hắn hiển nhiên không hy vọng kích phá nữa. Binh sĩ Tộc Cửu Lê mặc dù
nói không có trận hình chỉnh tề, nhưng hung hãn chi khí vẫn không có bởi vì đồng bạn chết đi mà có chút yếu bớt, nguyên một đám toàn thân phóng
thích ra khí tức hung hãn, không hổ là hậu nhân của hung thần Xi Vưu
Viễn Cổ thời đại.
Ba gã Na Lê đi thẳng đến địa phương khoảng
cách quân đoàn Sinh Tiếu 20m mới ngừng lại. Thân thể đám người cao tới
10m mang lại cho các chiến sĩ quân đoàn Sinh Tiếu áp lực cực lớn, cánh
tay bọn hắn cũng còn to hơn thân cây. Huyết sắc năng lượng Trên người
cực kỳ bành trướng, mùi vị tanh hôi không ngừng từ trên người Na Lê phát ra, ánh mắt của bọn họ cũng trở nên càng ngày càng cuồng dã.
Tề Nhạc lẳng lặng nhìn ba gã Na Lê, cùng đợi xem bọn hắn muốn làm gì.
Nhìn Tề Nhạc, trong mắt Na Lê tràn đầy quang mang cừu hận, hắn dùng ngôn ngữ của Thổ Tộc nói:
- Các ngươi là người phương nào?
Thanh âm của hắn ông ông cộng hưởng, toàn bộ hạp cốc đều không ngừng truyền ra âm phản xạ mãnh liệt.
Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Không thấy rõ trang phục của chúng ta sao? Chúng ta chính là người của Tộc Thổ.
Ánh mắt Na Lê từ trên người Tề Nhạc chuyển sang những người khác, hắn lắc đầu, nói:
- Không, các ngươi không phải người Tộc Thổ. Tộc Thổ không phải có bộ
dạng như thế này. Nhưng bất luận các ngươi là người nào, hôm nay giết
nhiều tộc nhân của chúng ta như vậy thì chính là cừu nhân của Tộc Cửu Lê chính là chúng ta. Ta muốn cho các ngươi trở thành đồ ăn của Tộc Cửu Lê vĩ đại.