Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1263: Chương 1263: Sử Lệnh hiển uy. (3)




Hôm nay khi thấy năm mươi vạn quân của quân đoàn Nhiên Thiêu từ cứ điểm tràn ra phô thiên cái địa, khi đó tâm của bọn họ đã lạnh như băng, khi thực lực vừa tăng lên thì Martti cùng bốn hồng y đại giáo chủ căn bản không có nghĩ tới kết quả hiện giờ. Có một thời gian ngắn thậm chí Martti đã đề nghị Tề Nhạc rút lui khỏi nơi này sau đó dùng phương thức du kích chống lại. Nhưng mà thuộc hạ của Tề Nhạc là quân đoàn Sinh Tiếu lại quá mạnh, sức chiến đấu quá khủng khiếp. Địa Ngục cũng không đáng sợ. Đáng sợ chính là mất ý chí chiến đấu.

Khí tức thần thánh không ngừng ngưng tụ trong quân đoàn Thần Thánh, khi này bọn họ đang đợi lệnh của Tề Nhạc, lúc này ngay cả giáo hoàng Martti cũng đã tới gần đồng bạn của Tề Nhạc.

Hào quang ngà sữa của Yến Tiểu Ất phóng xuất duy trì trong suốt hai mươi phút rồi biến mất, mà hai mươi phút này quân đoàn Sinh Tiếu giết địch nhiều nhất. Lúc này bọn họ đã xông qua hai phần ba địch nhân rồi, hình ảnh Thành Địa Ngục cực lớn đã hoàn toàn hiện ra trước mặt của bọn họ.

Nhưng mà khi Yến Tiểu Ất phóng thích hào quang màu ngà sữa biến mất thì chiến cuộc lại xuất hiện biến hóa. Áp lực cơ hồ trong nháy mắ tràn ra khắp toàn thân của chiến sĩ Sinh Tiếu.

Đúng thế, chiến sĩ Sinh Tiếu có thực lực vô cùng cường hoành. Thậm chí ngay cả hai gã Hắc Tương tộc sáu cánh cuốn lấy Minh Minh cũng có nhiều chỗ bị thương. Dưới công kích không ngừng của Minh Minh thì không chịu nổi. Nhưng mà quân đoàn Nhiên Thiêu có một thứ nhân loại không thể so sánh. Đó chính là bọn chúng không biết lui về sau.

Đúng vậy. Sau khi bắt đầu chiến đấu thì năm mươi vạn quân đoàn Nhiên Thiêu bị giết bị thương nhưng mà cũng thiêu đốt chiến ý năm mươi vạn quân đoàn Nhiên Thiêu. Khi thời gian không dài chiến sĩ Sinh Tiếu cũng tiêu hao rất nhanh nhưng quân đoàn Nhiên Thiêu vẫn tràn lên như trước, không ngừng trùng kích trận hình của bọn họ. Bộ dáng hung hãn không sợ chết, hoàn toàn không xem cái chết ra gì.

Nhưng mà công kích không sợ chết này mang cho quân đoàn Sinh Tiếu áp lực thật lớn. Huyết tinh chỉ càng làm quân đoàn Nhiên Thiêu điên cuồng hơn, trước mắt bọn chúng chỉ lo hủy diệt địch nhân, căn bản không cố kỵ cái gì. Phản công của địch nhân càng lúc càng mạnh, chiến sĩ Sinh Tiếu đã xuất hiện trọng thương, cán cân chiến đấu đã xuất hiện dấu hiệu nghiêng qua một bên.

Không thể không thừa nhận Viễn Cổ đại thụ có tác dụng thật lớn, tuy trên thân đại thụ vết thương chồng chất nhưng mà nó chính là bảo lũy, nhờ có nó nên các chiến sĩ Sinh Tiếu mới giảm bớt tổn thương. Cành của nó quá nửa đã bị đứt gãy rồi, chỉ còn lại cũng không dài lắm, nhưng mà nó vẫn không ngừng tấn công.

Các chiến sĩ Sinh Tiếu và Kim Sí Đại Bằng Điêu bị trọng thương đều quay về chỗ Viễn Cổ đại thụ tránh nạn, mà Viễn Cổ đại thụ dùng thân thể của mình bảo hộ bọn họ, lúc này mới khiến chiến đấu phát triển tới bây giờ quân đoàn Sinh Tiếu không có người nào chết nhưng mà tốc độ chiến đấu lại không ngừng gia tăng.

Nhất là Kim Sí Đại Bằng Điêu càng là bia cho địch nhân bắn, chí ít có một phần ba đã quay về Viễn Cổ đại thụ, mà số Kim Sí Đại Bằng Điêu còn lại bất luận là tốc độ hay công kích đã giảm xuống trên phạm vi lớn. Chiến trường bây giờ lâm vào cục diện bất lợi. Mà năm mươi vạn quân của quân đoàn Nhiên Thiêu giờ phút này đã điên cuồng lên.

Từ không trung nhìn xuống Tề Nhạc thầm than một tiếng. Đúng vậy, thực lực chỉnh thể của quân đoàn Sinh Tiếu tăng lên trên phạm vi lớn, nhưng dù sao số lượng địch nhân quá nhiều, cái gọi là con kiến nhiều có thể cắn chết voi, nếu như tiếp tục như vậy chỉ sợ bọn họ muốn phá vòng vây là phi thường khó khăn. Hơn nữa còn rất nhiều người xuất hiện vết thương trí mạng. Đó là chuyện Tề Nhạc tuyệt đối không thể thừa nhận.

Lúc này trong lòng của hắn có chút tưởng tượng, nếu như Cửu Tinh Liên Châu có thể xuất hiện chậm hơn vài ngày thì tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đều có thể trong lĩnh vực Ngũ Hành đạt tới cấp bậc chín vân, như vậy đừng nói đối mặt năm mươi vạn quân của quân đoàn Nhiên Thiêu, cho dù là ba trăm vạn quân của quân đoàn Nhiên Thiêu đồng thời xuất hiện trên chiên trường hắn cũng tuyệt đối có sức liều mạng ah! Đây là chiến đấu thật sự.

Năng lượng trong cơ thể lặng lẽ ngưng tụ, cho dù buông tha chiến trường phương tây thì Tề Nhạc tuyệt đối không thừa nhận nổi tổn thất của đồng bạn. Đối với hắn mà nói thì tính mạng của đồng bạn là trọng yếu nhất. Chỉ cần cuộc chiến đạt tới kết quả hắn không thừa nhận thì đổ ước với Tát Đán tính là cái gì chứ, hắn sẽ lao ra cứu đồng bạn của mình.

Sắc mặt của Tát Đán vốn khó coi thì bây giờ đã buông lỏng một chút rồi, ngạo nghễ nói:

- Không thể không thừa nhận, Tề Nhạc, đám người phương đông này đúng là cường đại. Cường đại tới mức vượt qua suy tính của ta. Đáng tiếc là những lời ta nói không có cải biến, cho dù các ngươi mạnh hơn nữa cũng không thể đền bù chênh lệch số lượng thật lớn. Ta nghĩ điểm này ngươi cũng rõ ràng a. Tuy quân đoàn Nhiên Thiêu của ta mở rộng số lượng. Chỉnh thể đã không bằng mười vạn tinh nhuệ lúc trước, nhưng mà đó là cường giả của Địa Ngục, tuyệt đối không có kẻ nào sợ chết. Hiện tại ngươi cho rằng bọn chúng còn có khả năng lao ra khỏi năm mươi vạn quân của ta sao?

Tề Nhạc tự đáy lòng nói ra:

- Sức chiến đấu của quân đoàn Nhiên Thiêu là quân đội mạnh nhất tôi từng nhìn thấy. Dù cho biết rõ là chịu chết cũng không có một kẻ nào lui bước, quân đội như vậy mới thật sự là thiết huyết, nếu như số lượng ngang nhau thì cho dù sức chiến đấu giống nhau tôi nghĩ thua chắc chắn là nhân loại. Nhưng mà Tát Đán bệ hạ. Đổ ước của chúng ta còn chưa kết thúc. Trước khi chiến đấu thật sự kết thúc thì không nên nói sớm.

Tát Đán nhìn qua Lucifer nháy mắt, Lucifer tự nhiên hiểu Tát Đán là có ý gì, tổn thất hôm nay quá lớn. Rất hiển nhiên Tề Nhạc đã thành chướng ngại lớn nhất của bọn họ. Nếu như tổn thất lớn như thế này mà không thể tiêu diệt được đám người phương đông này, như vậy tổn thất hôm nay không có bất cứ giá trị nào.

Tát Đán muốn làm chính là chuẩn bị cho một đám quân còn lại của quân đoàn Nhiên Thiêu, bất luận kết quả đổ ước cuối cùng thế nào cũng phải tiêu diệt quân đoàn Sinh Tiếu. Đến lúc đó chỉ còn lại có mình Tề Nhạc, tuy vẫn là uy hiếp lớn nhất nhưng dù sao hắn chỉ có một người thôi, căn bản không cách nào ngăn cản Địa Ngục xâm nhập. Đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ của mình Tát Đán.

Tề Nhạc nhắm hai mắt lại, dưới chỉ dẫn linh hồn thì tinh thần lực của hắn không một tiếng động truyền vào trong chiến trường, cho dù mạnh như Tát Đán cùng Lucifer cũng không thể phát hiện. Âm thanh của hắn truyền vào đầu của mỗi thành viên Sinh Tiếu: thoát khỏi vòng vây, những chuyện khác giao cho tôi.

Chỉ một câu đơn giản đã nói rõ tín nhiệm của Tề Nhạc đối với chiến sĩ Sinh Tiếu, đồng thời cũng là tự tin của hắn.

Tình huống trong chiến trường thay đổi trong nháy mắt, sau khi nhận được chỉ thị của Tề Nhạc thì quân đoàn Sinh Tiếu với xu thế suy bại đã biến hóa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.