Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 834: Chương 834: Tâm của Bá Vương Hoa. (4)




Đương nhiên khi những người trẻ tuổi này nhìn qua thân ảnh khác nhau của các Siêu Tiếu Thủ Hộ Thần sau lưng Tề Nhạc thì càng mở rộng tầm mắt. Chí ít có một nửa không giống người bình thường, thân hình Điền Thử cùng Mạc Đạm Đạm như quả địa cầu, hai người đi dép lê và y phục trên người không ra cái gì mang theo kính mắt dày như đít chai của Hồ Quang, mà Dịch An ở bên cạnh hèn mọn bỉ ổi không kém gì Hồ Quang. Hơn nữa vẻ mặt âm trầm khí tức cường hãn của Hãn Mã Xương Kiệt cùng với Quan Tĩnh trắng trẻo và hèn mọn rất đối lập nhau. Mấy người kia nhìn thế nào cũng không giống người tốt.

Tề Nhạc đi với tốc độ không nhanh nhưng người quan sát tỉ mỉ sẽ phát hiện mỗi một bước của hắn đi với khoảng cách đều nhau, hơn nữa chân đạp mặt đất không phát ra tiếng động nào. Hắn đi thẳng tới người của bốn đại gia tộc chừng hai mươi mét liền dừng lại, bốn vị mỹ nữ và các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác xếp thành hình quạt đứng sau lưng Tề Nhạc và trong tay cầm lấy hành lý của mình.

Dừng bước lại tinh thần lực trợ giúp Tề Nhạc phân biệt được một trăm hai mươi người này là của gia tộc nào, dù sao trên người bọn họ có năng lượng đặc thù phi thường rõ ràng.

- Mọi người khỏe, hoan nghênh các vị đi vào biệt thự Long Vực.

Trên mặt Tề Nhạc nở nụ cười nhàn nhạt.

Những người trẻ tuổi kia đều không có lên tiếng, nhìn qua nam nhân tuổi tác không khác gì mình kia, tuy khí chất của Tề Nhạc làm bọn họ giật mình nhưng liên tưởng đến những lời kể của trưởng bối gia tộc thì bọn họ vẫn khó mà tin tưởng được những người trước mặt của bọn họ lúc này chính là cao thủ mạnh nhất phương đông. Trận chiến đấu trên núi Thiên Hương lúc trước người của bốn đại gia tộc mang theo các thành viên mạnh nhất nên tuổi tác phổ biến ngoài ba mươi, những người trẻ tuổi ở đây không có tham gia cho nên bọn họ đều không có nhìn thấy thực lực của Tề Nhạc và các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần.

- Thật cao hứng khi bốn đại gia tộc đưa ra quyết định anh minh thế này. Trước khi tới đây chắc hẳn các vị đã nghe trưởng bối trong nhà giới thiệu qua rồi. Sau khi thương nghị với các tộc trưởng và quyết định cho các vị đi cùng, từ hôm nay trở đi trong vòng ba năm sau các vị không còn thuộc về bốn đại gia tộc nữa mà chính là thuộc hạ của tôi. Sau thời gian này thì các vị đi hay ở hoàn toàn là tự nguyện của các vị cả. Bởi vì qua thời gian đó các người sẽ không hối hận đâu, bây giờ ai có vấn đề gì cứ việc nói ra đi, đây là cơ hội cuối cùng và ai muốn rời đi tôi sẽ không ngăn cản.

Một người trẻ tuổi đứng trước nhất của Kinh Thành Trầm gia tiến lên một bước, ánh mắt của hắn không chút thu liễm nhìn qua Tề Nhạc cất cao giọng nói:

- Với tư cách thành viên gia tộc chúng tôi sẽ không vi phạm lệnh của gia tộc với mình. Đúng như lời anh nói thì các trưởng bối trong nhà đã miêu tả thực lực của các vị rồi. Nhưng mà chúng tôi rất muốn biết người chúng tôi tôn kính trong năm năm là như thế nào. Đây là vấn đề đầu tiên của tôi đồng thời tôi cũng muốn biết trong thời gian năm năm chúng tôi học được cái gì.

Tinh thần lực của Tề Nhạc bao phủ người trẻ tuổi này, hắn phát hiện người trẻ tuổi này trong một trăm hai mươi người này tuyệt đối là một trong những người nổi bật, năng lượng bản thân hùng hậu và căn cơ vững chắc, càng khó được là tạp chất trong năng lượng vô cùng ít. Tuy không biết hắn có năng lực gì nhưng Tề Nhạc có thể cảm giác được người trẻ tuổi kia rất có tiềm lực. Mà từ lời nói không kiêu ngạo không siểm nịnh của hắn thì người trẻ tuổi này có tính cách không tệ.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Hai vấn đề của anh không khó trả lời. Đầu tiên tôi có thể nói thẳng cho các vị biết tại là người cầm quyền trong bốn đại gia tộc chí ít có hơn phân nửa mang địch ý với chúng tôi, nhưng mà bọn họ không dám là địch với chúng tôi, dưới tình huống như vậy mà bọn họ lựa chọn mang các anh đưa tới chỗ của chúng tôi cũng vì nguyên nhân có lợi lớn. Sau này các vị tôn kính chính là những người chúng tôi đây, mười mấy người chúng tôi chắc được người cầm quyền trong gia tộc các vị nói rõ rồi, tổ chức của chúng tôi tên là Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần.

Thanh niên giận dữ nói:

- Tiên sinh, hình như anh hình dung gia tộc của chúng tôi có chút quá khích. Bốn đại gia tộc chúng tôi bắt nguồn sâu xa và tôi hy vọng anh có đầy đủ tôn kính.

Khóe miệng của Tè Nhạc hơi nhếch lên và toát ra thần sắc khinh thường.

- Tôn kính sao? Tôi chỉ nói cho anh biết kính người thì người kính. Về phần tại sao tôi nói như vậy sau này các vị nên trở về nhà mình mà hỏi trưởng bối sẽ rõ. Có lẽ người cầm quyền gia tộc các vị không nói rõ đi theo tôi sẽ được lợi ích như thế nào, bây giờ tôi có thể nói thẳng cho các vị biết lợi ích của bốn đại gia tộc đạt được chính là thực lực, thực lực chân chánh. Vấn đề thứ hai của anh tôi cũng trả lời anh. Rất đơn giản vào thời khắc đầu tiên tiếp nhận lệnh tới đây thì trong vòng ba năm sau, sứ mệnh của các vị chính là bảo vệ tôn nghiêm của phương đông này.

- Thôi đi, lợi cao điệu này có thể không nói hay không. Lời lẽ qua loa thế này chúng tôi không muốn nghe.

Trong đội ngũ Từ gia một người trẻ tuổi đứng cuối cùng nghiêng đầu có chút khinh thường nói ra. Tóc của hắn nhuộm đỏ và dáng người trung bình, ánh mắt nhìn qua Tề Nhạc mang theo khinh miệt.

Tề Nhạc nói:

- Anh cảm thấy tôi đang qua loa với mọi người sao?

Thanh niên tóc đỏ nói:

- Chẳng lẽ không phải sao? Loại giọng điệu này tôi nghe quá nhiều rồi, trong gia tộc đã là như vậy nên thật vất vả đi ra không nghĩ tới lại nghe được, anh có thể nói câu nào mới hơn được không?

Tổng cộng một trăm hai mươi người trẻ tuổi của bốn đại gia tộc, tuy những người khác không nói gì nhưng thần sắc nhìn qua bọn người Tề Nhạc rõ ràng là nghe theo lệnh của gia tộc tới đây nhưng Tề Nhạc với bọn họ hiển nhiên là không nằm trong mắt. Thế lực của bốn đại gia tộc đã thâm căn cố đế tại Viêm Hoàng này, những người tuổi trẻ này lại là người nổi bật trong bốn đại gia tộc nên ai không có chút ngạo khí chứ? Nhất là thời điểm bọn họ nhìn thấy Tề Nhạc trẻ tuổi như vậy thì ngạo khí trong nội tâm càng không tự chủ bốc lên cao.

Tề Nhạc trầm mặc năm giây mới mở miệng nói:

- Vấn đề thì tôi đã trả lời xong và, tin hay không là chuyện của các vị. Tôi biết rõ các vị nghe tôi chỉ huy có chút không phục. Nhưng mà tôi nói cho các vị biết tập huấn bắt đầu từ hôm nay trở đi chỉ cần người nào kiên trì vượt qua được thì thực lực ít nhất tăng gấp đôi, nghe rõ ràng đấy, tôi nói là ít nhất.

Thanh niên tóc đỏ này hiển nhiên là người bất tuân nhất trong đội ngũ Từ gia, hắn đi ra ngoài nói:

- Anh nói tăng là tăng lên sao! Chẳng lẽ cho chúng tôi ăn thuốc kích thích sao?

Từ Đông lạnh quát một tiếng:

- Từ Tranh, anh không nói gì thì người khác không bảo anh bị câm đâu.

Từ Tranh hừ một tiếng, nói:

- Là vị nhân huynh này đang trả lời vấn đề của chúng tôi thôi, chẳng lẽ còn không cho chúng tôi nói lời trong nội tâm sao? Chuyện này không cần làm bộ làm tịch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.