Mà dưới tác dụng Kỳ Lân chân hỏa của Tề Nhạc, dĩ nhiên cũng dần dần
bị hòa tan, có thể thấy Vân Lực của Tề Nhạc cường thịnh đến cỡ nào,
nhiệt độ Kỳ Lân chân hỏa kinh khủng ra sao rồi.
Tề Nhạc mãi
cho đến khi Vân Lực của mình còn thừa lại chừng ba thành mới đình chỉ
khoan thăm dò, lúc này, hắn đã chui vào sâu trong tầng băng chừng 300m.
Hắn phát hiện, càng khoan xuống dưới, mật độ băng lại càng lớn, hòa tan
cũng càng thêm khó khăn. Đồng thời, theo tiến vào sâu trong băng sơn,
nhiệt độ chung quanh cũng trở nên càng ngày càng thấp, sinh ra ảnh hưởng không nhỏ với thân thể hắn.
Nhưng Kỳ Lân huyễn xác thực
không hổ là đứng đầu Kỳ Lân bát trân trước khi Kỳ Lân Ẩn xuất hiện. Dưới sự trợ giúp của nó, Tề Nhạc tiết kiệm được rất nhiều thời gian khoan
thăm dò và Vân Lực sử dụng. Chỉ có hơn một giờ mà đã hoàn thành hòa tan
tất cả trước mắt. Căn cứ theo bản thân Tề Nhạc tính thì từ nơi này lại
xuống chừng không đến 1000m nữa, có lẽ có thể tiếp xúc với vách núi
rồi.
Một lần nữa trở lại trong hầm băng, Tề Nhạc sắc mặt có
chút tái nhợt, Văn Đình vội vàng đến cạnh hắn, dùng năng lượng của mình
ôn hòa thân thể Tề Nhạc, giúp hắn khôi phục Vân Lực.
Nguyệt
Dạ ngồi ở một bên im im lặng lặng tu luyện. Tề Nhạc mỗi ngày đều nói
những hiểu biết của mình đối với năng lượng cho nàng, sau đó chính cô ta đi cảm thụ, bởi vì Tề Nhạc biết rõ, thay vì hắn truyền thụ cho nàng
công pháp, xa xa không bằng chính cô ta dần dần suy nghĩ, vậy có thể
càng thích hợp hơn cho Tộc Nguyệt nhân.
Nguyệt Dạ nóng lòng
tăng thực lực nên cực kỳ khắc khổ. Chỉ cần không phải lúc tìm kiếm trên
không trung, nàng đều sẽ lập tức bắt đầu tu luyện, tất cả xảy ra trước
mắt tựa hồ không có quan hệ gì với nàng vậy.
Tuyết Nữ nói:
- Cha, cha có phát hiện gì sao?
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Còn chưa, bất quá, càng đến phía dưới, khoan thăm dò càng khó khăn,
mật độ băng phía dưới rất lớn, trình độ cứng rắn của nó đã vượt xa sắt
thép rồi. Đoán chừng có quan hệ với trọng áp băng tuyết ở trên. Tuyết
Nữ, con trước đi xuống xem một chút, nếu như không phát hiện gì thì...
chúng ta cứ tiếp tục khoan thăm dò. Văn Đình, phải vất vả em rồi.
Văn Đình lườm hắn một cái, nói:
- Anh nói gì thế! Mau chóng khôi phục Vân Lực của anh đi, anh tiêu hao không nhỏ đâu.
Tuyết Nữ thả người nhảy lên, chui vào trong băng động, đến phía dưới
tìm kiếm, Tề Nhạc dưới sự trợ giúp của Văn Đình bắt đầu tu luyện. Đối
với chui qua tầng băng, nàng cũng không có gì lo lắng, dùng tốc độ bây
giờ, cho dù sau này khoan có lâu một chút, nhiều nhất một ngày là đã có
thể tiếp xúc đến vách núi rồi, vấn đề là, đến lúc đó có thể có phát
hiện gì không?
Một lát sau, Tuyết Nữ liền từ băng trong động bay lên. Lắc đầu. Nói:
- Còn chưa phát hiện gì. Linh Giác ở dưới bị hạn chế rất lớn, phía dưới mật độ băng quá lớn, chỉ sợ bất luận khí tức gì cũng đều bị ngăn cách
cả.
Nghe nàng vừa nói như vậy, Tề Nhạc con mắt không khỏi sáng ngời, nói:
- Vậy được rồi, nếu là vậy thì chứng minh phương pháp chúng ta tìm kiếm Côn Luân Kính rất có vấn đề. Mật độ tầng băng lớn như thế, khí tức Côn
Luân Kính hoàn toàn bị che dấu. Tầng băng này chúng ta nhất định phải
khoan xuống, chỉ cần có thể có một tia manh mối, cũng không tính là phí
sức không.
Khoan thăm dò tiếp tục tiến hành, lần này đến
phiên Văn Đình, bất quá, nàng cũng không có pháp bảo như Kỳ Lân huyễn,
hỏa năng lượng tuy rằng cũng không yếu hơn Tề Nhạc bao nhiêu, nhưng
chỉnh thể năng lượng lại không bằng Tề Nhạc, hơn nữa mật độ tầng băng
càng lúc càng lớn, Văn Đình cơ hồ dốc hết toàn lực, cũng chỉ khoan xuống dưới được chừng năm mươi mét đã không thể kiên trì thêm nữa.
Tề Nhạc biết rõ, bây giờ không phải là lúc nóng vội, hắn cũng không
nóng lòng tiếp tục, mà là trước tiên khôi phục Vân Lực của mình đến
trạng thái tốt nhất, sau đó ăn một chút hoa quả mới lại một lần nữa chui vào trong hầm băng, bắt đầu tiếp tục quá trình khoan thăm dò.
Thời gian dần dần trôi qua, suốt một ngày, Tề Nhạc đào càng về sau càng khó khăn vượt ngoài tính toán của hắn. Lần thứ hai tiến vào băng động,
hắn cũng chỉ có thể khoan xuống 100m, mà lần thứ ba thì chỉ được chừng
80m. Trình độ cứng rắn của băng càng lúc càng lớn, khí tức rét lạnh kia
càng khiến người khó có thể chịu được. Mà ngay cả Tuyết Nữ bản thân là
băng thuộc tính xuống cảm thụ cũng không cảm thấy chút gì.
Mật độ băng thật sự quá lớn, Tề Nhạc dứt khoát không cho Tuyết Nữ và Văn Đình xuống, tự mình một người tiếp tục khoan xuống. Một ngày đi qua,
hai ngày trôi qua, băng động càng ngày càng sâu, ngay cả bản thân Tề
Nhạc cũng không thể tính toán mình đã khoan xuống bao sâu. Bởi vì theo
khoan thăm dò càng ngày càng gian nan, băng động đã không phải là thẳng
đứng xuống dưới nữa, mà dựa sát vào vách núi, như vậy sẽ khó tránh khỏi
sẽ biến thành nghiêng.
Lại là ba ngày, khoan suốt ba ngày,
thân thể Tề Nhạc tuy rằng không có vấn đề gì, nhưng trong nội tâm đã phi thường mệt mỏi, mỗi ngày đều làm cùng một công việc, không ngừng khôi
phục Vân Lực, khoan thăm dò, lại khôi phục Vân Lực, lại khoan thăm dò,
nhưng lại không có bất cứ thứ gì hữu dụng, hắn thật sự có chút không
nhịn được. Bất quá, đã tiến hành lâu như vậy, nếu như hiện giờ bỏ dở nửa chừng, hắn cũng không cam lòng, cho nên cũng chỉ có thể tiếp tục.
Bất luận cố gắng thế nào, Tề Nhạc, hay là tam nữ, đều không có phát
hiện, nhưng có một bóng đen âm trầm cách hầm băng không xa vẫn thủy
chung yên lặng nhìn chăm chú lên bọn hắn.
- Cha, đã được chừng ngàn mét rồi nha!
Tuyết Nữ một bên đưa hoa quả lên, vừa nói.
Tề Nhạc nhẹ gật đầu, nói:
- Ba đoán chừng cũng không xê xích gì nhiều. Bất quá, hiện giờ muốn
tiến lên một phần cũng vô cùng khó khăn, mật độ của băng đã vượt xa phạm trù nhận thức của ba rồi. Mỗi lần xuống dưới, ba cũng chỉ có thể tiến
lên không đến 20m thôi.
Văn Đình nhìn khuôn mặt Tề Nhạc đã trở nên tái nhợt, đau lòng mà nói:
- Tề Nhạc, nếu không anh nghỉ ngơi tạm hai ngày rồi hẵn tiếp tục. Nhiệt độ bên dưới thực sự quá thấp, tiếp tục như vậy, chúng ta còn chưa phát
hiện ra gì thì thân thể của anh đã chịu không nổi rồi.
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Không có chuyện gì đâu. Tuy rằng rất gian nan, nhưng ở hoàn cảnh này
anh không ngừng tiến hành tu luyện, cũng có trợ giúp rất lớn với việc
tăng lên Vân Lực. Yên tâm, thân thể của anh không có gì đâu. Hơn nữa,
hiện giờ đã càng ngày càng tiếp cận vách núi rồi, anh nghĩ, không bao
lâu nữa chúng ta sẽ khổ tẫn cam lai, hiện giờ anh chỉ là hi vọng cố gắng mấy ngày này không uổng phí thôi.
Lúc này, Nguyệt Dạ tỉnh lại từ trong tu luyện, vừa mở mắt đã thấy được Tề Nhạc, có chút kinh hỉ mà nói:
- Chủ nhân, tôi, tôi tựa hồ đã tìm được phương pháp tu luyện năng lượng tự nhiên rồi, tuy rằng năng lượng tự nhiên ở đây vô cùng mỏng manh thưa thớt, nhưng tôi đã có thể tự chủ hấp thu chúng rồi.