Vừa nói Tề Nhạc đứng lên, thò tay chỉ vào hoa quả trong hộp gấm, nói:
- Hoa quả bình thường của Phỉ Thúy hệ liệt và Tử Tinh hệ liệt bình thường thì định giá năm trăm tám mươi tám một quả, hoa quả Lam Bảo Thạch hệ
liệt thì định giá sáu trăm tám mươi tám. Phỉ Thúy hệ liệt quả vương Phỉ
Thúy Quả định giá một ngàn lẻ tám mươi tám, Tử Thủy Tinh Quả cũng là một ngàn lẻ tám mươi tám. Mà Lam Bảo Thạch Quả định giá một ngàn một trăm
tám mươi một quả. Tất cả là như vậy.
Tề Nhạc nói thế làm các
phóng viên ở đây mở to mắt mà nhìn, loại quả rẻ nhất cũng có giá gần sáu trăm đồng a, đây quả thực là quá không thể tưởng tượng nổi.
Phía dưới lập tức có phóng viên nói:
- Tề tổng, ngài định giá cao như vậy thì ngài cảm thấy trong nước có người bỏ tiền mua sao?
Tề Nhạc kiên định gật gật đầu, nói:
- Tôi có thể khẳng định nhất định sẽ có. Tôi nghĩ sau khi các vị phóng
viên xem phần quảng cáo và giới thiệu công dụng của các loại quả thì sẽ
hiểu được. Sản phẩm công ty chúng tôi là sa sỉ phẩm, nhưng tôi có thể
cam đoan với mọi người là chúng tuyệt đối đáng giá. Ah, đúng rồi, vừa
rồi tôi còn chưa nói hết. Giá tôi nói vừa rồi dùng đô la mà tính. Như
vậy cũng thông dụng với thế giới hơn.
Đô la? Trời ạ! Lại còn là
đô la nữa. Toàn trường hoàn toàn yên tĩnh. Thân ảnh Tề Nhạc kiên định và lời lẽ chắc chắn đánh sâu vào nội tâm của nhiều người. Khó trách Tiểu
Lâu lại dùng Lam Bảo Thạch Quả làm thù lao. Giá trị một Lam Bảo Thạch
Quả gần một ngàn hai trăm đô la đấy, một năm có năm mươi mấy quả, cũng
có khoảng năm sáu chục ngàn đô la đấy. Tuy không nói là rất cao nhưng
tuyệt đối không tính thấp. Dù sao chỉ làm người quảng bá trái cây thôi,
tối đa cũng chỉ là tuyên truyền đôi chút là được. Tuy các phóng viên
không hiểu vì sao các loại quả này mắc như vậy nhưng Tề Nhạc tuyên bố
định giá với bọn họ mà nói là tin tức không tệ. Hoa quả giá trên trời
xuất hiện ở Kinh Thành, đây tuyệt đối là tin tức đáng giá.
Nguyệt Quan thấy đã tới thời gian chấm dứt nên đứng người lên, nói:
- Buổi chiêu đãi ký giả hôm nay tới đây thôi, nếu mọi người không còn vấn đề gì thì xin mời đi ra ngoài lấy CD và quà tặng.
Lúc này nghe Nguyệt Quan nói thì các phóng viên nhớ lúc nãy khi vừa bắt đầu Nguyệt Quan đã đáp ứng dùng một quả trái cây làm quà tặng, dùng giá cả
Tề Nhạc vừa tuyên bố thì có giá trị mấy ngàn Viêm Hoàng tệ a!
Hiện tại đã không còn ai nghĩ tập đoàn Kỳ Lân keo kiệt nữa.
Thời điểm Nguyệt Quan vừa mới tuyên bố buổi chiêu đãi ký giả hoàn thành thì âm thanh mở cửa trầm thấp cửa chính vang lên.
- Xem ra tôi tới chậm rồi, nhưng khá tốt may mắn gặp dịp, tôi rất thưởng
thức sản phẩm của tập đoàn Kỳ Lân đấy, chẳng biết có được đặt hàng bây
giờ hay không?
Đột nhiên xuất hiện âm thanh này lập tức làm toàn
trường chú ý, nhìn qua người xuất hiện ở cửa chính thì thân thể Tề Nhạc
lập tức trở nên cứng ngắc vài phần, hào quang trong mắt biến hóa và cảm
xúc trong lòng chấn động mạnh.
Xuất hiện trong đại sảnh có hai
người, một nam một nữ, nam là Tề Thiên Lỗi, mà nữ dĩ nhiên là Ứng Tiểu
Điệp. Ánh mắt của hai vợ chồng nhìn qua Tề Nhạc. Ánh mắt Ứng Tiểu Điệp
mang theo cảm tình tha thiết, mà ánh mắt Tề Thiên Lỗi tuy rất bình tĩnh
nhưng trên mặt hắn mỉm cười ấm áp Tề Nhạc cảm giác được rõ ràng.
Dùng thân phận vợ chồng Tề Thiên Lỗi phóng viên ở đây đương nhiên không thể
không biết, nhất là tin tức lớn mấy ngàn hôm qua tập đoàn Kim Cốc gặp
khủng bố a. Trong lúc nhất thời phóng viên ùa tới lập tức vây vợ chồng
bọn họ vào giữa.
- Tề tổng, ngài tới đây tham gia buổi giới thiệu sản phẩm hay sao?
- Tề tổng, Ứng tổng, vì cái gì các vị lại đánh giá cao sản phẩm của tập
đoàn Kỳ Lân như vậy? Dù sao tập đoàn Kỳ Lân tuyên bố giá cả phi thường
đắt a.
- Tề tổng, tập đoàn Kim Cốc vừa mới xảy ra chuyện vì cái gì mà ngài lại xuất hiện ở nơi này mua hoa quả vậy?
Các loại vấn đề theo nhau đưa tới.
Tề Thiên Lỗi cũng không có vì phóng viên vây quanh mà tức giận, bình tĩnh trả lời:
- Đầu tiên tập đoàn Kim Cốc xuất hiện khủng bố làm cho tôi có cảm giác
rất tức giận, nhưng mà chuyện này đã qua rồi, với tư cách chủ tịch của
tập đoàn tôi cũng không thể tức giận mãi được, tôi đã làm ra các công
việc giải quyết hậu quả rồi. Tôi nghĩ ở phương diện này tôi đã toàn lực. Tiếp theo hôm nay tôi hoàn toàn vì mộ danh mà tới. Theo tôi được biết
tập đoàn Kỳ Lân sản xuất hoa quả nguyên sinh thái nên tuyệt đối có giá
trị này. Tôi nghĩ giá cả Tề tổng vừa tuyên bố có lẽ vẫn chỉ là sản
phẩm mới vừa ra nên hạ giá thôi. Cho nên tôi mới nhân dịp này mua sắm
một ít, đương nhiên tôi sẽ giữ lại cho mình ăn. Thử hỏi hoa quả có thể
kéo dài tuổi thọ thì nó tốt hơn quá nhiều thứ trên thế giới này rồi, có
thể sử dụng hoa quả này thì giá tiền Tề tổng công bố có đáng là cái gì?
Hoặc có lẽ bây giờ các vị phóng viên cho rằng giá tiền này rất cao nhưng đợi đến lúc sản phẩm tập đoàn Kỳ Lân trải qua nghiệm chứng thực tế của
thị trường và hiển thị hiệu quả của nó, mọi người không còn nghĩ như vậy đâu. Được rồi, xin mọi người cho tôi qua.
Dù sao Tề Thiên Lỗi cũng là tỷ phú nổi danh trong nước cộng hòa Viêm
Hoàng, hơn nữa hắn là nhân vật tin tức thông linh khi hắn nói như vậy
các phóng viên lập tức lau mắt mà nhìn tập đoàn Kỳ Lân. Các phóng viên
chủ động tránh đường cho vợ chồng Tề Thiên Lỗi, Ứng Tiểu Điệp đi thẳng
vào trong đại sảnh. Nhìn qua Tề Nhạc nói:
- Tề tổng. Tôi nghĩ trường kỳ mua sắm không biết có thể ưu tiên giá cả được không?
Nhìn qua ánh mắt cơ trí của Tề Thiên Lỗi, Tề Nhạc do dự nói:
- Ngài đã hứng thú với hoa quả của công ty thì như vậy có thể đến công ty của tôi bàn bạc cẩn thận a.
Tề Thiên Lỗi gật gật đầu, nói:
- Được rồi, sau này tôi tới quấy rầy.
Sau khi nhìn chăm chú vào Tề Nhạc liền kéo Ứng Tiểu Điệp quay người đi ra ngoài.
Nhìn thấy bóng lưng của bọn họ rời đi thì con mắt Tề Nhạc có chút ướt át,
hắn biết rõ ít nhất Tề Thiên Lỗi đã chú ý tới mình, hắn rất có thể đã
tán thành thân phận của mình ở mức độ nhất định.
Tuyết Nữ tiến lên nói bên tai của Tề Nhạc.
- Người kia là ai vậy! Khí độ rất không tồi, hơn nữa người đó và anh có
nhiều điểm giống nhau lắm. Không biết vì cái gì khí chất của hai người
có vài phần tương tự. Nhưng em không nói rõ ở phương diện nào.
Nhìn thấy vợ chồng Tề Thiên Lỗi rời đi thì Tề Nhạc đã không tâm tình nào ở lại nữa, nói:
- Chúng ta trở về trước đi.
Tiểu Lâu đương nhiên biết rõ vợ chồng Tề Thiên Lỗi thì có chút kinh ngạc nhìn qua Tề Nhạc, không có hỏi thêm cái gì.
Tề Nhạc bình phục tâm tình của mình liền nhìn qua Nguyệt Quan nói:
- Chị Nguyệt Quan, chuyện ở nơi này giao cho chị rồi. Sản phẩm của công
ty đưa ra thị trường do chị xử lý đi. Nhưng số lượng bán ra phải khống
chế. Vật dùng hiếm là quý. Đồng thời sản phẩm bổn công ty chỉ thông qua
các nơi buôn bán cao cấp a.