Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 78: Chương 78: Thư mời tham gia thịnh hội thủ hộ giả (2)




Tề Nhạc cười nói:

- Đi, anh tới đây chỉ để nói những chuyện này cho chúng tôi biết sao? Bây giờ nói hết rồi, vậy anh có thể đi. Về sau không có việc gì thì ít đến. Chuyện xuất lực cho quốc gia sau này lại nói tiếp.

Hắn cũng không phải không muốn xuất lực cho quốc gia, trái lại, từ nhỏ cầm tiền cứu tế của quốc gia, làm cho Tề Nhạc có cảm tình rất sâu với quốc gia, nhưng hắn rõ mình hiện tại không có thực lực gì, đừng nói so sánh với Cơ Đức, cho dù so với Minh Minh cũng còn kém rất nhiều, không có thực lực thì nói gì tới xuất lực đây?

Cơ Đức có chút ủy khuất nói:

- Sư phụ, ngài xem tôi thật vất vả mới tới được một lần, có phải ngài nên truyền thụ tuyệt học cho tôi không. Ngài là người đầu tiên tôi chính thức bái sư đấy.

Tề Nhạc ngẩn người, trong lòng cười khổ, nói:

- Truyền thụ cho anh? Tôi còn không biết tìm ai truyền thụ cho mình đấy. Không phải tôi mới nói, nhận anh làm đồ đệ không khó, nhưng mà, nhưng tôi thật sự không có gì dạy cho anh cả. Thứ tôi luyện anh không học được.

Kỳ Lân tuyệt học chỉ thuộc về Kỳ Lân, không có huyết mạch Kỳ Lân thì làm sao luyện thành đây?

Cơ Đức bất mãn nói:

- Sư phụ, ngài là siêu cấp cao thủ nha, đồ vật ngài biết rất nhiều, có phải ngài thấy tôi chưa đủ thành tâm, nếu không, bây giờ tôi sẽ quay về lấy tiền, giao học phí cho ngài trước?

Nhìn thấy vẻ mặt và bộ dáng đầy khát vọng của Cơ Đức, Tề Nhạc có chút khó xử, vừa rồi đáp ứng thu hắn làm đồ đệ, kỳ thật Tề Nhạc chỉ cảm thấy thú vị mà thôi, hơn nữa thu đồ đệ có thực lực cường đại cũng không có gì xấu, nhưng nói đến truyền thụ tuyệt học, Tề Nhạc thật sự khó khăn.

Minh Minh bên cạnh, nói:

- Anh, đừng làm rộn, anh đi về trước đi. Tề Nhạc đúng là không thể dạy cho anh được. Tuy em không biết vì cái gì anh ta có thể bộc phát thực lực như vậy, nhưng em rất rõ ràng, kỳ thật anh ta không được. Chẳng lẽ anh không cảm thụ được trong người anh ấy không có năng lượng chấn động sao?

Cơ Đức cố chấp nói:

- Đó là bởi vì sư phụ đã tu luyện tới cảnh giới phản phác quy chân, chúng ta là người bình thường đương nhiên không nhận ra rồi. Sư phụ, ngài đã nhận tôi làm đồ đệ. Bất luận ngài dạy tôi cái gì cũng được, tôi nhất định chăm chú học, tôi là người chịu khổ được a.

Nghe Cơ Đức nói, đột nhiên trong lòng Tề Nhạc có linh quang lóe lên, lập tức nghĩ ra biện pháp, nói:

- Được rồi, đã như vầy, tôi sẽ chỉ cho anh con đường sáng, tôi đúng là không có gì để dạy cho anh. Nhưng mà, tôi có thể thỉnh một người có thể dạy cho anh vài thứ.

Cơ Đức có chút thất vọng nói:

- Sư phụ, tôi chỉ muốn học ngài. Người ngài tìm không bằng tôi, tôi học cái gì được chứ.

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Không bằng anh? Tôi thấy chưa hẳn. Lão nhân gia chính là sư phụ của tôi, chẳng lẽ sư phụ của sư phụ còn không bằng anh? Tôi mời sư tổ cách đời truyền thụ cho anh, anh nên cảm thấy vinh hạnh mới đúng.

Nghe hắn vừa nói như vậy, Cơ Đức lập tức lên tinh thần, nói:

- Sư tổ? Sư tổ có phải là cao thủ ẩn sĩ trong truyền thuyết không?

Tề Nhạc nhún nhún vai, nói:

- Tùy anh nghĩ sao cũng được. Đi thôi, hiện giờ tôi sẽ mang anh đi, về sau anh cũng đừng làm phiền tôi. Muốn học công phu, trực tiếp đi sư tổ là được. Minh Minh, chúng ta cùng đi.

Trong mắt Cơ Minh Minh có hào quang nghi ngờ hiện ra, Hải Như Nguyệt đã tiến hành điều tra mọi thứ về Tề Nhạc, Minh Minh tự nhiên từ chỗ nàng biết rõ chi tiết, cũng không nghe nói hắn có sư phụ gì! Ca ca của mình không phải người bình thường, muốn tìm người có thể làm sư phụ của hắn không dễ dàng, nghĩ tới đây, nàng hỏi:

- Anh muốn đi tới chỗ nào?

Tề Nhạc nói:

- Nơi này chỉ cô mới có thể dẫn tôi đi, chính là chỗ của mẫu bạo long a.

Minh Minh trừng to mắt, nói:

- Anh muốn cho chị Như Nguyệt dạy anh tôi sao, anh nên biết, chuyện này là không thể nào. Hơn nữa, tôi chưa từng nghe chị Như Nguyệt nói là anh đã bái sư nha.

Tề Nhạc cười nói:

- Đương nhiên không phải nàng, nàng muốn làm sư phụ tôi? Hừ hừ, chuyện đó là không thể nào. Đi thôi, tới đó cô sẽ biết.

Nghĩ tới gương mặt lạnh như băng của Hải Như Nguyệt cái, trong lòng của hắn có chút không được tự nhiên, Hải Như Nguyệt là mỹ nữ đầu tiên làm hắn phản cảm.

Nói làm liền làm, luôn luôn là tác phong của quân nhân. Cơ Đức không thể chờ đợi được cùng Tề Nhạc, Minh Minh đi ra ngoài, hắn vẫn lái chiếc xe việt dã trước kia, Minh Minh chỉ rõ đường đi, Cơ Đức lái xe như bay tới biệt thự Long Vực.

Lúc này, sắc trời đã tối, đèn nê ông trên đường cái ở Kinh Thành chiếu hào quang rực rỡ, đường cái hối hả nhộn nhịp, đối với những ai ưa thích cuộc sống về đêm, thì đặc sắc nhất trong ngày hiện tại mới bắt đầu.

Đi làm sư phụ, đãi ngộ Tề Nhạc đề cao rất nhiều, lúc này Cơ Đức chủ động bảo hắn ngồi ở ghế phụ lái, mà Minh Minh thì ngồi đằng sau, xe việt dã chạy như bay trên đường.

Thời điểm bọn họ đi tới biệt thự Long Vực, Tề Nhạc đã có chút buồn ngủ, không biết vì cái gì, từ khi bị Trát Cách Lỗ đại sư giác tỉnh huyết mạch Kỳ Lân, hắn thường xuyên dễ ngủ gật, hơn nữa lượng cơm ăn gia tăng trên phạm vi lớn. Tuy trước kia cũng ăn không ít, nhưng so với hiện tại chênh lệch quá nhiều. Vi chuyện này hắn hỏi qua Giải Trĩ, Giải Trĩ sau đó nói cho hắn biết, loại tình huống này có lẽ bởi vì huyết mạch Kỳ Lân của hắn dung hợp với thân thể cần đại lượng thời gian và bồi dưỡng. Nên cần phải ăn nhiều thứ có dinh dưỡng bồi bổ thân thể. Đáng tiếc Tề Nhạc rất nghèo, có thể đủ ăn là không tệ đừng nói là dinh dưỡng.

- Sư phụ, đến rồi, nơi đây rất lớn nha! Ân, vị trí địa lý không tệ, dường như còn có ra đa chấn động. Tôi trước kia còn không biết nơi này, xem ra thân phận chủ nhân nơi đây không tầm thường.

Vừa nói, Cơ Đức nhảy xuống xe, đi vài bước tới cổng chính, nhìn kỹ chung quanh cánh cửa, lúc này, ánh mắt của hắn vô cùng lợi hại.

Tề Nhạc cùng Minh Minh đi tới bên cạnh Cơ Đức, chỉ nghe hắn thì thào.

- Đây là cánh cửa đặc thù của Liệt Sắc Quốc, chỉ dùng hợp kim ti-tan hỗn hợp với công nghệ đặc thù chế tạo mà thành, trời ạ! Chủ nhân nơi này quá có tiền, giá cả hợp kim ti-tan tuyệt đối còn đắt hơn cả vàng. Tín hiệu cảnh báo nơi đây là ra đa của Tư Cao Tư, ngay cả con ruồi bay qua còn bị phát hiện, ra đa trang bị cho nơi này so sánh với quân đội, còn cao cấp hơn nữa.

Tề Nhạc tức giận nói:

- Thôi, anh cũng đừng có khoe khoang, Minh Minh, cô tới đi.

Cơ Minh Minh mỉm cười, tiến lên ấn mật mã trên dãy số, cánh cửa mở rộng, ba người lúc này đi vào trong biệt thự Long Vực.

Lúc này, Hải Như Nguyệt đã từ trong cánh cửa lớn của biệt thự đi ra ngoài, Chu thúc đi bên cạnh nàng. Hải Như Nguyệt vẫn đẹp như trước, nhưng thần sắc trên mặt không có cải biến gì, có lẽ là buổi tối, nàng mặc một bộ trang phục đơn giản bình thường, chỉnh thể nhìn nhu hòa hơn một chút.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.