Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 152: Chương 152: Thực lực Kỳ Lân bộc phát khủng bố. (4)




Lần thứ hai sử dụng Kỳ Lân Tí, so sánh với lần đầu tiên, cảm xúc khắc sâu hơn nhiều, một tia hiểu ra hiện lên trong đầu, tuy hắn lúc này không có thời gian cân nhắc, nhưng cảm giác này lại khắc sâu vào đáy lòng. Giải Trĩ nói đúng, chỉ có không ngừng tu luyện cùng tôi luyện, mới có thể tăng thực lực của mình lên cao! Đáng tiếc, sẽ có một đoạn thời gian rất dài không sử dụng Kỳ Lân Tí, hy vọng không có cái gì bất ổn mới tốt.

Quay đầu lại nhìn Thực Vật Hồn, trong mắt Tề Nhạc có một tia vui vẻ.

- Chỉ cần anh còn chưa chết, tuyệt đối không cho địch nhân tổn thương em. Đi thôi, chúng ta nên đi cứu người, nhất định phải trước khi Thái Dương Quốc điều binh tới đây cứu được tên tiến sĩ gì đó.

Thực Vật Hồn chủ động giữ chặt tay Tề Nhạc, lúc bàn tay ấm áp của nàng nắm tay Tề Nhạc, trong nội tâm xuất hiện cảm giác rất an toàn, cảm giác tín nhiệm hiện ra trong lòng, lục quang trên người Thực Vật Hồn lan tràn ra ngoài, bao trùm thân thể hai người, sinh cơ bừng bừng kích thích cơ năng của Tề Nhạc, tổn thương lúc trước giảm đi rất nhiều.

Hai người nhanh chóng bước lên phía trước, Tề Nhạc đồng thời thông qua chiếc nhẫn liên hệ với Điện Não Hồn,

- Chúng ta đã bài trừ Phệ Hồn Đường ngăn cản, hiện tại phải làm gì?

Âm thanh Điện Não Hồn có chút kỳ quái.

- Ah! Tôi, chúng ta vừa nhìn thấy. Hiện tại các người đi thẳng năm mươi mét rồi quẹo trái, tới đó sẽ nhìn thấy cánh cửa đặc thù, cứ dán dụng cụ đặc thù lên cửa, còn chuyện mở cửa phá giải giao cho tôi là được.

Khống chế tất cả hệ thống phòng ngự của phòng nghiên cứu, tuy chỉ là làm tê liệt, nhưng thông qua máy giám thị, Thiên Hồn, Điện Não Hồn cùng Cơ Đức vẫn nhìn thấy một màn trước kia. Thời điểm ba tên cao thủ Phệ Hồn cấp ám xuất hiện, Thiên Hồn đã chuẩn bị cùng Cơ Đức đi tiếp ứng Tề Nhạc, nhưng mà, bọn họ nhanh chóng nhìn thấy một màn này, khiến cho Thực Vật Hồn cùng báo nữ kinh ngạc đến ngây người, thì ba tên cao thủ Viêm Hoàng Hồn có thể không kinh hãi sao?

Dựa theo lời Điện Não Hồn nói, Tề Nhạc nhanh chóng tìm được cánh cửa này, cánh cửa đúng là kỳ dị, tính chất kim loại cực dày, bên ngoài có ba bánh xe lớn, trên bánh xe có mạt mã, tổng cộng là chín, đừng nói là dò xét mật mã, nhìn thấy nhiều nút như vậy, Tề Nhạc đã có chút chóng mặt. Hiện tại hắn có suy nghĩ quái dị, nếu như mình còn có thể sử dụng Kỳ Lân Tí, không biết có thể đánh bay cánh cửa này không nữa.

Trong nội tâm tuy nghĩ như vậy, động tác của Tề Nhạc cũng không chậm, lúc trước khi đi Điện Não Hồn đã cho bọn họ dụng cụ đặc thù, sau đó kéo tay Thực Vật Hồn lui ra phía sau vài bước chờ đợi.

- Cơ Giới Hồn đã xuất phát đi tiếp ứng các người, hiện tại Điện Não Hồn bắt đầu phá giải mật mã, tôi sẽ liên hệ với các người sau.

Sóng tinh thần Thiên Hồn thông qua chiếc nhẫn truyền vào đầu của hai người.

Thực Vật Hồn thông qua tinh thần trả lời:

- Đội trưởng, xin ngài chú ý biến hóa chung quanh nơi này thật tốt, một khi người Thái Dương Quốc đến, thỉnh báo cho chúng ta biết.

Thiên Hồn nói:

- Các người còn thời gian năm phút, Thái Dương Quốc phản ứng dường như hơi chậm, đoán chừng là vì lúc trước có ba tên cao thủ Phệ Hồn cấp ám ở đây, nhưng các người phải cẩn thận. Vừa rồi có hai tên dùng nhẫn thuật (Ninja) chạy trốn, nhất định sẽ dùng tốc độ nhanh nhất nói phần quan trọng cho Phệ Hồn Đường nghe, đoán chừng hai tên gia hỏa kia sẽ tới.

Tề Nhạc cũng hiểu, hai tên gia hỏa trong lời của Thiên Hồn chính là hai người mạnh nhất của Phệ Hồn Đường, chính là Phệ Hồn cấp lưu. Mình bây giờ đã mất đi năng lực Kỳ Lân Tí, nếu thật sự bị chúng đuổi tới, chỉ sợ chẳng những không cứu được người, ngay cả mình cùng Thực Vật Hồn cũng ở lại đây.

Tề Nhạc híp hai mắt, sau đó nhìn qua cánh cửa, bắt đầu điều động vân lực của mình, hỏa Vân lực cùng phong vân lực không phải một ngày hay hai ngày có thể khôi phục lại, hiện tại hắn chỉ có thể hy vọng dựa vào lôi vân lực cùng thủy vân lực của Lam Hải Lôi Châu khôi phục thêm một ít, chỉ cần có vân lực nhất định, ít nhất có thể thúc dục Kỳ Lân Ẩn, bảo trụ mạng của mình và Thực Vật Hồn.

Đúng lúc này, Tề Nhạc nhìn thấy dụng cụ đặc thù trên cánh cửa sáng lên, ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt lưu chuyển, chín mật mã đồng thời sáng lên, không cách nào phân biệt rõ con số nhảy lên thế nào, bánh xe bắt đầu chuyển động. Tâm của Tề Nhạc cùng Thực Vật Hồn khẩn trương lên. Hiện tại hắn chỉ còn thời gian năm phút, nhưng lúc này thật sự chẳng còn tới năm phút như Điện Não Hồn nói, dù sao, cửa không mở ra, nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành.

Làm cho Tề Nhạc cảm thấy vui mừng là, tuy năng lượng ẩn hàm trong Lam Hải Lôi Châu có chút bá đạo, nhưng trong lúc vô tri vô giác lại có năng lượng lôi, thủy tản mát ra ngoài, cho nên hai chủng năng lượng này khôi phục thật nhanh. Hắn vừa mới đạt tới cảnh giới sơ vân, vân lực vốn không nhiều, chỉ mất hai phút, hai chủng vân lực khôi phục chừng ba thành, miễn cưỡng có thể khu động năng lượng sử dụng Kỳ Lân Ẩn.

Âm thanh ầm ầm của bánh xe chuyển động vang lên, trong lúc vô tình Tề Nhạc nhìn thấy Kỳ Lân Châu tản ra hào quang nhàn nhạt, bởi vì Lam Hải Lôi Châu tồn tại, hiện tại màu sắc Kỳ Lân Châu biến hóa, chính là hai chủng lam, tím thời gian dài hơn hai màu khác một chút, dù sao, thời điểm dong bão tập kích, nó cũng hấp thu không ít lôi điện chi lực, về sau Thâm Hải Minh Xà phóng xuất Lam Hải Thần Châu, nó hấp thu hai chủng năng lượng nhiều nhất. Cho nên Kỳ Lân Châu này tăng phúc cho hai chủng năng lượng này nhiều nhất.

Tề Nhạc nhìn qua Kỳ Lân Châu, nghĩ đến tác dụng của nó không phải tăng phúc, mà Giải Trĩ đã từng nói qua một hiệu quả khác, cũng là hiệu quả nó sử dụng. Giải Trĩ từng nói qua, bởi vì nguyên nhân bốn loại thuộc tính, chẳng những Kỳ Lân Châu có tác dụng tăng phúc tu luyện, đồng thời còn có tác dụng lưu trữ, bên trong có hoàn cảnh tự nhiên, có thể chứa đựng đại lượng vật phẩm, chứa đựng bao nhiêu vân lực đều có quan hệ với hắn. Trong hoàn cảnh tự nhiên, nói cách khác, cho dù trong hoàn cảnh sinh tồn của sinh vật. Nghĩ đến đây, Tề Nhạc lập tức mừng rỡ trong lòng, hắn đã biết rõ Quản Bình tiến sĩ được cứu rồi.

Ba phút qua đi, mật mã nhanh chóng nhúc nhích, bánh xe không ngừng xoay tròn, trong chốc lát thuận kim đồng hồ, trong chốc lát nghịch kim đồng hồ, âm thanh leng keng vang lên như tiếng chuông.

Bàn tay nhỏ nhắn của Thực Vật Hồn đầy mồ hôi, cho dù nàng thân là cao thủ Viêm Hoàng Hồn, đối mặt tình huống hiện giờ, nàng cũng khẩn trương lên. Tề Nhạc xoa bóp bàn tay nhỏ bé của nàng, mỉm cười nói:

- Không có việc gì, chúng ta phải tin tưởng Điện Não Hồn. Huống chi, cho dù không cứu được người, anh nhất định sẽ mang em ra khỏi đây. Anh nói rồi, chỉ cần anh còn sống, sẽ không để em bị tổn thương.

- Đại ca!

Tinh thần Thực Vật Hồn vang lên hai chữ này, dù không phải thân thích với Tề Nhạc, nhưng nàng xem hắn như anh của mình. Tề Nhạc đạt được đồ vật mà hắn khao khát nhất, chính là thân tình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.