Hắn căn bản không có nghe lão sư nói cái gì, hắn chỉ cầm giấy bút của Tề Oánh Oánh phác họa tấm bản đồ đơn giản, hơn nữa đem điện thoại của biệt thự Long Vực nói cho nàng biết.
Oánh Oánh thấp giọng nói:
- Anh à, em cũng muốn có bản lĩnh như anh, anh có thể dạy cho em được không?
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Vấn đề này Lôi Đào cũng hỏi qua. Nhưng mà hắn là người tiên thiên có thể cảm nhận được lôi nguyên tố, em thì không giống. Anh cũng không biết em có thể tu luyện hay không...
Nói đến đây đột nhiên trong nội tâm Tề Nhạc khẽ động, Tề Oánh Oánh là em gái ruột của mình, là anh em ruột thì như vậy nàng phải có được huyết mạch Kỳ Lân, Tề Oánh Oánh có thể hay không...
Nghĩ tới đây Tề Nhạc có chút nóng lòng, nếu như em gái của mình cũng là Kỳ Lân thì mình cũng có thể giúp nàng tu luyện rồi, cũng có thể trong thời gian ngắn giúp nàng cường đại hơn. Vừa nghĩ hắn bắt lấy bàn tay nhỏ bé của Oánh Oanh, cẩn thận từng li từng tí đem khí tức Kỳ Lân kiểm tra thân thể của nàng.
Nhưng mà Tề Nhạc nhanh chóng thất vọng, bởi vì thân thể Tề Oánh Oánh tuy phi thường khỏe mạnh nhưng không có chút khí tức Kỳ Lân nào xuất hiện cả. Càng không có bất cứ năng lượng thuộc tính nào chấn động, giống như một tờ giấy trắng.
Nhíu mày, Tề Nhạc nói:
- Oánh Oánh, có lẽ em muốn tu luyện không được rồi, nhưng mà muốn có thành tựu thì phi thường dễ dàng. Không biết em có nghe qua câu này chưa sinh ra đã là thượng vị giả. Trong nhận thức truyền thống thì sinh ra đã biết không tồn tại, nhưng mà ý nghĩa của cường giả chân chính cơ hồ đều là sinh ra đã biết. Nói cách khác trước khi bọn họ cường đại đều cần phải có một điều kiện tiên quyết, điều kiện đó chính là thân thể đặc thù. Tu luyện hậu thiên chỉ phụ trợ ưu thế tiên thiên mà thôi.
Tề Oánh Oánh nghe Tề Nhạc miêu tả huyền bí của tu luyện thì cảm thấy hứng thú.
- Anh, em không có chút cơ hội nào sao?
Tề Nhạc nói:
- Cơ hội không phải là không có nhưng quá khó mà thôi. Nhưng nếu như em chịu cố gắng thì ít nhất thân thể của em mạnh hơn người bình thường Anh sẽ tận lực cải biến thân thể của em nhưng đồng thời cũng cần em cố gắng thật nhiều mới có hiệu quả.
- Tốt! Tốt! Anh, em nhất định cố gắng.
Có lẽ là do hưng phấn quá mức nên âm thanh của Tề Oánh Oánh hơi lớn. Dẫn tới những người khác nhìn qua hướng của bọn họ.
Sắc mặt lão sư trầm xuống, nói:
- Tề Oánh Oánh đồng học, em có vấn đề gì sao?
Tề Oánh Oánh le lưỡi, vội vàng lắc đầu. Ánh mắt của lão sư nhìn qua Tề Nhạc nói:
- Tề Oánh Oánh đồng học ở trong lớp học lực chỉ là trung bình, sau này trở về còn phải cố găng nhiều hơn nữa.
Tề Nhạc gật gật đầu tỏ vẻ biết rõ. Lão sư lại thao thao bất tuyệt nhưng mà Tề Nhạc đang suy tư làm cách nào giúp em gái của mình cường đại hơn.
Ngẫm lại không nên nhiễu loạn buổi hợp phụ huynh nên Tề Nhạc cầm qua một trang giấy của Tề Oánh Oánh viết ra bốn loại thuộc tính: thủy, hỏa, phong, lôi, bảo nàng lựa chọn loại nàng ưa thích nhất. Bảo nàng nhớ kỹ sau khi chọn lựa xong phải cẩn thận, bởi vì lựa chọn rồi sẽ vĩnh viễn không cải biến.
Tề Oánh Oánh nhìn qua bốn chữ thủy, hỏa, phong, lôi thì do dự, nhìn đi nhìn lại rất nhanh nàng bài trừ lôi ra ngoài, có lẽ bởi vì quan hệ tới năng lực của Lôi Đào. Thời điểm Tề Nhạc cho rằng nàng sẽ lựa chọn thủy như các cô gái khác, Tề Oánh Oánh lại chỉ vào chữ hỏa.
- Anh à, em muốn loại này.
Tề Nhạc sững sờ một chút, không khỏi tò mò hỏi.
- Vì cái gì em lại chọn hỏa? Em không biết thủy mới thích hợp với con gái nhất sao?
Tề Oánh Oánh lắc đầu, nói:
- Mới không cần đâu, em muốn hỏa. Hỏa có nhiều chỗ tốt lắm. Nó có thể chiếu sáng còn có thể sưởi ấm, hơn nữa thời điểm du ngoạn có thể nướng đồ ăn. Tác dụng nhiều như vậy đương nhiên em chọn nó rồi.
Tề Nhạc im lặng nhìn em gái của mình, không ngờ nàng tu luyện chỉ vì nướng đồ ăn, suy nghĩ này thật thú vị đấy. Nhưng mà hắn nhanh chóng thoải mái vì Tề Oánh Oánh nghĩ như vậy chứng minh nàng không có lòng hiếu thắng, đây là kết quả tốt. Bất luận nàng sau này tu luyện tới trình độ gì cũng không sinh ra quá nhiều phiền toái.
Hội phụ huynh phải mất hai giờ mới chấm dứt. Cuối cùng lão sư còn cố ý tìm Tề Nhạc nói chuyện. Từ chỗ Tề Oánh Oánh nàng biết được Tề Nhạc là phó tổng giám đốc của tập đoàn Kim Cốc thì ánh mắt nhìn qua Tề Nhạc đã khác trước. Lúc bắt đầu là cố ý dặn dò Tề Nhạc quản thúc Oánh Oánh đừng cho nàng kết giao quá nhiều nam nhân ở trường, càng về sau thì thử thăm dò tình huống của Tề Nhạc, thậm chí nàng hỏi Tề Nhạc đã kết hôn chưa.
Tề Nhạc có chút không kiên nhẫn ứng phó hai mươi phút tới cuối cùng mới giúp Oánh Oánh thoát ly khổ hải. Thời điểm rời khỏi sân trường Tề Nhạc lại nghĩ tới tình huống mình lúc tới trường, với tư cách một cô nhi thì ưu thế lớn nhất chính là không cần phụ huynh tới dự hợp. Đương nhiên chuyện này từng là thống khổ lớn nhất của hắn.
Quay trở lại tập đoàn Kim Cốc thì Tề Nhạc nhìn Oánh Oánh nói:
- Oánh Oánh, em muốn học tập phương pháp tu luyện thì anh không có ý kiến, cũng toàn tâm toàn ý chỉ dạy cho em. Nhưng mà có một việc em phải nhớ kỹ không được vi phạm. Đầu tiên thời điểm thực lực của em vượt qua người bình thường thì tuyệt đối không thể dễ dàng hiển lộ ra trước mặt của người khác, trừ phi xuất hiện tình huống đặc biệt hoặc là nguy cấp tới an toàn của em.
Oánh Oánh gật gật đầu, nói:
- Em hiểu. Người có được năng lực giống như anh thì ai cũng là ẩn sĩ, đúng không.
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Điểm thứ hai càng thêm trọng yếu, trong quá trình tu luyện tuyệt đối không thể vội vàng xao động. Thà rằng không tu luyện cũng không nên cậy mạnh. Nếu không một khi phát sinh nguy hiểm thì nó uy hiếp tới tính mạng của em đấy. Em hiểu chưa?
Oánh Oánh nói:
- Anh à, ý của anh là tẩu hỏa nhập ma sao?
Tề Nhạc nói:
- Không kém bao nhiêu đâu. Em phải nhớ kỹ hai điểm này, hơn nữa nội dung chính còn phụ thuộc vào tâm tình của em, như vậy những chuyện khác không sao cả. Anh bây giờ còn nhiều việc cần làm nên không thể thường xuyên làm bạn bên cạnh cha mẹ, anh cũng hy vọng em có được thực lực nhất định như thì cũng nên bảo vệ cho cha mẹ an toàn. Bọn họ đã lớn tuổi nên anh nhiều nhất chỉ cải thiện thân thể của bọn họ thôi, chỉ giúp bọn họ trở nên khỏe mạnh nhưng không cách nào giúp bọn họ tu luyện. Có thứ này cho em mượn tạm.
Vừa nói Tề Nhạc đem Xá Lợi Thủ Châu trên cổ tay tháo xuống đeo lên cánh tay Oánh Oánh. Đối với em gái của mình hắn có thể nói là phi thường quan tâm, có Xá Lợi Thủ Châu bảo hộ thì có muốn tẩu hỏa nhập ma cũng không dễ dàng.
Oánh Oánh có chút không hiểu, nghi hoặc hỏi:
- Anh thật là hẹp hòi! Còn không tặng cho người ta sao?
Tề Nhạc cười khổ nói,
- Không phải anh không tặng cho em mà chuỗi hạt này có ý nghĩa thật sự quá quan trọng, là một người bạn tốt đưa cho anh đấy. Em không nên nhìn nó bình thường, tính trân quý của nó không phải tiền tài có thể mua được.