Vào lúc này, nàng có thể làm cũng chỉ có ủng hộ nam nhân của mình, yên lặng nhẹ gật đầu, Văn Đình không nói thêm gì, đồng thời nàng cũng giơ
tay lên, ngăn cản Tuyết Nữ và Nguyệt Dạ đi an ủi Tề Nhạc, vào lúc này,
Tề Nhạc cần chính là tỉnh táo lại.
Trong con suối của Hàn
Băng Đống Tuyền đến cùng có gì, bọn hắn cũng không biết, nếu như không
có sự xuất hiện của Ngưu Ma Vương, bọn hắn còn có thể dần tìm kiếm.
Nhưng giờ vào lúc này đã không còn đường lui nữa, chỉ có thể không ngừng tiến lên, về phần có thể đạt được Côn Luân Kính hay không, có thể còn
sống rời khỏi đây không, giờ chỉ có thể nghe theo mệnh trời thôi.
Mỉm cười, hào quang trong mắt Tề Nhạc trở nên nhu hòa một chút, nhìn
Văn Đình thật sâu, kéo tay của nàng, choàng Kỳ Lân Ẩn lên vai nàng, đồng thời nắm thật chặt Hiên Viên kiếm trong tay, hắn không hổ là Vương của
Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, gặp phải tuyệt cảnh thế này và kích thích lúc
trước mà vẫn cưỡng ép áp chế nội tâm kích động của mình, rất nhanh khôi
phục Vân Lực tiêu hao của mình.
Ngưu Ma Vương tiến vào con
suối chậm hơn so với bọn Tề Nhạc trọn vẹn 10s, lực trùng kích của cột
nước màu xanh biếc kia đã mang đến cho hắn phiền phức không nhỏ, cuối
cùng vẫn là dựa vào thực lực cường đại của mình, dùng năng lượng ngưng
tụ thành lưỡi dao sắc bén, chém cột nước ra mới có thể tiến vào trong
con suối.
Hắn đối với thực lực của chính mình có lòng tin
tuyệt đối, đừng nói là trong suối, cho dù là trong nham thạch nóng chảy
hắn cũng sẽ không có chút cảm giác e ngại. Hào quang ám lam sắc tràn
ngập chung quanh thân thể, ngưng tụ lên thực lực vô cùng cường đại của
mình, sau đó đuổi theo bốn người Tề Nhạc. Lúc này, bọn họ đều không nhìn thấy nhau, cũng không biết cuối cùng mình đang ở nơi nào.
Hào quang màu xanh biếc khiến năm ngươi, kể cả Ngưu Ma Vương trong đó
như cùng tiến nhập vào một thế giới của Phỉ Thúy vậy, ở chỗ này, năng
lượng chấn động phi thường cường liệt, không thể nó đó là năng lượng gì, tựa như loại trước kia Tề Nhạc cảm giác được, năng lượng trong con suối biến hóa thật nhanh, mỗi một khắc đều đang thiên biến vạn hóa, không có chút quy luật dao động nào cả.
Vì có thể có thực lực cường
đại khi đối mặt với Ngưu Ma Vương, Tề Nhạc dưới loại tình huống này vẫn
cưỡng ép mở ra Kỳ Lân thăng vân đại pháp của mình, không chút nào giữ
lại, không hề cố kỵ hấp thu lấy năng lượng thiên biến vạn hóa kia.
Năng lượng còn vượt qua tưởng tượng của hắn, những năng lượng này biến
hóa thật sự quá nhanh, khiến cho hắn căn bản không kịp hoàn toàn tiêu
hóa hấp thu, năng lượng dư thừa không ngừng va đập trong cơ thể Tề Nhạc, mang đến cho hắn rất nhiều thống khổ. Lúc này hành vi của hắn đã gần
như điên cuồng, nếu như không phải Tự Nhiên Chi Nguyên triệt để cải tạo
thân thể của hắn, chỉ sợ đồng thời khi hấp thu những năng lượng thiên
biến vạn hóa này, thân thể của hắn đã sớm bị xé nát rồi. Nhưng cũng vì
nương theo năng lượng của tự nhiên chi nguyên, Tề Nhạc cứ tiếp tục như
thế, Vân Lực trong cơ thể cũng khôi phục lại như kỳ tích.
Đột nhiên, bốn người Tề Nhạc đồng thời cảm giác được toàn thân chợt nhẹ, áp lực vốn cực lớn trong khoảnh khắc biến mất, thậm chí ngay cả cảm giác
rét lạnh cũng biến mất, thân thể bốn người đồng thời bị quăng vào trong một không gian thật lớn, một chùm huyết vụ từ trên người Tề Nhạc phát
ra, cũng ngay trong nháy mắt này, nương theo tác dụng của Kỳ Lân thăng
vân đại pháp, Vân Lực của hắn đã khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.
Bốn người ngưng thần, Tề Nhạc lôi kéo Văn Đình, Tuyết Nữ ôm lấy Nguyệt
Dạ, trên không trung ổn định lại thân thể của mình, bọn hắn giật mình
phát hiện, bản thân vậy mà thực sự đi đến một thế giới của Phỉ Thúy. Nơi này là một không gian hình tròn cự đại, chung quanh hoàn toàn do Phỉ
Thúy bóng loáng tạo thành, góc cạnh trên Phỉ Thúy phản xạ ra lục sắc
quang mang nhàn nhạt, khiến nơi này như biến thành một thế giới bích
lục, hào quang vậy mà không chút nào ảm đạm, khiến chung quanh sáng
rỏ.
Đồng thời, bọn hắn cũng cảm thấy một cổ năng lượng thiên
biến vạn hóa không ngừng dao động ở đây, mặc dù không có nước, lại như
sóng cả không ngừng tẩy trừ lấy thân thể của bọn hắn.
Không
gian Phỉ Thúy hình tròn này phi thường rộng lớn, tựa hồ là một hình cầu
bịt kín, mà trên những vách tường Phỉ Thúy kia, góc cạnh gập ghềnh không ngừng lóe ra bích lục hào quang, tại ở đỉnh và cuối, có một cái môn hộ
đường kính chừng hai mét, hình tròn, năng lượng màu xanh biếc hình dáng
đinh ốc không ngừng lóe ra.
Tới đây, bốn người đã đầu óc
choáng váng rồi, Tề Nhạc biết rõ, trong hai cái môn hộ hình tròn này,
nhất định có một cái là cửa vào, mà cái khác, chính là cái lúc bọn họ
đến, hiện giờ, hắn cơ hồ có thể khẳng định, nơi này chính là nơi cấm chế Côn Luân Kính. Năng lượng thiên biến vạn hóa kia chỉ sợ là do Côn Luân
Kính mang lại.
Hắn sở dĩ có thể khẳng định, chủ yếu là vì
Hiên Viên kiếm, vừa rồi khi mới đi vào thế giới này, hắn cũng cảm giác
được chuôi kiếm Hiên Viên trong tay mình nóng lên, một loại cảm giác kỳ
dị truyền vào trong nội tâm, đó như cảm giác chân với tay, Hiên Viên
kiếm tựa hồ đang chờ đón cái gì đó, lại tựa hồ đang tìm kiếm gì đó, Tề
Nhạc biết rõ, lựa chọn của mình cũng không sai, nơi này thật sự chôn dấu Côn Luân Kính ah!
Nhưng hiện giờ đến tột cùng nên vào cánh cửa nào?
Suy nghĩ của Tề Nhạc cũng không duy trì quá lâu đã hoàn toàn bị phá
hủy, bởi vì, thân ảnh ám lam sắc kia theo sát bọn hắn cũng tiến nhập
vào Phỉ Thúy thế giới mê ly nào rồi.
Trong nháy mắt Ngưu Ma
Vương từ cửa bên trên lao ra đã tương đương với nói cho Tề Nhạc đường ra chính thức ở nơi nào, hắn cơ hồ không có chút gì do dự hét lớn một
tiếng:
- Phía dưới, đi mau.
Chính mình lại tay cầm Hiên Viên kiếm xông tới.
Mục đích của Tề Nhạc rất rõ ràng, chính là muốn lợi dụng Ngưu Ma Vương
vừa tiến vào Phỉ Thúy thế giới, còn chưa vững chân đã cho hắn trở tay
không kịp, nhưng Ngưu Ma Vương thật sự quá cường đại.
Khi vừa mới nhảy vào Phỉ Thúy thế giới này, thân hình Ngưu Ma Vương quả thật có chút bối rối, nhưng cũng không bị hất tung ở trên không trung như bốn
người Tề Nhạc, chỉ trong nháy mắt, khi Tề Nhạc xông lên thì thân hình
của hắn cũng đã hoàn toàn ổn định lại. Mắt thấy Tề Nhạc rõ ràng vọt tới
phía mình, tay phải vô ý thức chém ra, trực tiếp chụp về phía Tề Nhạc.
Vân Lực rót vào khiến Hiên Viên kiếm tỏa sáng hào quang, nương theo
kinh nghiệm lúc trước chiến đấu với Hoàng Đế, Tề Nhạc vừa phát hiện thân hình Ngưu Ma Vương ổn định, lập tức thân hình biến hóa ba lượt trên
không trung, Hiên Viên kiếm từ một góc độ xảo trá trực tiếp bổ về phía
cổ Ngưu Ma Vương.
Chưởng lực Ngưu Ma Vương đánh ra tuy rằng
cường hãn, nhưng Hiên Viên kiếm dù sao cũng là thần khí bài danh thứ hai ah! Xoẹt một tiếng, như là xé lụa, ám lam sắc năng lượng hắn phát ra
lại bị Hiên Viên kiếm một phân thành hai, kiếm quang ánh vàng rực rỡ kia dưới Tề Nhạc toàn lực thúc dục vẫn như trước bổ về phía cổ Ngưu Ma
Vương.