Ads
Tề Nhạc nói:
- Cảm ơn cô nhắc nhở. Tôi cũng biết nàng ta nguy hiểm, nhưng mà trên thế giới này người đi lợi dụng chưa hẳn không bị người khác lợi dụng. Được rồi, cô cũng nên đi huấn luyện thích ứng vũ trụ đi. Như vậy nhiệm vụ lần này mới có lợi. Kỳ thật tôi đã hối hận, hối hận tại sao tìm cô gia nhập vào hành động lần này.
Kristy nhoẻn miệng cười, nói:
- Không phải có anh sẽ bảo vệ tôi sao?
Tề Nhạc nhìn qua nàng một cái thật sâu, nói:
- Chỉ cần tôi còn sống.
Tề Nhạc đi, hắn quay trở lại gian phòng của mình, Kristy lưu lại tại chỗ, một mình nàng đứng tại chỗ mười phút mới như Lãnh Nhi đi vào trong sân huấn luyện.
Tất cả mọi người đang khẩn trương chuẩn bị mọi thứ, Tề Nhạc lại là ngoại lệ, hắn lặng lẽ ngồi yên trong phòng của mình mà tu luyên. Đột nhiên hắn phát hiện mình càng ngày càng khống chế cảm xúc của bản thân rất tốt, mà loại khống chế này đối với tu luyện của hắn là phi thường có lợi. Ít nhất hiện tại bình tâm tĩnh khí tu luyện làm cho hắn cảm giác được chính mình rốt cục sắp đụng vào bình cảm tám vân, đạt tới tám vân chính thức. Hiện tại hắn cần chính là đột phá lôi vân lực lên cảnh giới tám vân.
Hào quang nhàn nhạt lóe lên, ánh mắt Tề Nhạc trở nên cứng lại cả căn cứ quân sự của Nước Mỹ như có một cổ áp lực vô hình thật lớn đang bao phủ, tất cả mọi thứ đều chuẩn bị cho việc cất cánh. Giờ này khắc này mỗi người trong căn cứ đang làm mọi thứ chỉ vì cứu địa cầu khỏi bị hủy diệt, nhưng không có ai biết trọng yếu nhất trong chuyện này chính là vương giả của phương đông.
Hai chiếc phi thuyền hàng không vũ trụ cực lớn lẳng lặng rời khỏi căn cứ quân sự của Nước Mỹ V3, lúc này Nước Mỹ vẫn còn lúc đêm khuya, dân chúng cũng không biết, vận mệnh của bọn họ đang được quyết định bởi hai chiếc phi thuyền vũ trụ vừa xuất phát này.
Chiến Sĩ Cơ Giáp của Nước Mỹ cùng các cường giả đến từ Phương Tây ở trên chiếc trên phi thuyền hàng không vũ trụ thứ nhất, còn quân đoàn Sinh Tiếu, Giáo Đình, Hy Lạp Thủ Hộ Giả cùng với thành viên Hắc Ám Quốc Hội thì ở trên con thuyền thứ hai. Trước khi lên đường, tất cả đạn hạt nhân đã phân phối đúng chỗ, quân đội căn cứ Nước Mỹ biểu hiện số liệu phi hành ước chừng phải đi qua ba mươi sáu giờ mới có thể đạt tới địa điểm dự định. Mà lúc này, tên lửa xuyên lục địa của các quốc gia dưới mặt đất đã chuẩn bị sẵn sàng, tùy thời có thể tiến hành bắn.
Vì không muốn cho người của Giáo Đình cùng Hắc Ám Quốc Hội phát sinh xung đột, Tề Nhạc dẫn theo Sinh Tiếu quân đoàn cùng Hy Lạp thủ hộ giả chắn ngang chính giữa hai phe này. Nhưng mà điều này cũng làm cho Tề Nhạc cùng tiếp cận gần hơn cùng Vũ Mâu, với tư cách là người lãnh đạo của mỗi phe, họ đều ngồi ở hàng đầu tiên. Bên trái Tề Nhạc là Lãnh nhi, bên phải chính là Vũ Mâu, mà bên phải Vũ Mâu lại là Giáo Hoàng Martti rồi.
Phi thuyền hàng không vũ trụ dùng hỏa tiễn nâng lên đưa vào vũ trụ, trong nháy mắt đó lực đẩy bùng nổ khiến các cường giả đều có chút khó có thể thừa nhận, khá tốt là trọng lực điều tiết hệ thống phi thuyền hàng không vũ trụ nội bộ của Nước Mỹ có hiệu quả không tệ, loại tình huống này không có duy trì trong thời gian quá dài.
Tề Nhạc nhắm hai mắt, im im lặng lặng điều tức Vân Lực trong cơ thể, bao giờ tu luyện cũng là phương pháp tốt nhất để gia tăng thực lực. Mấy ngày nay tới bây giờ, năng lực khống chế cảm xúc của hắn khiến cho hiệu quả mình ở lúc tu luyện tăng lên một cái cấp bậc.
- Tề Nhạc, chúng ta có thể nói chuyện được không?
Thanh âm của Vũ Mâu đột nhiên vang lên trong lòng của Tề Nhạc. Thông qua tinh thần lực truyền âm, cho dù là mạnh như Lãnh nhi cùng Giáo hoàng ở một bên cũng không thể nghe được.
Tề Nhạc nhắm hai mắt như trước, tại trong lòng im lặng hồi đáp:
- Có cái gì để nói đây?
Vũ Mâu trầm mặc một hồi sau đó mới lên tiếng:
- Tề Nhạc, anh có thể bỏ qua thù hận giữa chúng ta để cả hai dùng thân phận bằng hữu bình thường nói chuyện được chứ? Sắp chấp hành nhiệm vụ, bất luận là anh hay là tôi đều không có tuyệt đối nắm chắc có thể ứng phó. Đã như thế, vì sao chúng ta không thể công bằng thảo luận đối sách một chút?
Tề Nhạc nói:
- Được rồi. Cô nói đi.
Tuy rằng hắn mà trả lời rất đơn giản, nhưng vẫn làm cho Vũ Mâu âm thầm nhẹ nhàng thở phào một hơi. Nàng thản nhiên nói:
- Tình huống bên kia của Nước Mỹ tạm thời không nói, với tư cách đệ nhất cường quốc thế giới, vì bảo hộ Địa Cầu, đám người họ tất nhiên là tận hết sức lực. Mà phi thuyền hàng không vũ trụ của chúng ta bên này có tứ phương cường giả, chưa hẳn đều đồng lòng như thế. Ít nhất khi cần xuất lực chính thức, người bất kể bất cứ giá nào toàn lực ứng phó chỉ sợ chỉ có các anh cùng chúng tôi thôi.
Tề Nhạc nói:
- Điểm ấy tôi tán thành. Vậy cô có ý kiến gì không?
Vũ Mâu nói đúng vậy, đối với sự ích kỷ của giáo đình, Tề Nhạc hiểu rõ tường tận. Hắn biết một khi xuất hiện nguy hiểm, Martti tuyệt đối không có khả năng dẫn theo thủ hạ của hắn xông lên phía trước nhất. Về phần Hắc Ám Quốc Hội bên này, có lẽ đám người sẽ ở giai đoạn trước sẽ cố hết sức, nhưng tới thời điểm phải cần không tiếc bất cứ giá nào để hoàn thành thì có trời mới biết họ có quyết tâm hay không.
Vũ Mâu nói:
- Vũ khí hạt nhân là át chủ bài của chúng ta lần này, nhưng mà nếu như chúng ta dốc hết tất cả vũ khí hạt nhân mà vẫn không thể hoàn thành mục tiêu thì ngươi sẽ tính sao?
Trong lòng Tề Nhạc cả kinh:
- Nói như vậy, ngươi đã cảm giác được điều gì rồi sao?
Vũ Mâu lắc đầu đáp:
- Không, ta chỉ phán đoán phòng ngừa chu đáo mọi chuyện mà thôi. Chúng ta nhất định phải làm tốt chuẩn bị phương án hai mới được.
Tề Nhạc nói:
- Nếu quả thật mà xuất hiện tình huống như vậy. Vì Địa Cầu, chúng ta cũng chỉ có thể đem hết toàn lực ứng phó. Đến lúc đó có khả năng dựa vào đấy, cũng chỉ có lực lượng của chúng ta.
Vũ Mâu nói tiếp:
- Sự xuất hiện của Tiểu hành tinh mới khiến cho tôi hiểu được nhân lực nhỏ bé như thế nào, so sánh với vũ trụ vô cùng mênh mông, chúng ta còn kém quá xa. Tề Nhạc, nếu như cuối cùng thật sự xảy ra vấn đề, anh có thể tin tưởng tôi một lần, để cho đông tây thủ hộ giả chúng ta toàn lực phối hợp, đem thực lực bản thân phát huy đến cực hạn không? Tôi có một loại kỹ năng đặc thù, có thể di chuyển công kích của đối phương, mà nếu kỹ năng đó có năng lượng cường đại ủng hộ, có lẽ có thể sinh ra ảnh hưởng nhất định đối với tiểu hành tinh.
Mở hai mắt ra, Tề Nhạc quay đầu nhìn Vũ Mâu:
- Lại muốn để cho tôi dùng năng lượng đến ủng hộ cô sao? Vũ Mâu, cô dựa vào cái gì để cho tôi lại tin tưởng ngươi đây?
Hai người Tề Nhạc thủy chung là trao đổi thông qua tinh thần lực, những người khác chung quanh không nghe được nội dung. Lúc này bên trong phi thuyền hàng không vũ trụ, trong lòng mỗi người đều phi thường khẩn trương, đều lẳng lặng thu liễm lấy năng lượng của mình, dùng trạng thái tốt nhất của cơ thể đối mặt với nhiệm vụ mấy mười giờ tới.