Tề Nhạc mỉm cười trong mắt toát ra một tia quang mang nhàn nhạt, hai tay sau lưng, nói:
- Mười hai tiểu đội Sinh Tiếu chuẩn bị. Khóa chặt quân đội Tộc Cửu Lê phân tán chạy trốn tiến hành tiêu diệt. Chú ý thời điểm đang hành động nhất định phải xác nhận Tộc Cửu Lê Nhân đã ra khỏi phạm vi của độc khí VX mới có thể tiến hành công kích, hơn nữa tùy thời chú ý hướng gió biến hóa.
Những lần chiến đấu gần đây một mực bị đối phương hoàn toàn áp chế. Mỗi một lần đều đại bại mà quay về, các chiến sĩ Sinh Tiếu quân đoàn đã sớm nhẫn nhịn một bụng uất khí, mắt thấy Tộc Cửu Lê cường hoành trước đạn đạo độc khí VX không hề có lực chống cự, nhìn bộ dáng chật vật của bọn hắn, được phân công đánh chó mù đường đúng là chuyện sảng khoái. Mười hai vị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần mang theo mười hai tiểu đội Sinh Tiếu đồng thời phân tán vòng ra chung quanh bốn phía các con đường mà Tộc Cửu Lê muốn chạy trốn.
Tề Nhạc lầu bầu nói:
- Sao hả? Vẫn còn nhịn được không chịu ra?
Phảng phất là đã nghe được thanh âm của hắn, một thanh âm tức giận từ phương xa truyền tới. Thân ảnh khổng lồ bay lên không trung, năng lượng bành trướng mang theo gió lốc cuốn tới độc khí VX trong không khí, dưới tác dụng của năng lượng khổng lồ, trên không trung lập tức nổi lên một hồi gió lốc.
Sắc mặt của Tề Nhạc hơi đổi, thân thể như là như thiểm điện bay ra, quang mang màu xanh được năng lượng Tự nhiên Chi Nguyên tăng phúc tạo nên một cái vòi rồng xuất hiện chung quanh thân thể hắn.
Vị trí kích nổ của đạn đạo độc khí VX đã được Tề Nhạc tính toán chính xác, nơi này cách trận doanh của nhân loại rất xa. Vì thế, mắt thấy độc khí sắp bị thổi tan, hắn không có chút nào lo lắng, chỉ cần không thổi về chính diện thì cho dù sang hai bên cũng chỉ mang tới thương vong cho đám Tộc Cửu Lê Nhân chạy trốn mà thôi.
Sự phẫn nộ trong lòng Xi Vưu đã đạt đến cực điểm. Nguyên bản hắn cho rằng, hôm nay chiến một trận vô cùng nhẹ nhõm, có Đại Bằng Minh Vương trên không trung cùng các tộc nhân của hắn phối hợp, hơn nữa bộ đội Tộc Cửu Lê của mình trên mặt đất có thể giết sạch tất cả nhân loại. Nhưng mà hắn lại tuyệt đối thật không ngờ, ngay tại thời điểm hắn tưởng rằng đã tới lúc kết thúc thì cục diện lại hoàn toàn cải biến. Kim Sí Đại Bằng Điêu không có hành động, mà quân đội của mình đã bị đả kích mang tính hủy diệt. Lúc này hắn không còn muốn làm cái gì nữa, nhìn từng đống lớn thân thể Tộc Cửu Lê run rẩy trên mặt đất. Xi Vưu chỉ có thể sử dụng lực lượng của chính mình hy vọng có thể đem độc khí thổi tới trận doanh của nhân loại. Đáng tiếc là khoảng cách đó quá xa, hơn nữa, Xi Vưu tuy rằng cường đại, nhưng hắn không am hiểu năng lượng Phong thuộc tính, sao có thể so với Phong Vân Lực của Tề Nhạc?
Vòi rồng màu xanh bỗng nhiên tách ra, Tề Nhạc không có toàn diện đối kháng cùng Xi Vưu mà là dựa vào vòi rồng màu xanh chặn chính diện, lợi dụng gió lốc kích phát độc khí VX ra hai bên. Dưới sự bùng nổ năng lượng của hai người, tốc độ phát huy của độc khí nhanh hơn và phạm vi bao phủ càng rộng hơn. Nhìn Xi Vưu xuất hiện, Tề Nhạc dùng tinh thần lực thông tri Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần bọn họ lập tức trở về đội ngũ, tạm thời không nên truy sát Tộc Cửu Lê nữa, hắn không hi vọng người một nhà bị độc khí công kích.
Độc khí phát động tứ tán, Tề Nhạc đã không có thời gian đi quan tâm hiệu quả của nó đối với quân địch. Xi Vưu trôi nổi ở trước mặt hắn ngoài ngàn mét, tuy rằng khoảng cách không gần, nhưng Tề Nhạc vẫn cũ có thể cảm giác được rõ ràng sát cơ mãnh liệt bộc phát trên người Xi Vưu. Đó là cảm giác tràn đầy tính hủy diệt, hiển nhiên vị Viễn Cổ Ma Thần này đã phẫn nộ tới cực điểm.
Tâm tình của Tề Nhạc thật là khoan khoái dễ chịu, nguyên bản cục diện chiến tranh nghiêng về đúng một bên nhưng chỉ bởi vì một đầu đạn độc khí đã xảy ra biến hóa. Có thêm kinh nghiệm lần này, nhân loại đối kháng với Tộc Cửu Lê càng thêm dễ dàng hơn. Thời đại lạc hậu này đúng là không thể so với công nghệ cao của thời hiện đại.
Xác thực lúc này Xi Vưu đã tiếp cận trạng thái điên cuồng, nhìn Tề Nhạc đối diện trên không trung, dùng đầu ngón chân mà nghĩ hắn cũng hiểu rõ chính là bởi vì thằng này xuất hiện nên chiến cuộc mới biến hóa như thế. Xi Vưu không biết vừa rồi sương mù màu xanh lá là thứ gì, nhưng chính nó đã làm tan rã bộ phận quân đoàn chủ lực của Tộc Cửu Lê. Bàn Cổ Phủ hiện ra trong tay hắn, giờ này khắc này, Xi Vưu đã quên mất uy hiếp của Ngưu Ma Vương lần trước, trong lòng của hắn chỉ nghĩ một điều duy nhất chính là xả nhỏ tên nhân loại trước mặt này ra.
Tề Nhạc đối mặt với Xi Vưu không có chút ý tứ nào lùi bước. Lần trước thất bại cũng không có nghĩa là lúc này cũng sẽ như thế. Xi Vưu có mạnh cỡ nào cũng có thể đối chọi được với hai kiện thần khí của mình sao? Ngửa mặt lên trời gào to một tiếng, khí tức bá đạo từ trên người Tề Nhạc phóng thích, oai vương giả Kỳ Lân hoàn toàn bày ra, hư ảnh Kỳ Lân cực lớn xuất hiện sau lưng của Tề Nhạc. Trong hiện tượng thiên văn, hắn trực tiếp liền tiến vào giai đoạn thứ hai của Kỳ Lân Bản Tương Dị Hóa. Có lẽ là bởi vì Vân Lực tăng lên bên trên lân giáp màu đen kia tản ra một tầng quang trạch màu vàng lợt.
Kim quang thiểm diệu, Hiên Viên Kiếm xuất hiện trong tay phải của Tề Nhạc, Hiên Viên Hồn trở về không thể nghi ngờ làm cho thực lực của Hiên Viên Kiếm có thể phát huy đến trình độ lớn nhất, thông qua Hiên Viên Hồn, Tề Nhạc có thể nắm giữ mỗi một phần biến hóa năng lượng của Hiên Viên Kiếm, lần nữa đối mặt Bàn Cổ Phủ, trong lòng của hắn tràn đầy tin tưởng.
- Ah --
Xi Vưu nổi giận gầm lên một tiếng, khoảng cách ngàn thước đối với hắn mà nói không đáng kể chút nào, Bàn Cổ Phủ giơ lên cao. Một đạo khí lưu bá đạo vô cùng mênh mông bay thẳng đến Tề Nhạc, đồng thời thân thể cao lớn cũng lấy một tốc độ mắt thường khó phân biệt xông về phía Tề Nhạc.
Tề Nhạc vẫn yên tĩnh như giếng nước, không bởi vì công kích của Xi Vưu mà động dung, Hiên Viên Kiếm từ dưới hướng lên vung lên, kiếm quang màu vàng ngưng tụ cách người hắn ba mét. Tiếng cọ xát chói tai vang lên, công kích cự ly xa của Bàn Cổ Phủ trực tiếp bị Hiên Viên Kiếm sắc bén chém thành hai nửa. Mà thân thể của Tề Nhạc cũng ở thời điểm này chuyển động. Kỳ Lân dực màu đen huy động khiến thân thể của hắn như là mũi tên xông tới phía Xi Vưu.
Xi Vưu rất mạnh, đây là điều không hề nghi ngờ, nhưng hiện giờ Tề Nhạc cũng đã trở nên càng mạnh hơn, nhờ sự cố gắng của hắn và cơ duyên của mình, lúc này tổng hợp thực lực của hắn hoàn toàn có thể đối mặt với Xi Vưu.
""Đinh"!" một tiếng vang nhỏ xuất hiện, thanh âm tuy rằng rất thanh thúy, nhưng không lớn. Khi một tiếng này lan ra, chiến đấu của Tề Nhạc cùng Xi Vưu đã trở thành tiêu điểm của toàn bộ mọi người ở nơi này. Bất luận là liên quân nhân loại tứ tộc, quân đội Tộc Cửu Lê may mắn thoát khỏi độc khí hay là Đại Bằng Minh Vương và thủ hạ của hắn đang nhìn chăm chú lên chiến trường.