Hai đại hung thú vương này, dù sao cũng là người đứng đầu tộc đàn, sau khi tỉnh táo lại, khí thế trên người của bọn họ biến hóa, thân hình lóe lên, cùng Hỗn Độn Vương hình thành hình tam giác bao vây ba người Tề
Nhạc vào giữa.
Toàn thân Hỗn Độn Vương tản mát một tầng khí
lưu mờ ảo, chậm rãi khuếch tán ra chung quanh, phô thiên cái địa bao phủ phạm vi trăm cây số vuông. Ánh mặt trời không thấy. Thậm chí không thấy cảnh vật, chỉ có thể nhìn thấy đại địa và khí lưu mờ ảo kia. Rất rõ
ràng. Đây là một loại năng lực lĩnh vực của Hỗn Độn Vương.
Thân thể Đại Bằng Minh Vương đã hoàn toàn biến thành màu vàng, giống như từ vàng chế tạo thành, cổ tay hơi đảo, một thanh trường đao hỗn hợp hai màu xanh lam hiện ra, thân đao là trong suốt, nhìn nhìn nó có vài phần
quỷ dị. Giống như Tề Nhạc vậy, khí tức toàn thân của hắn hiện giờ thu
liễm hoàn toàn, âm độc nhìn chăm chú vào Tề Nhạc, tuy uy áp vô hình nhìn không thấy, nhưng mà, ánh mắt của hắn như một cơn sóng biển áp tới,
lăng không tập trung vào Tề Nhạc.
Khí tức của Thâm Hải Minh
Long Vương càng thêm đáng sợ, thân thể của hắn đã biến thành màu tím
sậm, mà tóc lại biến thành màu xanh da trời, dựng đứng lên không trung,
từng đạo năng lượng như gợn sóng khuếch tán ra chung quanh, mỗi một lần
khuếch tán, đều mang theo biến hóa của cổ năng lượng cường hoành này,
khiến người ta không thể nào nhận ra được vị trí của hắn cả.
Đồng thời, cổ năng lượng như sóng nước này khuếch tán ra chung quanh,
cũng giống như Hỗn Độn Vương, vừa tiến lên tạo thành một tầng lĩnh vực.
Đương nhiên Tề Nhạc không biết, bất luận là Hỗn Độn Vương hay là Thâm
Hải Minh Long Vương, bọn họ phóng thích lĩnh vực này, kỳ thật đều lấy
bảo vệ mình làm chủ, đối mặt Tứ Tường Vân Kỳ Lân chưa từng xuất hiện,
bọn họ không ôm tâm lý giành công lao, chỉ cầu bảo vệ thân mình mà thôi, trước tiên chuẩn bị đường lui cho mình thật tốt, sau đó mới đối phó Tề
Nhạc. Chỉ có Đại Bằng Minh Vương đem toàn bộ lực chú ý đặt vào công
kích.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng:
- Thế nào, muốn so lĩnh vực sao? Ta sẽ cho các ngươi biết thế nào là đệ nhất lĩnh vực
đây. Thiên - Ky - Bách - Biến - Tuyền -- Ki - Giới - Pháp...
Tay phải đặt lên Kỳ Lân Châu vuốt nhẹ một cái, tay trái đặt lên tay Văn
Đình, một cổ khí lưu nóng rực từ trong tay Văn Đình truyền vào cơ thể Tề Nhạc, hai người tâm ý tương thông, sau đó dẫn phát năng lực chung cực
của Kỳ Lân Ẩn, mà cha của Văn Đình được xưng là pháp bảo mạnh nhất trong Kỳ Lân bát trân, lập tức bộc phát năng lực mạnh mẽ của mình.
Gợn sóng màu đỏ như bao phủ toàn bộ mọi thứ ở chung quanh, từ mấy ngày
qua Tề Nhạc luôn nghiên cứu Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, hắn
phát hiện, chỉ cần không bị lĩnh vực như Ngân Long Tráo che phủ, đối với Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp mà nói, tất cả có thể miễn dịch
hoàn toàn.
Từ loại góc độ nào đó mà nói, năng lực bản thân Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp chính là sát thủ toàn bộ lĩnh vực.
Bởi vậy, thời điểm hào quang màu đỏ sậm này hiện ra, mọi thứ chung
quanh yên tĩnh lại, bất luận là Hỗn Độn Vương tản mát khí lưu màu xám,
hay là chấn động của Thâm Hải Minh Long, trong nháy mắt bị hào quang màu đỏ sậm thôn phệ, tất cả mọi thứ chung quanh lâm vào bóng tối, không
gian biến thành to lớn, sau đó là từ bé biến thành lớn.
Trong mắt của ba hung thú vương, vương của hung thú và những hung thú vạn năm cùng đi đã đồng thời biến mất, mà cùng lúc đó, trong không gian màu đỏ
sậm này, bọn họ cũng mất đi tung tích của ba người Tề Nhạc. Với tư cách
là một trong vài loài hung thú cường đại nhất, sinh tồn hơn vạn năm, bọn chúng không biết vào sinh ra tử bao nhiêu lần, cũng đối đầu với Kỳ Lân
không biết bao nhiêu năm tháng, đối với năng lực Kỳ Lân cũng quen thuộc, nhưng mà, bọn họ đối với Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp này
trước này chưa từng gặp qua, đột nhiên trước mặt xuất hiện biến hóa,
nhất thời làm nội tâm ba hung thú vương kinh hãi, cơ hồ đồng thời làm ra hành động.
Chỉ trong nháy mắt, ba hung thú vương đưa lưng vào với nhau, thời điểm đối mặt với nguy cơ, bọn họ ăn ý mười phần.
Thời điểm Tề Nhạc sử dụng Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp cũng
không có bao quát hung thú vương và đám hung thú vạn năm kia, bởi vì hắn biết rõ, Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp tuy cường hãn, nhưng mà, cũng phải nhìn năng lượng bản thân người sử dụng mà định ra nếu như vây khốn địch nhân có năng lượng mạnh hơn mình quá nhiều, như vậy, thời
gian duy trì lĩnh vực này cũng có hạn.
Bởi vậy, hiện tại
vương của hung thú có khả năng nhìn thấy, chỉ là một đám hào quang màu
đỏ sậm mà thôi, thậm chí Tề Nhạc còn khống chế Thiên Ky Bách Biến Tuyền
Ki Giới Pháp khiến cho hắn có thể nhìn thấy mọi thứ bên trong, cũng
không tới mức phát động toàn bộ hung thú đưa vào trong Thiên Ky Bách
Biến Tuyền Ki Giới Pháp.
Như vậy, càng có thể tranh thủ nhiều thời gian. Đương nhiên, trong lĩnh vực kỳ lạ này, Tề Nhạc muốn cho
những hung thú và vương của hung thú bên ngoài nhìn thấy đều là những
thứ hắn cho thấy, một ít thứ không nên thấy, bọn họ tuyệt đối không nhìn rõ được.
Thời điểm hào quang màu đỏ hoàn toàn che phủ lại. Trong đầu của Hi Thụy vang lên âm thanh của Tề Nhạc.
- Hi Thụy tộc trưởng, có lẽ hiện tại ngài cũng nhìn ra, bản thân tôi là người của thần thú, tôi cũng không có nhiều thời gian giải thích gì với ngài cả. Hiện tại tôi dựa theo phương hướng tổng bộ Thổ Tộc đưa các vị
ra ngoài, bất luận như thế nào, sau khi rời khỏi đây. Các người lập tức
đi vào trong tổng bộ, nếu như đại tế tự của các người thực sự cường đại
như ngài nói. Như vậy, xin mời ngài bảo hắn tới trợ giúp cho tôi, nếu
không, cho dù duyên phận chúng ta đã tận, thì đây cũng là chuyện cuối
cùng tôi giúp được các người.
Hi Thụy căn bản không biết nên
trả lời Tề Nhạc như thế nào, bởi vì âm thanh của Tề Nhạc trực tiếp đưa
vào trong óc của hắn, những chuyện xảy ra nãy giờ gây chấn kinh quá lớn. Tuy hắn biết Tề Nhạc phi thường cường đại, nhưng mà, hắn cũng không có
tưởng tượng được, Tề Nhạc lại cường đại tới trình độ này, đối mặt nhiều
hung thú như vậy, hắn lại không thèm lui bước mà dám đối mặt chính diện, hơn nữa cho đến lúc này, còn không rơi vào hạ phong.
Đầu óc
của Hi Thụy rất loạn. Nhưng mà, đồng thời hắn cũng cảm giác được chung
quanh có biến hóa, thân thể chợt nhẹ, thân thể của hắn như có vòng xoáy
bao phủ, kể cả Bá Ca và hắc hổ của hắn, cùng với mười tên chiến sĩ Tộc
Thổ. Trong nháy mắt này, đều bị cuốn vào trong vòng xoáy. Ngay sau đó,
những cảnh vật chung quanh biến mất, đại não của bọn họ lâm vào trạng
thái trống rỗng.
Trước khi phát động Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, Tề Nhạc đã dùng vân lực của mình giải quyết nổi lo về
sau. Từ khi khôi phục vân lực tới giờ, hắn không ngừng thăm dò sự huyền
bí của Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp. Có kinh nghiệm lúc đối phó Lục Lân Liệt Thụ Tích, Tề Nhạc biết rõ, Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki
Giới Pháp này là bảo đảm tốt nhất khi mình đối phó địch nhân cường đại.