Quả nhiên, không lâu
sau, dưới con mắt kinh hoàng của những người khác, Kakashi cứ thế bị
xích nhọn quấn chặt, cắt thành nhiều mảnh.
Sau đó, vẫn là Sasuke
biểu hiện vô cùng xuất sắc, ngăn chặn hai tên địch, Sakura dù sợ nhưng
vẫn cầm một thanh dao chắn trước người Tazuna, riêng Naruto thì đã bị
biến cố bất ngờ này dọa chết lặng. Sau cùng là sự trở lại huy hoàng của
thầy Kakashi với công cuộc vạch trần Tazuna.
À! Hình như vẫn còn một người chưa được đề cập tới nhỉ?
Uri khoanh tay ngồi vắt vẻo trên cây, quan sát mọi người.
Lúc nhìn Naruto tự lấy dao đâm vào tay mình thoát máu độc, nàng vốn cũng
định giúp. Nhưng nghĩ lại, hành động quyết liệt của cậu ấy hôm nay sẽ
chứng tỏ một bước trưởng thành của mình với quyết tâm không bao giờ làm
vướng chân người khác, đồng thời còn nhận được sự tôn trọng của mọi
người.
Haizz… cậu ấy thật sự rất kiên cường!
Phốc!
Nhảy từ trên cây xuống, đón nhận ánh mắt nghi hoặc của mọi người xung quanh, nàng chỉ khẽ cụp mắt, cũng không biết nên nói gì lúc này.
Quả thực, hành động của nàng hôm nay rất đáng ngờ, đến bản thân nàng cũng thấy mình mâu thuẫn.
Cũng may, Kakashi không hề trách cứ nàng, chỉ mỉm cười dặn dò cả đám cẩn thận hơn.
oOo
Sau khi lên thuyền và làm rõ mọi chuyện, Tazuna đã dùng hoàn cảnh đáng
thương của mình để thuyết phục mọi người làm tiếp nhiệm vụ hộ tống.
Linh cảm bất an trong lòng Uri ngày càng rõ rệt.
Tất nhiên, đây mới chỉ là bắt đầu.
Lên bờ chưa được bao lâu, kẻ thù nặng ký liền xuất hiện.
Momochi Zabuza!
“Tất cả mau nằm xuống!” Kakashi nhận ra điều bất thường, lập tức lên tiếng.
Lời vừa dứt, một thanh đao lớn xuất hiện, lấy tốc độ sét đánh không kịp
bưng tai lao thẳng đến chỗ ông Tazuna, sau đó ghim chặt vào thân cây
phía trước.
Kakashi nhận ra đối thủ, vẻ mặt ngưng trọng ra hiệu cho mọi người lùi lại, tay khẽ đưa lên chiếc băng bảo vệ trán.
“Ngươi là Kakashi chuyên dùng sharingan chứ gì.” Zabuza đứng trên cán thanh
đao vừa phóng, tư thế cao cao tại thượng liếc xuống mọi người, tầm mắt
dừng trên ông Tazuna. “Khôn hồn thì mau giao lão già đó cho ta.”
Kakashi không đáp, bàn tay dứt khoát kéo chiếc băng đeo trán lên, lộ ra một vết sẹo dài, bên trong đồng tử đỏ ngầu hiển thị một chấm tròn cùng ba câu
ngọc đối xứng nhau.
“Ha ha, không nghĩ tới lại có ngày ta được
tận mắt chứng kiến con mắt sharingan nổi tiếng này. Thật là vinh hạnh.”
Zabuza cười khẩy, nhìn tổ hợp bốn đứa nhóc vây quanh một lão già, trong
mắt lóe lên ánh sáng lạnh.
“Với tình hình này, có lẽ ta cần hạ
ngươi trước…” Giọng nói âm u của hắn kết thúc cũng là lúc sương mù giăng xung quanh. “Nhẫn pháp : Ẩn Mình Trong Sương.”
“Cẩn thận đấy.”
Vẻ mặt Kakashi nghiêm túc nói với bốn đứa trẻ trước khi họ hoàn toàn
không nhìn thấy gì. “Zabuza là một sát thủ nguy hiểm, hắn có thể lấy
mạng người trong chốc lát mà không gây ra chút tiếng động. Nghĩa là các
em hoàn toàn có thể chết mà không biết chuyện gì đang xảy ra. Hiện tại
sương mù giăng khắp nơi, sharingan của thầy cũng không cách nào phát huy được. Thầy khuyên các em tuyệt đối không được khinh suất!”
Uri
đứng bên trái Tazuna, âm thầm lấy ra một sợi dây mỏng như cước quấn vài
vòng quanh lòng bàn tay, phần còn lại nối với một đầu kim nhỏ như mắt
muỗi.
Sương mù ngày càng dày đặc, bóng dáng Kakashi cũng mất tăm.
Zabuza lại tiếp tục dọa người bằng cái giọng nói âm u quỷ dị của mình cùng sát khí nghẹt thở, trong hoàn cảnh mắt không dùng được này càng làm cho
người ta sợ hãi.
Cũng không biết qua bao lâu, đang lúc thần kinh mọi người căng như dây đàn, một tiếng hét đau đớn vang lên.
Ngay sau đó là âm thanh vật nặng rơi xuống nước cùng mùi máu tươi thản nhiên phiêu trong không khí.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Naruto lo lắng hỏi.
“Không phải thầy ấy bị đánh bại rồi chứ?” Giọng Sakura run rẩy vì sợ hãi.
Bóng dáng Zabuza lại xuất hiện, tiếng cười âm lãnh vang cả một vùng. Sương
mù dần tản đi. Sau lưng hắn, Kakashi trôi nổi như một cái xác, trên vai
bị cắt một đường sâu, máu chảy đầm đìa.
“Thầy Kakashi!”
“Thầy ơi!”
“Không thể nào…”
Đội 7 hoảng loạn gào lên trước hình ảnh chói mắt này. Uri sững người, trong đầu là một mảnh trống rỗng.
Chuyện gì đang xảy ra đây? Zabuza… đúng là hắn rất mạnh. Nhưng còn chưa đủ để
hạ gục thầy Kakashi dễ dàng như thế. Con mắt sharingan của thầy ấy cũng
không phải đồ chơi, lại thêm khả năng sao chép tuyệt đỉnh cùng tài vận
dụng linh hoạt, sao có thể trong khoảng thời gian ngắn đã bại trận, còn
để bị chém một nhát kinh khủng thế kia?
Như để giải đáp thắc mắc của nàng, một bóng người phía sau Kakashi bước ra.
Thân hình mảnh khảnh, mái tóc đen dài cùng làn da trắng muốt, nổi bật nhất là cái mặt nạ của đội ninja sát thủ làng Sương Mù.
Vừa liếc một cái, vẻ mặt Uri như đóng băng.
Haku?
Sao Haku lại xuất hiện lúc này?
Bỏ qua ánh mắt kinh ngạc của mọi người, cậu ta bình tĩnh bước lên phía
trước, đứng cạnh Zabuza, trong tay là bốn thanh kim châm sắc nhọn.
Zabuza nhìn phản ứng của đám người, cao ngạo hừ một tiếng, nhanh tay ngưng tụ
một thủy cầu nhốt Kakashi, sau đó tạo thêm một phân thân chuyên tâm xử
lý mục tiêu trước mặt.
“Các cậu ở đây bảo vệ ông Tazuna, tớ đi xem thầy ấy.” Uri lấy lại tinh thần, nghiêm túc dặn dò ba người kia.
“Uri – chan, thầy ấy… sẽ không chết chứ?” Naruto lo lắng hỏi.
“Chuyện này rất khó nói. Việc cần làm bây giờ là phải đưa thầy ấy ra khỏi cái
lồng giam bằng nước kia và tiến hành sát trùng cầm máu. Không thể để vết thương ngâm trong nước quá lâu.”
“Nhưng… nếu muốn cứu được
thầy, chúng ta sẽ phải đánh nhau với hai tên kia đó. Người có thể hạ cả
một ninja thượng đẳng như thầy Kakashi thì chúng ta làm sao đánh lại
đây?!” Sakura khóc nói.
“Không được cũng phải được! Đây là tình
thế bắt buộc rồi. Chúng ta không còn cách nào khác. Một điều chắc chắn
là Zabuza vì một lý do nào đó chưa thể kết liễu thầy ngay được, vậy nên
chúng ta chỉ cần phá được cái lồng giam đó, mọi chuyện sẽ khác.” Uri khẽ đáp, trấn an mọi người.
“Tớ đi với cậu.” Sasuke lên tiếng.
“Không! Phân thân của hắn sẽ tấn công phía này và lấy mạng ông Tazuna. Các cậu
phải ở đây đối phó với hắn và tìm cách phá vỡ quả cầu càng sớm càng tốt. Tớ sẽ lo tên đeo mặt nạ.” Dứt lời, nàng quay đầu nhìn cả bốn người. “Cố gắng lên, chúng ta sẽ thoát thôi.”
“Ha ha, ngươi mạnh miệng quá rồi nhóc con. Ngươi nghĩ mọi chuyện dễ dàng như vậy chắc?” Zabuza mắt lạnh liếc nhìn.
Uri khẽ mím môi, không đáp, ra hiệu cho Sakura chắn phía trước ông lão,
Naruto và Sasuke phối hợp cản đường, còn mình nhanh chóng chạy tới cạnh
thủy lao.
“Cái gì?” Nhìn con nhóc trong chớp mắt xuất hiện bên
cạnh, Zabuza kinh ngạc kêu lên. Một đứa genin mà dùng được thuật thuấn
thân sao?
Haku thấy nàng đột nhiên xuất hiện, cũng nâng cao cảnh giác, khẽ nhích lại gần bản thể Zabuza, ý tứ bảo hộ rất rõ ràng.
Vụt.
Sợi dây trong tay Uri bất ngờ phóng tới, như linh xà quấn chặt lấy thắt lưng Haku, ném cả người cậu ra xa.
Cặp mắt sau lớp mặt nạ khẽ nheo lại đầy ngạc nhiên. Cậu ta thuận tay phóng
cả bốn kim châm về phía nàng trước khi bị quăng xuống đất. Uri nhảy
sang, dễ dàng né được chúng. Nàng rút trong túi ra một thanh kunai, xông thẳng tới đánh trực diện với Haku.
Keng!
Lại là kim châm. Có điều cái lần này cứng và chắc hơn rất nhiều, hoàn toàn chặn đứng được thanh dao trong tay Uri.
Hai bên giằng co một lát, thời điểm Haku mất kiên nhẫn chuẩn bị ra tay niệm ấn, đột nhiên cơ thể co giật, một dòng máu đỏ tươi chảy ra từ khóe
miệng sau lớp mặt nạ, thản nhiên nhỏ xuống nền đất.
Ào!
Tiếng bọt nước văng tung tóe vang lên. Phía bên kia, Naruto cùng Sasuke phối
hợp thành công, Zabuza buộc phải nhấc tay khỏi thủy lao, đồng thời giải
trừ thuật phân thân của mình.
Khuôn mặt hắn bị shuriken sượt qua, để lại một đường máu nhỏ. Cặp mắt phẫn nộ trợn trừng lên, ngoan độc hạ
thanh đao xuống nhưng lại bị Kakashi vừa thoát ra giơ tay ngăn cản.
Toàn thân Kakashi lúc này găm rất nhiều kim châm, vết thương trên vai trái lại không ngừng đổ máu, thoạt nhìn vô cùng chật vật.
Cắn răng cố nén cơn chóng mặt đang dâng trào, Kakashi tập trung dùng sharingan sao chép nhẫn thuật.
“Thủy độn : Thủy Long Đạn.”
Hai tiếng hô cùng lúc vang lên, nhưng động tác của Kakashi còn nhanh hơn
Zabuza, thành công dùng chính thuật của hắn để hạ hắn. Ngay sau đó,
Kakashi cũng không chống đỡ được nữa, ngã nhào xuống sông, máu đỏ nhuộm
cả một vùng.
Uri bên này thấy tình thế như vậy, ngoan tuyệt đạp Haku đang hộc máu qua một bên, nghiến răng nói.
“Khôn hồn thì nhanh cút về giải độc, đừng để ta gặp ngươi lần nào nữa.”
Haku lãnh một đạp quyết liệt kia, lại văng xa thêm vài mét, lảo đảo đứng
dậy, vận chakra kiểm tra toàn thân, phát hiện trên người có một lỗ nhỏ
như đầu kim, chính là vị trí bị sợi dây của Uri quấn lấy lúc nãy.
Cậu lảo đảo đứng dậy, chạy nhanh về phía Zabuza đang nằm úp sắp gần đó, cõng hắn trên lưng, không nói một lời liền biến mất.