Edit: Trang Nguyễn
Kiếp trước Tăng Tân Vân trôi qua không tốt. Trước khi tận thế tiến đến, cô không để ý cha mẹ khuyên can, cho dù trời tối đen cũng muốn đi ra ngoài gặp bạn trai. Bạn trai nói không gặp không về kết quả sau khi cô đến chỗ hẹn mới điện thoại đến báo, mẹ hắn không cho hắn đi ra ngoài.
Rõ ràng cô đã xác nhận với hắn có muốn đổi ngày khác hay không, hắn còn nói không gặp không về đấy! t r u y ệ n c h ỉ đ ă n g t ạ i w a t t p a d: h o n g t r a n g 3 0 1 v à w o r d p r e s s: h o n g t r a n g 3 0 1 w p
Trên đường chạy về nhà Zombie xuất hiện, cũng may cô tự mình lái xe ra ngoài, trên đường đâm thẳng đến không để Zombie đến gần.
Nhưng cuối cùng cô vẫn không thể thuận lợi về nhà, một cô gái mười chín tuổi không có dị năng (Editor: sau t nhớ đoạn Du Hành đến đón Trương Hằng Tuệ thì cô nàng này mười bảy tuổi mà ta, để t coi lại), lại căn bản không dám giết Zombie, trong hoàn cảnh sống sót ăn người này phải chịu bao nhiêu khó khăn?
Cô chỉ có thể theo mấy người đàn ông khác nhau, cũng may vận khí cô khá tốt, cứ như vậy còn sống sót. Trên đường lẩn trốn, cô gặp một cô gái, tên Giang Bách Hợp.
Thời điểm chạy trốn, cô luôn bị ném bỏ lại, thế nhưng Giang Bách Hợp luôn được toàn lực bảo hộ rút lui.
Trong cuộc sống sau này, trùng hợp cô gặp được Giang Bách Hợp hai lần. Mỗi lần cô ta đều kéo tay người đàn ông khác nhau, thế nhưng Giang Bách Hợp vẫn sống rất khá, đàn ông đều cung cấp cho cô ta, dù cùng sống dựa vào đàn ông, nhưng cô ta vẫn sống cao cao tại thượng.
Lúc ấy người đàn ông Tăng Tân Vân sống dựa vào uống say đã từng nói: không gian của Giang Bách Hợp không tầm thường, còn có thể làm ruộng, còn có nguồn nước. Đáng tiếc hắn không cách nào có được cô ta!
Tiếp đó cô không gặp lại Giang Bách Hợp, thế nhưng cô gái may mắn kia luôn khắc sâu trong tâm trí cô, sự ghen ghét trong lòng cô quấn quanh thành kén, khiến cô sau khi đến căn cứ thủ đô, còn cố ý nghe ngóng tin tức về Giang Bách Hợp.
Sau đó cô làm nhỏ trong tầng giữa nào đó, cũng nghe được một ít tin tức của bên trên. Quả nhiên đã nghe được tin tức Giang Bách Hợp, sau khi cô ta đi vào căn cứ thủ đô ngay lúc đó đã vứt bỏ người đàn ông của mình, đầu nhập vào quân nhân, tuy nhiên người đàn ông cũng không dám ghen giét làm phản sau lưng cô ta.
Đó là đối tượng cô luôn ghen ghét hâm mộ khi bản thân mình đứng trong đầm lầy.
Sau đó cô ở căn cứ thủ đô tìm được anh và cha mẹ của mình, anh trai là dị năng giả, sau đó cô mới sống khá giả hơn.
Về sau thủ đô căn cứ phân chia khu vực quản lý, chị dâu cô Trương Hằng Tuệ bị kiểm tra đo lường không đạt tiêu chuẩn, bị đuổi ra khỏi khu.
Sau này, một lần nữa anh trai cô cưới vợ khác, là một dị năng giả, điều này giúp cho cuộc sống nhà bọn họ càng thêm tốt hơn.
Cô vẫn không kết hôn, dạo chơi nhân gian, dưới sự chăm sóc của anh trai mình cô không phải lo ăn mặc. Sau này, anh trai cô trong nhiệm vụ tiêu diệt Zombie hoàng cấp mười, không may gặp nạn. Đúng lúc này cha mẹ cô đã sớm qua đời, chị dâu cô không chịu nuôi dưỡng cô em chồng lớn tuổi này, cuộc sống của cô thoáng chốc từ thiên đường rớt xuống địa ngcu5.
Cô phát hiện mình trọng sinh, lúc đó cô đang trong ga ra, định lái xe đến điểm hẹn.
Lúc này cô không đi ra ngoài nữa, thuận thuận lợi lợi ở nhà vượt qua luồng nguy hiểm đầu tiên, cũng may Trương Hằng Tuệ mua không ít đồ đạc trở về, người một nhà chống đỡ được rất lâu. Sau đó anh cô đã có được dị năng... tất cả đều tốt đẹp như vậy.
Sau đó có một đám người chạy trốn đến ở trong khu chung cư của bọn hắn, cô nhìn thấy Giang Bách Hợp.
Chính là Giang Bách Hợp có không gian biến dị, có thể làm ruộng có nguồn nước kia!!
Chỉ là đúng lúc này, dường như Giang Bách Hợp còn chưa thức tỉnh dị năng, cả người cô ta giống như Tăng Tân Vân đời trước sợ hãi rụt rè, lợi dụng sắc đẹp nhận được sự bảo hộ.
Một Giang Bách Hợp hèn mọn như vậy, làm trong lòng Tăng Tân Vân đầy khoái ý. Nhưng rất nhanh cô bắt đầu tính toán đến tương lai Giang Bách Hợp có được dị năng, cô ghen ghét, thế nhưng có ghen ghét thế nào cũng không thể túm được dị năng kia trở thành của cô.
Bây giờ Giang Bách Hợp còn không có vốn liếng cao ngạo, có lẽ cô nên nghĩ cách lôi kéo cô ta. Vì để sau này mình trôi qua tốt hơn, chút ghen ghét này cũng không đáng ngại gì.
Cô đem ánh mắt đảo qua trên người chị dâu của mình: cả đời không có dị năng, sau này còn bị căn cứ thủ đô đuổi đến khu bảy rác rưởi kia, cùng so sánh với Giang Bách Hợp, quả thật Trương Hằng Tuệ cái gì cũng sai. t r u y ệ n c h ỉ đ ă n g t ạ i w a t t p a d: h o n g t r a n g 3 0 1 v à w o r d p r e s s: h o n g t r a n g 3 0 1 w p
Đúng, đúng vậy, cho dù sau này Trương Hằng Tuệ bị đuổi đến khu bảy, trong nhà bởi vì thiếu Trương Hằng Tuệ, không có ai làm nội trợ, cha mẹ già không có người trông coi, quả thực rối loạn một trận. Nhưng chỉ cần có tiền, không phải tìm bảo mẫu là được rồi sao?
Có cô ở đây, nhất định sẽ trợ giúp anh trai mình bán cô ta với cái giá tốt nhất. Không để anh trai mình như người đàn ông không có tiền đồ kiếp trước, ngay cả góc cây ngọn cỏ cũng không kiếm được.
Kế hoạch rất thuận lợi, Giang Bách Hợp mừng rỡ như điên đối với việc cô ném ra mồi nhử! Mà cha mẹ và anh trai cô, từ ngày đầu tiên tận thế đã biết kỳ ngộ của cô ta, sau này cô ta nói lời nào cũng đều ứng nghiệm từng cái. Bởi vậy đối với kế hoạch của cô ta, bọn hắn đều đồng ý.
Anh trai vốn đang có cảm tình với phế vật Trương Hằng Tuệ kia, cảm thấy thật có lỗi với Trương Hằng Tuệ, nhưng loại tình cảm này rất nhanh đã biến mất khi Giang Bách Hợp có thai.
Sau này em trai Trương Hằng Tuệ tìm đến, người này kiếp trước không xuất hiện đã mang Trương Hằng Tuệ đi. Tăng Tân Vân xì mũi coi thường, đã đi ra khỏi nhà mình, Trương Hằng Tuệ còn muốn sống tiến vào căn cứ thủ đô! Nằm mơ đi!
Thế nhưng cho dù đời này, anh trai có mình tiên tri đã lôi kéo được sự ủng hộ của một đám người, thế nhưng thành phố càng rơi vào tay giặc, bọn hắn rời khỏi chung cư đi về căn cứ thủ đô, trong quá trình này bọn hắn không bảo hộ được cha mẹ của mình.
Cha mẹ của cô đều chết, một người chết trong miệng Zombie, một người chết vì bệnh.
Tăng Tân Vân hoảng hốt nhớ lại lời cha cô từng nói kiếp trước: trên đường chạy nạn Trương Hằng Tuệ hết lòng chiếu cố hai người già cả bọn họ, bảo cô đừng tùy tiện nóng giận với chị dâu của mình.
Lúc ấy cô xì mũi coi thường. Trương Hằng Tuệ cũng chỉ là một người bình thường, làm sao có thể chiếu cố cho ba mẹ cô? Còn không phải dựa vào sức mạnh của anh cô sao?
Cô cho rằng kiếp này không có Trương Hằng Tuệ, cộng thêm Giang Bách Hợp, cả nhà bọn họ đều có thể trôi qua rất tốt.
Nhưng ba mẹ cô đều chết trên đường chạy nạn!
Càng khiến cô không cách nào tiếp nhận nổi chính là, đợi đến khi Giang Bách Hợp sinh con xong, cô ta còn không có dị năng. Kiếp trước rõ ràng cô từng nghe Giang Bách Hợp nói, dị năng của cô ta là tự thức tỉnh, không phải thông qua Zombie cắn bị thương. Vì sao kiếp này ăn ngon uống tốt, lại không có dị năng chứ?!
Vào lúc anh trai bởi vì chuyện này nghi ngờ cô, cô giận lây sang Giang Bách Hợp, dưới sự giận dữ cô ném bỏ vòng ngọc Giang Bách Hợp tặng luôn đeo trên cổ tay, một phát ném xuống đất vỡ nát.
Đợi đến lúc hai anh em tan rã trong không vui, Giang Bách Hợp ôm đứa nhỏ từ trong góc đi đến.
Giang Bách Hợp khó khăn xoay người nhặt vòng ngọc đã bể thành bốn năm miếng lên, vòng ngọc bể mấy mãnh vừa cầm trong tay, Giang Bách Hợp đột nhiên cảm giác trái tim mình nhảy dựng lên, bây giờ cầm vòng tay bể trong tay, càng cảm thấy một nỗi buồn vô cớ dâng lên.
Cô mờ mịt nhìn vòng tay bể nát trong tay, dường như đã mất đi thứ gì đó vô cùng trân quý.
“Hu hu hu...” Đứa nhỏ trong ngực khóc ré lên, cô vội vàng dỗ dành đứa nhỏ, ném cảm giác lạ lùng này ra sau đầu.
Tận thế năm thứ mười bốn, Tăng Tân Vân bị tra ra trong cơ thể chỉ số virus vượt chỉ tiêu, bị cưỡng chế đuổi đến khu bảy. Cô phản kháng, ồn ào, cuối cùng không nhận mệnh.
Tăng Luyện Chí bận rộn nhiều nhiệm vụ, đưa phụ cấp nhiệm vụ đều giao cho vợ của mình là Giang Bách Hợp. Giang Bách Hợp vì thái độ trước sau không nhất trí của Tăng Tân Vân với mình, đặc biệt khi đến căn cứ thủ đô Tăng Tân Vân gây khó dễ đủ đường với cô ta, nên cô ta sinh lòng oán hận với Tăng Tân Vân.
Cô ta tạm giam phụ cấp, giấu diếm tình cảnh thật sự của Tăng Tân Vân.
Tăng Tân Vân ỷ vào bản thân có anh trai là dị năng giả cấp tám, xử sự liều lĩnh, tuy nhiên lại không chiếm được chỗ dựa từ anh trai ở khu bốn. Đợi đến lúc cô tiêu hết tài vật mang ra ngoài, cuối cùng nhận định là kẻ lừa đảo, người nịnh nọt cô thoáng chốc trở ngược đâm cô một lưỡi dao sắc bén.
Đợi đến sau khi Tăng Tân Vân chết, Tăng Luyện Chí chỉ thở dài một tiếng, nói số mệnh cô không tốt mà thôi. Sau khi cảm thán xong, lại lấy cớ đi công tác đi ra ngoài. Gần đây hắn cùng một em gái người đứng đầu đoàn đội có quan hệ tốt dần lên, chính là như keo sơn.
Hắn không thấy dưới sắc mặt khô héo của vợ mình dấu diếm sát ý.
Ngày hôm sau, Du Hành và Trương Hằng Tuệ theo đám đông đến căn cứ thủ đô, chính thức vào khu bảy ở.