Chương 42: Các kiểu gặp phụ huynh
(Part 1)
Edit: Liễu Quân
oOo
Thời gian trôi qua rất nhanh, thoắt cái đã tới thi cuối kỳ.
Hermione lần nữa phát huy kỹ năng thần áp đề của mình, Harry mù quáng theo đuôi Hermione mà lấy trọng điểm, Pansy mời thêm cả Neville gia nhập đại chiến áp đề. Cả tháng nay, Pansy và Neville chơi với nhau rất tốt, có lẽ nên nói, Pansy đùa giỡn Neville rất vui vẻ.
Chẳng qua, rất may là tính Neville luôn tốt, dù biết rõ Pansy công khai đùa giỡn mình thì cậu cũng chỉ cười cười cho qua.
Thường xuyên qua lại, Pansy dù có đùa Neville vẫn còn biết chừng mực, lại thường nhắc nhở mấy chuyện Neville hay quên. Neville từ đơn thuần cảm kích Pansy biến thành thân cận, tình cảm hai người phát triển ngày càng tốt.
Neville am hiểu thảo dược, mà môn thảo dược trùng hợp mà môn Pansy tệ nhất.
Neville phụ trách áp đề môn thảo dược, Hermione đảm nhiệm những môn còn lại, Draco ghen tỵ đỏ mắt bị Tom trực tiếp tha đi. Tom còn khinh khỉnh nói với Draco, cậu ta nhất định giúp Draco giành được vị trí đứng đầu cấp.
“Hermione, bồ giúp mình nghĩ cách đi…” Hôm nay tiến vào ôn tập phần kết, Pansy đau khổ cầu cứu Hermione.
“Sao vậy?” Hermione dọn dẹp dụng cụ học tập trên bàn.
Harry và Neville cũng cảm thấy hứng thú sáp tới.
“Là mình với Dra… hôn ước nhà Parkinson với nhà Malfoy đó. Giờ phải nhanh giải quyết mới được! Nhưng… mình nói kiểu gì để ba mẹ mình chịu buông tha hôn ước của mình với nhà Malfoy đây?” Pansy thực đau đầu, Slytherin khi chưa chuẩn bị toàn vẹn sẽ không tiến hành bước tiếp theo.
“Cái này…” Hermione cũng không tiện nói. Dù Hermione có xuất thân Muggle, nhưng qua hai năm lăn lộn trong Ravenclaw cô cũng biết các gia đình đại quý tộc trong giới phù thủy. Granger ở Muggle có gia cảnh coi như giàu có, cũng từng tiếp xúc qua giới thượng lưu, tự nhiên sẽ biết sự coi trọng của mấy gia đình đó ở phương diện môn đăng hộ đối rồi.
“Không sai, phỏng chừng hè này nhà Malfoy sẽ chính thức đưa ra lời giải trừ hôn ước thôi.”
Harry nghe thấy vấn đề này lập tức lão làng nói với Pansy.
Đùa gì vậy? Người nọ là Tom Riddle – từng là một trong Hoxcrus của Dark Lord đó! Dù là nhà Malfoy cũng không có can đảm không kiêng nể mà phản đối đâu. Đồng dạng, nhà Parkinson nếu biết tới cái tên Tom Riddle dĩ nhiên cũng sẽ không tiếp tục ý kiến gì nữa.
“Nhưng, nếu bị nhà Malfoy từ hôn, danh tiếng của Pansy không phải bị hủy sao?” Hermione vẫn lo lắng cho bạn tốt của mình.
“Haiz, nếu không ai thèm lấy…” Pansy ủ rũ cúi đầu.
“Đừng, đừng buồn. Nếu, nếu như không ai lấy bồ… mình, mình sẽ…” Mặt Neville đỏ bừng, muốn giúp Pansy thoải mái, nhưng lời tới miệng lại không cách nào thốt ra nổi.
“Sao hả? Bồ thì sao?” Pansy hăng hái bừng bừng nhìn Neville lắp ba lắp bắp.
“Mình, mình sẽ lấy bồ!” Nhịn một lúc lâu sau Neville mới nhắm mắt hét to ra.
“Há? Thiệt hả…” Mặt nhỏ Pansy ửng hồng. “Bồ… Bồ thích mình?”
Neville cẩn cẩn thận thận ngó qua Pansy, “Ừa, mình, mình thích bồ!”
Harry và Hermione nhìn nhau cười. Đôi này mà thành, nói thật là dù có hơi bất ngờ, nhưng ngẫm lại xem còn kết hợp nào thích hợp hơn nữa đâu?
Pansy lớn lên trong sự cưng chiều, lấy tính cách của cô với Draco, nếu hai người mà chung sống với nhau chắc chắn là tương kính như tân hoặc là tương kính như băng thôi.
Mà Neville nha, bao dung, độ lượng, tiểu trì độn lại thành thật trung hậu, kết hợp với Pansy mới thật là mười phần hòa hợp đấy. Lại nói, dẫu gì thì khi ngược dòng lịch sử, gia tộc Longbottom cũng là một gia tộc cổ xưa nha. Cho dù trong cùng lứa chỉ có mình Neville, cha mẹ Neville còn đang trong Mungo, nhưng lão phu nhân Longbottom tức bà nội Neville vẫn còn đó. Gia tộc Longbottom như vậy mà còn chưa suy sụp, chỉ có sản nghiệp giảm quy mô đi là có thể thấy lợi hại đến cỡ nào rồi đó.
Nhà Longbottom kinh doanh thảo dược. Harry muốn hợp tác với gia tộc Longbottm, sau đó, thảo được cho Sev… Snape sẽ không bao giờ thiếu nữa
Khụ khụ, Harry, vui lòng chú ý! Hiện giờ cưng còn chưa gả đi đâu…
Nghĩ tới đây, Harry đánh gãy hai tên ngọt ngào tới đỏ mặt xấu hổ bên kia, “Neville, nghỉ hè này mình muốn tới bái phỏng lão phu nhân Longbottom – nội bồ, bồ thấy được không?” Harry chớp chớp mắt, ra vẻ vô tội mà nhìn Neville.
Neville lấy lại tinh thần, “Ờm, được thôi! Nhưng, ờ, nội mình rất nghiêm khắc á.”
“Không sao.” Harry cười híp mắt, nghiễm nhiên bày ra dáng vẻ đã tính kỹ.
Cuộc thi vẫn y như xưa, trong lúc làm đám động vật nhỏ kinh hồn bạc vía tới choáng váng đã trôi qua một cách nhanh chóng. Nháy mắt, ngày công bố thành tích đã tới.
Sáu người đứng trước bảng thành tích mà mỗi người một biểu cảm.
Hermione 【phức tạp】: Dù vẫn giữ đầu bảng, nhưng còn chia một phần cho tên khác.
Draco 【trừng lại trừng Tom】: Không phải cậu nói có thể để tôi vượt lên Hermione sao hả!
Tom 【cực kỳ rối rắm】: Fuck! Tới tôi còn rớt xuống thứ hai. Sao tôi biết tên này có thể nghịch thiên tới mức lấy trọn điểm chứ!
Harry 【bình tĩnh】: Quả nhiên là Hermione! Bộp bộp bộp, đứng thứ mười đủ thỏa mãn cho người thường
Pansy 【mừng rỡ】: Thành tích thảo dược học của mình tăng nè! Đứng thứ ba, về nhà có thể báo cao rồi!
Neville 【cảm động T-T】: Thứ tám! Cuối cùng cũng có thể chen vô mười thứ hạn đầu cùng cấp rồi! Bà nội sẽ không mắng người nữa!
Cuộc thi lần này, lấy việc Hermione gom trọn điểm trong toàn khóa, bảo vệ vị trí đứng đầu mà kết thúc viên mãn.
Vẫn như thường lệ, thi xong liền nghỉ, về nhà tìm mẹ.
Harry về đường Privet Drive trước, ở hết hai tuần xong mới tiến hành hoạt động đi thăm hỏi của mình.
Draco đã viết thư từ sớm về nhà, nói với Nacissa là mình muốn mang bạn về.
Đương nhiên, mấy người cũng biết đó. Người bạn kia chính là người nào đó không nhà để về đó.
Từ khi xác định quan hệ, Harry lúc nào cũng muốn dán lên người yêu lớn tuổi của cậu. Trước đây thì không thấy gì, nhưng giờ càng nhìn Snape càng lo. Sev của cậu rất có mị lực, mũi to đẹp trai, môi mỏng như dao, khí chất thần bí, tư thái ưu nhã. Hơ, không được! Nhất định phải coi chừng cẩn thận, nói một cách chính xác là nơi nơi thời thời Snape đều có thể bị câu dẫn!
Đưa Harry về Privet Drive, Snape không vội về Spider’s End. Anh biết, hôm nay, ở trang viên Malfoy có một màn kịch hay cần diễn.
Dùng khóa cảng Lucius từng tặng anh và Harry, Snape tới của trang viên Malfoy. Hình như mình tới trước cả xe ngựa chở Draco và Tom về trang viên thì phải.
“Hi, Severus! Sau cậu lại tới đây? Mà cũng đúng lúc đó, Draco muốn giới thiệu bạn mới của nó cho chúng tôi đây.” Lucius vỗ vỗ vai anh bạn già của mình.
“Tôi biết.” Miệng Snape chợt cong lên một tẹo.
“Mẹ, con về rồi!” Tiểu Long vừa xuống xe đã cho Nacissa một cái ôm nhiệt tình.
Nacissa xoa đầu Draco, “Ừ, Tiểu Long của mẹ cao hơn rồi!”
“Draco, không giới thiệu bạn con cho chúng ta sao?” Lucius trề môi. Thằng nhóc này mới về cũng không nhớ chào cha nó, chỉ nhớ tới mẹ nó thôi!
“Ặc, đây là… bạn con, Tom Riddle.” Sắc mặt Draco hơi cứng lại trong một giây, vẫn không nói ra từ then chốt nọ.
Chỉ có điều, với Lucius thì không thứ gì quan trọng bằng cái tên đó cả.
“What?! Con nói nó tên gì?” Lucius thất thố.
“Cậu ấy…” Draco không hiểu mô tê gì cả. Cậu không rõ, vì sao Lucius lại phản ứng kịch liệt tới vậy.
“Để tôi cho!” Tom ngăn Draco lại, “Chào chú, để cháu tự giới thiệu với ngài đi. Cháu là Tom Riddle, bạn trai của con trai ngài.”
“What?!” Lần này, đến cả Nacissa cũng nghe rất rõ ràng. Hơn nữa, Nacissa còn nghe ra tới hai từ then chốt. Này… Đùa gì vậy! Thịt thối Merlin, ngài chơi kiểu gì vậy!
Đầu tiên là Dark Lord oanh oanh liệt liệt dùng tên thật tới làm bạn học với Draco. Giờ còn thăng cấp lên bạn trai của Draco luôn là sao!?
Nacissa 【rơi lệ trong lòng】: Đừng mà Mình còn muốn đùa đùa uy phong mẹ chồng ni… Làm con dâu, nuôi khát vọng thành mẹ chồng bao năm… Giờ mới phát hiện, thật ra là mẹ vợ!? (Nacissa! Trọng điểm của cô nằm đâu vậy hả…)
Tâm tình Snape rất tốt, vỗ vai Lucius, kéo hồn phách hắn quay về, “Lễ nghi, Lucius.”
“Mẹ… Sao vậy?” Draco có chút nghi hoặc, có chút lo lắng, dĩ nhiên còn có chút đỏ mặt ngượng ngùng đó đa.
Người này sao lại tùy tiện công bố quan hệ của bọn họ vậy chứ!? Nếu ba ba đại nhân với mama đại nhân phản đối thì phải làm sao?!
Còn có, sao cha đỡ đầu cũng tới…
“Draco, về phòng của con trước đi. Ta nghĩ, Cha mẹ con cần trò chuyện một hồi với ‘bạn trai’ của con đấy.” Snape hiếm khi mà ôn hòa nói chuyện với Draco một lần.
Draco lặng run, cha đỡ đầu luôn nghiêm nghị của cậu tự dưng ôn hòa như vậy làm gì? Mình cũng đâu có mắc bệnh nan y…
Tom cho cậu nụ cười thoải mái, ý bảo cậu cứ yên tâm.
Draco vẫn phải từng bước âu lo mà về phòng.
“Còn đứng đây làm gì? Chẳng lẽ đây là đạo đãi khách nhà Malfoy các người.” Tom phiêu mắt sang Lucius.
Nhiều năm bị Voldemort áp bách đùa giỡn làm Lucius đánh cái rùng mình, sợ hãi từ trong xương tủy không phải ngày một ngày hai là có thể giải trừ.
“Chủ… Riddle tiên sinh, mời vào.” Lucius thiếu chút nữa phun ra hai chữ chủ nhân rồi. Dưới ánh mắt nhắc nhở của Snape mới vội đổi giọng.
Dùng tốc độ nhanh nhất tới phòng khách gần nhất, Lucius toát mồ hôi lạnh ngồi xuống.
Tom nhàn nhạt liếc nhìn mọi người, khi đường nhìn chạm tới Snape thì vội dời đi. Trước kia sao không hề phát hiện, độc dược đại sư ầm thầm này mới đáng sợ nhất chứ… Độc dược kia… thật sự quá kinh tủng!
Snape trừng Tom, có Sư tổ chống lưng, dĩ nhiên anh sẽ không sợ tiền Dark Lord này rồi.
“Khụ khụ, kia…” Lucius vì khẩn trương mà xấu hổ. Giờ là sao đây? Chẳng lẽ Dark Lord muốn mình hiến con trai mình ra chơi trò cấm/luyến hả?
Tom cũng không muốn lăn qua lăn lại cha vợ mẹ vợ tương lai của mình nên nói chuyện rất sảng khoái.
Đơn giản giới thiệu tình huống hiện tại của bản thân, cũng nói cho bọn họ yên tâm, hiện tại hắn đang đứng bên phe Cứu Thế Chủ. Sau đó, câu chuyện bắt đầu xoay chuyển…
Dáng cười của Tom trở nên nguy hiểm có chút lấy lòng, “Chú, thiếm, hôm nay tôi muốn bàn tới chuyện kết hôn…”
“Phụt —-” Lucius phun hết trà trong miệng.
“Ha, cái này để chúng tôi thảo luận sau ha. Cậu, à không, ngài cứ tự tiện!” Nacissa lôi Lucius còn đang ho không ngừng bỏ chạy, “Severus, phiền cậu mang Riddle tiên sinh đi dạo trang viên Malfoy ha!”
Lưu lại hiện trường hai gương mặt đầy vạch đen.
Tiểu kịch trường:
Tom 【rầu rĩ】: Snape, lẽ nào tôi còn chưa đủ uyển chuyển//hàm xúc//ôn nhu động lòng người//chữ chữ như châu ngọc//phong tình vạn chủng sao?
Snape 【nhìn trời】: Khí trời hôm nay thật tốt