Dịch: Lãng Nhân Môn
“Không làm gì cả, chẳng qua anh cảm thấy đêm hôm mà mở cửa ngay trước mặt thế này thì sáng quá nên anh định mở cửa dưới mặt đất, giảm độ sáng đi để không chói mắt nữa.” Hứa Kỳ Tịch quay lại giải thích.
“A Tịch vẫn chu đáo như thế.” Họa Mi mỉm cười dán sát lại, ôm hắn từ sau lưng: “Lần này anh định mở cửa tìm ai?”
Thẩm Họa Mi ôm lấy lưng Hứa Kỳ Tịch khiến hắn thấy ấm lòng: “Đi tìm phân thân của anh, hai hôm trước anh nói rồi đấy thôi, phân thân của anh bị bắt đi rồi, không biết đối phương định làm gì. Đã qua hai ngày rồi, chẳng rõ phân thân có còn đủ năng lượng không, còn kiên trì được bao lâu nữa… Nên anh đang định dùng cánh cổng kỳ tích để định vị phân thân từ xa rồi sạc điện cho nó.”
“Aiyo, thế có thành công không?” Họa Mi cũng thấy hứng thú, ghé đầu vào bên giường, nhìn cánh cổng kỳ tích.
“Hình như thành công rồi thì phải?” Sau khi mở cửa, trong lòng Hứa Kỳ Tịch đã có cảm ứng.
Hắn thật sự đã liên kết được với phân thân của mình rồi!
Tuyệt cú mèo.
Như thế hắn không phải lo phân thân mình tốn một sợi tóc quý giá để triệu hoán ra sẽ biến mất vô ích nữa. Chỉ cần mở cánh cổng kỳ tích kịp thời, khi phân thân sắp tiêu tan thì sạc điện không dây xuyên cửa, thế chẳng phải ổn rồi sao?
Cánh cổng kỳ tích lặng lẽ mở ra, khi mở đến chỗ phân thân, chỉ có một cánh cửa nhỏ to bằng bàn tay, lại còn bị phân thân che lại để tránh làm đám đông bên cạnh bạo động.
Phân thân của Hứa Kỳ Tịch đã phát hiện ra những người bị bắt này đều là nhân tài đặc biệt có tinh thần lực rất cường đại, giống như Cao Thoán lúc trước vậy… Người bình thường có tinh thần lực cực kỳ cường đại cũng có thể tiếp xúc được với thế giới gương, đồng thời có xác suất nhất định nhìn thấy cánh cổng kỳ tích mà người thường không thể thấy được.
Hiển nhiên đám người kia không bắt người bừa bãi không mục đích mà là nhằm đúng những người có tinh thần lực cường đại rồi mới bắt. Chắc hẳn trong tay chúng có thủ đoạn hoặc thiết bị đo tinh thần lực.
Phân thân của Hứa Kỳ Tịch tất nhiên cũng có tinh thần lực vượt xa người bình thường, nó bị bắt cũng là lẽ dĩ nhiên.
Sau khi cánh cổng kỳ tích nhỏ xinh mở ra, Hứa Kỳ Tịch bản thể bước qua cửa, nhào về phía phân thân, nhanh chóng bổ sung năng lượng đã tiêu hao hai ngày qua cho nó.
Đồng thời hắn còn gửi bảo kiếm của mình qua cửa, để nó ẩn nấp trong cơ thể của phân thân… Hắn muốn xem thử, rốt cuộc đám người này định làm gì?
…
Có cánh cổng kỳ tích ở đó, hai vợ chồng Hứa Kỳ Tịch bèn nằm bò trên giường, xem “ký sự mạo hiểm của Hứa Kỳ Tịch phân thân”, cứ như đang xem phim điện ảnh vậy.
Lúc này cánh cổng kỳ tích đã bị phân thân thu lại, hai người Hứa Kỳ Tịch quan sát mọi thứ với góc nhìn của phân thân.
“Lúc trước có hai phân thân của anh bị bắt, một đứa đã tự nổ, không biết tự nhiên thiếu đi một người thế này thì đám kia có phát hiện ra không?” Hứa Kỳ Tịch nằm bên mép giường, nói nhỏ.
Họa Mi đề nghị: “Có thể gửi một phân thân khác tới đó thông qua cánh cổng kỳ tích không?”
“Không truyền tống được, đẳng cấp của anh thấp quá.”
Hứa Kỳ Tịch tiếc nuối đáp… Hơn nữa lúc nãy hắn cũng thử gửi một sợi tóc qua đó, để phân thân thi triển thuật ‘nhổ lông hóa phân thân’, lặng lẽ tạo ra một Kỳ Tịch khác.
Nhưng không chỉ phân thân mà đến cả một sợi tóc cũng không thể đi qua cánh cổng kỳ tích được.
Có lẽ chỉ có thể đợi đến khi cảnh giới tăng lên, hắn mới kích hoạt thêm nhiều tính năng của cánh cổng kỳ tích được.
“Đến rồi, đám người kia đến rồi.” Họa Mi nhìn diễn biến trong cánh cửa.
“Bảy người, thiếu một người à? Vốn có tám người mà, chuyện gì thế này?” Sau khi đi vào phòng, bốn người đàn ông áo đen quan sát căn phòng, nghi hoặc hỏi.
Trên đường vận chuyển tới đây vẫn là tám người mà.
“Giám sát, bên anh có thấy ai chạy trốn không?” Một người đàn ông áo đen nói vào tai nghe.
“Chỗ tôi không phát hiện ra có ai chạy trốn cả… Đợi chút, ghi chép cho biết năm phút trước có một người đột nhiên biến mất!”
“Một người sống sờ sờ làm sao lại đột nhiên biến mất được?” Người đàn ông áo đen chau mày lại.
“Vừa có thế giới gương mở ra một lúc, tên kia trốn vào thế giới gương rồi ư? Không thể lãng phí thời gian nữa… Mang bảy tên còn lại qua đây, chúng ta mau vào trong thế giới gương tiến hành thí nghiệm thôi.”
Người trong màn hình giám sát đã có dự cảm chẳng lành.
“Thí nghiệm? Bọn họ muốn làm thí nghiệm ư? Hơn nữa, có thế giới gương đang mở xung quanh đây ư?” Hứa Kỳ Tịch nhướn mày.
“Hay là nghĩ cách để phân thân của anh thử nghiệm đầu tiên, để xem bọn họ định làm thí nghiệm gì. Anh đã truyền tống kiếm qua đó rồi, có thể dựa vào vị trí của kiếm để xác định tọa độ không?” Họa Mi ở bên cạnh hỏi.
“Tọa độ… Xa quá, mơ hồ lắm. Nhưng đại khái cũng có được phương hướng.” Hứa Kỳ Tịch gật đầu đáp… Hắn chuẩn bị liên lạc với đám anh em tốt đang canh giữ ngoài nhà mình rồi.
Đã liên quan đến thế giới gương thì không còn là chuyện người bình thường có thể giải quyết được, bắt buộc phải mượn sức mạnh và thủ đoạn của tổng bộ Đại Hạ.
Đồng thời, phân thân của hắn cũng khuếch tán ra một chút tinh thần lực, tăng cảm giác tồn tại của bản thân.
Cảm giác tồn tại được tăng thêm này coi như một loại ‘nhãn duyên’, khiến bốn người đàn ông áo đen ngay lập tức chú ý tới Hứa Kỳ Tịch phân thân trong đám người.
“Chọn mày vậy.” Một người đàn ông trong đó không thèm suy nghĩ mà tóm lấy phân thân này rồi đi ra ngoài, hắn cứ cảm thấy Hứa Kỳ Tịch phân thân có duyên với mình.
Hứa Kỳ Tịch phân thân không phản kháng mà còn tỏ ra yếu ớt, để mặc cho hai người áo đen dìu mình ra ngoài… Tiết kiệm được chút năng lượng nào hay chút ấy.
Có hai người đàn ông áo đen ở lại chỗ cũ, trông coi sáu người còn lại. Trên đường đi sáu người này ăn uống rất ít, chỉ đủ để duy trì sự sống, hai ngày nay họ đói đến mức không thể cử động được, chẳng còn hơi sức đâu mà phản kháng.
Sau khi bị tóm đi, Hứa Kỳ Tịch phân thân bị kéo lên một chiếc xe đi hơn mười phút, đến một địa điểm khác.
Ở đó có một nhóm người đang đợi sẵn.
Từ cách ăn mặc có thể thấy mấy kẻ này đến từ nhiều nước lớn khác nhau.
“Đến rồi đến rồi, thế giới gương bên này đã mở ra rồi. Là một số tinh thú có thực lực khá yếu, tiểu đội Long Ưng đã vào đó trấn áp, môi trường thí nghiệm đã đạt chuẩn, có thể bắt đầu thử nghiệm rồi… Đây là vật thí nghiệm à? Mau đưa hắn vào.”
Bọn họ nói chuyện với nhau bằng tiếng Đại Hạ.
Mấy năm trước, do độ khó đến mức khiến người ta hói đầu khi học tập nên tiếng Đại Hạ không phải ngôn ngữ mà ai ai cũng dùng. Nhưng sau khi hệ thống Đại Hạ xuất hiện, nơi nơi mô phỏng hệ thống Đại Hạ để sáng tạo các loại công pháp, tiếng Đại Hạ cũng theo đó mà trở nên phổ biến… Vì dù sao phần cốt lõi cơ bản của bộ công pháp này đều được viết bằng tiếng Đại Hạ cả, muốn học cộng pháp và dựa trên cơ sở này để sáng tạo lại cho phù hợp với thể chất của cư dẫn chỗ mình thì phải học ngôn ngữ Đại Hạ.
Mà cốt lõi của cốt lõi hệ thống Đại Hạ lại còn thần bí hơn, chỉ có nhân tài Đại Hạ đã sáng tạo ra bộ công pháp này mới nắm được cốt lõi cuối cùng.
Thực ra, phiên bản đầu tiên của bộ công pháp này được lưu truyền rộng rãi là do cố ý… Đây là tai nạn của cả thế giới, không phải của mình Đại Hạ. Bảo vệ thế giới là ưu tiên hàng đầu, cùng nhau tiến bộ, thăng cấp hệ thống kỳ tích giả toàn thế giới mới là phương hướng của tương lai.
Hứa Kỳ Tịch phân thân bị áp giải vào trong thế giới gương.
Đây là một thế giới gương cỡ nhỏ, mở ra trong sa mạc, không có con người thăm viếng nên nó nhỏ đến thảm hại.
Vừa mới đi vào, Hứa Kỳ Tịch phân thân lập tức phát hiện trong thế giới gương đã có sẵn một phòng thí nghiệm.
Tại đó có mấy người đang cố gắng kích hoạt hệ thống Đại Hạ bản 0.2, tinh thần lực bành trướng.
“Thi triển năng lực truyền công, tải dữ liệu công pháp, giảm tốc độ cho hắn, để hắn từ từ tiếp nhận bộ công pháp này, lần này chỉ có bảy vật thí nghiệm, nhất định phải tách được cốt lõi ra!”
Năng lực truyền công của hệ thống Đại Hạ gần như là phần chính của hệ thống.
“Không phải vội, cứ dùng pháp thuật trói hắn lại trước đã, tránh để sau khi tiếp nhận công pháp, thức tỉnh năng lực. Nếu như là năng lực phiền phức thì sẽ khiến người ta đau đầu lắm đấy.”
Có người đứng bên cạnh nhắc nhở bằng tiếng Hoa Hạ bập bõm.
“Có lý.” Một người đàn ông mặc quần lửng vươn tay nhắm vào Hứa Kỳ Tịch phân thân: “Bụi gai mây!”
Trong lòng bàn tay hắn lóe lên ánh sáng màu xanh ngọc.
Nhưng vừa thi triển pháp thuật hắn liền cảm thấy đầu mình đau đớn như sắp nổ vậy.
Công pháp “hệ thống Long Ưng phiên bản 0.6” trong người hắn đang phản phệ.
“Có chuyện gì thế?”
Hắn ôm lấy đầu mình đầy đau đớn. Nhưng cơn đau của hắn vẫn chỉ là mở đầu.
Ngay sau đó, hắn cảm thấy sức mạnh trong người mình hóa thành tinh thần lực tinh khiết, tuôn trào cuộn cuộn về phía người đàn ông trước mặt này…
Hắn bị sức mạnh của chính mình vứt bỏ rồi!
“Ơ?” Hứa Kỳ Tịch phân thân kinh ngạc bật thốt.
Thao tác gì thế này? Thần kỳ thế?